Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 830 - Chương 830. Chương 830: Chấn Kinh! Tông Chủ Vạn Cổ Tông Lại Dám...

Chương 830. Chương 830: Chấn kinh! Tông chủ Vạn Cổ tông lại dám...
Quân Thường Tiếu phe phẩy quạt giấy đứng trên diễn võ trường, nếu như vào lúc này có ống kính hình ảnh trận pháp, nhất định có thể mê đảo ngàn vạn thiếu nữ. Nhưng nam nhân có cử chỉ ưu nhã, phong độ nhẹ nhàng vừa rồi lại lấy phương thức hóa giải độc tố bằng hậu môn, lại dùng liên tục. Ừm... Bên ngoài khí độc không còn, nhưng nhiều hơn một loại...

- Tông chủ!

Giang Tà truyền âm.

- Nơi này hội tụ rất nhiều độc tố, Giải Độc Đan khó có thể tiêu trừ, không thể khinh thường!

- Xoát!

Quân Thường Tiếu phất tay ném ma đổi máy hút bụi nhiều chức năng qua.

- Nhìn xem có thể hút độc ra hay không.

- Cái này...

Giang Tà ngạc nhiên. Thế nhưng nghĩ đến tà khí Đinh lão cũng có thể bị thu lấy, khí độc chắc cũng được, thế là bèn chộp phía trên tay cầm, trực tiếp chĩa miệng máy hút lên mặt già của Ngụy lão.

Vừa khởi động.

- Vù vù.

Hấp lực mạnh mẽ nhất thời bộc phát, độc tố màu đen mắt thường có thể thấy dọc theo da thịt Ngụy Lão vọt tới, sau đó bị thu vào bên trong máy hút bụi.

- Có thể!

Giang Tà đại hỉ.

Quân Thường Tiếu buông lỏng một hơi, thầm nghĩ.

- Quả nhiên, khí độc cũng không sạch sẽ.

- Miêu cung chủ.

Hắn thản nhiên nói.

- Bổn tọa tự mình đến thăm như ngươi mong muốn, thân là chủ nhà, núp trong bóng tối có chút không thích hợp nha?

Chỗ sâu độc vật lượn lờ, dần dần hiện ra một hình bóng uyển chuyển.

- Quân tông chủ, bản cung không có mời ngươi, trước phái hai tên Vũ Hoàng, bây giờ lại tự mình đến, đến cùng là có dụng ý gì?

- Rất đơn giản.

Quân Thường Tiếu nói.

- Giao Hề cung chủ ra.

Máy hút bụi đã có thể giải quyết độc tố, Ngụy Lão và Giang Tà xem như an toàn, nên muốn dẫn Hề Tịnh Tuyền đi. Trên tình trường, tuy hắn là cấp bậc thanh đồng, nhưng loại tình huống này nếu như cứu người một nhà, bỏ người ta ở nơi này, vậy thì thật... bó tay, bó chân, bó cả người.

Lúc sau.

Miêu Tái Phượng từ trong làn khói độc đi ra. Đây là một nữ nhân vóc người thon dài, tướng mạo xinh đẹp, mái tóc đen suôn dài như thác nước, một đôi mắt thanh tịnh như khe suối.

Quân Thường Tiếu nói.

- Miêu cung chủ tư sắc bất phàm, không tu võ đạo đi tu độc đạo, đời này sợ rằng sẽ không có nam nhân dám lấy.

Tướng mạo Miêu Tái Phượng thật không tệ. Nếu như max điểm là mười, tối thiểu có thể được tám rưỡi. Nhưng mà, Quân Cẩu Thặng một chút gợn sóng cũng không dâng lên, đủ thấy phương diện chống cự sắc đẹp có công lực mười phần thâm hậu, lại hoặc là mắc chứng mù, không phân biệt được người ta có xinh đẹp hay không.

Miêu Tái Phượng cười nói.

- Quân tông chủ để ý Hề cung chủ như vậy, chẳng lẽ các ngươi có quan hệ?

- Bớt nói nhảm.

Quân Thường Tiếu lạnh mặt nói.

- Không nhanh chóng giao người ra, bổn tọa sẽ san bằng nơi này thành bình địa.

Rất hung hãn, rất đàn ông.

- Ha ha ha!

Miêu Tái Phượng che miệng cười rộ lên, cười lộng lẫy. Cười một hồi, ánh mắt dần dần âm lãnh.

- Quân Thường Tiếu, ngươi thật sự xem Cửu Độc Cung ta như quả hồng mềm à?

- Thế thì sao?

Quân Thường Tiếu vừa dứt lời, khí vực hùng hậu bạo phát, trong nháy mắt bao phủ diễn võ trường. Mấy ngàn tên đệ tử ở bên trong nhất thời bị áp chế như đá, đóng chặt tại chỗ, ánh mắt đã hiện lên vẻ hoảng sợ. Một khắc này, bọn họ có thể cảm nhận được, nếu như đối phương có chút mất hứng, một ý niệm trong đầu là có thể mạt sát mình!

Thực lực đệ tử Cửu Độc Cung phổ biến tại tầng thứ Vũ Đồ, Vũ Sư, trước mặt Quân Thường Tiếu - Kiếm Vũ Song Hoàng đỉnh phong, chỉ có thể được coi là con kiến hôi.

Ngụy Lão và Giang Tà cũng có thể làm được. Chỉ tiếc là đang trúng độc, không kiêng nể gì cả phóng thích khí vực sẽ gia tốc độc tố ăn mòn. Nói cũng kỳ quái, Miêu Tái Phượng cũng không bị áp chế, ngược lại cười nói.

- Quân tông chủ công lực thâm hậu, khiến người ta khâm phục không thôi.

Quân Thường Tiếu nói.

- Miêu cung chủ không sợ hãi như thế, bởi vì chín loại độc tố quý cung lấy làm tự hào sao?

- Chẳng lẽ Quân tông chủ không có cảm thấy được, trong lúc phóng thích khí vực đã có độc tố thấm nhập trong cơ thể à?

Miêu Tái Phượng cười nói.

Quân Thường Tiếu nhíu mày.

Trong nháy mắt khí vực mở ra, trong không khí tồn tại độc tố lấy tốc độ cực nhanh xâm nhập vào trong cơ thể, cũng bám vào trên mỗi kinh mạch.

Miêu Tái Phượng cười nói.

- Đây là Phệ Tâm độc, chính là một trong cửu độc Cửu Độc Cung ta, chỉ cần có người phóng thích khí thế hoặc bạo phát tu vi sẽ thuận thế mà vào.

- Hừ.

Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.

- Chỉ là độc nhỏ, không thể làm gì ta.

- Quên nói cho Quân tông chủ biết.

Miêu Tái Phượng cười nói.

- Nền đá dưới chân ngươi có dính Toản Tâm Độc - một trong cửu độc, nếu như trúng Phệ Tâm độc, loại độc này cũng sẽ thuận thế mà vào.

Quân Thường Tiếu phát giác được bàn chân có độc tố rót vào, lắc đầu nói.

- Khó trách hai tên Vũ Hoàng tông ta sẽ bị nhốt ở đây, độc quý cung thật khiến người ta khó lòng phòng bị.

- Có điều.

Hắn dừng một chút, nói.

- Mấy loại độc khác thì sao?

Liễu mi Miêu Tái Phượng hơi nhíu. Phệ Tâm độc và Toản Tâm Độc cùng nhau nhập thể, vào lúc này cũng đã độc phát, sao người này có thể phong khinh vân đạm như thế, chẳng lẽ thực lực cường hãn, có thể tạm thời ngăn chặn à?

- Không hổ là tông chủ Vạn Cổ tông gần đây thanh danh lan xa trên giang hồ, chịu đựng hai loại kịch độc của cung ta vẫn còn có thể chuyện trò vui vẻ.

Miêu Tái Phượng lạnh lùng nói.

- Không dám nhận, không dám nhận.

Quân Thường Tiếu khiêm tốn.

Đột nhiên, Miêu Tái Phượng vung tay ngọc, mấy chục luồng ánh sáng bắn tới.

Quân Thường Tiếu phất ống tay áo một cái, chộp toàn bộ ngân châm ám khí bay tới vào trong bàn tay, cười nói.

- Nếu như không đoán sai, cái này cũng là một trong cửu độc của quý cung?

Miêu Tái Phượng cười nói.

- Biết mà còn dám lấy tay tiếp, Quân tông chủ thật sự là kẻ tài cao gan cũng lớn.

- Còn thiếu sáu loại đó, toàn bộ dùng lên đây đi.

Quân Thường Tiếu nói

- Ngày hôm nay kẻ tài cao, gan cũng lớn như bổn tọa muốn thử một chút, chín loại độc tố Cửu Độc Cung đến cùng có phải quán tuyệt thiên hạ hay không.

Giang Tà đang giúp Ngụy Lão hấp thu độc tố nghe vậy, kém chút không có ổn định thân thể ngã xuống đất.

Tông chủ ơi!

Nếu ngươi như đã chịu được, trực tiếp xuất thủ bắt nữ nhân này chẳng phải xong việc, vì sao nhất định phải hết lần này tới lần khác đi thể nghiệm cửu độc!

Giang Tà không hiểu cái gì gọi là khoe khoang.

- Quân tông chủ, lấy tu vi ngươi, một loại độc chưa hẳn có hiệu quả, nhưng bây giờ ba loại độc nhập thể, dù có tu vi Vũ Thánh cũng chỉ có thể chờ độc phát thân vong.

Miêu Tái Phượng ngạo nghễ nói. Xét tu vi, nàng và môn nhân kém tông môn ngũ lưu, nhưng xét Độc đạo và dùng độc thì có tự tin tuyệt đối.

- Cho nên không có ý định dùng độc khác?

Quân Thường Tiếu nói.

Nhìn thấy bộ dáng tên này vẫn bình thản như thế, Miêu Tái Phượng hận không thể ấn mặt hắn trên mặt đất mà ra sức ma sát.

- Cửu độc của Cửu Độc Cung ta luyện ra vô cùng khó khăn, đương nhiên sẽ không lãng phí hết bởi vì một người như ngươi.

- Được.

Quân Thường Tiếu nói.

- Vậy bản tọa sẽ bêu xấu.

Toàn thân nhất thời bộc phát ra hỏa diễm đủ mọi màu sắc, có thể nói tương đối rực rỡ!

Miêu Tái Phượng ngưng cười, mắt hạnh trừng trừng.

- Xích Tinh Tuyệt Viêm... Tử Huyền Thánh Hỏa... Thiên Linh Lam Diễm... Ngươi có Thánh Viêm chi thể thiêu đốt hết thảy!

- Bằng không thì sao?

Quân Thường Tiếu đặt mình vào bên trong hỏa diễm, giống như một tôn hỏa thần hàng lâm nhân gian, khuếch tán ra nhiệt độ cực nóng, thiêu đốt hết thảy bốn phía gần như không còn. Dưới hỏa diễm mạnh nhất thiêu đốt, hết thảy độc tố đều thành hư vô!

Đột nhiên, khí từ phía thân dưới tuôn ra. Ngụy Lão và Giang Tà đằng sau nghe ngóng, nhất thời trợn trắng mắt tê liệt ngã xuống đất. Đại bộ phận đệ tử Cửu Độc Cung cũng không có thể may mắn thoát khỏi, bất tỉnh tại chỗ, chỉ vì khí vực áp chế, còn duy trì thế đứng từ đầu tới cuối. Biểu hiện trên mặt Miêu Tái Phượng triệt để sụp đổ. Tên này tốt xấu gì cũng là tông chủ, lại dám làm ra hành động không văn minh, không biết liêm sỉ như thế!

- Xoát!

Quân Thường Tiếu xuất hiện trước mặt Miêu Tái Phượng, hai tay đột nhiên giơ ra, hàng rào trận pháp tê liệt vô hình đặt tay trên cổ non mịn của nàng, thuận thế kéo về sau, đụng trên tường trước đại điện. Theo góc độ phim tình cảm mà nói, đây là tổng giám đốc bá đạo ép một nữ nhân xinh đẹp vào tường, lãnh đạm nói.

- Cô gái, yêu ta.

Nhưng… Quân Thường Tiếu lại khóa cổ họng người ta, ánh mắt lạnh lẽo nói.

- Giao Hề cung chủ ra, bổn tọa tha chết cho ngươi.

- Rắc.

Hơi chút dùng sức, rõ ràng nghe tiếng xương cốt giòn vang.

Thương hương tiếc ngọc?

Không tồn tại.



Bình Luận (0)
Comment