Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 876 - Chương 876. Tổng Chủ, Ngươi Thật Là Phô Trương

Chương 876. Tổng chủ, ngươi thật là phô trương
Thuộc tính quỷ dị tương đương với bị nhốt vào địa lao, Nhị Nha thì tương đương với cai tù, việc chạy trốn là điều không thể, chỉ có thể chấp nhận kết quả bị tịnh hoá mà thôi.

Quân Thường Tiếu hài lòng rời đi.

Khống chế tư duy của Hề cung chủ khiến cho thuộc tính không thể đào tẩu được, nhưng ma cải hấp trần khí cũng không phải là biện pháp hay. Có một nơi có thể quản giáo được thì nên quản giáo, không tệ chút nào.

“Nếu như về sau có gặp sự cố bị đánh, thì cứ đưa ra một hình thái phòng ngự, dẫn tất cả lực lượng bên ngoài vào Nhị Nha để tịnh hoá, mình sẽ chiếm lại thành của mình, thực lực không thể tăng lên sao?”

Con mắt Quân Thường Tiếu lấp loé ra ánh sáng.

Hệ thống nói: “Người ta chỉ làm được cái tương tự, cũng không phải hấp thu năng lượng tu luyện của người khác thật sự.”

“Nghe cũng có lý.”

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Vẫn nên đi con đường chính đạo thì hơn, lân la sang tà đạo là không được”

Hệ thống: “…”

Nói cứ như thể toàn bộ hành trình hack lên cấp đều là con đường chính đạo vậy.

Bên ngoài trời cũng đã sáng rồi.

“Két!”

Quân Thường Tiếu đẩy cửa bước ra ngoài, đứng trong đình viện dang rộng hai cánh tay, hít thở bầu không khí mới mẻ, mặt mũi tràn ngập sự vui sướng nói: “Toàn thân vô cùng thoải mái mà!”

Sao có thể không thoải mới cơ chứ?

Lấy được khá nhiều điểm giá trị cống hiến, còn rất nhiều trang bị và tài nguyên, cảnh giới cũng tăng đến nửa bước Thánh cấp.

Nói đến cảnh giới, lại phải để Quân Thường Tiếu nghiêm túc tự cảm nhận, phát hiện ra trong đàn điền trống rỗng bỗng nhiên xuất hiện ra một loại năng lượng ước chừng to bằng hạt gạo.

Đây là Không Gian chi lực.

Năm đó, Quân Thường Tiếu dựa vào Càn Khôn chi phù mà đột phá được cấp Võ Thánh, xem ra còn tinh luyện hơn nhiều so với cái này.

Chính xác mà nói, cái gọi là nửa bước Võ Thánh chỉ là trên lời nói, thực tiếp vẫn thuộc cấp độ Hoàng cấp, có điều, bời vì nhìn trộm được qua Không Gian chi lực, nên mới đặc biệt chia ra cấp độ mở như vậy.

“Bán cấp độ Võ Thánh chỉ là do đã nắm giữ được Không Gian chi lực, không thể nào di chuyển tức thời một cách đúng nghĩa. Cho nên, đến khi thật sự đột phá được đến cấp độ Võ Thánh, mới có thể phát huy tác dụng của cấp độ này một cách chuẩn xác.” Quân Thường Tiếu thầm nghĩ.

Vào Tinh Vẫn đại lục mới chỉ được một thời gian khoảng bốn, năm năm, từ giai đoạn thứ hai của Khai Mạch đột phá đến Bán Thánh, tốc độ này cũng không quá chậm.

Thế nhưng mà, một đầu bếp không may vá tốt thì không thể trở thành tướng quân, cho nên, Quân tông chủ muốn trước tiên trở thành Võ Thánh, sau đó thăng cấp lên Võ Đế, sau đó chế tạo tông môn của mình thành tông môn mạnh nhất, rồi bắt đầu một cuộc sống mới, phóng đãng không trói buộc theo cách của riêng mình.

“Tinh!”

Bên tai truyền đến tiếng nhắc nhở.

Trải qua quá trình dài một đêm, bộ ba kiện Chân Dương kiếm, Chân Dương chiến bào và Chân Dương mặt nạ đã luyện ra hơn mười bộ nữa.

Ba kiện trang bị mang theo phong cách cổ xưa, nhất vào chiến bào, mặc dù có thép ngực, nhưng còn khoác lên người áo bào đỏ và áo choàng vẫn tương tự như trụ giáp của tướng quần thời cổ. Về phần Chân Dương mặt nạ màu trắng bạc cũng chỉ che chắn nửa trên của khuôn mặt, cực kỳ giống Cổ Thiên Lạc mang diện cụ trong vai Dương Quá.

Nhìn tổng thể, giày chiến và mặt nạ chỉ là những món nhỏ, chiến bào mới là kiện trang bị lớn, bởi vì nó bao gồm nhiều trang bị nhỏ như áo khoác, áo choàng đỏ, giáp ngực, giáp vai, đai lưng, giáp đầu gối, giáp cổ tay.

“Xoạt!”

Quân Thường Tiếu lấy bộ ba kiện Chân Dương mặc vào, chiến bào đỏ như máu che lấp một nửa chiến giáo sáng như bạc bên trong, một tay phấp áo choàng, cả người bỗng nhiên mang một hương vị một đại tướng sắp lên đường chinh chiến.

“Đáng tiếc không có Chân Dương thương, như vậy còn soái hơn nữa.”

Khi hắn luyện chế trang bị, cũng từng xem qua các trang bị được giới thiệu. Biết được giày chiến, chiến bào, và mặt nạ là ba kiện cố định trong bộ. Về phần vũ khí thì có bộ ba cao phẩm Chân Dương kiếm, cao phẩm Chân Dương thương, cao phẩm Chân Dương cung phối hợp với nhau.

Khi đổi thương hoặc cung, sẽ có những hiệu quả khác nhau.

Loại bộ tứ kiện này phối hợp với nhau, khẳng định Quân Thường Tiếu đang vì các binh sĩ mà chuẩn bị, dù sao thương hay cung đều áp dụng cho quân đoàn tác chiến.

“Tông chủ.”

Lúc này, Lê Lạc Thu lại bước vào viện tử.

Thế nhưng, khi nhìn thấy Quân Thường Tiếu, người đang mặc bộ Chân Dương ở phía xa, bỗng nhiên theo bản năng mà kinh ngạc đứng nguyên tại chỗ, không nhúc nhích nổi.

Từ trước đến nay, Tông chủ chỉ mặc một bộ y phục màu trắng, bỗng nhiên mặc chiến giáp ngạo nghễ đứng ở trong sân, sao mà lại thấy giống một thống lĩnh đại tướng quân đến thế cơ chứ?

“Lê đường chủ.”

Quân Thường Tiếu vung áo choàng lên, chân phải giẫm lên băng ghế đá phía trước, khuỷ tay chống lên đùi, tay chống cằm theo hình chữ bát, nhíu mày, vẻ mặt thâm trầm nói: “Bổn toạ có soái hay không?”

“Phì phì!”

Lê lạc Thu che miệng bật cười, nói: “Tông chủ, ngươi thật là phô trương.”

“…”

Quân Thường Tiếu thả chân xuống, nói: “Tìm bổn toạ có chuyện gì?”

Lê Lạc Thu thu hồi lại ý cười, chân thành mà nói: “Tiểu Mạt đưa tin tức về, một vài ngày nữa hắn ta sẽ tìm cơ hội rời khỏi Thái Huyền Thánh tông để trở về tông môn tu luyện.”

Quân Thường Tiếu nói: “Báo cho Đô Đô, nhắc nàng ta chuẩn bị cơm nước sớm một chút.”

“Không cần thiết.”

Lê Lạc Thu cười nói: “Nha đầu này đau lòng nhất là chuyện Tiểu Mạt đi làm nội ứng, đã chuẩn bị trọn vẹn biết bao đồ ăn bổ dưỡng, còn đang chờ hắn trở về kia.”

“Haizzz.”

Quân Thường Tiếu thở dài một hơi, nói: “Đệ tử của ta cũng thật sự uỷ khuất.”

Đám người Lý Thanh Dương đều tu luyện trong tông môn, cảnh giới càng ngày càng tăng, chỉ có Tô Tiểu Mạt phải ra ngoài làm nội ứng, hơn nữa, tốc độ tu luyện ở Thái Huyền Thánh tông cũng không hề nhanh.

“Chờ hắn ta trở về, phải biết điều mà khen ngợi.”

Cái gọi là khen ngợi, chỉ có thể là Linh thạch thiên nhiên mà thôi, dù sao hắn cũng không có cách nào để tiếp tục hưởng thụ bí thuật võ đạo.

“Báo cho Lý Thanh Dương, Tiêu Tội Kỷ và các đệ tử chủ chốt, để bọn họ tới nơi này một chuyến.” Quân Thường Tiếu nói.

“Vâng.”

Lúc Lê Lạc Thu lui ra, bỗng nhiên lại nói: “Tông chủ, chiến giáp này của ngươi cũng không đơn giản chút nào, có bộ nào cho nữ nhân không?”

Quân Thường Tiếu lấy ra một bộ đặt lên bàn đá, nói: “Đúng là tâm linh tương thông, chiến giáp này có thể cải biến theo kích thước lớn nhỏ hoặc kiểu dáng cho nam nhân và nữ nhân, lại đây, bổn toại có một bộ sẵn, ngươi mặc thử xem.”

Tế Vũ đường và Thu Mua đường vẫn do Lê Lạc Thu xử lý, tình báo bên ngoài cũng là do ở chỗ nàng ta mà phát triển mạnh. Nếu như bàn về công lao cực khổ chưa hẳn là yếu thế hơn Lý Thanh Dương, đương nhiên Quân Thường Tiếu sẽ không keo kiệt.

Trong đình viện.

Lý Phi sờ Chân Dương Giáp mà mình được phát, yếu ớt nói: “Tông chủ, chiến giáp này nhìn qua còn không bằng Linh Khải.”

“Trước tiến cứ đeo chắc ba kiện này vào, sau đó lấy Thanh Dương kiếm ra liền biết.” Quân Thường Tiếu nói.

Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ cùng những người khác trở về sương phòng của mình, sau đó lấy bộ Chân Dương ra mặc vào. Bọn họ đều là những thân hình đẹp đẽ cân đối, mặc chiến giáp vào bỗng nhiên trở thanh anh hùng bất phàm.

“Nhị sư huynh.”

Lý Phi sửa sang đai lưng đi ra, sau đó lấy Chân Dương kiếm cần lên, nói: “Mặc vào tuy có thoải mái, thế những cũng chẳng thấy thay đổi chút nào.”

“Ta cũng không có cảm giác gì thay đổi.”

Tiêu Tội Kỷ không có cảm giá gì khác biệt, còn thấy đằng sao áo choàng có chút vướng víu, đành buộc lung tung tuỳ ý khoác lên trên vai.

Không bao lâu sau.

Dạ Tinh Thần cũng chạy ra.

Mặc dù là thân thể của Bùi A Ngưu, nhưng dù sao linh hồn cũng là của Dạ Đế, lại qua nhiều năm khổ công rèn luyện thân thể, mặc vào bộ Chân Dương lại càng giống như thiên thần hạ phàm.

“Dạ sư đệ, mặt nạ của ngươi đâu.”

“Hừ, cái loại mặt nạ này chỉ dành cho nữ nhân, đeo vào cũng thật là xấu hổ.”

“…”

Lý Thanh Dương nói: “Tông chủ cũng đợi lâu rồi, chúng ta đi qua đó đi.”

Một lúc sau.

Đám người mặc áo giáp chỉnh để đứng trong đình viện.

“Không tệ, không tệ chút nào.” Quân Thường Tiếu hài lòng gật đầu.

“Tông chủ.”

Lý phi gật đầu nói: “Chúng ta đều đã mặc lên rồi, thế hưng không có chút thay đổi nào.”

“Các ngươi xác định mình đã mặc lên hết rồi?”

“Đúng vậy!”

“Vậy mặt nạ đâu?”

“Mặt nạ…”

Lý Phi lúc này mới nhớ tới còn có mặt nạ, từ bên hông lấy ra nói: “Tông chủ, cứ như vậy mà đeo mặt nạ lên mặt sao?”

Quân Thường Tiếu nói: “Không sai.”

Lý Phi đang định đeo mặt nạ lên, bên trái đội nhiên truyền dến một khí thế nặng nề.

Tiêu Tội Kỷ sau khi đeo mặt nạ vào bỗng nhiên phóng thích khi tức, cảm giác được thực lực của mình rõ ràng được tăng lên, vui mừng mà nói: “Tông chủ, ta cảm giác mình mạnh hơn rất nhiều.”

Lý Thanh Dương cũng lấy mặt nạ ra đeo vào, kích động nói: “Đệ tử sau khi đeo mặt nạ cũng cảm thấy thực lực mạnh lên ít nhất phải tới một hai cấp độ!”

Lý Phi cũng không suy nghĩ gì thêm, lấy ngay mặt nạ ra dán thẳng lên mặt.

Quả nhiên giống như lời nói của Nhị sư huynh và Tiêu sư đệ, sau khi khí tức phóng thích đột nhiên có cảm giác tu vi được tăn lên, không chỉ tăng thêm thực lực, sau khi đeo giày chiến còn có cảm giác hai chân cũng nhẹ hơn so với trước.

“Không chỉ tăng thêm thực lực, tốc độ cũng trở nên nhanh hơn.” Lý Phi vui mừng nói.

Long Tử Dương, Điền Thất và Dương Ngọc Hoa cũng nhanh đeo mặt nạ lên, sau khi xác nhận thực lực tăng lên cũng tỏ ra vui mừng trên mặt.

“Mặt nạ này cũng thật là thần kỳ đúng không?”

“Chẳng lẽ là bảo vật sao?”

Quân Thường Tiếu gỉai thích mà nói: “Giày chiến, chiến giáp, mặt nạ, và Thanh Dương kiếm này được gọi là bộ tứ Chân Dương, chỉ khi sử dụng các trang bị này cùng lúc mới có thể phát huy tác dụng, tốc độ và lực lượng phòng ngự sẽ tăng lên không ít.”

“Trời ạ!”

“Cái này thật sự đúng là trâu bò.”

Điền Thất, Long Tử Dương và Tống Huyền Chu tỏ ra vô cùng khiếp sợ.

Mặc bốn kiện trang bị là thực lực tổng hợp có thể tăng lên, điều này đã hoàn toàn lật đổ những kiến thức về võ đạo của bọn họ.

Bộ tứ kiện Chân Dương không chỉ có hiệu quả khi mặc đầy đủ trang bị, thực ra, nếu tuỳ tiện mặc đơn lẻ một kiện, cũng có thể tăng lên một chút.

Giày chiến có thể tăng tốc độ dưới chân, chiến giáp cũng có thể tăng khả năng phòng ngự, về phần mặt nạ, chẳng qua chỉ để trang trí.

Lý Thanh Dương và những người khác mặc Chân Dương đi ra ngoài, mặc lên bốn kiện trang bị này, chẳng khác nào một chiến sĩ được nạp đầy năng lượng.

“Tông chủ.”

Dạ Tinh Thần nói: “Đệ tử xin được rời đi một chút.”

“Được.” Quân Thường Tiếu gật đầu.

Dạ Tinh Thần yên lặng rời đi, vừa bước ra khỏi đình viện đã vội vã chạy về chỗ ở, lấy mặt nạ ra từ trong thùng rác mà khi nãy tiện tay ném vào, cũng không ngại bẩn mà ngay lập tức đeo lên, bỗng nhiên cảm thấy thực lực tăng vọt., cả kinh mà hét lên: “Đúng là qua thần kỳ, thật không thể tin được.”


Bình Luận (0)
Comment