Chương 884. Cừu nhân gặp mặt, vô cùng đỏ mắt.
Bởi vì Kích Tăng Chi Phù đã hết thời gian sử dụng, đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ chỉ có thể quay về Vạn Cổ tông
Muốn tới thì tới, muốn đi cứ đi.
Cổng truyền tống của chiến trường Vị Diện lại một lần nữa hiện ra.
Những thứ kia được chỉ định phải chém giết trong vòng năm năm, địa bàn cũng được mở rộng đến một phạm vi nhất định, những cường giả khác nếu như biết rõ điều này khẳng định sẽ hâm mộ đến nước mắt chảy thành sông.
Đây là chuyện vô cùng hiển nhiên.
Tuy chỉ ở trên chiến trường trôi qua hơn một canh giờ, trải qua hai lần giao thủ với cường giả cấp Hoàng nhưng những chỗ tốt đạt được quả thực vô cùng to lớn.
Đám người Lý Thanh Dương từng người lần lượt trở về phòng riêng của mình, bắt đầu cảm ngộ cảnh giới tăng lên và quá trình giao thủ với những võ giả Hoàng tự.
Loại cơ hội đối kháng với cường giả cấp cao như thế này chính là vô cùng hiếm có, không có cách nào có thể dùng tiền tài và tài nguyên để so sánh được.
“Nhanh lên, nhanh lên!”
Dạ Tinh Thần đang ngồi xếp bằng ở trong phòng, thầm nghĩ: “Có lẽ chỉ cần thêm vài ngày nữa là ta có thể đột phá lên Võ Hoàng!”
Có Kích Tăng phù gia trì, còn có thể giao thủ với cường giả vị diện khác khiến cho hắn ta thu được rất nhiều lợi ích, cho nên tốc độ đột phá cũng tăng nhanh hơn.
...
Trên chiến trường Vị Diện.
Trải qua hai lần chiến đấu, xóa bỏ hơn một trăm tên Vị Diện võ giả, diện tích của Tinh Vẫn đại lục đã tăng lên rõ rệt.
“Tông chủ!”
Đinh Hưng Vượng nói: “Chỗ này xem ra cũng không có khủng khiếp lắm.”
“...” Quân Thường Tiếu im lặng.
Nếu như để cho hắn ta trải qua một lần cái cảm giác bị hàng ngàn hàng vạn cường giả cấp Hoàng đuổi giết, chắc chắn hắn ta sẽ không cho là như vậy nữa.
“Đi thôi!”
Quân Thường Tiếu đứng lên, nắm tay lại thành đấm nói: “Đi ra ngoài kiếm chuyện gây sự!”
Ngoại trừ Hà Vô Địch và Lục Thiên Thiên ở bên ngoài, thực lực của những người còn lại đều tương đối mạnh mẽ, điều này làm cho hắn quyết định không thể cứ tiếp tục ở cứ điểm há miệng chờ sung rụng nữa, mà quyết định chủ động ra trận đi thu hoạch thêm giá trị công huân.
“Vù vù!”
Đang lúc Quân Thường Tiếu chuẩn bị dẫn người đi ra ngoài, không gian phía trước đột ngột chấn động, một lão già tóc bạc từ bên trong đi ra, toàn thân bộc phát ra khí thế vô cùng hùng hậu.
Hết sức hiển nhiên.
Là một tên có thể sánh ngang với cường giả Võ Thánh cấp bậc Địa tự.
Đinh Hưng Vượng lập tức nhíu mày.
Khí tức từ bên trong của người nọ tản mát ra khiến cho hắn ta ý thức được thực lực của đối phương tuyệt đối không thua kém gì mình.
“Lão gia hỏa!”
Sau khi Quân Thường Tiếu thấy rõ diện mạo người đến, đột nhiên siết chặt nắm đấm, trong mắt hiện lên sát ý nói: “Chúng ta lại gặp mặt rồi!”
Thì ra lão già tóc trắng này chính là cường giả Địa tự đã từng dùng chưởng ấn cường hãn của bản thân điên cuồng chèn ép hắn.
Nhớ lại bản thân lúc ấy giống như một con chuột đất bị đánh chật vật trốn chui trốn lủi đến mức không chịu nổi, lửa giận của Quân tông chủ tức thì không nhịn được nữa, hai mắt dần dần trở nên đỏ bừng.
Cừu nhân khách khí, hết sức đỏ mắt!
Xoẹt!
Xoẹt!
Từng luồng sáng bay tới từ phía Đông.
Một lát sau, bên ngoài cứ điểm Tinh Vẫn đại lục xuất hiện thêm mấy trăm tên cường giả Hoàng Tự, Huyền Tự đến từ Xích Hải đại lục.
“Có chút thanh thế!” Đinh Hưng Vượng nói khẽ.
Mấy chục cường giả cấp độ Võ Hoàng này là những người mà bọn họ đã từng gặp qua ở Tinh Vẫn đại lục.
Hôm nay có đến mấy trăm tên, trong đó cũng không thiếu Bán Thánh, khiến hắn ta nhanh chóng ý thức được những lời Tông chủ đã nói quả nhiên không sai, trên chiến trường Vị Diện này đúng là cường giả như mây!
“Xa tiền bối!”
Một lão giả trầm giọng nói: “Tinh Vẫn đại lục không chỉ giết rất nhiều võ giả Hoàng tự của Xích Hải đại lục chúng ta, vừa rồi Hạ trưởng lão cũng là do bọn họ giết chết!”
“Mẹ nó!”
Quân Thường Tiếu thầm nghĩ: “Thì ra thằng này chính là cường giả của Xích Hải đại lục, khó trách lại muốn ra tay chèn ép mình.”
Lần đầu tiên đến chiến trường Vị Diện, những kẻ bị hắn giết nhiều nhất chính là võ giả của Xích Hải đại lục.
Thật ra ngay từ đầu gã cường giả Địa tự này cũng không hề muốn ra tay đối phó với một võ giả cấp thấp đâu, nhưng trong lúc hắn chạy trốn đã giết không ít người thuộc phe bọn họ, còn bị truy nã nữa, cho nên mới quyết định đích thân ra tay trấn áp, kết quả... vẫn là để cho hắn chạy trốn tới khu vực an toàn.
“Tiểu tử!”
Xa Nguyên Ti thản nhiên nói: “Lần trước đã để cho ngươi chạy thoát được, lần này ngươi lại dám xuất hiện ở đây, thế nhưng ngươi cũng không còn may mắn được như thế nữa đâu!”
Không hổ là cường giả Địa tự, từng câu từng chữ trong lời nói đều ẩn chứa uy áp.
“Bịch!”
Quân Thường Tiếu bước nhanh từ bên trong cứ điểm đi ra, gác tay nói: “Có phải bây giờ ngươi hẳn nghĩ là... dám xuất hiện ở trước mặt của bản tọa một lần nữa, phải chăng vẫn có thể an toàn trở về?”
Thật là phách lối!
Cực kỳ làm màu!
Mà khi hắn vừa mới bước ra, ánh mắt Xa Nguyên Ti ngay lập tức trở nên lạnh lẽo, uy thế khủng bố hội tụ ở trên không, kết thành chưởng ấn mang theo mây mù đáp xuống.
Quân Thường Tiếu đối với cái chiêu thức này vô cùng quen thuộc, lúc trước liên tục bị gã ta chèn ép mỗi một lần đều là nguy cơ khôn cùng, bây giờ hắn đã đột phá lên Bán Bộ Võ Thánh, lại có thể đích thân cảm ngộ cảnh giới kỳ lạ kia, mặc dù vẫn có chút kiêng kỵ nhưng ít ra cũng không còn phải e sợ nữa.
Chứng minh đã trở nên mạnh hơn!
“Tông chủ!”
Sắc mặt của Giang Tà và huynh đệ nhà họ Ninh lập tức biến đổi.
Chưởng ấn do cường giả Địa tự thi triển ra khiến cho bọn họ đều kiêng kỵ như nhau, cho nên lo lắng Quân Thường Tiếu không chống đỡ nổi.
Tiếp nhận?
Nếu đã biết là trốn không thoát, chỉ có kẻ đần mới có thể đi ra chịu đòn!
“Vù vù!”
Chưởng ấn mang theo mây mù kia ập xuống, không gian xung quanh ngay lập tức bị lực lượng khủng bố nghiền ép đến mức gần như vặn vẹo.
Nhưng mà... Ngay tại khoảnh khắc chưởng ấn chỉ còn cách Quân Thường Tiếu có mấy trượng, Đinh Hưng Vượng lại bước ra từ cứ điểm, nở nụ cười lạnh lẽo âm u nói: “Có Ngũ Tuyệt Tà Thánh ta ở đây, cho dù là ai cũng đừng hòng đả thương Tông chủ.”
Đại lão!
Đừng có ở đó mà làm màu nữa, nhanh chóng phá chiêu đi!
Hiện tại, Quân Thường Tiếu có vẻ như đang chịu áp lực như núi lớn đè xuống, ngộ nhỡ không giải quyết được chưởng ấn, hắn khẳng định sẽ vô cùng sầu não.
“Ngũ tuyệt chưởng!”
“Vù vù vù!”
Năm loại tà khí hội tụ cùng một chỗ, theo cái nhấc tay nghênh đón của Đinh Hưng Vượng, bất chợt cùng ập xuống khiến cho chưởng ấn mịt mù hung hăng va vào nhau!
“Ầm! Ầm!”
Âm thanh va chạm trầm đục vang vọng đến mức điếc cả tai, khu vực chiến đấu bị bao phủ bởi từng mảnh mây mù u ám, các loại năng lượng điên cuồng tùy ý phóng ra, không gian mơ hồ lâm vào trạng thái vặn vẹo.
Sau khi tất cả bình thường trở lại, trên khuôn mặt của Quân Thường Tiếu mang theo nét vân đạm phong khinh mỉm cười.
Có bảo tiêu đến bảo hộ, đúng là vô cùng thoải mái!
Xa Nguyên Ti nhíu mày, có chút hiểu ra nói: “Khó trách dám đi tới nơi này, thì ra là có cường giả Địa tự đến tọa trấn.”
“Nói nhảm!”
Quân Thường Tiếu tức giận nói: “Nếu như bổn tọa không mang theo cường giả tới đây, chẳng lẽ phải chuẩn bị tư thế sẵn sàng cho ngươi tới đàn áp à?”
Ban đầu vốn dĩ muốn cùng nhau tiến lên loạn đao chém chết tên nhãi đã giết mấy trăm tên võ giả bên phía Xích Hải đại lục này, nhưng khi biết lão giả tóc xám kia chính là cường giả Địa tự, thì vội vàng vứt bỏ ý niệm trong đầu đó đi, chỉ đứng ở trên không trừng mắt nhìn xuống, tiến hành công kích từ xa.
Giang Tà và huynh đệ nhà họ Ninh cũng bước ra.
Bọn họ đứng ở sau lưng Tông chủ của mình, cũng trừng mắt phản kích lại đối phương.
Một bên là người của Xích Hải đại lục lơ lửng giữa không trung, một bên là người của Tinh Vẫn đại lục đứng ở bên ngoài cứ điểm, hai bên đang trừng mắt qua lại lẫn nhau. Có một loại cảm giác giống như là... “Ngươi trừng cái gì mà trừng, trừng ngươi thì đã sao, lại trừng tiếp xem trận thế ai hơn ai nào!”
Xa Nguyên Ti thản nhiên nói: “Tiểu tử kia, ngươi cho rằng chỉ dựa vào một tên cường giả Địa tự là có thể ở trên chiến trường Vị Diện không còn sợ hãi gì nữa hay sao?”
“Uỳnh!”
Không gian đột ngột chấn động!
Sát khí từ phía sau lưng Lão Đinh đột nhiên phóng ra.
Năm loại tà khí bộc phát, nhanh chóng lan tràn ra xung quanh khu vực này.
“Vô sỉ!”
Xa Nguyên Ti quát lạnh một tiếng, bất chợt tung chưởng ra nghênh đón!
Ầm!
Hai gã cấp Thánh một lần nữa đối chiêu, tuy rằng đôi bên còn chưa phân thắng bại, nhưng những sóng năng lượng sinh ra còn mạnh mẽ hơn so với hồi nãy.
Lão giả bên phía Xích Hải đại lục nhìn thấy Quân Thường Tiếu hiện tại đã mất đi người bảo hộ bên cạnh, lúc này nhanh chóng hạ lệnh: “Giết chết hắn!”
“Vù vù!”
“Vù vù vù!”
Bảy, tám chục tên võ giả Hoàng tự lập tức xung phong liều chết lao xuống, trong quá trình còn phóng ra đủ loại chiêu thức, tạo thành một quang cảnh vô cùng rực rỡ. đồ sộ.
Quân Thường Tiếu cười lạnh một tiếng.
“Chủ nhân, mau tránh ra!”
Tiểu Long Long đứng ở trước mặt hắn, nói: “Để ta tới thiêu chết bọn chúng!”
Quân Thường Tiếu lùi về phía sau vài bước, Giang Tà và huynh đệ nhà họ Ninh cũng vô thức lui về sau hai bước, giao sân khấu làm màu lại cho con thú Khế Ước này.
“Dám đả thương chủ nhân của ta à?”
Tiểu Long Long siết chặt hai nắm đấm, hỏa diễm quanh thân điên cuồng thiêu đốt, ánh mắt của nó lạnh lùng nói: “Đã vậy, toàn bộ các ngươi đều đi chết hết đi!”