Chương 889. Lập uy
Chương 889: Lập uy
"Người ngươi muốn bắt chính là Đường chủ của Tông môn chúng ta, vậy nên... cũng chính là địch nhân rồi."
Ngay khi Quân Thường Tiếu nói xong những lời này, trên khuôn mặt các vị cường giả ở khắp nơi đang tụ lại nơi đây đều hiện lên vẻ khinh thường, hèn mọn.
Một vị Vị Diện cường giả lạnh lùng lên tiếng: "Tiểu tử, ta đã nghe nói qua Tinh Vẫn đại lục của các ngươi, dựa trên cấp bậc của chiến trường Vị Diện thì chỉ sợ là các ngươi cũng chỉ được xếp vào nhóm quân thứ chín thôi, đứng trước mặt nhóm quân thứ nhất như Cửu Thiên đại lục thì chẳng được tính là cái rắm gì cả, vậy thì có tư cách gì để trở thành địch nhân của chúng ta?"
Lời nói thì có vẻ khó nghe đấy, nhưng lại đúng là sự thật.
Đứng ở trước mặt sức mạnh tối cao, thì sự tồn tại của nhược tiểu chính là ngay cả tư cách làm địch nhân cũng không có.
Giống như Tần Hạo Nhiên vậy, đã từng là minh chủ của Bách Tông Liên Minh oai phong lẫm liệt, ban đầu còn có thể diễu võ dương oai trước mặt Quân Thường Tiếu, thế nhưng kể từ khi người nọ ngày càng trở nên cường đại, thì ngay cả tư cách làm địch nhân cũng không có, chỉ có thể trở thành con kiến bé nhỏ đứng dưới chân núi ngưỡng vọng mà thôi.
"Vừa mới tiến nhập chiến trường Vị Diện, còn chưa cả phát triển được địa bàn của chính mình, vậy mà đã bắt đầu ảo tưởng việc trở thành địch nhân của nhóm quân thứ nhất rồi, đúng là điển hình của việc coi bản thân là..."
"Bốp!"
Tên cường giả kia còn chưa nói dứt lời, Đinh Hưng Vượng đã từ bên trong không gian đi ra, vươn một bàn tay móc lấy cổ gã ta, lạnh lùng nói: "Nói nhiều lời vô nghĩa quá đấy."
"Không..."
"Thình thịch..."
Năm luồng tà khí cường thế đột nhiên rít gào mạnh mẽ rót vào trong cơ thể khiến cho thân thể gã ta nhanh chóng hắc hóa, sau đó thì bạo liệt ngay tại chỗ.
Hai người Từ Mi Thiện Nhân và Nộ Mục Ác Nhân lập tức nhíu chặt lông mày.
Đứng ở trước mặt mình mà lại dám mạt sát người khác một cách không hề kiêng nể gì như vậy, võ giả của Tinh Vẫn đại lục này cũng quá kiêu ngạo rồi.
"Hai vị."
Quân Thường Tiếu cất lời: "Nếu Cửu Thiên đại lục các ngươi vẫn cố chấp tham dự, vậy thì bổn tọa hôm nay cũng không ngại bắt các ngươi về để lập uy đâu."
"Lập uy?"
Ý cười trên gương mặt Từ Mi Thiện Nhân càng ngày càng nở rộ, mà nét tức giận trên mặt Nộ Mục Ác Nhân cũng trở nên thâm trầm.
Bọn họ đã lăn lộn trên chiến trường lâu như vậy rồi, cũng đã giết không ít hồng danh, hơn nữa cũng đã gặp qua được không ít hạng người cao ngạo, nhưng lại chưa từng gặp được ai kiêu ngạo cuồng vọng như tiểu tử này.
"Đúng là chán sống tìm người giết thay mà!"
"Dám khiêu khích võ giả của Cửu Thiên đại lục như vậy, cho dù là thượng nhân ở thượng thiên cũng không ai có thể cứu được!"
"Đắc tội Vị Diện của nhóm quân thứ nhất, sau này còn định tồn tại trên chiến trường như thế nào?"
Mọi người đều tự mặc niệm trong lòng.
Từ Mi Thiện Nhân lên tiếng hỏi: "Xin hỏi quý tính của tiểu hữu?"
Quân Thường Tiếu cất cao giọng đáp: "Quân Thường Tiếu, Tông chủ của Vạn Cổ Tối Cường Tông thuộc quận Thanh Dương, Tinh Vẫn đại lục."
"Nguyên lai là Quân tông chủ, thất kính, thất kính." Ý cười trên mặt Từ Mi Thiện Nhân càng trở nên thâm thúy, cười đến mức ánh mắt đều sắp nheo thành một đường chỉ rồi.
Những võ giả đã quen thuộc với tác phong của gã thấy vậy thì lập tức vội vã lùi về phía sau, trong lòng thầm nghĩ: "Cường giả của Cửu Thiên đại lục muốn động thủ rồi!"
Nộ Mục Ác Nhân đứng kế bên thì ánh mắt trợn trừng đến mức tròn xoe, nhìn lom lom vào Tử Lân Yêu Vương, tên gia hỏa này thương phong bại tục như vậy, gã chỉ hận không thể dùng một chưởng đánh chết hắn ta ngay tức khắc mà thôi.
Tử Lân Yêu Vương thản nhiên nói: "Nhìn cái gì mà nhìn, có tin là bổn vương móc mắt ngươi ra ngay tại chỗ hay không?"
"Vù vù!"
Lời vừa dứt, vạt trường bào quấn quanh thân Nộ Mục Ác Nhân đột nhiên trở nên bành trướng, hơi thở của sóng biển bùng nổ trào ra, hình thành từng đợt khói mờ như mây mù ập xuống.
Một khắc ấy, cả cứ điểm lập tức tràn ngập trong luồng uy áp khủng bố đáng sợ!
"Vù vù!"
Mây mù lao nhanh xuống tựa như đang hóa thành thiên quân vạn mã!
"Hừ!"
Tử Lân Yêu Vương hừ lạnh một tiếng, biến hóa ra một luồng ánh sáng màu tím biếc ngưng tụ giữa nắm tay rồi lập tức vung lên, nhắm thẳng về hướng làn mây mù đang đè ép xuống mà tung chiêu!
"Đúng là đâm đầu vào chỗ chết!"
Nộ Mục Ác Nhân lạnh lùng quát lên một tiếng, từng lọn râu bạc trắng bay múa giữa không trung, khí lãng bùng nổ quanh thân gã từng đợt rót vào bên trong đám mây mù, chỉ trong nháy mắt đã tụ lại thành hình một pho tượng lớn, tựa như thật sự biến hóa được ra một vị La Hán vậy!
Không hổ danh là Địa Tự cường giả cường thế hơn người!
Một chiêu này vừa được thi triển ra, thì cả đất trời ngay lập tức giống như mất đi toàn bộ sắc thái!
"Ầm!"
"Ầm!"
"Ầm!"
Tử Lân Yêu Vương cũng không nhàn rỗi, một quyền vừa đánh ra kia dường như mang theo cả khí thế mãnh liệt như ngăn sông lấp bể, trực tiếp đánh nát hoàn toàn pho tượng La Hán đang diễu võ dương oai chuẩn bị tấn công kia.
Những chiêu thức hoa hòe hoa sói như thế này, một khi đặt trước mặt sức mạnh tối thượng thì cũng chỉ là hổ giấy mà thôi.
"Vù vù!"
Sau khi phá nát hơn mười pho tượng thực thể La Hán, Tử Lân Yêu Vương vẫn không ngừng tiếp tục tiến lên, cuối cùng trực tiếp xuyên thủng tầng mây mù, đánh thẳng về phía Nộ Mục Ác Nhân. Người nọ hiển nhiên là cũng không dự đoán trước được đối phương vậy mà lại có thể công phá Vân Cảnh La Hán Quyết một cách dễ dàng đến như vậy!
Thời gian cũng không đủ để cân nhắc quá nhiều, bởi vì đối phương đã tấn công đến sát sườn rồi!
"Minh tâm kết!"
"Rầm!"
Nộ Mục Ác Nhân vung một tay lên, kết giới phòng ngự trong suốt tựa như gương lập tức ngưng tụ ngay trước thân thể gã, đồng thời cũng thấu phát ra khí thế vô cùng càn rỡ!
"Ầm...!"
Đúng lúc này, nắm đấm thế đại lực trầm của Tử Lân Yêu Vương cũng xé gió mà lao tới, đánh thẳng vào bề mặt kết giới, phạm vi tiếp xúc của cú va chạm nhất thời dâng lên từng đợt gợn sóng, lấy nắm đấm của Tử Lân Yêu Vương làm tâm mà không ngừng lan tràn về bốn phía.
"Rầm rầm rầm!"
Làn sóng này lan đến đâu thì không gian của kết giới cũng theo đó mà trở nên rung động méo mó, thậm chí bắt đầu có xu hướng nứt vỡ, sụp đổ!
Các vị Vị Diện võ giả đang có mặt ở đó đều kinh ngạc đến mức trợn mắt, há mồm.
Chỉ một quyền được tung ra như vậy thôi mà đã có thể sản sinh ra dư uy mãnh liệt đến mức làm cho không gian trong kết giới chấn động đến vỡ vụn, điều này chứng tỏ thực lực của đối phương cũng không phải là ở cấp độ Địa Tự tầm thường!
Nộ Mục Ác Nhân cũng ý thức được điều đó, có điều hiện tại trong lòng gã lại khổ sở vô cùng, bởi vì vòng kết giới mà gã ngưng tụ được dưới sự tác động vô cùng lớn của lực xung kích đang có xu hướng sụp đổ.
"Phá!"
Tử Lân Yêu Vương hét lớn lên một tiếng, lại nện thêm một quyền nữa xuống bề mặt kết giới.
"Răng rắc...!"
Cuối cùng, dưới sức mạnh như bạo tạc của nắm đấm sấm sét, vòng tròn kết giới mà Nộ Mục Ác Nhân ngưng tụ trước người không chống đỡ được nữa mà tức thì vỡ nát, cả tấm gương trong đều hóa thành từng mảnh vụn vô hình bay tán loạn và biến mất giữa hư không.
"Cổn!"
Tử Lân Yêu Vương lại ngưng tụ một tử sắc quyền ấn, tiếp tục đánh ra.
"Rầm!"
Nộ Mục Ác Nhân vừa bị phá vỡ kết giới phòng ngự, vẫn còn chưa kịp bay ra ngoài thì trên ngực đã lại phải miễn cưỡng chống đỡ một quyền này của đối phương, nhất thời toàn thân đều bị đánh bay ra như đạn pháo!
Rầm rầm rầm!
Rầm rầm rầm!
Nộ Mục Ác Nhân bị đánh cho văng ra ngoài, da đầu cọ sát xuống mặt đất kéo một đường thẳng tít tắp ra xa, cho đến tận khi lực đánh bị lực ma sát cản lại, một chiến hào rộng chừng mấy trượng, dài đến cả trăm trượng hiên ngang hiện ra trong tầm mắt.
"Đậu má!"
Quân Thường Tiếu cả kinh nói: "Trâu bò đến vậy sao?"
Hắn vốn biết chuyện Tử Lân Yêu Vương đã khôi phục được tu vi trước khi bị phong ấn rồi, thế nhưng lại không ngờ được rằng khi hắn ta chân chính bùng nổ, lại có thể mạnh đến mức khiến cho ngay cả Địa Tự cường giả cũng không thể chống đỡ như vậy.
Các Vị Diện võ giả ở xung quanh cũng trợn tròn mắt!
Vốn tưởng rằng cường giả của Cửu Thiên đại lục xuất hiện, tên đại hồng nhân kia chắc chắn sẽ không được yên thân, ai mà ngờ được kết quả lại là chưa đánh mấy chiêu đã bị người nọ đấm cho bay ra ngoài như vậy!
"Hừ."
Tử Lân Yêu Vương treo mình lơ lửng giữa không trung, quanh thân hắn ta được bao phủ bởi một vầng hào quang màu tím sẫm, lạnh lùng buông một câu: "Rác rưởi."
Hai chữ này vẫn thường được Dạ Đế treo bên khóe miệng, thế nhưng, giờ phút này được nói ra từ trong miệng hắn ta, không thể nghi ngờ là cũng có đủ tư cách và khí thế!
"Ầm..."
Đột nhiên, từ phía sau truyền đến một tiếng nổ vang rền, một cú đấm mang theo năng lượng ngưng tụ dày đặc hung hăng nện xuống lưng của Tử Lân Yêu Vương.
Một quyền này phi thường cường thế, lực xung kích kéo theo gợn sóng dao động cũng động dạng tứ nhiễu không gian!
Chẳng qua, Tử Lân Yêu Vương, kẻ vừa mới phải thừa nhận oanh kích một cách đột ngột kia, lại vẫn đứng sừng sững ngay tại chỗ, thậm chí còn không cả di chuyển về phía trước dù chỉ là một chút.
"Chuyện này..."
Hai tay Từ Mi Thiện Nhân vẫn còn đang đan chặt vào nhau, đôi mắt vẫn luôn nheo lại bất chợt mở lớn, trong ánh mắt lóe lên sự khó tin đến luống cuống.
Gã tận dụng thời cơ thi triển vũ kỹ cường thế để đánh lén, đáng lý ra cái tên gia hỏa ở trần này không nên đứng nguyên tại chỗ, mà phải bị đánh văng ra giống như Nộ Mục Ác Nhân vừa rồi mới phải.
Thế nhưng kết quả, lại vững như núi Thái!
"Thao!"
Quân Thường Tiếu mắng: "Nguyên lai là tiếu diện hổ a!"
"Cái tên gia hỏa đê tiện này, để xem bổn vương làm thịt ngươi như thế nào!" Tử Lân Yêu Vương xoay người, hội tụ một luồng năng lượng màu tím mang theo cả sự phẫn nộ tiến tới!
"Ầm!"
"Ầm!"
"Ầm!"
Năng lượng màu tím tựa như phô thiên cái địa mà bùng nổ, sau đó hội tụ lại thành một tầng quyền ấn dày đặc giữa không trung, Từ Mi Thiện Nhân nhất thời đã bị đánh cho thảm bại bất kham, bị truy kích đến mức không còn chỗ nào có thể trốn thoát.
"..."
Các Vị Diện võ giả chứng kiến cảnh tượng này cũng đơ cả người.
Hai gã Địa Tự cường giả của Cửu Thiên đại lục ấy vậy mà lại không làm gì được cái tên cuồng khoe thân kia!