Chương 903. Mấy chục người thiếu chút nữa bị một người vây quanh.
Trận pháp che dấu phía đông bên ngoài cứ điểm nổ tung, hai trăm tên võ giả của Xích Hải đại lục bị tổn thương trầm trọng.
Bốn gã Địa tự cường giả bị vụ nổ khiến cho có chút chật vật, cũng không có gì đáng lo ngại, nhưng cấp bậc Huyền tự và Hoàng tự thì không tốt như vậy, hiện tại dường như đã tương đương với mất đi sức chiến đấu.
Rơi xuống kết cục như vậy chủ yếu là bởi vì trận pháp nổ tung đã tạo thành tổn thương thật lớn.
Cho nên mới nói, Xích Hải đại lục mời đến trận pháp sư đứng đầu từ bên ngoài tới để bố trí che giấu trận pháp, thật ra là để giấu một quả bom bên trong đó.
Điển hình cho việc lấy đá đập vào chân mình, trộm gà không được còn mất nắm gạo.
"Đáng chết!"
Bốn gã Địa tự cường giả ổn định tinh thần lại, nhìn ra bên ngoài cứ điểm, thấy Quân Thường Tiếu đang cầm loa lớn, ánh mắt lóe ra sự tức giận, trong lòng cũng tràn đầy khó hiểu lẫn hoài nghi.
Chúng ta làm sao lại bị phát hiện, trận pháp tại sao lại phát nổ như thế!
"Vụt!"
Nhưng vào lúc này, Tử Lân Yêu Vương bay tới cực nhanh!
"Ầm..."
Hơi thở màu tím bùng nổ, quần áo trong ngoài của hắn ta rách toạc, con ngươi lạnh lùng tràn ngập ánh sáng chết chóc.
"..."
Quân Thường Tiếu vô cùng cạn lời. Người này hơi một chút là xé quần xé áo, đấu phục là từ trên trời rơi xuống, từ dưới dất chui lên hả?
Xem ra, nếu có cơ hội thì nên ghé thương thành mua một bộ y phục có tính dai tuyệt đối giống như cái quần lót đỏ chói của hắn ta vậy.
"Rút lui, mau rút lui!"
Bốn gã Địa tự cường giả kinh ngạc vội vàng lui về phía sau.
Nếu liên hợp để chơi trò đánh lén trong trận pháp với Địa tự cường giả khác, ít nhiều bọn họ vẫn nắm chắc một chút, bọn họ thật sự không có dũng khí để có thể quang minh chính đại chống lại cái tên không phải nhân loại khủng bố như hắn ta.
Lúc trước, chuyện Tử Đường chủ có thể một địch năm tại Vị Diện chiến trường, cũng giống như chuyện hắn ta xé rách quần áo khoe thân hình lõa lồ, đều đã để lại ấn tượng khắc sâu ở trong lòng các Vị Diện võ giả.
"Ầm!"
Đột nhiên, một tiếng nổ mạnh truyền đến khiến không gian cũng chấn động theo!
Bốn gã Địa tự cường giả đang chạy trốn thì kinh hãi, vội vàng quay đầu lại. Vừa vặn nhìn thấy đạn pháo kéo theo một vệt sáng bay vọt ra xa, sau đó thì tự bung nở giữa đám người đang ẩn núp trong trận pháp đằng xa, cả không gian lại bị ánh sáng sặc sỡ lóa mắt từ vụ nổ bao trùm!
Một khắc kia, rốt cục bọn họ đã hiểu được vì sao trận pháp nổ mạnh như vậy, thì ra là bị năng lượng này bắn phá!
"Chết đi!" Tử Lân Yêu Vương đuổi theo từ phía sau.
"Vù vù..."
Đột nhiên một làn khói màu tím phun trào quanh thân hắn ta, nháy mắt tràn ra cả mấy dặm, giống như hóa thành một con mãnh thú hung hãn đang rít gào.
Thần sắc bốn người tràn ngập hoảng sợ, vì thế không kịp suy xét gì nữa, vội vàng hướng phía xa mà bay thật nhanh, càng nhanh càng xa càng tốt!
Ở những vị diện khiến khi xuất hiện Thiên tự cường giả thì Địa tự cường giả không thể nghi ngờ chính là sự tồn tại lớn nhất. Hiện giờ lại sợ hãi một người tới mức lựa chọn chạy trốn một cách chật vật, trường hợp này thật sự có chút buồn cười.
"Rác rưởi!"
Tử Lân Yêu Vương thấy bọn họ chạy nhanh như vậy cũng không đuổi theo, mà là quay đầu nhìn về phía những Địa tự cường giả bị vụ nổ hất tung ra ngoài, khóe miệng cong lên một nụ cười.
Những người còn lại khó khăn bay ra khỏi trận pháp chính là cường giả của Lăng Vân đại lục. Bọn họ nhìn biểu tình trên mặt cái tên cuồng khoe thân kia, trong lòng nhất sợ đến rét run, sau đó hoảng hốt quay đầu bỏ chạy.
"Vù!"
"Vù!"
Cùng lúc đó, trận pháp che giấu ở phương hướng khác cũng tự động giải trừ, bốn trăm tên cường giả ẩn núp trong đó thống nhất với nhau cùng lùi lại.
Bọn họ dường như thông minh hơn chút, sau khi biết được tình huống bên ngoài, không đợi Tiêu Tội Kỷ lắp ráp đạn dược cho pháo, trước hết nhanh chóng tránh xa từng bước .
Xích Hải đại lục liên thủ với Lăng Vân đại lục. Sau khi trải qua một phen thảo luận, bày ra kế hoạch là bố trí, che giấu trận pháp ở cứ điểm của Tinh Vẫn đại lục, phái lượng lớn cao thủ ẩn nấp trong đó, sau đó thừa dịp bọn họ chưa chuẩn bị kịp sẽ đánh úp bất ngờ.
Kế hoạch không tồi.
Nhưng bố trí và che dấu trận pháp quá kém cỏi, người ta vừa tới chiến trường đã phát hiện rồi.
Hiện giờ vị trí của hai trận pháp đã bị nổ tung, kế hoạch vây kín tứ phương thất bại hoàn toàn, chỉ có thể thực hiện kế hoạch B, nhanh chóng lui lại!
"Đừng chạy!"
Tử Lân Yêu Vương hóa thành lưu quang chia làm ba hướng đuổi theo một cách kinh khủng, hắn ta cũng không nhắm vào Địa tự cường giả, mà là đặt tâm tư trên người Huyền tự và Hoàng tự võ giả.
Ầm! Ầm! Ầm!
Chưởng ấn, quyền ấn, cước chân, đĩnh ấn thường xuyên hiện ra ở giữa không trung!
Những vị diện võ giả không thể chạy đi đúng lúc đều bị đánh cho đến mức rơi trên mặt đất với các loại tư thế khác nhau.
Bởi vì cấp bậc của đối thủ không cao, Tử Lân Yêu Vương cũng không mạnh tay xử lý, chỉ đánh rớt xong thì tiếp tục đi công kích những người khác.
"Vút!"
"Vút!"
Đám người Lý Thanh Dương nhanh chóng gia nhập vào, giao thủ cùng võ giả đang rơi xuống đất, sau đó giải quyết sạch sẽ.
"Vù vù!"
"Vù vù..."
Khí lãng rực rỡ nhiều màu cùng năng lượng như nở rộ trên chiến trường, Tử Lân Yêu Vương tựa như một con sói xám to lớn khát máu đuổi theo một đám cừu non.
Nói ra các ngươi có thể không tin, hai Vị Diện đại lục có tổng cộng mấy trăm người, thiếu chút nữa bị vây quanh bởi một tên điên cuồng khoe thân.
Vài phút sau, bên ngoài cứ điểm khôi phục bình tĩnh.
"Tông chủ."
Trải qua một phen kiểm kê, Giang Tà nói: "Giết nhiều hơn một trăm, những người khác đã bỏ chạy."
Quân Thường Tiếu nói: "Tịch thu toàn bộ không gian giới chỉ cầm lại đây."
Tuy rằng chưa chắc có thể trấn lột được bao nhiêu thứ tốt, nhưng mà nguyên tắc làm việc của hắn là tuyệt đối không bỏ sót bất kỳ thứ gì, huống chi, cũng có thể phân phát nhẫn cho các đệ tử dùng.
Đã giàu có như vậy, còn quan tâm đến không gian giới, thật sự chưa từng gặp ai như Quân Cẩu Thặng, về sau ai mà muốn gả cho hắn thì... thật sự là không có khả năng đi.
Dưới sự dạy dỗ của tông chủ, mỗi khi chiến đấu kết thúc, các đệ tử đều sẽ thay nhau lột đồ người khác một cách tự nhiên lưu loát.
"Vụt!"
Tử Lân Yêu Vương từ xa xa bay lại đây, vừa đặt chân xuống mặt đất đã phẫn nộ nói: "Mấy tên kia chạy thật nhanh!"
Sau khi hắn ta khôi phục lại thực lực, luôn luôn muốn tìm cơ hội chiến đấu một trận thống khoái với Địa tự cường giả, thế nhưng đi vào chiến trường chỉ mới khởi động làm nóng người một hồi đã không còn người chơi đùa với hắn ta nữa rồi.
Đại ca, cái loại đấu pháp một người vây quanh N người như ngươi, ai mà chịu chơi với ngươi thì chắc chắn là đã bị lừa đá hỏng đầu rồi!
"Đừng nóng vội, đừng nóng vội." Quân Thường Tiếu nói: "Phía Cửu Thiên đại lục chắc chắn còn tìm đến để gây sự với chúng ta, đến lúc đó đảm bảo sẽ để ngươi chơi đùa thỏa thích."
Ánh mắt Tử Lân Yêu Vương bùng lên ngọn lửa, nói: "Hy vọng đừng khiến cho bổn vương thất vọng."
Hôm nay mục đích chủ yếu đến Vị Diện chiến trường là đi đánh lén Thánh Huyền đại lục để mở rộng cứ điểm.
Vừa ra cửa đã được tặng cho cái đại lễ lớn như vậy, cho nên Quân Thường Tiếu cũng quên mất kế hoạch vốn có ban đầu, quyết định quay về Vạn Cổ tông.
Nhưng mà trận chiến này dù sớm hay muộn cũng phải trải qua, trước đó có rất nhiều đệ tủ đã gây thù chuốc oán, nếu đi ra ngoài phóng túng buông thả không suy tính kỹ càng sẽ dễ dàng dính vào trạng thái hồng danh.
Nhưng mà, trước khi rời đi cũng nên làm chút chuyện a.
Quân Thường Tiếu đi ra cứ điểm, lục tục bố trí một tòa lôi trận trong phạm vi mấy chục dặm.
Hắn không hy vọng thời điểm lần sau tới đây sẽ lại có những Vị Diện khác âm thầm bố trí trận pháp cao cấp chờ mình, cho nên tiên hạ thủ vi cường, chôn địa lôi ở bên ngoài.
"Đi."
Sau khi hoàn thành, Quân Thường Tiếu cùng tất cả mọi người trở về tông môn.
Trước khi Lý Thanh Dương rời đi, lại nhìn thoáng qua cứ điểm đã được mở rộng diện tích không ít, càng thêm cấp bách hy vọng bản thân có thể nhanh chóng đột phá Hoàng cấp!
Người của Vạn Cổ tông đi rồi, để lại tổn thất lớn lao cho Xích Hải đại lục và Lăng Vân đại lục.
Nhất là cung chủ của Bích Hải cung, biết được mấy trăm người của hai bên bị một tên điên thích lõa thể đuổi giết đến vô cùng chật vật, thiếu chút nữa nhịn không được mà phun ra một búng máu.
Sau khi trở lại tông môn, các đệ tử vẫn quay về phòng tự tu luyện như thường ngày.
Trải qua nhiều lần thực chiến cũng như tương đối hiểu thêm về cảnh giới Hoàng cấp, đây là sự trợ giúp cực lớn cho bọn họ.
Quân Thường Tiếu thì sau một thời gian suy nghĩ đắn đo, cuối cùng quyết định tạm thời nghỉ ngơi một khoảng thời gian, khiến cho các Vị Diện bên trong chiến trường thả lỏng cảnh giác, sau đó sẽ tiếp tục quay lại làm tiếp chuyện dở dang.
"Vù vù!"
Vài ngày sau, khoảng không phía trên tông môn hiện lên thăng cấp chi thế.
Quân Thường Tiếu mới từ tụ linh trận đi tới, nhìn theo phương hướng kia, cười nói: "Nhị đệ tử của ta cũng đã đột phá."
Đúng vậy, Lý Thanh Dương đột phá.
Có thể là đạt được thành tích này là nhờ nhiều lần thực chiến tích tụ kinh nghiệm cùng với hy vọng có thể nhanh chóng tới cứ điểm để bắt tay vào kiến tạo.
Nhị đệ tử đột phá cũng chỉ là khởi đầu thôi.
Một khoảng thời gian sau đó, đám người Tiêu Tội Kỷ, Lý Phi, Điền Thất dưới sự hiểu biết sâu hơn, cũng đã chạm đến cơ hội đột phá, thuận lợi từ đỉnh cấp Võ vương gia nhập vào Nhất phẩm Võ hoàng.
Vì võ giả Hoàng cấp từng bước tăng lên, chuyện đầu tiên Quân Thường Tiếu nghĩ tới chính là phải nâng cấp Tông môn từ tứ lưu lên tam lưu mới được.