Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 904 - Chương 904. Đại Công Trình!

Chương 904. Đại công trình!
Khi đám người Lý Thanh Dương lần lượt bước vào Hoàng cấp, lực lượng đứng đầu ở Vạn Cổ tông không chỉ phù hợp yêu cầu đề ra, hơn nữa còn vượt xa dự định. Nhưng mà, về nhân số thì lại cần tròn năm vạn, tạm thời còn chưa đạt được mục tiêu này.

Vấn đề không lớn lắm.

Trước mắt, đệ tử của tông môn đã phát triển đến quy mô gần bốn vạn người. Nếu mỗi tháng hạ tiêu chuẩn chiêu mộ xuống một chút, chiêu mộ được năm vạn người cũng là chuyện dễ dàng.

"Còn nhiều thời gian, không cần vội vàng làm gì." Quân Thường Tiếu thầm nghĩ.

Trước mắt hắn vẫn đang kiên trì với tiêu chí chất lượng hơn số lượng, tuyển chọn thà ít chứ không ẩu.

"Bây giờ còn thiếu nhiều nguồn các loại tài nguyên khác nhau để tạo ra càng nhiều trang bị, vũ khí và bắt đầu thăng cấp thực lực tổng thể cho các đệ tử."

Hệ thống võ đạo của Vạn Cổ tông đã dần dần vững vàng, hơn nữa số lượng cũng tương đối, tất nhiên đệ tử có thể đột phá rất nhanh, nhưng trong thời điểm chiến đấu chân chính, thường thì trang bị quan trọng, cần thiết hơn.

Nhóm của Lý Thanh Dương có thể giao thủ cùng Hoàng cấp cường giả tại chiến trường, cũng từ đó trau dồi thêm kinh nghiệm thực chiến quý giá, còn không phải nhờ vào Chân Dương Giáp cùng Cương Thiết Chi Dực sao.

"Dược liệu, đan dược, khoáng thạch, tinh hạch thậm chí linh thạch, cái nào cũng thiếu thốn cả…"

Hiện tại Quân Thường Tiếu ý thức được một cách sâu sắc về việc nhân số tông môn càng ngày càng tăng thì tài nguyên hao phí cũng vô cùng khổng lồ, không có sự cung cấp liên tục của các nguồn tài nguyên khác nhau, thật khó để đạt được sự thăng cấp đồng đều về tổng thể trong thời gian ngắn.

Vài năm này, tốc độ phát triển của Vạn Cổ tông rất nhanh, thậm chí vượt xa tốc độ của các đại tông môn đang quật khởi khác, nhưng bởi vì sự tồn tại của nhiệm vụ chủ tuyến cùng tạc đạn đã khiến cho hắn phải ngày càng đẩy nhanh tiến độ, trở nên mạnh hơn, trâu bò hơn!

Áp lực rất lớn.

Lớn đến nỗi hắn cũng chưa có thời gian lo lắng đến chuyện chung thân đại sự cả đời của mình nữa.

Có đôi khi Quân tông chủ thực hâm mộ những nhân vật chính một người ăn no cả nhà không lo đói khác, không giống như hắn phải quản lý một tông môn lớn, phải quán xuyến trên dưới từ chuyện ăn uống ngủ nghỉ...

"Ai."

Ngồi ở trên đại điện, nhìn lên trời cao nói: "Phải chăng con người ta càng tuấn tú uy vũ thì trách nhiệm lại càng lớn?"

Sau khi đột phá Võ hoàng, rốt cục Lý Thanh Dương không được nhịn nữa, đi vào thư phòng, nói: "Tông chủ, hiện tại đệ tử có thể tiến vào cứ điểm để tiến hành xây dựng chưa?"

"Có thể."

Quân Thường Tiếu nói: "Nhưng mà, Bổn tọa thật sự cảm thấy là, đây cũng là thời điểm nên xây dựng tông môn."

Dựa theo tốc độ mỗi tháng chiêu mộ một hai ngàn người, vài tháng thôi là đủ năm vạn. Đến lúc đó cấp bậc tông môn tăng lên, giá trị hạn mức cao nhất lại phải nâng cao, cho nên cần phòng ngừa chu đáo đảm bảo mà mở rộng địa bàn.

"Đệ tử đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ chờ tông chủ hạ lệnh thôi!" Lý Thanh Dương nói.

Quân Thường Tiếu biết nhị đệ tử nhà mình sở thích nghiệp dư là thiết kế kiến trúc, vì thế hắn vô cùng có hứng thú nói: "Có thứ gì tốt để quy hoạch không?"

"Có!"

Lý Thanh Dương đi phía trước hai bước, vung tay lên lấy ra bản vẽ cỡ lớn.

Theo như địa hình miêu tả phía trên thì đây chắc hẳn là toàn bộ khu vực dãy núi Thiết Cốt Sơn.

Địa giới quận Thanh Dương có một ngọn nũi cũng không nổi tiếng lắm, vừa vặn kéo dài đến khu vực thành Thanh Dương, sau đó cũng nối liền với những thành trì khác.

Ngọn “Thiết Cốt sơn” mà Quân Thường Tiếu tự tiện đặt tên cùng với nơi cư trú của hơn chục vạn mãnh thú chẳng qua chỉ là một góc của cả dãy núi băng. Năm đó trước khi Vương chưởng môn khai tông lập phái, nơi đây thậm chí còn bị thế nhân gọi là núi hoang.

"Tông chủ."

Lý Thanh Dương chỉ vào một vị trí của sơ đồ phác thảo, nói: "Trước mắt, trong khu vực tông môn chúng ta đã không còn không gian để khai phá, chúng ta có thể hướng đỉnh núi khác để xây dựng thêm."

"Nhân số tông môn càng ngày càng nhiều, đi khu vực khác để mở rộng cũng là điều tất yếu." Quân Thường Tiếu nói.

"Xoạt!"

Lý Thanh Dương lại lấy ra bản vẽ khác từ trong không gian giới chỉ.

Bên trên vẫn là bản đồ vẽ núi non, nhưng mà rất nhiều khu vực đã được quy hoạch một cách cẩn thận , thậm chí còn dùng chữ nhỏ đánh dấu từng nơi.

Cực kỳ chuyên nghiệp, cực kỳ nghiêm túc.

"Tông chủ."

Lí Thanh Dương chỉ mấy vị trí khác nhau ở trên bản vẽ, giải thích nói: "Những địa phương này đệ tử đều từng khảo sát qua, vô cùng thích hợp dùng để kiến tạo, bước đầu cấu tạo, đệ tử dự định tính toán trong tông môn có bao nhiêu đường khẩu thì xây bằng ấy khu vực."

"Ồ?"

Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: "Ý ngươi là các đường khẩu như Dược đường, Chiến Kỵ đường, Linh Thú đường đều sẽ tách riêng ra khỏi ngoại viện, mỗt người có khu vực riêng của mình?"

"Không sai!"

"Đây là một ý tưởng tốt đấy."

Kết cấu kiến trúc hiện nay của Vạn Cổ tông là ngoại viện có một đại điện chính, các đường khẩu khác thì tách ra xây ở bốn phía.

Ngay từ đầu khi cấp bậc còn thấp, nhân số còn ít thì cũng không có gì đáng lo, nhưng hiện giờ đã có mấy vạn tên đệ tử, các đường khẩu đều ở trong ngoại viện nhìn trông có vẻ càng thêm chật chột.

Phân chia toàn bộ các đường khẩu ra ngoài, có đỉnh núi của riêng mình, lại trang bị thêm thiết bị tương xứng cùng với sương phòng cho mỗi thành viên dùng để ở, tuyệt đối là ý tưởng thiết kế vô cùng nice.

Quân Thường Tiếu vỗ vỗ bả vai Lý Thanh Dương, nói: "Thanh Dương a, ngươi đi theo con đường tu luyện võ đạo tuyệt đối là một tổn thất lớn của ngành kiến trúc."

"Thế quyết định như vậy đi."

"Cứ dựa theo sơ đồ phác thảo thiết kế của ngươi mà tiến hành xây dựng đi."

Được tông chủ ủng hộ khiến Lý Thanh Dương vui sướng không thôi, thế nhưng hắn ta cũng nói: "Tông chủ, dù sao thì những đỉnh núi này cũng nên có một cái tên chứ?"

"Có lý!"

Quân Thường Tiếu hơi suy nghĩ một chút, cầm lấy bút viết vài chữ trên sơ đồ phác thảo.

Khu vực chính điện ở bên ngoài được gọi là khu vực số 1, các ngọn núi được thiết kế chia làm hai, ba, bốn, năm, sáu khu riêng biệt.

Khóe miệng Lý Thanh Dương run rẩy nói: "Tông chủ, thế này dường như hơi quá… qua loa đại khái đi?"

"Tên chính là danh hiệu thôi, làm sao cho dễ nhớ một chút là được." Quân Thường Tiếu nói.

Lý Thanh Dương: "..."

Quân Thường Tiếu nói: "Chuyện xây dựng nơi đó giao cho ngươi đi, nếu cần hỗ trợ về tài chính thì cứ nói thẳng."

"Đây là đại công trình a."

Lý Thanh Dương nói: "Đệ tử cần mượn khế ước thú của tông chủ một chút."

"Không thành vấn đề."

"Vậy đệ tử đi chuẩn bị trước vài thứ."

"Đi đi, đi đi."

Sau khi nhìn Lý Thanh Dương rời đi, Quân Thường Tiếu sờ sờ cằm, nói: "Chờ tông môn đạt được quy mô mà Lý Thanh Dương thiết kế, cũng coi như là chính thức bước vào tầng lớp thế lực đứng đầu đi."

"Đáng tiếc."

Hệ thống nói: "Núi không đủ cao, không đủ ngầu đi!"

Đây là chỗ mà Quân Thường Tiếu buồn bực nhất, cũng là nguyên nhân hắn đặt tên các khu vực khác là khu vực 1, 2, 3.

Có rất nhiều các tông môn khác tọa lạc trên đỉnh núi cao bao phủ mây mù, bên trong có rất nhiều ngọn núi cao ngất, sau đó cũng đặt một số cái tên ưu nhã cho các kiến trúc ở trên đó.

Vị trí địa lý của người ta vượt trội, môi trường cũng tốt, hiển nhiên có thể khoe khoang làm dáng. Nhưng Thiết Cốt sơn không được như vậy, tuy rằng mấy năm gần đây linh khí đã được cải thiện nhiều hơn, cũng càng ngày càng có tiên khí, nhưng về chỉnh thề thì độ cao thì không đủ, hoàn toàn không có một chút xíu ngầu lòi nào.

"Nếu có thể làm cho toàn bộ đỉnh núi cao thêm chút nữa, biến mấy khu vực mà Thanh Dương định quy hoạch trở thành sơn phong chìm trong mây mù lượn lờ thì có phải là hoàn mỹ không." Quân Thường Tiếu nỉ non nói.

Hệ thống nói: "Kí chủ có thể xoát thương thành, có lẽ sẽ có bán đạo cụ cải thiện sơn thể đấy."

"Mẹ nó!"

Quân Thường Tiếu sụp đổ nói: "Cho nên đây là nguyên nhân chính ngươi thình lình nhảy ra đả kích ta đúng không !"

"Không sai."

Hệ thống thản nhiên nói.

Người quen lâu năm, người sáng mắt thì không nói tiếng lóng a.

"...."

Tuy rằng Quân Thường Tiếu biết là gia hỏa này cố ý xui khiến mình phung phí, nhưng mà hắn cũng thật sự có chút động tâm.

Mục tiêu của hắn là biến Vạn Cổ tông thành tông môn mạnh nhất ở Tinh Vẫn đại lục, khiến Thiết Cốt sơn trở thành thánh địa võ học, tất nhiên cũng phải có sĩ diện tuyệt đối mới được.

Mà sĩ diện thì thường quyết định bởi độ cao.

Mấy nhất lưu đại tông môn như Quân Bất Kiến, Thái Huyền Thánh tông, chỉ riêng bậc thang đi từ chân núi tới bậc thềm sơn môn cũng sẽ đã dài muốn chết rồi.

Hơn nữa còn ẩn nấp ở trong biển mây, đừng nói là từ xa nhìn lại, có khi chỉ cần đứng ở bên ngoài cửa thôi cũng đủ làm cho người ta có cảm giác như bản thân đang lạc vào tiên cảnh rồi!

"Dò đi!"

Hệ thống nói: "Loại đạo cụ này hẳn là phải ở trung giai thương thành mới có thể tìm thấy được!"

Nhân viên tiếp thị đủ tư cách thì sẽ biết người tiêu dùng có thể chấp nhận được mức giá như thế nào, sau đó sẽ đứng ở góc độ nhìn qua có vẻ lý tính mà tiến hành dụ dỗ từng bước một.

Vốn dĩ Quân Thường Tiếu còn có chút rối rắm, nghe thấy lời nói của nó thì nhanh chóng quay về nơi ở, dâng hương tắm rửa một phen, rồi lôi trung cấp thương thành ra một cách vô cùng sảng khoái.

"Phật tổ Như Lai, Ngọc Hoàng đại đế, Quan Âm Bồ Tát, Thái Thượng Lão Quân ở trên cao, cầu phù hộ cầu may mắn..."


Bình Luận (0)
Comment