Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 906 - Chương 906. Chương 906: Bước Vào Giai Đoạn Phát Triển Thịnh Vượng.

Chương 906. Chương 906: Bước vào giai đoạn phát triển thịnh vượng.
Nếu đám người Mộc Trường Hồng và Dịch Thiên Hành nghe thấy tin đồn mà đến, chắc chắn cũng sẽ tiến vào Vạn Cổ Tông hỏi thăm, cho đến khi bọn họ cảm nhận được thuộc tính thiên địa tinh thuần bên trong cùng với những ngọn núi rộng rãi cao ngất, thì lại bị rung động sâu sắc.

Tông môn vốn dĩ ở tầng dưới chót đang quật khởi này, giờ đây sơn thể thay đổi, dồi dào linh khí, ấy vậy mà đã có những yếu tố để trở thành một đại tông môn!

"Quân tông chủ."

Tư Đồ Hạo Vân khó hiểu hỏi: "Làm sao mà sơn thể có thể đột nhiên thay đổi như thế vậy?"

Mộc Trường Hồng với Dịch Thiên Hành cũng lộ ra vẻ mặt cầu giải thích.

Càng khiến cho bọn họ không thể rõ ràng là làm sao ngọn núi này lại có được linh khí thuộc tính mãnh liệt như vậy? Lẽ nào linh khí có khả năng tự hồi phục?

Hồi phục cũng phải có quá trình, mà cũng là trời sinh dị tượng a, làm sao có thể thình lình xuất hiện như vậy được?

Kỳ quái! Rất kỳ quái !

"Thật không dám giấu diếm."

Quân Thường Tiếu giải thích nói: "Thiết Cốt sơn là căn cơ của Vạn Cổ tông ta, ở thời kì cổ đại cũng từng có danh lam thắng cảnh, sau này do hoàn cảnh dần xuống dốc mà bị phong ấn dưới nền đất."

"Mấy năm gần đây Quân mỗ vẫn nghiên cứu các loại sách cổ, biết được bí mật ẩn giấu trong đó cho nên đã dùng thần thông thuật của tiền bối năm xưa lưu lại, rốt cục cũng có thể kích thích nó phát tán ra, mà sau khi linh khí hồi phục, sơn thể cũng trở lại với hình dáng ban đầu vốn có."

Mặc kệ đối phương tin hay không, cứ khoác lác một chút rồi tính sau.

Tuy rằng lời giải thích này có chút gượng ép, nhưng mà đám người Mộc Trường Hồng thật sự không rõ là làm sao mà Thiết Cốt sơn có thể đột ngột có thay đổi lớn như vậy, cho nên chỉ có thể tiếp nhận một cách miễn cưỡng thôi.

Quân Thường Tiếu lo lắng bọn họ sẽ tiếp tục hỏi, vì tránh lộ ra sơ hở, nhanh chóng chuyển đề tài, nói: "Ba vị, mời lưu lại dùng chút cơm rau đạm bạc?"

Đám người Mộc Trường Hồng đồng thanh: "Vậy quấy rầy rồi."

Nà ní!

Nhún nhường cũng đã nhún nhường rồi, các ngươi không phải là cố ý đến tông môn của ta để ăn chực bữa cơm đấy chứ!

Mấy người này ai mà chẳng biết hoặc nghe nói Liễu Uyển Thi là quán quân tại cuộc thi thực thần, nếu đã đến đây, chắc chắn phải ăn bữa cơm ngon miệng rồi tính sau.

Sau khi Vạn Cổ tông trải qua cải tạo, quả thật đã bắt đầu hình thành các chi tiết.

Tuy rằng còn rất yếu, cũng chưa thể xem như là đại tông môn, nhưng mà cũng coi như từ giai đoạn phát triển ban đầu chính thức bước vào giai đoạn thịnh vượng.

Đương nhiên, nếu chỉ vỏn vẹn dựa vào mỗi biển mây lượn lờ ở trong núi được hình thành bởi linh khí mới hồi phục, hoàn toàn không thể làm nổi bật lên tư cách của một tông môn được, còn cần phải liên tục trang trí thêm bên trong nữa.

"Lê Đường chủ."

Ngồi ở bên trong Tế Vũ đường, Quân Thường Tiếu nói: "Ra lệnh cho thành viên của Thải Cấu đường, thu thập một ít thảo mộc quý báu bên ngoài, sau đó gieo trồng ở trên các ngọn núi đi."

"Được."

Lê Lạc Thu rất nhanh đã phân phó xong.

Rất nhiều thành viên của Thải Cấu đường lục tục đi đến các đại thành trì, ưu tiên mua đủ các loại thực vật.

"Đại trận hộ tông cũng nên mở rộng."

Quân Thường Tiếu tìm đến Chân Đức Tuấn, hai người hợp sức một phen, chế tạo ra một hệ thống trận pháp hoàn toàn mới.

Mỗi ngọn núi đều có trận pháp hộ tông riêng, thẳng đứng liên kết với nhau, không những được thiết lập đồng thời mở ra, cũng có thể mở một cách riêng biệt nữa.

"Chân lão."

Quân Thường Tiếu nói: "Chuyện của đại trận tông môn giao cho ngươi đấy."

" Ừm!"

Chân Đức Tuấn bắt đầu lu bu công việc cùng với thành viên trong Trận Pháp đường.

Toàn bộ trên dưới Vạn Cổ tông đều bận rộn, có hỗ trợ vận chuyển vật liệu kiến trúc, có hỗ trợ trồng thực vật lẫn cây cối.

Thành viên của các Đường khẩu cũng không nhàn rỗi, vì sắp dời đến ngọn núi của mình mà tích cực chuẩn bị.

Nhất là Ngụy lão, giờ phút này đang dẫn theo đám người Tôn Bất Không ở Y Dược phong chọn tới chọn lui, xác định vị trí để trồng một dược viên mới.

Lúc trước cố ý phong ấn linh khí, chỉ có thể tiến hành mở ra tại một địa điểm cố định, hiện giờ toàn bộ đã được cởi bỏ, hội tụ cả Thiết Cốt sơn, việc lựa chọn cũng thuận lợi hơn, quy mô cũng lớn hơn nữa .

Chiến Kỵ đường đã vì nhà mình mà tuyển chọn một khối đất tại ngọn núi lân cận để xây dựng thao trường, dùng để huấn luyện thường ngày.

Có thể nói, mỗi ngày Vạn Cổ tông đều có biến hóa mới, mỗi ngày đều tiến bộ.

Khi võ giả bên ngoài biết được, Thiết Cốt sơn là nơi có linh khí phục tô, sơn thể cũng phát sinh thay đổi, đều rồng rắn kéo nhau đến đây hỏi thăm.

"Tông chủ."

Ninh Độc Tình nói: "Trong khoảng thời gian gần đây, số lượng du khách đến Thiết Cốt trấn tăng vọt."

"Bình thường thôi."

Quân Thường Tiếu cũng không cảm thấy lạ cho lắm, nói: "Vạn Cổ tông của chúng ta ở Tinh Vẫn đại lục cũng coi như là tông môn nổi danh, tất nhiên sẽ hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người."

"Truyền lệnh xuống."

Hắn hơi chỉ trầm mặc một chút, nói: "Bảy ngày sau, tông môn mở cửa đón khách, bất luận kẻ nào cũng có thể tiến vào thăm thú, nhưng cần giao nộp một vạn lượng bạc."

Ninh Độc Tình ngạc nhiên .

Chuyện đi thăm thú mà giao tiền này cũng dũng cảm đấy!

"Các ngươi có nghe nói không, cách đây không lâu Vạn Cổ tông mở cửa đón khách, chỉ cần giao nộp một vạn lượng bạc là có thể tùy ý đi vào thăm thú?"

"Đương nhiên nghe nói, ta đã chuẩn bị tiền rồi!"

"Trên núi linh khí lượn lờ, giống như tiên cảnh, có thể đi vào thăm thú một phen tuyệt đối xứng đáng nha!"

Võ giả của các châu, các quận tạm thời ở tại Thiết Cốt trấn, chỉ có thể đứng ở chân núi quan sát đều đã động tâm, căn bản là không để ý một hai vạn lượng bạc.

Vài ngày sau, tại chân núi Thiết cốt sơn, hội tụ mấy nghìn người.

Sau khi bọn họ lần lượt giao nộp ngân phiếu, thì được các đệ tử như Lý Thượng Thiên dẫn đường tiến vào Vạn Cổ tông.

"Vù vù!"

"Vù vù ha..."

Mới vừa bước vào ngoại viện, đệ tử ngoại môn đang tu luyện ở diễn võ trường, khí thế bộc phát khiến bọn họ kinh ngạc đến mặt mày biến sắc.

"Mạnh thật!"

"Những đệ tử này đều ở trình độ cao cấp a!"

Trước tiên, mọi người đi thăm ngoại viện cùng đại điện, sau đó lại đi thăm nội viện, cho đến khi thăm mấy ngọn núi đang được xây dựng, toàn bộ quá trình đều khiến họ ở trong trạng thái rung động lẫn kinh ngạc không thốt nên lời.

Sự dư thừa của linh khí, kiến trúc mạnh mẽ, phàm là võ giả có hiểu biết một chút hoặc có kiến thức rộng rãi đều thầm thán phục trong lòng, Vạn Cổ tông này đã có đầy đủ phong thái của nhất lưu, nhị lưu tông môn rồi!

Đương nhiên, còn có những võ giả có mục đích khác khi đi thăm thú, không phải chỉ thưởng thức mỗi sự hùng vĩ đồ sộ của Vạn Cổ Tông, mà là khảo sát bầu không khí võ học của tông môn, cũng quyết định chờ khi con mình lớn lên, cho dù thế nào cũng muốn con mình tham gia khảo hạch dù cho có được thông qua hay không.

Quân Thường Tiếu cho phép bọn họ tiến vào, tất nhiên không phải chỉ dùng phong cảnh của tông môn để kiếm mỗi tiền thôi. Hắn nhân cơ hội này tuyên truyền một lượt, khiến cho thế nhân hiểu biết càng nhiều về Vạn Cổ tông, sau đó hấp dẫn thiếu niên có tư chất bất phàm đến báo danh.

Hiệu quả vô cùng tốt.

Vào ngày chiêu mộ đệ tử cố định trong tháng này, nhân số báo danh đã tăng lên rất nhiều so với dĩ vãng, trong đó đủ các thanh niên thiếu nữ thiên tư trác tuyệt.

Võ đạo, kiếm đạo, trận đạo, y dược lưỡng đạo, loại tài năng kiệt xuất thi nhau thể hiện, cho đến khi thông qua khảo hạch, trở thành đệ tử nhập môn của Vạn Cổ tông.

"Sư đệ, có hứng thú gia nhập Y Dược đường không?"

"Sư đệ, hai đôi chân dài này của ngươi, trời sinh chính là thành viên của Tế Vũ đường chúng ta a."

"Sư đệ, có nghĩ đến việc cưỡi mãnh thú tung hoành chiến trường? Nếu có thì hãy gia nhập vào Chiến Kỵ đường của chúng ta đi."

Ngay từ đầu, có tân đệ tử nhập môn, Quân Thường Tiếu sẽ căn cứ vào thiên phú của bọn họ mà chỉ định vào các đường khẩu, nhưng mà tất nhiên vẫn có chút phiền toái, cho nên hạ lệnh kêu gọi các đường khẩu tự mình xuất chinh chiêu mộ thành viên mới.

Cho nên, mỗi khi khảo hạch chiêu mộ kết thúc đều có thể nhìn thấy đám người Tôn Bất Không cùng Lý Thượng Thiên đại biểu các đường khẩu ở bên ngoài diễn võ trường tích cực lừa dối đệ tử mới nhập môn.

"Quả thật là một phong cảnh quang vinh thịnh vượng a."

Quân Thường Tiếu đứng ở bên ngoài đại điện, nhìn thấy tông môn trật tự tỉnh nhiên, nét mặt lộ ra nụ cười tươi rói.

"Tông chủ."

Lê Lạc Thu đi tới, nói: "Tiểu Mạt mới vừa đưa tới tin tức, Thái Huyền Thánh tông đang chuẩn bị tổ chức nhân thủ, vài ngày sau sẽ đi núi Kim Lân săn bắt một con trung cửu phẩm linh thú."

"Núi Kim Lân?"

Quân Thường Tiếu nói: "Đây là địa phương còn nguy hiểm hơn cả Vân Lĩnh sơn mạch, nhất lưu tông môn thích tìm đường chết như vậy sao?"

Không phải người ta tìm đường chết, mà là thể loại hoạt động xuất ngoại săn bắn mãnh thú này, đừng nói là các đại tông môn đứng đầu, chỉ sợ môn phái bình thường cũng thường xuyên tổ chức.

Dáng vẻ hoàn toàn không giống như Vạn Cổ tông các người a, có các loại bí cảnh, các đệ tử không cần phải ra khỏi cửa để lịch lãm.

Lê Lạc Thu nói: "Hành động săn bắn lần này là do đoàn trưởng lão Thái Huyền Thánh tông tổ chức, bộ phận đệ tử ngoại môn cũng đi theo, Tiểu Mạt cũng được chọn."

"À?"

Quân Thường Tiếu sờ sờ cằm, nói: "Đi săn bắn có thể đấu với với linh thú đỉnh Hoàng cấp, thế nhưng chỉ dẫn theo mỗi đệ tử ngoại môn, rốt cuộc là muốn chúng đi chịu chết, hay là có ý xem trọng bồi dưỡng, để cho bọn họ trải qua một vài tình huống khó khăn?"

Lê Lạc Thu nói: "Hẳn là coi trọng đi, dù sao không phải ai cũng có thể đi theo trưởng lão để săn bắt linh thú cao cấp."

"Xác định nhân số và toàn bộ thực lực của bọn họ một chút."

"Bốn gã trưởng lão đỉnh Hoàng cấp, sáu gã đệ tử ngoại môn, trong đó có Tôn Anh Tuyền và Hạ Thủy Vân có quan hệ không tồi với Tiểu Mạc."

"Đội hình này dư dả để đối phó với trung cửu phẩm linh thú, nhưng mà nếu như phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn thì thật phiền phức." Hai tay Quân Thường Tiếu lót ngay sau gáy, vuốt một chút tóc từ trước đến sau, âm điệu trở nên già nua, nói: "Khi đó, lão phu cần phải tự mình ra mặt cứu cánh!"

Bạn tốt của ngươi - Quân Thiên lão nhân đã login!

Không có trình duyệt mới bật lên, cập nhật kịp thời!


Bình Luận (0)
Comment