Chương 915. Bản thể của Tử Lân Yêu Vương
Bản thể?
Đinh Hưng Vượng và Giang Tà bất ngờ trợn tròn hai mắt.
Từ lâu họ đã biết Tử Lân Yêu Vương là yêu thú đến từ Thượng Giới nhưng từ đầu đến cuối hắn ta vẫn bị giam trong hình trạng con người, thích lõa thể khi đánh nhau. Nhưng rốt cuộc bản thể của hắn ta là gì thì không ai biết, trước giờ chưa ai từng thấy qua!
Một người mà có thể chống lại nhiều cường giả như vậy, bản thể tiểu tử này chắc chắn rất trâu bò đi?
Hoặc cũng có thể là một quái vật khổng lồ với chiều cao trăm trượng?
Đinh Hưng Vượng và Giang Tà lập tức bắt đầu hoang tưởng vô biên, trong ánh mắt dần phát ra ánh sáng kỳ vọng mãnh liệt mà chỉ độc giả mới có.
Răng rắc!
Đột nhiên, Tử Lân Yêu Vương nắm chặt hai tay, hào quang màu tím cuồng bạo hiện lên. Trên thân thể trần trụi dần dần xuất hiện những đường vân màu tím, lan nhanh giống như hình thành trận pháp.
Bách Khâu Đại Vương bị chấn kinh!
Năng lượng quỷ dị từ tên này khuếch tán ra ngoài mạnh đến mức khiến hắn ta muốn khuỵu gối cúi đầu!
Gia hỏa này từng nói qua hắn là Thú tộc Vương giả, có khi nào là sự thật không?
“Phù phù!”
Yêu khí vẫn đang tăng lên một cách điên cuồng.
Đôi mắt của Tử Lân Yêu Vương dần dần chuyển sang màu tím, có vẻ như hắn ta đã bước vào một trạng thái bạo phát nào đó.
“Mấy cái bọn tạp chủng kia.”
Hắn ta cười lạnh nói: “Nghênh đón ác mộng của các ngươi đi!”
Nhưng mà, Tử Lân Yêu Vương kích phát trạng thái bản thể ở đây, mấy vạn tên võ giả ở phía xa kia vẫn đang khống chế Quân Thường Tiếu, tập trung vào quả trứng mà hắn cầm trên tay.
Họ sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai lấy đi cơ hội mà Quan Hải Tôn Nhân đã để lại!
“Các vị.”
Thở một hơi, Quân Thường Tiếu cố gắng đứng thẳng người, trong mắt lóe lên tia sát khí, nói: “Ta khuyên các ngươi nên rời đi càng sớm càng tốt, nếu không…”
Ùng!
Không gian chấn động nhẹ, một thanh đao nhỏ bất ngờ xuất hiện từ giữa không trung.
Đây là Nan Thu Đao!
Sau khi cải tiến và có được Khai Ấn chi phù hoàn toàn mới, Quân Thường Tiếu rốt cuộc đã dùng đến nó.
Xem ra hôm nay không chỉ có thể chứng kiến bản thể của Tử Lân Yêu Vương, mà còn có thể xem vũ khí thủ nguyện sau khi được nâng cấp sẽ có hiệu quả tuyệt vời như thế nào.
“Đao?”
“Nhỏ như vậy?”
“Có lẽ đó là một loại bảo vật ám khí?”
Ở Hắc Phong trại năm đó, Quân Thường Tiếu lấy ra Nan Thu Đao, bị một đám thổ phỉ cười nhạo, nhưng tại chiến trường Vị Diện nơi cao thủ nhiều như mây này thì không ai dám khinh thường ai, dù sao là võ giả có thể tới đây, ai mà không có những chiêu bài lạ kỳ cổ quái chứ.
“Lão già!”
Một cường giả chế nhạo: “Ngươi định so tài với mấy vạn người chúng ta?”
Quân Thường Tiếu một tay cầm quả trứng, tay kia dùng hai ngón tay kẹp lấy thanh Nan Thu Đao, ánh mắt lạnh lùng hỏi: “Nếu thật sự không thể tránh khỏi, vậy tại sao lại không thể đối địch với cả thế giới?”
“Hừ!”
Cường giả đến từ đại lục nào đó lạnh lùng nói: “Chỉ cần ngươi giao quả trứng ra, chúng ta sẽ không làm khó ngươi.”
“…”
Quân Thường Tiếu câm nín!
Có phải cả đám mèo méo các ngươi đều mù rồi không hả? Không thấy ta bị quả trứng này bám à!
“Các vị, đừng nhiều lời với tên này nữa, chúng ta cùng lên, lấy được trứng hay không thì xem vận may của mỗi người!” Có người lên tiếng đề nghị.
“Đồng ý!”
“Tiến lên!”
Vù vù vù...
Trong khoảnh khắc, mấy vạn người lần nữa bộc phát tu vi ra, nhất thời hình thành ra một loại uy thế giống như ngọn núi lớn áp xuống.
Không nói trong đó có mấy chục tên cường giả Địa tự, chỉ riêng mấy vạn cường giả Hoàng tự cùng nhau phóng thích tu vi, hình thành nên trận thế cũng có thể làm cho cường giả đỉnh cấp hoảng hốt.
Quân Thường Tiếu hiện tại rất hoảng hốt.
Nhưng bây giờ đã bị bao vây trên đỉnh núi, lại khó có thể phá vỡ vòng vây ra ngoài, thế thì chỉ có thể đánh cược một lần!
Linh hồn trong nháy mắt dung nhập vào trong không gian giới chỉ, lấy Khai Ấn chi phù nắm trong tay.
Ngay khi Quân Thường Tiếu chuẩn bị bóp nát, phía xa đột nhiên xuất hiện yêu khí cường thế, trong nháy mắt áp đảo mấy vạn người đang bộc phát sức mạnh.
“Hửm?”
“Yêu khí thật là khủng khiếp!”
Võ giả các vị diện đang muốn xông tới đều quay đầu nhìn lại.
“Gầm..."
Đột nhiên, tiếng rống giận dữ chấn động trời đất truyền đến, dẫn theo cuồng khí dữ dội, thổi cho mọi người tóc bay rối loạn, khi bọn hắn thích ứng được thì tất cả đều trợn tròn mắt.
Quân Thường Tiếu đang định bóp nát Khai Ấn chi phù cũng sững sờ tại chỗ!
Trong tầm mắt, xuất hiện một con quái vật khổng lồ như thực như giả lại như ẩn nấp giữa bầu trời, nhìn hình thái thì giống như cá voi… Không đúng đây cũng không phải là cá voi, nhìn từ thân thể to lớn, rõ ràng là loài Côn trong truyền thuyết mà vốn tưởng rằng lão bà làm lỗi liên tục luyện ra một con phế sủng, kết quả không ngờ lại tiến hóa thành thần thú!
Chờ đã!
Ở vị trí giống như đỉnh vây cá trên người hắn ta, sao lại còn tròng một cái quần lót màu đỏ a!
Khi Quân Thường Tiếu nhìn thấy đám người Đinh Hưng Vượng đang đứng phía sau con quái vật khổng lồ đồng loạt rơi vào trạng thái ngây người, lập tức kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ… Đây là bản thể của Tử đường chủ?!”
Không sai.
Chính là bản thể của Tử Lân Yêu Vương.
Theo như lời Thượng Giới mà nói, đây là Tử Thương Đạo Hóa Côn có thể so sánh với cấp độ Thần thú!
Một con côn thú thể trạng cao cả mấy trăm trượng, khổng lồ khủng bố như một tòa núi cao đang lơ lửng giữa không trung, tất cả võ giả ở đây đều bị hình ảnh ấy khiến cho chấn động dữ dội!
“Đây là Côn a!”
“Dị thú chỉ tồn tại ở Thượng Giới!”
Trong các võ giả vị diện không thiếu cường giả kiến thức rộng rãi, rất nhanh phán đoán được quái vật khổng lồ hiện ra trước mắt là loại thú gì!
Tử Thương Đạo Hóa Côn tròng mắt chuyển động, hiện rõ vẻ khinh bỉ mãnh liệt.
Một đám nhân loại cặn bã, có thể nhìn thấy thực thể bất phàm của bổn vương oai vũ ta đây là các ngươi rất may mắn đấy.
“Rõ ràng còn đang ở trong thời kỳ trưởng thành, con thú này lại phát ra khí tức cao nhất cũng phải cấp độ Địa tự, có thể đây mới là cơ duyên mà Quan Hải Tôn Nhân lưu lại đi!”
Ánh mắt mọi người tức khắc nóng bỏng.
Xoẹt! Xoẹt!
Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người đều không quan tâm đến Quân Thường Tiếu, đồng loạt tập trung vào Tử Thương Đạo Hóa Côn, trong ánh mắt hưng phấn đến cực điểm.
Mặc dù bọn họ không cách nào xác định được quả trứng trắng kia rốt cuộc có phải là cơ duyên hay không, có điều nhìn tình hình trước mắt mà nói, bắt một con dị thú đã đạt tới cấp độ Địa tự, rõ ràng so với cướp trứng còn có lợi hơn nhiều, ít nhất hàng phục là có thể dùng, chứ không cần phải đi ấp trứng rồi lại tốn công sức bồi dưỡng!
Chưa kể!
Đó còn là một con Côn thú a!
Tử Thương Đạo Hóa Côn vốn còn đang huênh hoang đắc ý, lại phát hiện tất cả mọi người đang nhìn mình chằm chằm, trong lòng lập tức dâng lên cảm giác không ổn.
“Tử đường chủ!”
Ngay lúc này, Quân Thường Tiếu truyền âm nói: “Nếu ngươi đã bộc phát bản thể để hấp dẫn hỏa lực như vậy, bổn tọa tất nhiên sẽ không làm ngươi thất vọng, ta rút lui trước!”
Chíu!
Vừa dứt lời, lập tức thu hồi Nan Thu Đao, ôm quả trứng chuồn đi mất.
Bởi vì võ giả ở mọi hướng đều đang nhìn chằm chằm Tử Thương Đạo Hóa Côn, cho nên cũng không có người đuổi theo.
Trứng cuối cùng vẫn là trứng.
Còn trước mắt chính là dị thú Thượng Giới thật sự a!
Chứng kiến Quân Thường Tiếu đã bay xa, Tử Thương Đạo Hóa Côn ở trong lòng gào thét: “Bổn vương là vì cứu ngươi mới biến hóa ra bản thể, chính ngươi vậy mà lại chạy trước một bước, đây rốt cuộc là loại người gì vậy!”
Chờ đã!
Đinh Hưng Vượng, Giang Tà và Bách Khâu Đại Vương sao cũng không thấy đâu vậy!
“Tử Đường chủ!” Bên tai truyền đến thanh âm: “Không nghĩ tới bản thể của ngươi cường hãn như vậy, tin tưởng ngươi đối phó với mấy vạn võ giả cũng không thành vấn đề, chúng ta theo tông chủ đi về trước, ở cứ điểm chờ ngươi trở về!”
Tử Thương Đạo Hóa Côn lúc này mới phát hiện, ba tên kia đã cao chạy xa bay, sau đó theo tông chủ rời đi.
Mẹ kiếp!
Mấy tên hỗn đản này!
Vù vù!
Vù vù vù...
Ngay lúc này, năng lượng cuồng bạo từ bốn phương tám hướng lại đánh tới!
Mấy vạn võ giả vây quanh Quân Thường Tiếu, giờ phút này đã bỏ đi việc đuổi theo quả trứng chết tiệt kia, hướng về phía Tử Thương Đạo Hóa Côn chuẩn bị tấn công.
Ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm!
Bạo tạc nổ tung đến rung trời lở đất, sóng khí bay điên cuồng!
Quân Thường Tiếu đã bay đến khu vực đủ an toàn, quay đầu nhìn về phía nơi ngũ quang thập sắc xa xa, nói: “Tử đường chủ! Tôn chỉ của Vạn Cổ Tông ta chính là, hành sự thiết cốt tranh tranh, làm người thiết cốt tranh tranh, nhất định phải kiên trì, nhất định phải chịu đựng!”
Đinh Hưng Vượng kính nể nói: “Vì giúp tông chủ hấp dẫn hỏa lực mà để cho mình phải gặp nguy hiểm, đây quả là hình mẫu của đời để ta giác ngộ a!”
“Tử đường chủ giờ phút này ánh sáng chói lóa đủ để chiếu sáng muôn đời!” Giang Tà cũng tặng lại một ánh mắt cực kỳ tôn trọng.
Bách Khâu Đại Vương vẫn không nhịn được giơ ngón tay cái về phía Tử Lân Yêu Vương, nói: “Vốn tưởng rằng tên này là kẻ biến thái, không nghĩ lại khí phách nam nhân như vậy a!”