Chương 914. Cơ duyên, vứt bỏ cũng không bỏ được!
Lộ kịch bản sảng khoái nhất thời.
Luôn luôn là lộ kịch bản tuyệt vời.
Thế nhưng Quân Thường Tiếu lúc này đang rất phiền não, bởi vì nhiệm vụ phụ tuy rằng đã làm lộ ra cơ hội Quan Hải Tôn Nhân để lại, nhưng làm ra quang mang xuyên thủng trời đất, không phải là đang nói rõ cho mấy tên võ giả khác là ta đang ở phía này nè, các ngươi mau tới đoạt đi à!
“Người tham gia thân mến, bất cứ khi nào có cơ hội giải khai phong ấn, đều sẽ tiến hành công bố trên chiến trường.” Nữ hệ thống nói.
Quân Thường Tiếu không nói nên lời: “Loại chuyện cơ duyên này, đối với võ tu mà nói có sức hấp dẫn trí mạng, Thượng giới lớn tiếng thông báo như vậy, cũng là cố ý thúc đẩy họ đi giết chóc.”
Những thứ tốt liên quan đến võ đạo thì ai cũng muốn, ai cũng không từ chối, nếu vậy chỉ có thể từ giết tới giết.
Hệ thống nói: “Ký chủ nhìn chuyện rất thấu đáo.”
Kỳ thật võ giả các vị diện cũng đều thấu hiểu, biết rất rõ là Thượng giới dùng để kích thích giết chóc, vẫn vui vẻ không mệt mỏi mà tham gia.
Bởi vì cơ duyên lưu lại trên chiến trường tất cả đều là sức mạnh của Thượng giới để lại, cho dù chỉ là một khối gạch bình thường nhất, so với khối gạch ở địa giới của mình thì chính là mạnh hơn rất nhiều lần!
Đây không phải là.
Thanh âm nặng nề vừa mới kết thúc, chỉnh ống kính nhìn ra xa, có thể nhìn thấy rõ ràng từng tên võ giả từ cứ điểm của mình bay ra, sau đó rất nhanh tiến đến phía hồng mang đang xuyên thủng trời đất, tốc độ nhanh chóng giống như chạy chậm thì sẽ không được đi đầu thai vậy.
“Đi thôi.”
Quân Thường Tiếu nói: “Chúng ta đi xem.”
Nếu không có nhiệm vụ phụ này, hắn hẳn sẽ do dự không biết có nên đi tham gia náo nhiệt hay không, bây giờ nhất định phải đi, bởi vì chỉ có đoạt được cơ duyên mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Thượng giới dùng cơ duyên thiết lập, để cho võ giả không màng đến sinh tử mà đi chém giết nhau, hệ thống nhiệm vụ cũng là một kiểu thiết lập như vậy, buộc Quân Cẩu Thặng phải nhảy vào bên trong.
Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ để lấy điểm cống hiến phát triển tông môn, cho dù núi đao biển lửa, hắn cũng sẽ không hề từ bỏ mà nhảy vào.
Quân Thường Tiếu dẫn Đinh Hưng Vượng, Giang Tà, Tử Lân Yêu Vương và Bách Khâu Đại Vương bay ra ngoài.
Những người khác ở lại trong cứ điểm trấn giữ.
Lần này cơ duyên xuất thế, nhất định sẽ kinh động cường giả các vị diện, không mang đệ tử và huynh đệ Ninh thị bọn họ đi, cũng là lo lắng có chuyện ngoài ý muốn.
Từ Thiết Cốt phái cho đến thành Vạn Cổ Tông như hôm nay, chỉ mới có Vương chưởng môn và một đệ tử ngã xuống.
Đó đều là vì thận trọng.
“Có thể bắt đầu kiến tạo.”
Lý Thanh Dương thu hồi ánh mắt, đem tâm tư đặt ở vị trí đã mở rộng gần bốn trăm thước vuông, trong đầu tức khắc hiện ra mấy phương án hoàn toàn mới.
Cơ duyên cái gì đó trong lòng hắn ta hoàn toàn không có địa vị, chỉ có xây dựng mới có thể làm cho mình vui vẻ, khiến cho mình có cảm giác thành tựu.
Đại cường giả của các vị diện khác đều đang hướng đến khu vực hồng mang xuyên qua để bay tới.
Quân Thường Tiếu cũng là một kẻ trong đám người ấy, vốn dĩ hắn có võ trang dực có thể bỏ xa khoảng cách rất nhiều người, nhưng hắn trước sau vẫn khống chế tốc độ để bay cùng lúc với đám người Đinh Hưng Vượng.
Chiến trường Vị Diện có rất nhiều cường giả, khiến cho lòng hắn có chút lo ngại, vì thế vẫn nên lựa chọn cùng nhau hành động.
“Tông chủ!”
Giang Tà nói: “Khu vực này chỉ có mấy trăm dặm, mà đã có năm sáu ngàn tên cường giả đang đuổi tới.”
“Loại vật cơ duyên này, sẽ làm cho võ giả mất đi lý trí.” Quân Thường Tiếu đáp.
Đinh Hưng Vượng thì khá lo lắng: “Chúng ta nghênh ngang đi qua, có khi nào bị Xích Hải đại lục bọn họ phát hiện, sau đó bị cả tập thể nhắm vào không?”
“Cái này...”
Quân Thường Tiếu nhíu mày, sau đó nói: “Có thể dịch dung.”
Trong lúc nói chuyện, hắn phân cho bốn người bọn họ mỗi người một tấm mặt nạ ma cải, lần lượt đeo lên mặt, tất cả đều đổi thành một bộ dạng khác.
“Quần áo cũng thay đổi!”
“Tốt rồi.”
Sau khi tất cả mọi người thay đổi diện mạo, phía sau có mấy chục võ giả bay tới, người đứng đầu chính là Hồng Nghiêu, cung chủ Bích Hải cung của Xích Hải đại lục!
“Tông chủ.”
Đinh Hưng Vượng truyền âm nói: “Là người của Xích Hải đại lục, chúng ta có nên động thủ không?”
“Không cần.”
Quân Thường Tiếu nói: “Trước tiên chúng ta mau chóng đi tới địa điểm cơ duyên xuất thế, để tránh bị người khác nhanh chân lên trước.”
“ n.”
Đinh Hưng Vượng đè xuống ý nghĩ ra tay.
Hồng Nghiêu phát hiện đám người Quân Thường Tiếu, cùng lắm chỉ liếc mắt một cái rồi thu hồi ánh mắt, cùng mọi người tăng tốc tối đa tiến về phía khu vực hồng mang.
Lúc này, cho dù gã ta biết trước mắt là võ giả của Tinh Vẫn đại lục đi nữa, cũng chưa chắc sẽ dừng lại đánh nhau, bởi vì cơ duyên xuất thế, so với báo thù thì quan trọng hơn!
Ở những nơi khác cũng có thể thường xuyên nhìn thấy, các võ giả vốn có thù với nhau, chỉ trừng mắt nhìn nhau một cái, sau đó khó chịu đi về phía khu vực hồng mang.
Nửa giờ sau.
Quân Thường Tiếu đã tới khu vực hồng mang đang phóng thích, bốn phương tám hướng đều là người, lại đều đang đình trệ lơ lửng, cảnh tượng có thể nói là ngoạn mục!
Giang Tà sau khi dựa vào Nguyên Thần Thể tiến hành nhìn xem thì truyền âm nói: “Tông chủ, nơi này ít nhất có năm vạn người.”
“Đệ tử Vạn Cổ Tông ta nếu như đều có loại tu vi này của bọn họ, đừng nói xưng bá Tinh Vẫn đại lục, treo tất cả các vị diện lên đánh cũng không thành vấn đề.” Quân Thường Tiếu thầm nghĩ.
Cường giả tập trung ở đây tuy nhiều, nhưng đều rất hiểu ý không có sự trao đổi, ánh mắt đều nhìn chằm chằm về phía nơi có các tảng đá hình thù quái dị mọc san sát nhau như rừng cây, lý do chính là vì hồng mang từ trong đó hiện lên.
Phốc...
Đột nhiên, một tiếng rắm vang lên.
“Thoải mái.”
Quân Thường Tiếu vui sướng nói.
“…”
Bởi vì bầu không khí đang vô cùng yên tĩnh, cái rắm này của hắn thả ra lập tức thu hút không ít võ giả nhìn qua, có ánh mắt hiện lên kinh ngạc, có ánh mắt tỏ vẻ khinh bỉ.
Tiến vào chiến trường Vị Diện, cũng có thực lực và thân phận nhất định, đang loại tình huống này lại đánh rắm, có biết xấu hổ không?
Quân Thường Tiếu cũng không thèm để ý ánh mắt của người khác, thứ nhất hắn vốn không biết xấu hổ, thứ hai là quản trời quản đất, còn muốn quản hắn đánh rắm đi nặng?
Tất cả võ giả đều nhìn chăm chú về khu vực trung tâm, có một cái bàn xoay bằng đá bán kính khoảng hai thước, bởi vì không hợp với cảnh sắc xung quanh, rất dễ đoán ra, đây hẳn là do con người dựng nên.
Giờ phút này, quang mang màu đỏ phá tan vòm trời, trên đá có những hoa văn phức tạp, tựa như một loại trận pháp kỳ quái nào đó.
“Đường đi của trận pháp này, có chút quen mắt…”
Quân Thường Tiếu híp mắt cẩn thận quan sát, sau bỗng nhiên hiểu ra, thầm nghĩ: “Cấu tạo có điểm tương đồng với trận pháp Kỳ Môn Tam Thập Nhị!”
Ùng!
Đúng lúc này, các đường vân phác họa trên bàn đá bắt đầu xám xịt, quang mang ngút trời cũng dần dần tiêu tán.
“Phong ấn sắp bị phá vỡ!”
Ánh mắt cường giả các vị diện đang vây quanh bãi đá lớn lập tức sôi sục, có người đã bắt đầu lặng lẽ bộc phát tu vi, hội tụ sức mạnh lại trong lòng bàn tay.
Khu vực vốn yên tĩnh tức khắc trở nên cực kỳ khắc nghiệt, rất hiển nhiên, ngay lúc này mà có bảo vật gì xuất hiện trên bàn đá, khẳng định có thể diễn ra một trận cuồng phong đẫm máu!
“Tông chủ.”
Đinh Hưng Vượng hỏi: “Thế trận này có chút lớn, chúng ta sẽ làm gì?”
Quân Thường Tiếu truyền âm: “Nhìn tình huống trước mắt cho thấy, cái gọi là cơ duyên có thể là ở trên bàn đá, đợi lát nữa nếu có thứ gì xuất hiện, chúng ta lẳng lặng quan sát biến hóa của nó, để cho võ giả phía trên xông lên trước. ”
“Được!”
Đinh Hưng Vượng đáp một tiếng.
Tử Lân Yêu Vương thản nhiên nói: “Trực tiếp đi cướp lấy không tốt hơn sao?”
“Cho nên ngươi mới có thể chưa xuất sư đã chết trước, mới có thể bị mấy tên Võ Thánh phong ấn lâu như vậy.” Bách Khâu Đại Vương giễu cợt nói.
Là một loại thú tự xưng là thông minh hơn cả, hắn ta biết có nhiều cường giả như thế, người đầu tiên nào đến đoạt lấy, nhất định sẽ bị loạn đao phía sau chém chết.
Nghe tên này nói đến sự cố xấu hổ của mình, Tử Lân Yêu Vương lập tức nổi giận, nhất thời có xúc động muốn xé rách y phục.
Răng rắc!
Ngay lúc này, hoa văn biến mất còn bàn đá bắt đầu chậm rãi chuyển động, sau đó hiện ra một khe hẹp, giống như một thiết bị nào đó được kích hoạt, khiến cho thông đạo khép kín đang tự mở ra.
Các vị võ giả nhìn không chớp mắt, các loại thuộc tính trong cơ thể đã vận dụng đến cực hạn, hoàn toàn có thể tùy lúc tiến tới, hoặc ra tay công kích bất cứ lúc nào.
Ầm!
Bàn đá được mở hoàn toàn, hiện ra một cửa động hình tròn.
Chíu!
Đột nhiên, một luồng lưu quang từ bên trong bay ra. Sau đó lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai... rơi vào tay Quân Thường Tiếu, sau khi quang mang tiêu tán hết, vật hiện ra là một quả trứng màu trắng!
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Trong khoảnh khắc, hơn năm vạn cường giả có mặt ở đây đồng loạt quay đầu, ánh mắt tập trung trên người Quân Thường Tiếu, cùng với quả trứng hắn ôm trên tay, ánh mắt tức khắc nóng lên chưa từng có!
Cơ duyên Quan Hải Tôn Nhân để lại trong chiến trường, không còn nghi ngờ gì nữa, nhất định chính là vật này, xem xét thấy bên ngoài vỏ trứng tản ra khí tức có phần hoang vu đáng sợ, tuyệt đối là chủng loại hiếm thấy, trứng thú cấp độ cao!
Quân Thường Tiếu ngu ngốc lặng người!
Trứng!
Thế quái nào nó lại bay vào tay mình, vãi lềnh bạn ơi đừng đùa vậy chứ!
Vù vù!
Vù vù vù.
Quân Thường Tiếu còn chưa kịp biểu lộ vẻ mặt vô cùng đặc sắc, cường giả vây quanh đã bộc phát tu vi, mấy vạn người cùng nhau bộc phát hình thành sóng khí, thổi tóc đen của hắn bay loạn, đến hai mắt cũng không mở ra được!
Ầm ầm!
Đúng lúc này, Tử Lân Yêu Vương đứng bên cạnh bạo tung quần áo, quanh thân bộc phát yêu khí khủng bố, phẫn nộ quát to: “Ta xem ai dám tới đây!”
Đinh Hưng Vượng cùng Bách Khâu Đại Vương cũng bộc phát thực lực của mình ra, phải nói, bọn họ đều là Thánh cấp, cùng lúc phóng thích khí tức phải là rất mạnh mới đúng, nhưng đối mặt với mấy vạn người khí thế bừng bừng, trong nháy mắt đã bị áp chế!
“Rút lui!”
Quân Thường Tiếu hét lớn một tiếng, nhanh chóng kích phát võ trang dực, một tiếng “Chíu!” bay ra ngoài.
Vù vù!
Nhưng mà, vừa mới đi được không bao lâu, đã cảm giác khí thế như sóng thần từ bốn phương tám phương áp đến, thì ra, trước đó đã có mấy chục cường giả đã phong tỏa đường đi!
“Con mẹ nó trứng!”
Quân Thường Tiếu mắng một câu, sau đó đột nhiên vung tay ném trứng ra ngoài!
Vật này mặc dù lộ ra khí tức hoang vu, đại biểu cho thứ tuyệt đối không phải bình thường, nhưng cầm trong tay chẳng khác nào cầm một quả bom, tốt hơn hết là sớm ném nó ra ngoài.
Quả nhiên, sau khi quả trứng bị ném ra ngoài, võ giả các vị diện vốn đã đuổi kịp tới lập tức thu hồi năng lượng, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo.
“Nguy hiểm quá nguy hiểm quá!”
Quân Thường Tiếu sờ lên mồ hôi lạnh trên trán, sau đó truyền âm cho đám người Đinh Hưng Vượng: “Chúng ta đi theo phía sau.”
Tuy là đã ném trứng ra ngoài, nhưng không có nghĩa là buông tha như vậy, trước tiên để cho các vị diện các võ giả trình độ tương đương nhau tranh đoạt lấy, mình sẽ…
Ba!
Còn chưa suy nghĩ xong, lại bắt được quả trứng đã ném ra ngoài.
Má nó!
Tại sao nó lại về đây rồi!
Còn nữa, hai tay ta sao lại không khống chế được vươn ra bắt lấy quả trứng, chẳng lẽ là thiết lập tay không tiếp bạch đản bách phát bách trúng trong truyền thuyết?
Thời gian không cho phép Quân Thường Tiếu sụp đổ mà phỉ nhổ, bởi vì những võ giả vốn đang bay ra ngoài, lần nữa xoay người, bộc phát tu vi giết chóc xông tới đây, thế là hắn dồn hết sức lực vào cánh tay, hung hăng ném một cái, nói: “Cút xa khỏi lão tử một chút!”
Chíu!
Quả trứng bị ném đi, ở giữa không trung vẽ ra một vòng cung đẹp đẽ, sau đó dùng tốc độ nhanh hơn bay ngược trở lại.
Ba!
Hai tay duỗi ra, một lần nữa bắt được nó!
“A a a a!”
Quân Thường Tiếu biểu lộ vẻ sụp đổ mà kêu to, sau đó khai triển phi hành thuật cùng võ trang dực, dùng thời gian nhanh nhất chạy trốn, rồi không ngừng ném trứng xuống dưới, kết quả ném một lần thì trứng lại bay lên một lần, hình ảnh như là đang chơi bóng rổ trên không vậy!
Khóe miệng Đinh Hưng Vượng và Tử Lân Yêu Vương co giật.
Đầu năm gặp cơ duyên dính vào người, vứt cũng không vứt được a?
“Đừng có nhìn không! Mau mà tới bảo hộ bổn tọa đi!” Tiếng gầm gừ đầy suy sụp của Quân Thường Tiếu vang bên tai.
Đám người Đinh Hưng Vượng vội vàng tiến tới, một giây sau lại lùi trở về, bởi vì tình huống hiện tại của tông chủ là đang bị hơn năm vạn võ giả truy sát, nếu mình liều lĩnh xông vào, khẳng định không thoát được!
Với số người trước mắt như vậy, dù là cường giả Thánh cấp cũng không chịu được!
“Tông chủ!”
Giang Tà truyền âm nói: “Bay về phía đông, phía đông ít người!”
Xoẹt!
Quân Thường Tiếu không thể dùng linh niệm đi thăm dò, ném quả trứng ra ngoài, sau đó nghiêng người bay về phía đông, trước khi nó lại quay trở về tay mình, phải từ trong mấy vạn người đang vây chặt thoát ra.
Có thể chạy nhanh như vậy, thứ nhất là do võ trang dực, thứ hai cũng là vì bị nhiều cường giả đuổi theo như vậy, chỉ có thể ép buộc bản thân kích phát tiểu vũ trụ.
Người đã thoát ra được, nhưng nguy hiểm vẫn đang gần kề!
Mấy vạn cường giả vì quả trứng đã lâm vào điên cuồng, cho nên hiện tại tất cả đều đang nhịn xuống.
“Lão già kia, giao trứng hoặc bị giết!”
Giao cái tiên sư nhà ngươi, bộ không thấy nó cứ dính vào ta sao?
Quân Thường Tiếu một bên gào thét trong lòng, một bên phi hành cực nhanh về phía không trung tít tắp.
“Hô!”
Ngay lúc này, không gian phía trước đột nhiên chấn động, hai gã Địa tự cường giả từ trong không trung xuất hiện, song chưởng gầy gò trực tiếp bắt về phía quả trứng kia.
Thấy hai người cũng không phải hướng về phía mình, Quân Thường Tiếu cũng thở phào nhẹ nhõm, âm thầm nghĩ, bị bọn hắn cướp đi cũng không tệ, ít nhất không cần bị nhiều cường giả như vậy nhắm vào.
Đến đây, cướp nó đi!
Ta sẽ vô cùng phối hợp với các ngươi!
Chíu!
Quả trứng tựa hồ cảm thấy mình muốn thoát khỏi hai tay này, khi hai cường giả sắp bắt được, phi thường đỏm dáng mà tự bay đi.
Từ góc độ chuyên môn mà nói, đây tuyệt đối là Thần cấp dự đoán và di chuyển!
Thế nhưng, biểu tình trên mặt Quân Thường Tiếu lại lần nữa vỡ vụn, bởi vì sau khi quả trứng bay đi, hai tay hai gã Võ Thánh trực tiếp hướng về phía hắn vồ tới.
Ầm!
Ầm!
Hai tiếng nổ vang truyền đến, chỉ thấy Quân Thường Tiếu toàn thân hóa khải giáp nghiêng người từ trên cao bay xuống, sau đó không tự chủ được mở rộng hai tay, lần nữa tiếp lấy quả trứng.
Kìa anh bạn!
Ngươi đang cố ý đùa giỡn với ta à?
Vù vù!
Vù vù vù...
Các loại năng lượng phía sau đã đánh tới, hiển nhiên mấy vạn võ giả không cho phép có người đoạt trứng đi!
Lúc này, điều Quân Thường Tiếu có thể làm chính là nhanh thật nhanh bay khỏi chỗ này, phải kích phát cực hạn đến cùng.
Chíu!
Chíu!
Giữa bầu trời, một đạo lưu quang phá không gian mà đi, tốc độ có thể nói là nhanh đến vô cùng, phía sau nó, hàng loạt võ giả điên cuồng truy đuổi.
“Mỗi ngày khi rời giường, câu đầu tiên phải tự động viên mình, mỗi lần ăn thêm một hạt gạo, đều phải nói xin lỗi, gương thần gương thần nhìn ta xem, xương quai xanh của ta đâu...” Tại Vạn Cổ Tông, trong ma tu âm hưởng vang lên thần khúc sống động, Liễu Uyển Thi cùng Yếu Mộng Dao đang dạy đệ tử mới nhập môn nhảy múa.
“Đốt cháy calorie của ta nào!”
Chíu...
Trong chiến trường, Quân Thường Tiếu lè lưỡi thở, ôm quả trứng trắng kia điên cuồng chạy trốn, lượng calorie trong cơ thể điên cuồng bùng cháy.
“Tông chủ, kiên trì!”
Đám người Đinh Hưng Vượng và Tử Lân Yêu Vương đuổi theo phía sau, bởi vì tông chủ bay quá nhanh, căn bản không đuổi kịp, chỉ có thể dùng phương thức truyền âm để cổ vũ.
“Cút ngay cho ta!”
Ầm! Ầm! Ầm!
Đến đây nào, hít một hơi thật sâu, sáng chạy đêm chạy bơi vài thước.
Nâng tạ nằm, máy chèo thuyền, không đạt được mục tiêu không bỏ cuộc!
Trong tông môn, Liễu Uyển Thi và Diêu Mộng Oánh hoàn toàn không biết, tông chủ giờ phút này cũng đang thiêu đốt calorie, dẫn theo đồng môn hòa nhịp nhảy múa.
“Ngươi chạy không thoát đâu!”
“Muốn đoạt trứng đi, cũng phải nhìn bọn ta đồng ý hay không!”
“Chết rồi!”
Rầm rầm rầm!
Ầm ầm ầm ầm...
Tiếp tục, quay người lại, nằm ngửa lên, yoga nhiệt độ cao.
Chuyển động, xe đạp, pilates, cốc giữ nhiệt ngâm cẩu kỷ!
Ba!
Một lúc sau, Liễu Uyển Thi tắt nhạc đi, lau mồ hôi trên trán, cười nói: “Hôm nay dạy đến đây thôi.”
“Phù… phù phù…”
Quân Thường Tiếu đang ở chiến trường, giây phút này đã dừng lại trên một ngọn núi, sau đó khom lưng hít thở từng ngụm, bốn phía có mấy ngàn tên võ giả vây quanh, phía sau còn có các võ giả khác đang lần lượt vây đến.
“Đinh lão!”
Giang Tà ở phía xa vô cùng khẩn trương nói: “Phải làm sao bây giờ!”
Nhiều người như vậy đang bao vây tông chủ, phe mình chỉ mấy người đột ngột đi vào, khẳng định sẽ rất phiền phức.
Đinh Hưng Vượng nhíu mày, ánh mắt hiện lên vẻ kiên quyết, nói: “Thật sự không được, dù kết cục thế nào cũng phải liều mạng xông vào!”
“Không cần.”
Tử Lân Yêu Vương tiến lên phía trước hai bước, ngạo nghễ nói: “Bản vương sẽ xử lý bọn hắn.”
Đám người Đinh Hưng Vượng ngạc nhiên.
Nếu như chỉ là mấy chục hay vài trăm người, bọn họ tin tưởng Tử đường chủ có thể làm được, hiện giờ cường giả ở đây lên đến vạn tên, trong đó còn có mấy chục tên Bán Thánh, một mình hắn ta sao có thể xử lý?
“Bổn vương từ sau khi hóa hình người, cho dù bị năm tên cặn bã phong ấn đều không vận dụng bản thể, hôm nay vì hắn chỉ có thể…” Mười ngón tay Tử Lân Yêu Vương lập tức khai triển, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo vô cùng: “Ngoại lệ một lần!”