Chương 913. Tên này lại tới nữa!
Sau khi ước định với chủ nhân, Dã Trư Bội Kỳ chỉ nghỉ ngơi hai ngày đã chủ động đến dược điền khai hoang, vì thế mỗi lần hoàng hôn xuống, vẫn có thể nhìn thấy một bóng lưng siêng năng chạy hết phía đông đến phía tây.
“Tiểu tử kia sao đột nhiên tích cực như vậy?”
“Có chút khác thường nha!”
Thành viên trong Dược Đường kinh ngạc bàn tán, đương nhiên họ không biết đây là do tác dụng của ước định mang đến.
“Ai.”
Hệ thống bất đắc dĩ nói: “Tiểu tử đáng thương.”
Vốn tưởng rằng ký chủ có thể đối xử thật tốt với Dã Trư Bội Kỳ, không nghĩ tới lại cứ như thế bị lừa gạt.
“Không phải lừa gạt.”
Quân Thường Tiếu ngồi trên tảng đá lớn ở Long Thủ Phong, nghiêm túc nói: “Là khích lệ nó.”
Dã Trư Bội Kỳ mới đầu khá lười biếng, thậm chí cho nó áp dụng kỹ năng Thổ hệ cũng không dùng được, vì vậy chỉ có thể đi theo con đường bồi dưỡng áp lực cao.
Khoan hãy nói.
Hiệu quả đặc biệt rõ rệt.
Dưới sự dạy dỗ “ôn nhu” của Quân Thường Tiếu, Dã Trư Bội Kỳ không những trở nên siêng năng, bởi vì mỗi ngày đều bận rộn, thân hình cùng vóc dáng cũng được rèn luyện, bộ dạng đã sớm phát sinh biến hóa.
Lúc này đã không dùng từ “Trư” để hình dung, thật ra càng giống một chú voi nhỏ tráng kiện.
Cho nên từ hôm nay trở đi đã có thể xóa đi hai chữ “Dã Trư”, tên của nó là: Bội! Kỳ!
Thay đổi tính cách và hình thái của Dã Trư Bội Kỳ chỉ là khởi đầu, Quân Thường Tiếu hy vọng thú khế ước đầu tiên của mình có thể tiếp tục kiên trì và không ngừng trở nên mạnh mẽ.
Làm thế nào để trở nên mạnh mẽ?
Đào đất, cày ruộng, khai hoang a!
Là huyễn thú có chút thuộc tính Thổ hệ hiếm thấy, chỉ có không ngừng vận dụng thuộc tính mới có thể khai phá đến cực hạn cao nhất.
Xem ra, Quân tông chủ không chỉ vì đệ tử mà lao tâm, cũng vì thú khế ước mà khổ tứ, điều này làm cho hệ thống rất xúc động, hận không thể phun một bãi nước bọt lên mặt hắn để biểu lộ sự kính trọng.
Lừa gạt què quặt con người ta, ra vẻ nói mỹ miều là khích lệ, làm sao hắn lại có thể không biết xấu hổ như vậy a.
Tất cả ngọn núi đã được hoàn tất kiến tạo, các đường khẩu cũng đã chuyển vào, đệ tử Nội Ngoại môn cũng đã lần lượt đến ở Siêu Phàm Phong và Tranh Vanh Phong.
Hiện tại như vậy, cả Vạn Cổ Tông so với trước kia có vẻ rộng rãi không ít.
Địa phương lớn hơn rồi, Tông môn càng có tiên khí hơn, nhưng lần mở rộng này cũng tốn không ít tiền. Chờ Lý Thanh Dương kết toán, Quân Thường Tiếu ngồi phịch trên ghế, đau lòng nói: “Vậy mà đã bỏ ra nhiều đến thế.”
Đây là còn chưa dùng thợ thủ công, tất cả đều là đệ tử tông môn hỗ trợ, nếu không phí tổn sẽ còn cao hơn nữa.
“Tông chủ.”
Lý Thanh Dương nói: “Sau đợt mở rộng lần này, cho dù thu thêm mấy vạn đệ tử, Tông môn cũng sẽ không có vẻ chật chội.”
Quân Thường Tiếu hài lòng: “Khoảng thời gian này ngươi vất vả rồi, nhưng cũng không thể thư giãn, chiến trường Vị Diện còn chờ ngươi xây dựng a.”
“Đệ tử đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ tông chủ hạ lệnh tiến vào!” Ánh mắt Lý Thanh Dương nóng bỏng nói.
Mở rộng tông môn chẳng qua là kiểm tra bản lĩnh, ở cứ điểm kiến tạo ra một khu kiến trúc có quy mô lớn mới là thử thách, bởi vì trước nhất là đại diện cho tông môn, sau chính là đại diện cho cả đại lục.
Quân Thường Tiếu nói: “Ba ngày sau, tiến vào chiến trường Vi Diện.”
Mở rộng môn phái đã hoàn thành, bước tiếp theo chính là đến chiến trường Vị Diện tiến hành, thuận tiện mở rộng cứ điểm để đệ tử có không gian phát huy tốt hơn.
Chiến trường Vị Diện.
Xích Hải đại lục và Lăng Vân đại lục cả tháng nay có chút buồn bực, vì từ đầu đến cuối họ luôn ở trạng thái cảnh giác cao độ, nhưng kết quả lại không có chuyện gì xảy ra.
“Cung chủ.”
Trong đại điện, một trưởng lão hỏi: “Tinh Vẫn đại lục gần đây không có hành động, có phải đang âm mưu quỷ kế gì hay không?”
Cung chủ Bích Hải cung cau mày khổ sở nói: “Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, bổn cung hiện tại thật sự lo tên kia chơi thủ đoạn gì đó.”
Trải qua mấy lần giao chiến, Xích Hải đại lục mấy lần đều bị tổn thất, sớm đã sinh ra tâm lý oán hận.
Về phía Lăng Vân đại lục cũng như vậy, cho dù Quân Thường Tiếu cả tháng nay không thấy xuất hiện, nhưng lại làm cho bọn họ càng thêm khẩn trương và thấp thỏm bất an.
Trong khi võ giả Tinh Vẫn đại lục cầu nguyện năm năm sau đừng bị hai vị diện này để mắt tới, thì hai vị diện này lại cầu nguyện tên kia đừng có lại chạy đến ám lấy mình nữa, tình huống thập phần vi diệu.
“Không xong rồi!”
Đúng lúc này, một gã trưởng lão từ bên ngoài vội vã đi đến, nói: “Vừa mới nhận được tin tức, Thánh Huyền đại lục và Ngự Kiếm đại lục bị Tinh Vẫn đại lục đánh lén, thương vong hơn hai trăm người!”
“Quả nhiên!”
Hồng Nghiêu cau mày nói: “Tên này lại tới nữa!”
“Không nghĩ tới lần này lại nhắm vào Thánh Huyền đại lục và Ngự Kiếm đại lục.”
“Năm đó tiểu tử kia bị truy nã, hai vị diện ấy đã phái cường giả chặn bên ngoài cứ điểm.”
“Như vậy xem ra, chỉ cần đắc tội với vị diện của hắn, đều sẽ bị nhắm vào.”
Khi cấp cao của Bích Hải cung thảo luận, tâm tình vốn đang căng thẳng đã thả lỏng xuống, ít nhất tên kia không để ý đến mình, cũng coi như là một chuyện đáng mừng.
“Tứ trưởng lão.”
Hồng Nghiêu hỏi: “Bên phía Cửu Thiên đại lục không có tin tức gì ư?”
“Không có.”
Hồng Nghiêu khó hiểu nói: “Nhiều cao thủ bị bắt như vậy, Mạc Thương Sinh vậy mà không có một chút động tĩnh gì, cái này thật sự rất kỳ quái.”
“Cung chủ, để lão phu xem.”
Đại trưởng lão từ đầu đến cuối đều trầm mặc lên tiếng: “Chúng ta cũng không cần trông cậy vào quân đội đệ nhất Vị Diện, có thể liên lạc với Thánh Huyền đại lục và Ngự Kiếm đại lục, cùng nhau tiêu diệt tên kia.”
Hai vị diện không giải quyết được, vậy thì thêm hai vị diện nữa!
Hồng Nghiêu cân nhắc một chút, nói: “Thánh Huyền đại lục cũng không có vấn đề gì, nhưng đám Kiếm Tu của Ngự Kiếm đại lục kia ngược lại ai nấy đều chảnh đến hất mặt lên trời, chưa chắc sẽ liên thủ với chúng ta.”
“Cung chủ!”
Vừa dứt lời, một đệ tử từ bên ngoài vội vàng bước vào, nói: “Bên phía Ngự Kiếm đại lục gửi thư đến.”
“Ồ?”
Hồng Nghiêu nhận lấy lá thư, mở ra xem, ngạc nhiên nói: “Đại lục vẻ vang về kiếm đạo, vậy mà chủ động tìm chúng ta liên thủ, xem ra Tinh Vẫn đại lục mang đến cho bọn họ không ít phiền toái.”
Phiền phức rất là lớn.
Bởi vì Quân Thường Tiếu sau khi dẫn người tiến vào, đầu tiên chính là đánh lén Ngự Kiếm đại lục, hơn nữa đối phương tương đối tâm cao khí ngạo, mặc dù nghe nói gần đây Tinh Vẫn đại lục đã đánh lén hai vị diện, nhưng lại không để trong lòng, kết quả làm thương vong hàng trăm tên Hoàng tự, hơn năm mươi tên Huyền tự.
Thánh Huyền đại lục thì cẩn thận hơn, cũng đã có sự phòng bị trước, tuy rằng vẫn không tránh khỏi bị đánh lén, nhưng chỉ bị thương vong mấy chục người, phương diện thực lực nói chung ở cấp độ Hoàng tự.
“Hồi âm nói cho Ngự Kiếm đại lục, rằng Xích Hải đại lục chúng ta nguyện ý cùng nhau liên thủ đối đầu với Tinh Vẫn đại lục.”
“Vâng.”
“Thuận tiện cũng thông báo cho Thánh Huyền đại lục một chút.”
“Rõ!”
“Tông chủ.” Lý Thanh Dương nói: “Cứ điểm đã mở rộng không ít!”
“So với thôn trang thì còn kém xa lắm.” Quân Thường Tiếu cũng chưa hài lòng với hiện trạng lúc này, mà bắt đầu suy nghĩ, làm thế nào để trong thời gian ngắn nhất có thể mở rộng thêm cứ điểm.
“Người tham gia thân mến, thật ra cũng không cần lúc nào cũng phải giết người, có thể tìm kiếm cơ duyên tồn tại trong đó, cũng sẽ có cơ hội mở rộng diện tích." Nữ hệ thống giọng nói ngọt ngào.
Quân Thường Tiếu hỏi: “Cơ duyên gì?”
“Chiến trường Vị Diện là do Thượng giới đại năng mở ra, bên trong đặt rất nhiều động phủ bảo địa bị phong ấn, chỉ cần người tham gia thu hoạch hoặc được kế thừa, diện tích cứ điểm cũng sẽ tăng lên theo.”
“Động phủ bảo địa?”
Quân Thường Tiếu sờ sờ cằm, nói: “Loại cơ hội dựa vào vận khí mới có thể tìm được này, còn không bằng đơn giản trực tiếp giết người.”
Hệ thống nói: “Ngươi cho rằng võ giả các vị diện trong chiến trường là kẻ ngốc, mặc kệ để ngươi nhiều lần đánh lén à?”
“Nhất định là không.”
Quân Thường Tiếu nói: “Nếu như đoán không sai, chỉ e là hai vị diện vừa bị đánh lén sẽ liên lạc với bọn Xích Hải đại lục, cùng nhau nhắm vào Tinh Vẫn đại lục ta.”
“Đinh! Nhiệm vụ phụ được kích hoạt.”
Đột nhiên bên tai truyền đến tiếng nhắc nhở, làm cho hắn có chút kinh ngạc: “Lúc này mà có nhiệm vụ?”
Vội vàng mở bảng nhiệm vụ ra, nhiệm vụ xuất hiện là “Nhiệm vụ Tinh Anh” - đoạt lấy cơ duyên của Quan Hải Tôn Nhân tại chiến trường Vị Diện.
Móa nó!
Vừa định dùng cách giết người để nâng cấp cho cứ điểm, hệ thống hết lần này tới lần khác cho một nhiệm vụ đi đoạt cơ duyên, cái này rõ ràng là muốn ép mình đi khắp chiến trường để tìm kiếm sao?
“Chiến trường lớn như vậy, khắp nơi lại đều là kẻ địch, muốn tìm được e rằng rất khó…”
“Tông chủ, mau xem!”
Đúng lúc này, Tiêu Tội Kỷ chỉ vào bầu trời phía xa cả kinh gọi.
Quân Thường Tiếu xoay người sang nhìn, thấy trong tầm mắt một đạo quang mang đỏ thẫm kéo theo lưu quang, giống như hỏa tiễn từ từ bay lên không trung!
“Quan Hải Tôn Nhân ở chiến trường Vị Diện hiện đã mở ra cơ duyên, người có duyên có thể nhân cơ hội này đoạt được.” Thanh âm tang thương nặng nề vang vọng khắp chiến trường.
“…”
Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật.
Lúc này, hắn rốt cục hiểu được, vì sao lại thình lình có nhiệm vụ phụ được thông báo. Hóa ra... Lại là lộ kịch bản!