Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 922 - Chương 922. Lộ Tẩy Rồi, Lục Cân Ca Gặp Nguy Hiểm!

Chương 922. Lộ tẩy rồi, Lục Cân ca gặp nguy hiểm!
Đấm một phát chết tươi Linh thú, sau đó lấy thiên tàng địa bảo đi, rất phù hợp với phong cách làm màu xong quay mông phủi đít đi mất của Quân Thường Tiếu.

Chỉ có điều, Đái Luật lại một lần nữa bị rung động sâu sắc.

Nhất là quyền ấn trong nháy mắt đánh xuống vừa rồi, khí tức bùng nổ kinh khủng, nhất thời ý thức được, mình cùng với hắn có sự chênh lệch thực sự quá lớn!

Chuyện báo thù, xem ra hoàn toàn không nhìn thấy một tia hy vọng nào cả rồi!

Điều khiến cho Đái Luật càng không cách nào dễ dàng tha thứ được chính là bản thân mình lại một lần nữa được hắn cứu!

Nên biết rằng, sau khi Linh Tuyền tông bị diệt môn, thứ duy nhất làm động lực cho Lục Cân ca không ngừng trở nên cường đại hơn chỉ có mối thù khắc cốt ghi tâm kia.

Bây giờ bị người mà hắn ta thù hận cứu, mặc dù việc cứu giúp này rõ ràng là uổng công vô ích, nhưng cũng làm cho hắn ta khó lòng có thể tiếp nhận.

Nói cách khác thì, nếu Quân Thường Tiếu xuất hiện rồi ngược tơi tả Đái Luật một trận, sẽ khiến cho toàn thân hắn ta vô cùng thoải mái, nhưng cứu hắn ta thì lại không thể nghi ngờ chính là đang hung hăng quất nát linh hồn hắn ta a.

Cứu sao?

Lục Cân ca đã suy đi nghĩ lại đến nát óc.

Quân Thường Tiếu chỉ đơn giản là đi ngang qua điều tra việc cỏ cây bị khô héo, lại vừa vặn đúng lúc phát hiện ra thiên tài địa bảo.

Không liên quan gì đến việc cứu giúp cả, chủ yếu là do thuận tay mà thôi.

Đương nhiên, gặp gỡ Đái Luật, cũng là một trong những nguyên nhân khiến cho Quân Thường Tiếu ra tay.

Hai người mặc dù có mâu thuẫn với nhau, chẳng qua cũng là chuyện từ mấy năm trước rồi, bây giờ hắn đã đột phá lên cấp độ Bán Thánh, đã sớm có một tấm lòng vị tha rộng lượng, sẽ không vì sự tình trước kia mà tính toán chi li làm gì.

Tần Hạo Nhiên chính là ví dụ điển hình.

Sau khi Quân Thường Tiếu có thực lực nghiền ép tuyệt đối, cũng vừa vặn an bài Bách Tông liên minh, không còn tận lực đi gây khó dễ cho hắn ta cùng với các môn phái đại lão khác nữa.

Thời điểm không có một cắc trong tay, người xung quanh đều xem thường ngươi, chờ cho đến khi ngươi có tiền, trở nên giàu có sung túc, thì đã nâng tầm lên cao đến một loại cấp bậc khác rồi, đương nhiên sự hiểu biết cũng sẽ không còn giống như người bình thường nữa.

Địa vị quyết định thái độ.

"Tại sao tên kia lại muốn cứu ta... Tại sao tên kia lại muốn cứu ta a?" Đái Luật vẫn gào thét ở trong lòng, khó mà quên đi được việc bị Quân Thường Tiếu cứu một lần!

Hồn tộc nhàn nhạt nói: "Rất đơn giản, hắn cho rằng ngươi là một thứ rác rưởi, đối với bản thân lại chẳng có bất cứ uy hiếp nào, cho nên mới dùng một loại tâm tình bố thí cứu ngươi, khiến cho ngươi phải đội ơn đội đức hắn."

Lời nói này quả thật quá đỗi phũ phàng.

Để cho Quân Thường Tiếu thuận tay cứu mình, lại tăng thêm một lần làm nhục nữa.

"Đáng ghét!"

Đái Luật siết chặt nắm đấm nói: "Sớm muộn gì rồi cũng sẽ có một ngày, ta sẽ khiến cho ngươi cùng với Vạn Cổ tông của ngươi phải trả giá đắt!"

Câu nói này quả thật độc ác, hắn ta đã lặp lại rất nhiều lần, tuy rằng đã bị Dạ Đế ngược trăm ngàn lần, nhưng vẫn còn kiên trì, chưa hề bị dao động.

"Lão đại!"

Mấy tên võ giả từ trong sơn động đi ra, sụp đổ nói: "Thiên tài địa bảo không thấy tăm hơi đâu nữa, khẳng định là bị Tông chủ của Vạn Cổ tông lấy đi mất tiêu rồi!"

"Trời đất ơi."

Người trung niên thở dài thườn thượt một hơi, sau đó nhìn thoáng qua Đái Luật đang ngây ngốc ngẩn người, nói: "Uổng công bận rộn cả nửa ngày trời, chúng ta đi thôi."

"Tiểu tử này làm sao bây giờ?"

"Giết nó đi!"

"Vâng!"

Lúc đầu dự định trông cậy vào đối phương sẽ đi dẫn dụ Linh thú ra ngoài, tạo cơ hội cho mình vào trong sơn động trộm lấy thiên tài địa bảo, hiện giờ bảo vật đã bị Quân Thường Tiếu cuỗm sạch đi mất rồi, dĩ nhiên là chẳng còn giá trị gì để lợi dụng nữa.

"Xoẹt! Xoẹt!"

Mấy chục tên võ giả bao vây xung quanh Đái Luật, ánh mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo.

Hồn tộc nói: "Tiểu tử, hiện giờ sáng tỏ nhìn vào thực tại đi? Những người này đơn giản từ đầu tới cuối đều xem ngươi như một kẻ ngốc mà thôi."

Đái Luật lấy lại tinh thần, rầu rĩ nói: "Bình thường chẳng phải ngươi cũng làm như vậy sao?"

Hồn tộc: "..."

"Nếu như toàn bộ thế giới đều đang bắt nạt ta, vậy thì việc hủy diệt cả thế giới cũng chẳng có gì to tát cả." Đái Luật tự lẩm bẩm, con ngươi dần dần chuyển sang màu xanh, cả người tựa như tiến vào trạng thái bùng nổ.

Hồn tộc vội vàng khuyên can: "Quân Thường Tiếu vừa mới rời đi không bao lâu, ngươi bộc phát không kiêng nể gì như thế, nhất định là sẽ làm kinh động đến hắn!"

"Vù vù!"

"Vù vù vù..."

Vừa mới dứt lời, thuộc tinh màu xanh lá cây đột nhiên bùng phát đầy trời, trong nháy mắt bao phủ lên toàn bộ mấy tên võ giả đang bao vây ở xung quanh mình.

Đái Luật sát ý tung hoành nói: "Chết đi!"

"Vùn vụt!"

Linh hạch, Linh năng lập tức thoát khỏi khống chế bị dẫn dắt ra bên ngoài, da thịt của đám người nọ tức thì nhanh chóng bị héo rút, cuối cùng ngay cả tiếng kêu gào thảm thiết cũng chưa kịp thoát ra, thì đã lập tức hóa thành từng cỗ thi thể rải rác trên mặt đất.

"Ừm?"

Đang chuẩn bị tiến về một khu vực khô cằn khác thì Quân Thường Tiếu đột nhiên dừng lại, khẽ nhíu mày nói: "Loại khí thế này, có điểm kỳ quái."

Hệ thống nói: "Khác biệt với hệ thống võ học của Tinh Vẫn đại lục!"

"Vụt!"

Quân Thường Tiếu nhanh chóng vòng trở lại.

Khi hắn tiến vào trong sơn động, tới chỗ đã lấy đi thiên tài địa bảo, thì nhìn thấy mấy chục cỗ thi thể khô héo rải rác ngổn ngang, trầm giọng hỏi: "Là Hồn tộc sao?"

Hệ thống đáp: "Tiểu tử mà ngươi vừa mới cứu kia không có ở trong đó."

Quân Thường Tiếu hỏi tiếp: "Những kẻ này đều là do hắn ta giết sao?"

Vừa nói chuyện, vừa đồng thời giải phóng toàn bộ Linh niệm, trong nháy mắt thần thức đã bao phủ phạm vi năm trăm dặm, nhưng vẫn chưa phát hiện ra được Đái Luật đang ở đâu.

"Tông chủ."

Đúng vào lúc này, bên tai truyền đến truyền âm từ thám tử: "Căn cứ vào điều tra của chúng ta, khu vực khô héo gần nhất xuất hiện tại Đông Nam Thủy châu đều có chung một điểm giống nhau."

"Điểm gì giống nhau?"

"Luôn luôn có một người xuất hiện trước đó ở hiện trường vụ án."

"Là ai?"

"Căn cứ vào những gì đã điều tra được thì, người này là Đái Luật, kẻ từng là đệ tử của Linh Tuyền tông, sau đó lại gia nhập vào Thánh Tuyền tông."

"..."

Quân Thường Tiếu ngồi ở trên tảng đá lớn bên cạnh, châm thuốc lá điện tử, hít một hơi thật sâu, rồi nói: "Cho nên... Gia hỏa này chính là mục tiêu mà ta muốn tìm hay sao?"

Hệ thống nói: "Ta đã nói mà, người này tư chất bình thường, làm sao có thể ở trong một khoảng thời gian ngắn ngủi lại mạnh lên đến như vậy được a."

"Ngươi đã từng nói từ lúc nào vậy?"

"Vừa mới nói xong."

"Cút bà ngươi đi!"

Quân Thường Tiếu đứng lên, bố thí cho nó một cái viền mắt, lạnh lùng cười nói: "Tiểu tử, ngươi đã bị bại lộ rồi, trốn được nhất thời, há lại có thể trốn được cả một đời?"

"Vùn vụt..."

Cơ Giới Vũ Trang dực được mở ra, hóa thành một luồng ánh sáng cực tốc bay đi khỏi Đông Nam Thủy châu, Linh niệm điên cuồng lan tràn ra khắp bốn phía, hoàn toàn chính là cách thức lục soát vô cùng thảm thiết.

Hồn Tộc nương gửi ở bên trong cơ thể của Đái Luật, điều này khiến cho Quân Thường Tiếu vô cùng bất ngờ, chỉ có điều nếu như đã phát hiện ra, thì nhất định phải tìm ra hắn ta trong thời gian nhanh nhất có thể, để xóa bỏ đi thứ uy hiếp tiềm ẩn có khả năng gây nguy hiểm cho đại lục từ trong trứng nước.

Cứu nguy cho thiên hạ.

Hắn đang thật sự nghiêm túc a.

"Xoẹt!"

"Xoẹt!"

Ở giữa không trung, Đái Luật hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh lục, dùng tốc độ nhanh đến mức khiến cho người khác sợ cực độ mà lao về phía trước.

Từ sau khi bị Dạ Đế ở Nam Hoang châu đối xử tàn bạo, ước chừng chỉ vẻn vẹn trong vòng hơn một năm qua, vậy mà hắn ta đã đột phá lên đến cấp độ Hoàng, tốc độ phát triển này thật là kinh người!

"Nhanh nhanh nhanh!"

Hồn tộc gào thét lên ở trong lòng: "Tên kia sắp đuổi tới nơi rồi!"

"Đáng hận!"

Đái Luật sụp đổ nói: "Chẳng phải chỉ là giết đi một vài kẻ muốn giết ta thôi hay sao, sao lại đến mức phải liều mạng truy sát ta như vậy chứ!"

"Ai bảo ngươi không chút kiêng kỵ gì cả mà bộc phát ra Thôn Phệ chi lực cơ chứ!" Hồn tộc gầm thét lên: "Phàm là cường giả có chút thực lực, đều sẽ cảm thấy có vấn đề!"

Hai tên này hiển nhiên vẫn không hề hay biết, Quân Thường Tiếu xuất hiện ở Đông Nam Thủy mục đích chính là điều tra Thôn Phệ chi lực, bây giờ bị hắn để mắt tới, chỉ sợ là dù có chắp cánh bay cũng khó mà có thể chạy thoát.

"Không xong rồi!"

Hồn tộc cảm giác được năng lượng dao động ở đằng sau lưng truyền đến cực nhanh, hoảng hốt nói: "Chẳng mấy chốc mà sẽ bị đuổi kịp đâu!"

"Vút!"

Vừa dứt lời, một luồng ánh sáng từ phía sau đường rẽ vụt qua mặt bay tới, sau đó trực tiếp treo lơ lửng ở trên con đường phải đi qua.

Két!

Đái Luật gấp gáp phanh lại, sắc mặt xem ra vô cùng khó coi.

Mình rõ ràng đã chạy rất nhanh rồi cơ mà, thế mà lại vẫn bị hắn nhẹ nhàng đuổi kịp, đây chính là sự khác biệt to lớn của thực lực sao?

Không cam tâm!

Ta thật sự vô cùng không cam tâm!

"Tiểu tử."

Quân Thường Tiếu nói: "Trong cơ thể ngươi chắc hẳn là có thứ gì đó không sạch sẽ, bản tọa hôm nay muốn lấy nó ra."

Thứ đồ không sạch sẽ? Chẳng lẽ là ám chỉ linh hồn nọ? Loại chuyện này hắn làm thế nào mà biết được!

"Quân Thường Tiếu!"

Đái Luật phẫn nộ nói: "Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì cả!"

Quân Thường Tiếu vác Ma cải hấp trần khí lên người, nói: "Mặc dù Hồn tộc có thể giúp cho ngươi tăng thực lực lên một cách nhanh chóng, nhưng chỉ đơn giản là xem ngươi như con rối mà thôi, hôm nay bản tọa sẽ giúp ngươi thoát khỏi bể khổ."

"Giúp ta thoát khỏi bể khổ sao?"

Đái Luật bật cười lớn, sau đó, ánh mắt ngập tràn bi phẫn hét lớn: "Ta có kết quả như ngày hôm nay, chẳng phải đều là do một tay ngươi hại sao?"

"Chát!"

Quân Thường Tiếu xuất hiện ở trước mặt hắn ta, hắn trực tiếp hung hăng giáng một bạt tai vào mặt hắn ta, nói: "Ngươi bị Hồn Tộc ký gửi ở bên trong cơ thể, chuyện này liên quan cái cọng lông gì đến bản tọa cơ chứ!"


Bình Luận (0)
Comment