Chương 935. Từ đâu mọc ra một Ma Đế môn
"Ầm!"
"Ầm!"
Trong khu vực nào đó ở chiến trường Vị Diện, hai gã Hoàng tự Võ giả thực lực chưa tới thất, bát phẩm, đang ngưng kết các loại chiêu thức, ầm ầm làm rối mù khu vực bụi đất phía bên dưới.
Một hồi,
Hai người ngừng tay lại.
"Đại ca."
Võ giả hơi thấp hơn một chút nói: "Tên kiêu căng bị đánh kia sợ là ngay cả một sợi lông cũng không rớt lại luôn quá."
Võ giả được gọi là "đại ca" lạnh lùng cười nói: "Sống bình thường không tốt sao? Cứ phải chạy đến đây cho người ta lấy mạng."
Hai người họ vốn dĩ đang tìm kiếm cơ duyên ở chiến trường Vị Diện, đột nhiên có một người bay tới, sau đó làm đủ cách tìm đường chết tiến hành khiêu khích, vì thế mới có một màn ầm ầm loạn lạc vừa rồi.
"Ê."
Đột nhiên, khu vực tràn ngập bụi đất truyền đến âm thanh: "Đừng mừng vội."
Hai gã Võ giả nghe vậy, nét tươi cười trên mặt tức khắc đơ lại.
"Phù..."
Một trận gió thổi tới, bụi đất ngay lập tức tiêu tán.
Tiêu Tội Kỷ mặc Chân Dương sáo ngạo nghễ đứng tại chỗ, trong ánh mắt lộ lên một tia thất vọng.
Vốn tưởng rằng hai Võ giả này sẽ rất mạnh, nên mới đứng cho bọn hắn chà đạp, mà rốt cuộc vẫn không chân chính mang đến cho bản thân chút uy hiếp gì nổi, thậm chí hắn ta còn không thèm dùng Linh Hoang thuẫn.
"Đại ca... Hắn thế mà không bị sao cả!"
"Sao có thể!"
"Bịch!"
Tiêu Tội Kỷ dậm chân một cái, mặt đất vỡ vụn, xông lên như đạn pháo.
"Vù vù..."
Mặt đất hoang bùng nổ, tựa như hơi thở nặng nề của núi lớn trong nháy mắt tỏa ra dày đặc.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
"Phù phù!"
"Phù phù!"
Sau khi lược bớt mấy trăm từ về màn chiến đấu, hai gã võ giả đến từ Si Mị Đại Lục miệng méo mắt lệch nằm bẹp trong hố sâu.
Tiêu Tội Kỷ lơ lửng trong không trung, có chút thất vọng nói: "Vẫn nên tìm võ giả trình độ cao hơn để giao thủ mới được."
"Dạ sư đệ."
Quay đầu lại nhìn về phía xa xa: "Chúng ta đi thôi."
Dạ Tinh Thần ôm tay đứng ở trên trời thản nhiên nói: "Đối phó loại rác rưởi này, vậy mà mất mấy chục chiêu mới giải quyết xong."
"..."
Tiêu Tội Kỷ thật ra có thể giải quyết đối thủ nhanh hơn, nhưng lần này đi ra từ cứ điểm mục đích là rèn luyện, cho nên hy vọng có thể đánh nhiều hơn một chút.
"Vụt!"
"Vụt!"
Hai người bay khỏi khu vực này, tiếp tục tìm kiếm mục tiêu khác.
Không lâu sau, gặp một đội ngũ năm người, Tiêu Tội Kỷ tiếp tục đi khiêu khích, lại nghe Dạ Tinh Thần nói: "Để ta."
"Được thôi."
"Vụt."
Dạ Tinh Thần bay qua, chắn trước mặt năm người, thản nhiên nói: "Một đám rác rưởi!"
Nếu là Tiêu Tội Kỷ, có thể sẽ phí lượng lớn nước miếng mới khiêu khích được cho mục tiêu giận điên lên, nhưng Dạ Đế cao ngạo chỉ dựa vào bốn chữ, cùng với bộ dáng bướng bỉnh không tuân theo ai, chỉ nháy mắt đã kéo giá trị giễu cợt lên cao ngất rồi.
"Muốn chết à!"
"Băm hắn ra!"
"Vù vù vù!"
Trong chốc lát, trong khu vực này bùng nổ năng lượng, nhưng là giống như pháo hoa chỉ nở rộ trong thời gian ngắn ngủi vậy, bởi vì khi Dạ Tinh Thần xuất hiện phía sau bọn họ, thu Chân Dương kiếm vào trong vỏ, năm tên Hoàng tự Võ giả đều lập tức ngã xuống đất, trên cổ hiện ra vết kiếm có chiều sâu đều tăm tắp.
"Dạ sư đệ lợi hại quá!" Tiêu Tội Kỷ giơ lên ngón tay cái.
Dạ Tinh Thần nói: "Khi đối địch nếu không thể một phát giết sạch thì tu luyện võ đạo có còn ý nghĩa gì."
Những lời này phối hợp với bóng dáng cao ngạo của hắn ta, phong độ có thể nói là mãnh liệt chưa từng có.
Chỉ là... Mới qua mấy phút, hơn ba mươi tên Võ giả lại cuồn cuộn đến đuổi giết, Bùi A Ngưu thấy tình thế không ổn thì chạy nhanh tới mức không ai theo kịp.
Tiêu Tội Kỷ và Dạ Tinh Thần tự lập một nhóm kéo nhau đi rèn luyện khắp cả chiến trường Vị Diện.
Lý Thanh Dương và đám người Lý Phi cũng phân nhóm để rèn luyện theo cách tương tự, tuy rằng bọn họ chỉ mới bước vào Võ Hoàng, nhưng trên người có trang bị cực phẩm, hoàn toàn không sợ bất cứ cường giả cấp độ Hoàng Tự nào.
Đối với đại lục cấp cao mà nói, chiến trường Vị Diện chỉ dùng để cày giá trị công huân, đổi các loại tài nguyên võ đạo và tìm kiếm cơ duyên, tuy rằng bất cứ lúc nào cũng đều có thể ngã xuống, nhưng lại chưa bao giờ ngưng hấp dẫn các Võ giả người trước ngã xuống, người sau lại tiến lên.
Đối với đệ tử nòng cốt của Vạn Cổ Tông mà nói, chiến trường Vị Diện chỉ là phó bản dùng để luyện cấp, thậm chí còn không cần đi kiếm trang bị, bởi vì bọn họ đã có sáu bộ hết rồi.
Mấy canh giờ sau.
Đám người Lý Thanh Dương lần lượt trở về cứ điểm, hưng phấn lộ rõ trên mặt.
Lần đi này bọn họ đều đã trải qua thực chiến, lợi ích đạt được khi giao thủ cũng cực lớn.
"Hửm?"
Lý Phi nói: "Tiêu sư huynh và Dạ sư đệ sao còn chưa về?"
Lý Thanh Dương nhíu mày nói: "Gặp rắc rối rồi sao?"
"Vụt! Vụt!"
Ngay vào lúc này, Tiêu Tội Kỷ cùng Dạ Tinh Thần cũng từ xa bay lại, sau đó có chút chật vật dừng lại, lơ lửng trên cứ điểm.
"Tiêu sư đệ, sao lại thế này?" Lý Thanh Dương nói.
Tiêu Tội Kỷ hơi thở dốc, sụp đổ nói: "Dạ sư đệ nằng nặc đòi kiếm Huyền Tự Võ giả giao thủ, kết quả bị mười tên Huyền Tự Võ giả đuổi giết suốt một canh giờ!"
"Hừ."
Dạ Tinh Thần thản nhiên nói: "Nếu bọn họ không ỷ người đông thế mạnh, chắc chắn ta có thể giải quyết hết cả đám."
Lý Thanh Dương nói: "Dạ sư đệ, tuy rằng tông chủ cho chúng ta trang bị, nhưng suy cho cùng thì thực lực cũng có hạn thôi, ra ngoài rèn luyện nhất định phải cẩn thận a."
"..."
Dạ Tinh Thần không nói gì, đứng dậy đi về phía Truyền Tống môn.
"Đi thôi."
Lý Thanh Dương nói: "Chúng ta cùng về."
Mọi người quay về tông môn, sau đó bắt đầu tiêu hóa lợi ích lần thực chiến này mang lại.
Nửa tháng kế tiếp, đám người Lý Thanh Dương hoặc là xây dựng trong cứ điểm, hoặc là lập nhóm ra ngoài rèn luyện, bởi vì có trang bị cực phẩm trên người, chạy còn nhanh hơn kẻ trộm gà, các Võ giả đại lục Vị Diện cũng bị hành cho đau đầu vô cùng.
Long Thủ phong.
Quân Thường Tiếu ngồi ở trong thư phòng, lấy hai tấm Kinh Nghiệm phù ra, nói: "Bán Bộ Võ Thánh cũng không phân chia ra tiểu cảnh giới, cái món đồ chơi này còn hữu dụng sao?"
"Bộp!"
Bóp nát một tờ.
"Vù vù!"
Linh năng trong hai viên Linh hạch có sự thay đổi một cách yếu ớt.
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: "Cảnh giới càng cao, tác dụng của Kinh Nghiệm phù cũng càng ngày càng mờ nhạt."
Nói xong, tiếp tục bóp nát một tờ Kinh Nghiệm phù khác, tuy rằng tăng cường được Linh năng, nhưng về thực lực cũng không tăng lên mấy.
"Tông chủ."
Nhưng vào lúc này, Lê Lạc Thu vội vã tiến vào, nói: "Thái Huyền Thánh tông vây quét Ma môn ở Nộ Đào hồ, đột nhiên bị rất nhiều Hắc y nhân đeo mặt nạ đánh lén, tử thương thảm trọng!"
Sắc mặt Quân Thường Tiếu đột nhiên ngưng trọng nói: "Tiểu Mộc có sao không?"
"Tuy rằng cùng Thái Huyền Thánh tông cao tầng rời đi, nhưng nhận được tin tức là không sao cả." Lê Lạc Thu nói.
"Vậy là tốt rồi."
Quân Thường Tiếu thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: "Những tên Hắc y nhân đeo mặt nạ này có phải là cùng một nhóm người với những tên bổn tọa điều tra?"
"Phải!" Lê Lạc Thu nói.
Quân Thường Tiếu ngồi xuống, nắm tay lại chống má phải, nói: "Thái Huyền Thánh tông tiêu diệt dư nghiệt Ma môn, tổ chức đi đánh lén này, hẳn là có liên quan với bọn người tách khỏi Ma Đế tông năm đó."
Lê Lạc Thu vừa định nói, bên tai lại truyền đến tình báo mới nhất, vì thế vội vàng nói: "Tông chủ, phía Tây Vận châu truyền đến tin tức, một thế lực tự xưng Ma Đế môn, tuyên bố với bên ngoài rằng muốn một phen sống mái với danh môn chính phái!"
"Ma Đế môn?" Quân Thường Tiếu ngạc nhiên.
Lê Lạc Thu lại nói: "Còn nói rằng chính là bọn hắn đánh lén Thái Huyền Thánh tông."
"Sống mái một phen với danh môn chính phái, lại đánh lén Nhất lưu tông môn." Quân Thường Tiếu nói: "Ma Đế môn này muốn gây chuyện đây mà."
Quả thật là vậy.
Mấy ngày kế tiếp, Tinh Vẫn đại lục náo nhiệt không thôi.
Ma Đế môn từ đâu xuất hiện, phát động thế công mãnh liệt đến danh môn chính phái, lần lượt diệt vài Ngũ lưu tông môn khác.
Quân Thường Tiếu dựa theo tình báo biết được, mấy tông bị giết đều có cùng một đặc tính, đó là từng theo các đại tông môn đi thảo phạt dư nghiệt Ma môn.
"Tông chủ."
Lê Lạc Thu nói: "Tứ lưu Thương Lan tông bị Ma Đế môn diệt, cao tầng và cả vạn tên đệ tử không một ai may mắn thoát khỏi!"
"Danh môn chính phái không làm gì sao?"
"Có, hai Nhất lưu tông môn kết hợp với Nhị Tam lưu tông môn, đuổi đến Tây Vận châu, chỉ sợ rằng không lâu sau sẽ phát động chiến đấu kịch liệt."
Quân Thường Tiếu mười ngón tay đan lại với nhau, cằm tựa lên mu bàn tay, nói: "Tinh Vẫn đại lục rất nhanh sẽ tiến vào chiến trường Vị Diện, lúc này lại chạy ra gây sự, Ma Đế môn này thú vị đó."
"Tông chủ."
Lê Lạc Thu lại nói: "Ma Đế môn tuyên bố với bên ngoài là môn chủ có Tiên Thiên Ma thể, nhận được truyền thừa từ Ma Đế, còn phát Ma Đế lệnh chiêu mộ ma tu ẩn nấp trong Tinh Vẫn đại lục."
"Tiên Thiên Ma thể?"
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: "Không phải trên người Mộng Oánh sao? Chẳng lẽ cái thể chất này cũng không phải là độc nhất vô nhị sao?"