Chương 934. Mở ra chiến trường Công Huân điếm
Từ sau khi khởi động mười viên Lục Mang Tinh Thạch gia cố chiến thuyền Thông Cổ, rốt cuộc tốc độ nhanh đến mức nào? Lúc đầu đáng ra có thể đứng ở đầu thuyền, thế mà bây giờ lại phải ôm chặt cột buồm, nhìn Quân Thường Tiếu lắc lư giống như cờ phướn là biết phần nào rồi.
"Chậm một chút! Chậm một chút! "
"Phù"
Theo sự điều khiển trong suy nghĩ của chủ nhân, chiến thuyền Thông Cổ cắt ngang trời xanh dần dần giảm tốc độ, chuyển sang trạng thái bay chầm chậm.
Trời ơi!
Lấy Lục Mang Tinh Thạch làm nhiên liệu, giống như đổi luôn động cơ vậy!
Hệ thống nói: "Ta đoán không sai chứ."
Quân Thường Tiếu không quan tâm tới nó, đi vào phòng điều khiển.
Thấy mười viên Lục Mang Tinh Thạch được xếp gọn, sáng rực rỡ, vì vậy cười nói: "Trong một chốc ít nhất đã bay năm trăm dặm đường, mà năng lượng vẫn còn đầy, tốc độ cùng sức bền như vậy đúng là không thể đánh đồng với Tinh hạch a."
Quyết định rồi!
Nếu đi ba châu ở hải ngoại, sẽ tự lái thuyền du lịch đi!
Có thể làm cho Quân tông chủ tự tin tiêu xài như thế, là do lúc ở Cửu Thiên đại lục đã lừa gạt được không ít Lục Mang Tinh Thạch rồi.
"Đúng rồi."
"Trong nhẫn của tên kia có thứ gì vậy?"
Quân Thường Tiếu tiện tay lấy Không Gian giới chỉ của Hà lão ra, sau đó dung nhập vào bên trong bắt đầu lật xem.
Cường giả Địa tự đến từ Đà La đại lục, trong nhẫn thường có nhiều đồ lắm, nhất là cất vài cuốn bí tịch võ học.
"Có thể lấy để bù cho đủ số."
Quân Thường Tiếu cất bí tịch vào Không Gian giới chỉ rồi tiếp tục xem, sau đó bên trong phát hiện mười viên khoáng thạch lóe ra ánh sáng, vì thế đoán rằng: "Đây chắc là tài nguyên võ đạo giống Linh thạch, Tinh thạch rồi."
Không sai.
Công năng giống nhau, chỉ là tên khác nhau.
Tác giả lười đặt tên rồi.
Cho nên từ hôm nay trở đi, các tài nguyên linh thạch có tác dụng giống nhau ở các Vị diện đều gọi là "Linh thạch" hết.
Năng lượng ẩn chứa bên trong Linh thạch ở Đà La đại lục, mạnh hơn Linh thạch ở Tinh Vẫn đại lục không ít, nhưng so với Lục Mang Tinh Thạch thì vẫn có chênh lệch.
"Nếu biết sớm thì đã không giết tên kia, để cho Vị diện kia dùng loại tài nguyên võ đạo này đi chuộc người." Quân Thường Tiếu nói.
"Đi!"
"Vụt!"
Chiến thiền Thông Cổùng tốc độ nhanh nhất lao về phía trước, xuyên qua chiến trường Vị Diện mênh mông vô tận.
"Lúc nãy có phải có cái gì bay qua ở trên không?"
"Ta cũng cảm thấy vậy!"
"Lạ quá, không bắt được Linh niệm mà, không lẽ dạo này tu luyện quá mức, do đó sinh ra ảo giác sao?"
Võ giả các Vị diện lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Nào ai ngờ, mới vừa nãy trên trời có một chiếc thuyền lớn bay qua.
Cứ điểm Tinh Vẫn đại lục.
Lý Thanh Dương và đám người Tiêu Tội Kỷ đang bận bịu xây dựng ở trên không trung.
Đột nhiên, sắc trời trở nên âm u.
Mọi người lần lượt ngẩng đầu, nhìn thấy một chiếc thuyền lớn không biết từ lúc nào đã lơ lửng ở trên không.
"Thuyền?"
Long Tử Dương mở to hai mắt nhìn.
"Tông chủ ở trên đó!"
Mắt Lý Phi sắc bén, phát hiện ra Quân Thường Tiếu đứng ở đầu thuyền.
Hà Vô Địch và Dạ Tinh Thần nhìn thấy chiến thuyền thật lớn trôi nổi giữa không trung, mặt đơ ra, sau đó lập tức bắt đầu suy diễn.
Chiến thuyền Thông Cổ vẫn luôn trôi nổi trên cứ điểm từ đầu đến cuối.
Đây là chế độ chờ, tuy rằng cũng sẽ tiêu hao năng lượng, nhưng đặt trước mặt Lục Mang Tinh Thạch cường đại, gần như chẳng đáng là bao nhiêu.
Lúc này, Lý Thanh Dương và đám người Tiêu Tội Kỷ đã bay đến, đứng ở trên boong tàu hết nhìn đông tới nhìn tây, tựa như "ở nhà quê mới lên".
"Tông chủ!"
Lý Phi không dám tin nói: "Chiến thuyền này là chí bảo ư?"
"Không chỉ là chí bảo thôi đâu, mà còn là bảo bối phi hành đó." Quân Thường Tiếu nói.
"Lợi hại quá!"
Đám người Lý Phi ánh mắt hiện ra vẻ sùng bái.
Ra ngoài một chuyến, mang về chiến thuyền có thể bay, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng a.
"Tội Kỷ."
Quân Thường Tiếu lấy ra Linh Hoang thuẫn, sau đó ném qua, nói: "Ngươi dùng tấm khiên này đi."
Tiêu Tội Kỷ nhận lấy tấm khiên.
Chỉ mới chạm nhẹ đã xác định được, vật này chắc chắn mạnh hơn Huyền Thiết thuẫn không ít, vì thế hưng phấn nói: "Đa tạ tông chủ ban thưởng!"
Long Tử Dương nhận Hắc Long Tuyệt Mệnh thương, say mê vuốt ve không ngừng.
"Bổn tọa còn một bộ Xích Liên chiến giáp, ai muốn?" Quân Thường Tiếu nói.
"Ta!"
Dạ Tinh Thần vội nói.
A Ngưu ca thay đổi rồi, hắn trước đây không phải như vậy.
Quân Thường Tiếu ném Xích Liên chiến giáp qua, nói: "Bổn tọa hy vọng các ngươi có thể ở chiến trường Vị Diện ra oai cho Tinh Vẫn đại lục ta."
Do phải quản lý phát triển tông môn, chắc chắn không thể rong chơi mãi trong chiến trường Vị Diện, phát trang bị cho các đệ tử cũng là hy vọng bọn họ có thể kế thừa ý chí của mình, khuấy cho nơi này long trời lở đất a!
"Vâng!"
Chúng đệ tử trăm miệng một lời nói.
Sau khi đưa chiến thuyền Thông Cổ đến cứ điểm, đáp ứng yêu cầu gặp được cơ duyên, diện tích lại mở rộng một vạn thước vuông.
Điều này vẫn chưa thỏa mãn Quân Thường Tiếu.
Vài ngày kế tiếp, hắn lại dựa vào Tham Bảo khí lục tục ra ngoài tìm tòi các loại cơ duyên tồn tại trong chiến trường.
Chỉ cần bị hắn nhìn trúng, khẳng định sẽ càn quét sạch sẽ.
Cơ duyên tồn tại trong chiến trường gồm rất nhiều thể loại, có võ học, trang bị, chí bảo, và không ít thiên tài địa bảo.
Sau khi Quân Thường Tiếu mang về, chỉ cần phù hợp cho đệ tử dùng thì sẽ đưa hết cho bọn hắn.
Vỏn vẹn mười ngày.
Cứ điểm Tinh Vẫn đại lục đã mở rộng ra rất nhiều.
Đạt tới quy mô nhất định, Quân Thường Tiếu lần nữa lợi dụng Địa Hình Cải Tạo Nghi để dựng núi, sau đó dùng Ngũ Hành đại trận chống giữ.
Trong một hôm nào đó.
Khi Quân Thường Tiếu trở lại lần nữa, ném một đôi giày chiến tăng tốc độ kiếm được cho Lý Phi, trên trời đột nhiên vang lên thanh âm dày trầm: "Cứ điểm Tinh Vẫn đại lục bước đầu đã sơ bộ thành quy mô thành trấn, chiến trường Công Huân điếm chính thức khởi động!"
"Vụt"
Vừa dứt lời, vùng đất trống nằm ở chỗ gần đại điện chợt lóe ra ánh sáng lấp lánh.
Một tòa kiến trúc được mây mù lượn lờ bao quanh từ đâu xuất hiện, bên trên treo bảng hiệu có khắc năm chữ "Chiến trường Công Huân điếm" to lớn cứng cáp.
"Cuối cùng cũng xuất hiện rồi."
Quân Thường Tiếu chà xát tay, đi vào Công Huân điếm toát ra vẻ uy nghiêm kia.
Bên trong chẳng có trang sức gì, phía tường hướng đông có treo hàng loạt tấm bảng bằng gỗ, trên mặt viết rất nhiều chữ nhỏ.
Linh Nguyên kiếm, giá trị công huân cần thiết 100 điểm.
Ngưng Nguyên đan, giá trị công huân cần thiết 100 điểm.
Vân Phàm kiếm quyết, giá trị công huân cần thiết 100 điểm.
Tấm bảng bằng gỗ ở dưới cùng có một hàng chữ, nội dung là: "Khi giá trị công huân đạt tới mức yêu cầu, chỉ cần tháo xuống bảng gỗ sẽ nhận được vật phẩm tương ứng."
Quân Thường Tiếu gãi cằm, nói: "Có chút giống Thương Thành."
Chỉ giông giống thôi, nhưng về công năng khẳng định không thể đánh đồng với hệ thống Thương Thành chuyên nghiệp, dù gì cũng chưa giới thiệu gì cả, ai mà biết mấy vật Linh Nguyên kiếm, Ngưng Nguyên đan này có mạnh hay không.
"Giá trị công huân của ta rất nhiều, có thể mua thử xem."
Quân Thường Tiếu đi qua, tháo xuống bảng gỗ có khắc "Linh Nguyên kiếm", "Ngưng Nguyên đan".
"Vụt! Vụt!"
Đột nhiên, một thanh kiếm khí toàn thân sáng rực và mười viên đan dược hiện ra trong tay.
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: "Hơi thần kỳ rồi đây."
"Keng!"
Rút kiếm ra khỏi vỏ, kiếm quang lóe ra sáng chói.
Xem kỹ một hồi, Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: "So với Chân Dương kiếm còn kém xa."
"Ừng ực!"
Nuốt một viên Ngưng Nguyên đan.
"Hiệu quả đan dược cũng giông giống Tụ Khí Đan, có điều chỉ vỏn vẹn tăng hai mươi lần tốc độ hấp thu mà thôi." Quân Thường Tiếu lắc lắc đầu nói: "Chiến trường Công Huân Điếm thật làm cho người ta thất vọng rồi."
Cái này nếu để cho những Võ giả Vị diện đánh đến ngươi sống ta chết vì giá trị công huân nghe được, chắc chắn sẽ tức đến hộc máu tại chỗ a.
Quân Thường Tiếu không phải đang giả ngầu, mà tiếp tục đổi vài món vật phẩm, cho ra kết luận là vũ khí, đan dược thậm chí bí tịch võ học, hoàn toàn không thể đánh đồng với hệ thống Thương Thành.
Võ giả Vị diện có thể xem bọn chúng như bảo bối, nhưng ở trước mặt chính mình và đệ tử thật sự không có tính trợ giúp gì cả.
Không.
Có trợ giúp.
Ít nhất có thể đổi bí tịch, lấy bù cho đủ số ở Công Pháp các.
Do Ngưng Nguyên đan và Tụ Khí đan không xung đột, dùng cùng lúc tăng cao tốc độ hấp thụ linh khí cũng không tệ.
Về phần trang bị, chí bảo sẽ không mất giá, bởi vì trong khoảng thời gian này Quân Thường Tiếu tìm được không ít cơ duyên, vài tên đệ tử nòng cốt đã gom đủ sáu bộ.
"Các sư đệ."
Một góc bên rìa cứ điểm, Lý Thanh Dương nhìn thoáng qua Tiêu Tội Kỷ, Dạ Tinh Thần và các đồng môn, thần sắc ngưng trọng nói: "Tông chủ tìm trang bị cho chúng ta nhiều như vậy, ngàn vạn lần đừng phụ lòng hắn, phải thể hiện oai phong của Tinh Vẫn đại lục trên chiến trường này a!"
"Đúng!"
Mắt mọi người đều lóe ra ánh sáng lấp lánh.
Lý Thanh Dương bay trước một bước.
Tiêu Tội Kỷ, Dạ Tinh Thần, đám người Hà Vô Địch lần lượt đi theo.
Ngày này, đệ tử hệ nạp tiền của Vạn Cổ Tông bay khỏi cứ điểm, làm cho võ giả cú đêm tại chiến trường Vị Diện phải run sợ lẩy bẩy.
Quân Thường Tiếu ngồi ở trên đại điện, nhìn đám tâm can bảo bối dần dần đi xa, cười nói: "Tinh Vẫn đại lục của ta thực lực toàn thể tuy rằng không bằng Vị diện khác, nhưng có thể lấy trang bị đè bẹp họ a."