Chương 933. Nhanh đến mức đuôi thuyền cũng không nhìn thấy.
Hai mươi tên cường giả của Đà La đại lục bị hù sợ hãi bỏ chạy.
Nguyên nhân một phần là do lúc trước Quân Thường Tiếu phát rồ giết chóc không nương tay, một phần là do Địa tự trang bị đeo toàn thân hắn.
Dù chỉ có một trang bị khủng bố này thôi, trên chiến trường cũng đã là một bước lên trời, nếu một người trực tiếp mang sáu trang bị như vậy, khẳng định phi thường khủng bố.
“Ai…” Quân Thường Tiếu thở dài, nói: “Ta thật sự rất muốn cùng bọn hắn đánh một trận a!”
Tìm nhiều trang bị siêu cấp từ chiến trường, chính là dùng để so chiêu, kết quả đối phương hoàn toàn không cho mình cơ hội động thủ.
Thấy hắn đắc chí như thế, hệ thống vốn không nói móc hắn thì không thoải mái phun ra một câu: “Túc chủ cởi hết trang bị xuống, có tin là bọn hắn có thể dùng nước bọt dìm chết ngươi không.”
“Tin!” Quân Thường Tiếu.
Dùng thực lực của hắn bây giờ, nếu như không có trang bị nâng cấp, để có thể cùng một Địa tự cường giả đấu đến bất phân thắng bại là đã biết ơn trời đất lắm rồi.
“Túc chủ khó dịp có tự mình hiểu lấy a.” Hệ thống nói.
“Thế nhưng mà. . .” Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói: “Có trang bị lại không dùng, cùng bọn hắn đấu tay đôi thì đầu óc của ta khẳng định là bị lừa đá rồi.”
Bật hack còn bật đến đúng lý hợp tình như vậy, đúng là không ai qua được hắn.
“Thử Thông Cổ Chiến thuyền này một chút đi.”
Quân Thường Tiếu cũng không có đuổi theo đám võ giả Đà La đại lục, mà đáp xuống bên ngoài đầm lầy, lấy Thông Cổ Chiến thuyền ra, dung nhập tâm niệm vào trong đó.
“Bùm!”
Một tiếng nổ lớn vang lên, từng trận sương trắng dâng lên. Đợi đến khi gió lạnh thổi sương tan đi, một chiếc thuyền buồm bằng gỗ mộc hiện ra tại đó, thuyền dài ước hai mươi trượng, quanh thân thuyền phát ra khí tức hoang vu, phảng phất như nó đã tồn tại rất lâu rồi.
“Ngầu đấy!” Quân Thường Tiếu đưa mắt nhìn, ánh mắt nổi lên kinh ngạc.
“Xoạt!” Thả người nhảy một cái, hắn đáp xuống bên trên boong tàu, từ thân thuyền phát ra tiếng “Kẽo kẹt kẽo kẹt”.
Cấu tạo bên ngoài của thuyền Quân Thường Tiếu đã sớm quan sát qua, cho nên cũng không có xem xét tỉ mỉ, trực tiếp đi vào khoang lái, liếc nhìn Trận pháp năm cánh quỷ dị hiện lên.
Khi ở kích thước bỏ túi, đồ án nhìn không phải quá rõ ràng, sau khi được phóng to, phát hiện ra ở năm góc chéo, mỗi góc đều có hai cái lỗ khảm, tựa như dùng để khảm nạm năng lượng nào đó.
“Đã hiểu.” Quân Thường Tiếu nói: “Đây là một Trận pháp khu động, cần lắp đặt năng lượng mới có thể sử dụng.”
Có thể khẳng định nhanh như vậy, bởi vì súng pháo thậm chí các loại trang bị mua từ Thương thành, đều có cùng loại lỗ khảm như vậy, dùng năng lượng của Tinh hạch để bổ sung năng lượng.
“Tinh hạch hẳn là có thể dùng làm nhiên liệu.” Quân Thường Tiếu lấy ra mười viên Tinh hạch, lần lượt đặt vào các lỗ khảm.
Quả nhiên, sau khi lắp xong hết Tinh hạch, Trận pháp cũ kĩ lại quỷ dị lập tức lấp lóe ánh sáng.
“Xoẹt!” Một luồng lưu quang êm dịu lan tràn ra.
Quân Thường Tiếu dùng ý niệm tiếp xúc, thân thể hắn khẽ run lên, lập tức cảm giác bản thân đã có thể điều khiển toàn bộ Thông Cổ Chiến thuyền.
“Xuất phát!” Hắn ra lệnh.
“Vụt!” Trận pháp trong buồng lái phát ra ánh sáng chói lóa, Thông Cổ Chiến thuyền đang nằm trên mặt đất chầm chậm bay lên cao, sau đó lơ lửng tại độ cao hơn trăm trượng giữa không trung.
Một chiếc thuyền dùng để lướt sóng cứ như vậy lơ lửng giữa không trung, hình ảnh phi thường quỷ dị.
“Không thể tưởng tượng nổi!”
Quân Thường Tiếu vừa sợ hãi thán phục, vừa bắt đầu cẩn thận xem xét bên trong Thông Cổ Chiến, cuối cùng ra kết luận, dùng nó để chở trên dưới một trăm người không có vấn đề gì, không chỉ có cung cấp buồng nhỏ trên tàu dùng để nghỉ ngơi, nó còn có phòng bếp, đại sảnh, phòng huấn luyện và các nơi khác.
Người đóng tàu có vẻ rất biết hưởng thụ cuộc sống a.
Sau khi tham quan xong, Quân Thường Tiếu đi lên mũi tàu, tiêu sái khoanh tay nói: “Từ bây giờ đây, ta chính là thống lĩnh của chiến trường.”
Theo sự thao túng bằng ý niệm của hắn, Thông Cổ Chiến thuyền lơ lửng ở giữa không trung “Vù!” một phát hướng nơi xa bay đi.
“Hừm!”
Quân Thường Tiếu đứng ở đầu thuyền, mái tóc đen bị gió thổi tung bay, nói: “Tốc độ cũng được đấy.”
Tốc độ của Thông Cổ Chiến thuyền so ra kém hơn khi hắn vận dụng đôi cánh Cơ Giới Vũ Trang kết hợp với phi hành thuật lực, nhưng nếu so với tốc độ của các Địa tự cường giả phổ thông khác thì đã nhanh hơn không ít.
Nói đúng ra là thuyền này không phải là loại chí bảo có tốc độ nhanh đến nghịch thiên. Nhưng dù sao cũng là một công cụ có thể dùng nhiều lần, lại chở được rất nhiều người, giá trị của nó có thể thấy được.
Giá trị gì?
Chính là có thể mang theo đệ tử cùng nhau giả vờ trang bức, cùng nhau bay!
“Phù! Phù!”
Ở cách đó vài trăm dặm, hai mươi tên võ giả Đà La đại lục thả chậm tốc độ, từng người mặt đỏ tới mang tai gấp rút thở dốc.
“Chúng ta đã trốn thoát được rồi!” Lý lão đạo còn chưa tỉnh hồn nói.
Khoảng cách lúc nãy với Quân Thường Tiếu, nếu trong tình huống hắn phát rồ giết chóc giống như lần trước, chỉ sợ mọi người đã sớm bị khống chế, chỉ có thể trơ mắt bị xoá bỏ.
Trong lòng Thôi lão vẫn còn sợ hãi nói: “Không nghĩ tới ở đầm lầy chi địa lại gặp được Sát thần của Tinh Vẫn đại lục!”
Tống trưởng lão mới vừa rồi còn rất ra vẻ nay chỉ im lặng. Lúc đầu gã ta vẫn xem thường Cửu Thiên đại lục, cho đến khi nhìn thấy một thân Địa tự trang bị của Quân Thường Tiếu, bấy giờ rốt cuộc mới hiểu ra vì sao Vị diện đứng thứ nhất kia lại thua đau như vậy!
“Kẻ này không phải tầm thường!”
Thôi lão dần dần tỉnh táo lại, ngưng trọng nói: “Sau khi quay lại cứ điểm, nhất định phải nói cho Tông chủ, tuyệt đối không thể đi trêu chọc hắn.” Dừng một chút, gã ta lại bổ sung: “Không thể trêu chọc Tinh Vẫn đại lục!”
“Không sai!” Đám người nhao nhao đồng ý.
Đột nhiên, sắc trời bỗng dưng trở nên âm u, cảm giác tựa như có đám mây đen kéo đến vậy.
Võ giả của Đà La đại lục vô thức ngẩng đầu, tất cả mọi người đều bỗng dưng ngẩn ra, bởi vì trong tầm mắt bọn hắn là một món cổ vật có khí tức hoang vu đang chậm rãi bay tới.
“Đây là. . . thuyền sao?” Thôi lão và những người khác há hốc mồm kinh ngạc.
Đúng vào lúc này, hai mươi tên võ giả của Đà La đại lục dùng Linh niệm rõ ràng thấy được, đứng ở tại mũi thuyền kia là một người trẻ tuổi, mái tóc đen bị gió thổi bay múa. Bọn hắn ngạc nhiên nói: “Là hắn!”
“Hửm?” Quân Thường Tiếu nhìn về phía đám người đang khiếp sợ ở dưới, cười nói: “Này, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
“...”
Bọn người Thôi lão khóe miệng co giật.
Gia hỏa này có một thân Cực phẩm trang bị đã đủ để dọa người rồi, bây giờ lại lái thuyền lớn có thể bay, ấn tượng mang đến càng thêm mãnh liệt!
Mà còn có một chuyện quan trọng hơn nữa.
Đó là tất cả mọi người ở đây đều là Huyền tự, Địa tự cường giả, từ đầu đến cuối đều luôn phóng thích Linh niệm, vậy mà vì sao cho đến khi bóng thuyền che khuất thì bọn hắn mới phát hiện ra a!
“Vù! Vù!”
Thông Cổ Chiến thuyền vẫn phóng thích ra khí tức hoang tàn, sau đó dưới ánh nhìn của võ giả Đà La đại lục lại chầm chậm bay đi.
“Thôi. . . Thôi lão. . .” Tống trưởng lão sắc mặt đờ đẫn nói: “Thuyền. . . Thuyền thì ra có thể bay a!”
Thôi lão nói: “Lão phu cũng là lần đầu tiên thấy qua, nếu như ta đoán không sai, vật này khẳng định đến từ Thượng giới!”
Đây tuyệt đối không phải đoán mò.
Nó chính xác là đến từ Thượng giới.
Hơn nữa, nếu như không phải Hà lão nhất định phải giết người diệt khẩu, món chí bảo này hẳn đã thuộc về Đà La đại lục.
Thông Cổ Chiến thuyền không kiêng nể gì bay trên không trung của chiến trường, thế nhưng xem tốc độ chậm rãi của nó, rõ ràng rất khác so với lúc cất cánh.
Quân Thường Tiếu rất buồn bực đi vào trong khoang lái.
Nằm trong năm góc của trận pháp kia là mười viên Tinh hạch. Đã có năm viên ánh sáng dần trở nên ảm đạm, mặt khác năm viên còn lại quang mang yếu ớt, đang ở trạng thái cạn kiệt năng lượng.
“Không thể nào?” Quân Thường Tiếu ngạc nhiên nói: “Mười viên Cao phẩm Tinh hạch nhanh như vậy đã hết sạch rồi?”
Hệ thống nói: “Chiến thuyền có thể bay được tất nhiên phẩm chất bất phàm, một khi khởi động sẽ hao phí một lượng lớn năng lượng cũng là điều đương nhiên.”
Điều này Quân Thường Tiếu đã hiểu, nhưng mười viên Tinh hạch khảm nạm trong trận pháp có thể so với cấp độ Võ Vương, bay không đến năm trăm dặm đã hao hết sạch, cái này cũng quá tốn tiền đi!
Nếu sau này muốn đi ba đại châu, lộ trình cực kỳ xa xôi, mang theo đệ tử du ngoạn thì tuyệt đối tốn một khoản chi phí rất lớn.
“Được rồi.” Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: “Vẫn là ngồi đường sắt cao tốc đi.”
Hệ thống nói: "Túc chủ có thể dùng Linh thạch làm nhiên liệu giúp nó hoạt động.”
“...” Quân Thường Tiếu khóe miệng co giật nói: “Ngươi cảm thấy ta có rất nhiều Linh thạch sao? Có thể thoải mái lấy ra làm xăng đốt?”
“Thử một chút nha.” Hệ thống nói: “Có lẽ cấp độ năng lượng khác biệt, sẽ giúp cho chiến thuyền bay càng nhanh, năng lượng cũng kéo dài hơn nha.”
“Cũng có lý.”
Quân Thường Tiếu lấy ra mười viên Linh thạch nhân tạo.
Không được.
Vẫn chưa đủ kích thích!
Hắn cất Linh thạch nhân tạo đi, lấy Linh thạch thiên nhiên ra.
Nhưng vẫn cảm thấy không đủ kích thích, thế là lại lấy ra mười viên Lục Mang Tinh thạch đặt vào trong lỗ khảm.
“Lên!”
Quân Thường Tiếu một lần nữa đứng ở đầu thuyền, gác tay nói: “Bay đi!”
“Vù...”
Thông Cổ Chiến thuyền nhận được mệnh lệnh của chủ nhân, lập tức lấp lóe ánh sáng, sau đó lấy tốc độ cực nhanh bắn vọt về phía trước.
Trùng hợp, đúng lúc bọn người Thôi lão đang bay tới, nhìn thấy chiếc thuyền đang lơ lửng giữa không trung đột nhiên biến mất vào hư không, tất cả bọn hắn đều trợn mắt hốc mồm đứng sững sờ.
Cho đến nửa ngày sau Tống trưởng lão mới kinh hãi nói: “Nhanh đến nỗi đến cái đuôi tàu ta cũng không thấy được a!”