Chương 932. Là hắn! Là hắn!
Cơ duyên phong ấn tại Vị Diện Chiến trường, nếu là trang bị và chí bảo, người đoạt được nó đều sẽ được truyền lại cách sử dụng cũng như công dụng của nó thông qua một đoạn ký ức.
Quân Thường Tiếu thu thập được Thông Cổ Chiến thuyền cũng thu được ký ức, từ đó biết được món đồ chơi này không phải là dùng để vượt biển, mà là dùng để bay.
Cũng không phải phi thuyền vũ trụ, làm sao lại bay được chứ!
“Thế giới võ công cao cường, không thiếu cái lạ.” Hệ thống nói: “Túc chủ nên dùng tâm bình tĩnh để tiếp nhận mọi việc.”
“Cũng đúng.”
Quân Thường Tiếu ở bên trong đi lại vài vòng, sau khi xác định không có cơ duyên nào khác bèn lấy đi cái bệ đá nhìn qua như được đắp từ một loại khoáng vật nào đó.
Nếu như không phải tám cây cột lớn còn cần dùng để chống đỡ nơi này, theo tính cách không bỏ sót gì ngay cả một sợi lông của tên này, thì có thể cũng sẽ bị hắn bứng đi luôn.
Lấy đi cơ duyên trong thạch thất, Quân Thường Tiếu không dừng lại mà tiếp tục đi ra ngoài, linh hồn hình thái thì lại chui vào trong không gian giới chỉ thưởng thức chiếc Thông Cổ Chiến thuyền mini bỏ túi kia.
Từ tạo hình của nó thì xem ra vật này cũng giống với thuyền buồm cổ đại, toàn bộ được làm từ gỗ, cũng có hai cái cột buồm, một cột chính và một cột phụ, phía trên treo các cánh buồm kích cỡ khác nhau, dùng dây cột lại. Còn ở phía trong khoang lái lại có bố trí một bức tranh kết cấu giống như trận pháp rất khó phát hiện.
Quân Thường Tiếu kinh ngạc nói: “Hẳn là dùng Trận pháp để kích hoạt đi?”
Như vậy, cũng hợp tình hợp lý.
Nếu không có một trận pháp cao cấp hỗ trợ, hắn rất khó tin tưởng một chiếc thuyền buồm thông thường như vậy có thể tự bay lên trời được.
Giống như các loại súng ống đổi từ Thương thành, ở Tinh Vẫn đại lục tùy tiện chọn một võ giả nào cũng đều có thể tay không đỡ được đạn của nó, nếu như không thay đổi một chút, dùng Tinh hạch làm đạn, thì súng thông thường khó mà tạo thành uy hiếp với các võ giả.
“Vút! Vút!”
Trên vùng đầm lầy, từng ánh lưu quang từ đằng xa bay đến. Số lượng chừng hai mươi người, trong đó Huyền tự cường giả mười lăm tên, Địa tự cường giả năm tên!
Những người này đến từ Đà La đại lục, biết được Hà lão bị giết, cơ duyên có khả năng bị cướp thì vội vàng chạy tới.
Là Vị Diện trong nhóm thứ hai, thực lực tổng hợp mặc dù không bằng Cửu Thiên đại lục, nhưng ở Vị Diện Chiến trường cũng là một sự tồn tại làm người khác phải run sợ.
Không bao lâu sau, đám người dừng lại ở khu vực vừa bị hỏa diễm thiêu đốt, nhìn thấy thi thể của Hà lão nằm trên đầm lầy, ánh mắt lập tức nổi lên lửa giận.
“Giết người của Đà La đại lục ta, cho dù là con của Thiên Vương thì hôm nay cũng phải chết!” Lão giả cầm đầu lạnh lùng nói.
“Thôi lão.” Một người đứng bên cạnh trịnh trọng nói: “Ở Vị Diện Chiến trường dám giết người của chúng ta, chỉ sợ chỉ có Vị diện đứng nhất mới dám làm chuyện này!”
Sắc mặt mọi người khẽ biến. Nếu thật là Vị diện đứng thứ nhất giết, vậy thì rất khó giải quyết.
Thôi lão vừa mới nghiêm túc lên tiếng xong, khóe miệng co rút một chút, nói: “Cho dù là Vị Diện đứng nhất, cũng phải cho ta một lời giải thích!”
Thanh âm mặc dù vẫn mang theo phẫn nộ, nhưng từ trong câu chữ đã thấy được một chút sợ hãi.
Vị diện thuộc nhóm thứ hai như Đà La đại lục, nếu khi dễ Vị diện nhóm thứ ba hoặc thấp hơn khẳng định không có vấn đề, nhưng nếu đối mặt với Vị diện thuộc nhóm thứ nhất thì khó lòng làm được.
“Chậc!” Một người trung niên cười lạnh nói: “Vị diện đứng Nhất cũng chẳng có gì ghê gớm, cũng giống như Cửu Thiên đại lục, lúc trước còn không phải chịu thua một Vị diện mới thăng cấp hay sao.”
“Ý của Tống trưởng lão nói là Tinh Vẫn đại lục?”
“Không sai.”
“Lão phu cũng đã nghe qua về Vị diện này, đừng nghĩ rằng đẳng cấp của nó không cao, nhưng thật ra cường giả không ít, Từ Mi Nộ Mục và Cửu tinh lão của Cửu Thiên đại lục tất cả bọn họ đều bại trận bởi nó.”
“Canh giữ cứ điểm của Tinh Vẫn đại lục là một tông môn gọi là Vạn Cổ Tối Cường tông, Tông chủ là Quân Thường Tiếu, tuổi tác khoảng chừng hai mươi.”
“Nhắc tới cũng thật lạ, rõ ràng vẫn chưa đến thời gian có Vị diện mới đi vào, Vị diện này làm sao đến đây được, mà lại nghe nói nhân số cũng không nhiều, chỉ khoảng hai mươi người.”
“Cửu Thiên đại lục dù sao cũng là Vị diện đứng thứ nhất, lại bị chật vật bởi một Vị diện mới như vậy, theo lão phu xem xét, Đà La đại lục chúng ta hoàn toàn có thể thay thế họ!”
Đầu bếp mà không muốn làm bếp trưởng thì không phải là đầu bếp giỏi. Làm Vị diện của nhóm thứ hai, bọn họ tự nhiên hi vọng có thể trở thành đội đứng thứ nhất.
“Lý lão.”
Thôi lão nói: “Lúc trước khi cơ duyên xuất hiện ngươi từng tới đó rồi, đã thấy qua võ giả của Tinh Vẫn đại lục chưa?”
“Có gặp được.”
Lý lão đạo từ đầu đến cuối không nói lời nào, ánh mắt nổi lên một tia sợ hãi.
Trong số hai mươi người này, chỉ có lão ta tự mình trải qua cảnh tượng giết chóc phát rồ của võ giả Tinh Vẫn đại lục, mặc dù đã qua rất nhiều ngày, nhưng mỗi lần nhớ tới lão ta đều sẽ không rét mà run.
May là lúc đó lão ta nhìn tình huống không ổn, sớm lui ra ngoài, nếu không lão ta đã bỏ mạng ở đó rồi.
Lý lão đạo nếu ở Tinh Vẫn đại lục có thể so với Võ Thánh cường giả, nhưng lại bị cảnh tượng Quân Thường Tiếu rút Nan Thu chi đao ra đại khai sát giới khiến cho hình thành bóng ma tâm lý.
Thôi lão nói: “Trong khoảng thời gian ngắn giết mấy vạn người, còn bị Thượng giới dùng Lôi phạt trừng trị, Tinh Vẫn đại lục này tuyệt đối không đơn giản, chúng ta cũng không nên phớt lờ.”
Tống trưởng lão lúc trước còn có chút đắc ý cũng ngậm miệng lại.
Cho dù là tin đồn, nhưng Tinh Vẫn đại lục có tên Quân Thường Tiếu nắm một thanh đại kiếm phát rồ giết chóc, vậy tuyệt đối là có bản lĩnh, nhất định phải cho coi trọng.
“Cũng may, chúng ta không có trêu chọc Vị diện này.”
“Cửu Thiên đại lục bị thiệt lớn, nhưng cũng không có hành động gì, có lẽ cũng ý thức được rằng Tinh Vẫn đại lục không đơn giản.”
“Ta đã nói rồi, Vị diện đứng nhất cũng không tự dưng sợ như vậy, thì ra đã sớm phát hiện điều không ổn.”
“Vù!”
Khi mọi người ở đây còn đang nghị luận, một ánh lưu quang siêu tốc bay đến.
“Hửm?”
Quân Thường Tiếu dừng ở giữa không trung, nhìn thấy bên ngoài có một đám người, bèn cười nói: “Đến để báo thù à?”
Võ giả của Đà La đại lục cũng phát hiện ra hắn.
“Thôi lão!” Tống trưởng lão cả giận nói: “Xem xét từ trang phục đến tuổi tác, kẻ này hẳn là người đã giết Hà lão!”
“Các ngươi nói Hà lão là hắn sao?” Quân Thường Tiếu chỉ hướng thi thể ở phía dưới nói: “Nếu như là hắn thì không sai, chính là do bổn tọa giết.”
Lời vừa nói ra, võ giả của Đà La đại lục giận tím mặt.
Kiểu giết người thế này, còn lên mặt ngạo nghễ thừa nhận, hoàn toàn không đem tất cả bọn họ để vào mắt!
Tên Địa tự cường giả được gọi là Lý lão đạo chau mày, thầm nghĩ: “Giọng nói này có chút quen tai, hẳn là. . .”
“Bổn tọa đang vội.” Quân Thường Tiếu lấy mặt nạ ra, tiêu sái mang lên mặt, nói: “Các ngươi nếu như muốn chiến, vậy thì nhanh chóng giết thôi.”
Lần trước vì cơ duyên đã giết không ít người, nhưng chỉ đơn giản dựa vào Nan Thu chi đao.
Hôm nay, đã có nhiều kẻ mạnh xứng với hai chữ cường giả như vậy, tự nhiên hắn cũng muốn thử một chút, nếu như dùng các loại trang bị tìm được ở chiến trường thì có thể cùng bọn hắn phân cao thấp hay không.
“Là. . . Là hắn! Là hắn!”
Lý lão đạo vẫn còn đang suy tư, nhưng ngay khi nhìn thấy chiếc mặt nạ đã khắc sâu trong trí nhớ, thần sắc đột nhiên đại biến, toàn bộ thân thể lập tức run lẩy bẩy.
Nhóm Thôi lão đều vẻ mặt mờ mịt.
Ai?
Ngươi có thể nói rõ được không nha!
Lý lão đạo bị dọa đến nỗi không có cách nào tiếp tục lơ lửng giữa không trung, bên trong ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi dị thường mãnh liệt, đứt quãng nói: “Tinh. . . Tinh Vẫn đại lục. . . Quân Thường Tiếu!”
A!
Võ giả của Đà La đại lục nhao nhao trừng to mắt.
Mới vừa rồi còn bàn tán về hắn, vậy mà hắn đã xuất hiện trước mặt họ, mà lại… là hung thủ sát hại Hà lão!
“Hừm?” Ánh mắt Quân Thường Tiếu khóa chặt trên người Lý lão đạo, cười nói: “Nhớ rồi, ngươi chính là tên võ giả đã chạy đi ngược lại với hướng đám người muốn giết bổn tọa.”
“...”
Sắc mặt Lý lão đạo bỗng nhiên trở nên khó coi. Lúc đó lão ta đi theo hơn mười tên Địa tự cường giả cùng xông ra chém giết, nhưng lão ta sớm cảm giác được nguy hiểm, thế là vội vàng rút về, vậy nên mới may mắn thoát khỏi nơi đó!
“Bổn tọa vô tình đi ngang qua nơi đây, tên kia có sát tâm ra tay công kích đầu tiên, thế nên bổn tọa cũng đành phản sát, giết hắn thôi.”
“Các ngươi đồng hành với hắn, vậy nên tới trả thù cũng là hợp tình hợp lý.” Quân Thường Tiếu triệu hồi tất cả cơ duyên trang bị, cầm trong tay Hắc Long Tuyệt Mệnh thương, nói: “Vậy hôm nay bổn tọa thống khoái chiến một tràng cùng các ngươi.”
“...”
Cường giả của Đà La đại lục trợn tròn mắt. Trang bị của tên nhãi này, xem xét thì chính là cấp độ Địa tự!
“Quân tông chủ!”
Thôi lão vội vàng chắp tay nói: “Chúng ta vừa vặn cũng là đi ngang qua, cũng không có ý định giao thủ, cáo từ!”
“Vèo! Vèo! Vèo!”
Trong khoảnh khắc, hai mươi tên cường giả của Đà La đại lục khí thế hung hăng kia đã dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai chạy trốn mất.
“...”
Quân Thường Tiếu lắc đầu: “Bọn hắn sợ ta đến vậy sao?”