Chương 973. Cái kinh nghiệm này đúng thật là vô cùng thoải mái mà!
Mộc Hồng Liên và Lý Thượng Thiên mang Kích Tăng Chi phù tiến nhập Chiến trường Vị Diện, phát hiện ngoài trạm cứ điểm có đến mấy trăm tên mặc áo giáp binh sĩ, ánh mắt lúc này bỗng loé lên ý định định xông vào chiến đấu.
Bọn họ có sự cảm rằng.
Cuối cùng thì cũng có thể vui vui vẻ vẻ giao thủ cùng với Võ giả cấp cao rồi!
“Thanh Dương, Tội Kỷ.”
Quân Thường Tiếu nói: “Những tên này đều có cấp bậc Hoàng tự, các ngươi đi hiệp trợ đám người Lý Thượng Thiên đi.”
Tuy thực lực của Chiến trường U Linh không ra làm sao cảm nhưng dù gì cũng có đến hai trăm tên, đám đệ tử dù có ham chiến đấu đi chăng nữa thì tiền đề cũng phải là đảm bảo an toàn.
“Vâng!”
Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ lúc này đã võ trang đầy đủ cả rồi.
Bọn họ đã chuẩn bị một đống trang bị Địa tự, nhưng cũng không thể nào so sánh được với việc có chống lại Bán Thánh Huyền tự, đả thương Huyền tự hay không. Hoàn toàn thì không thể, nhưng một cái đả vài cái thì cũng không có vấn đề gì.
Toàn thân đều là trang bị Địa tự, cũng không phải đùa giỡn đâu.
“Từ Đường chủm Đinh lão.”
Quân Thường Tiếu nói: “Năm tên Địa tự này, giao cho các ngươi.”
Tử Lân Yêu Vương thản nhiên nói: “Không cần Đinh lão xuất thủ, bổ đường chủ tự mình cũng có thể giải quyết được dễ dàng.”
Hắn ta dùng Phan đình, tự tin như vậy cũng không có gì lạ cả.
Quân Thường Tiếu nói: “Chiến trường U Linh không có thực thể, lại mặc vật phẩm trông như áo giáp bất phàm, có lẽ thực lực sẽ mạnh hơn so với Vị diện Địa tự, đừng nên phớt lờ.”
“Đã biết.”
Tử Lân Yêu Vương tuy thực lực mạnh, nhưng trí thông minh lúc này có hạn, nếu không thì sẽ không có nhiều lần chưa xuất chiêu đã chết thảm như thế.
Quân Thường Tiếu nghe hắn ta nói vậy cũng coi như điếc, nhưng dặn dò tương đối nhiều, hy vọng có thể bù đắp được phần nào cho hắn ta ở phương diện thiếu hụt này, thật sự đúng là cộng tác mà.
“Công Tôn trưởng lão, Ngưu lão.”
“Những tên Huyền tự này đều giao cho ngươi.”
“Vâng!”
Quân Thường Tiếu chỉ phân phó một cách đơn giản.
Những để từ chủ chốt như Lý Thượng Thiên và những người khác đều nhắn vào Hoàng tự của Chiến trường U Linh, Giang Tà và Công Tôn Hạo Hải nhắm vào Huyền tự, Tử Lân Yêu Vương và Đinh lão chủ yếu chiến với Địa tư.
Loại cục diện này, đương nhiên không thể thiếu Tiểu Long Long và Tiểu Ma Tiên, hai con thú Khế Ước này cũng chủ yếu chiến đấu với đám Huyền tự.
“Đinh! Nhiệm vụ chi nhánh bắt đầu!”
Sau khi an bài tất cả mọi việc xong xuôi, Quân Thường Tiếu nghe được tiếng hệ thống nhắc nhở, thành thạo lôi bảng nhiệm vụ ra, trên đó viết: “Nhiệm vụ Tinh Anh” đánh giết 255 tên Chiến trường U Linh.
“Chậc chậc.”
Hắn xoa xoa đôi bàn tay nói: “Không chỉ là đám người có kinh nghiệm thôi đâu, còn là một đám tài đồng tử đó.”
“Các đệ tử nhận lệnh!”
Quân Thường Tiếu đứng lên, cất cao giọng nói: “Xoạt! Xoạt!”
Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ ưỡn thẳng sống lưng nghe lệnh.
“Xoạt!”
Quân Thường Tiếu chỉ về phía bên ngoài cứ điểm, nói lớn: “Giết hết bọn chúng cho bổn toạ!”
“Vâng!”
“Xoạt! Xoạt! Xoạt!”
Chân Đức Tuấn đi tới, nói: “Có muốn bố trí Lôi trận không?”
“Không cần!” Quân Thường Tiếu nói.
Nhiều tên thuộc Chiến trường U Linh như vậy, có thể để cho các đệ tử một cơ hội tốt để cho các đệ tử tập luyện một phen, nếu như dùng Lôi điện thì còn ý nghĩa gì nữa chứ?
Huống chi, tất cả cũng đều mặc áo giáp cả rồi, đều thể hiện cho sự phòng ngự tuyệt đối, Lôi trận phổ thông chưa chắc đã làm gì được bọn chúng, mà Lôi trận kiểu mới thì lại hơi lãng phí lực của Lôi phạt.
Bên ngoài cứ điểm.
Mấy trăm tên Chiến trường U Linh cùng với mấy chục tên đệ tử của Vạn Cổ tông đang đối nghịch, tuy nhiên vẫn chưa có ai động thủ, nhưng bầu không khí lúc này đã rất căng thẳng rồi.
“Xoạt! Xoạt! Xoạt!”
Nhưng vào lúc này, có không ít Vị Diện Võ giả bay tới, sau đó dừng lại trên không trung cách đó không xa.
“Mấy người này…” Quân Thường Tiếu nắm tay lại, cằm tì lên mu bàn tay, nhẹ nhàng nói: “Chắc là đến xem trò cười đúng không?”
Cung chủ Bích Hải cung của Xích Hải đại lục cũng dẫn người đến đây, nhìn mấy trăm tên Chiến trường U Linh đang trong tình trạng chuẩn bị chiến đấu.
“Cung chủ, thực lực của Chiến trường u Linh cũng không thật sự mạnh lắm đâu a, ngay cả Địa tự cũng chỉ có năm tên.” Một tên Trưởng lão buồn bực nói.
Hồng Nghiêu thản nhiên nói: “Thượng giới đã chế tài Tinh Vẫn đại lục, tuyệt đối sẽ không chỉ phái đến như vậy thôi đâu, tiếp theo chắc chắn sẽ có những U Linh mạnh hơn xuất hiện.”
“Vụt! Vụt! Vụt!”
Võ giả của Lăng Vân đại lục và Ngự Kiếm đại lục cũng bay tới.
Một vài đại lão cũng đứng cách đó không xa đang nhìn ngó lẫn nhau, trên mặt ai cũng đều xuất hiện nụ cười mỉm.
Tất cả bọn họ đều bị Quân Thường Tiếu ngược đến mức tơi tả, không dám ra ngoài, giờ đây chỉ có thể đến để xem náo nhiệt, tâm tình lúc này chắc hẳn rất thoải mái. Nếu như có thể tận mắt thấy Tinh Vẫn đại lục bị san bằng, đương nhiên là sẽ sung sướng hơn nữa rồi.
“Đây là Chiến trường U Linh sao?”
“Mặc áo giáp như vậy, trông không hề tầm thường chút nào!”
“Xem kìa, trang bị của mấy tên Võ giả Tinh Vẫn đại lục, càng nhìn càng thấy bất ngờ, không phải tất cả đều là cấp Địa tự chứ?”
Rất nhiều ánh mắt lúc này đều khoá chặt lên người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ, một ánh mắt mang đầy lòng ghen tị và đố kỵ.
Trên chiến trường, một thân trang bị đều mang cấp Huyền tự, nhìn qua đã vô cùng mạnh, một thân trang bị cấp Địa tự, giờ không biết ai mới là “Cung chủ” đây!
Hồng Nghiêu nói: “Đợi lát nữa nhìn xem thế nào a.”
“Vâng.”
Không chỉ có Xích Hải đại lục coi trọng trang bị của các đệ tử Vạn Cổ tông, mà các Vị diện còn lại cũng có suy nghĩ tương tự như vậy.
Đương nhiên, bọn họ cũng không có suy nghĩ ném đá xuống giếng ngay lúc này. Nếu có cơ hội đánh giết, thì cũng muốn chờ đến khi Chiến trường U Linh chiến đấu xong mới lợi dụng thời cơ đến cướp đoạt.
Cho nên nói.
Ở trước mặt Quân Thường Tiếu, không chỉ có đam Chiến trường u Linh, mà có có một đám Vị diện Võ giả quái thái khác nữa.
“Vụt! Vụt! Vụt!”
Nhưng lúc này, hai trăm tên Chiến trường U Linh đã bắt đầu di chuyển, hai con mắt lấp loé càng u ám hơn, tựa như đang bị một loạt phong ấn nào đó, thức tỉnh trong cơn ngủ say.
“Bắt đầu động thủ rồi!” Có người nói.
Các Vị diện Võ giả cùng nhau trợn tròn mắt, đều không muốn bỏ qua trò hay mà Chiến trường U Linh đang chế tài Tinh Vẫn đại lục này!
“Xoạt!”
“Xoạt!”
Mấy trăm tên Chiến trường U Linh tựa như thức tỉnh cùng nhau giơ tay lên, không lòng bàn tay có ánh sáng đang lấp loé, từng dòng đen như mực bỗng nhiên bắn ra.
Năm tên Y Linh đừng đầu tiên ngẩng đầu, ánh mắt khóa chặt trên người Tử Lân Yêu Vương và Đinh lão.
“Bùm!”
Trong không gian bắt đầu tràn ngập làn khối trở nên hư không.
“Bùm!”
“Bùm!”
Chỉ trong tích tắc, trên bầu trời truyền đến một tiếng nổ vang!
Tử Lân Yêu Vương và Đinh lão đã xuất hiện ở phía trên, cùng với năm tên Địa tự Chiến trường U Linh bắt đầu trận đấu.
“Hộc! Hộc! Hộc!”
“Hộc! Hộc! Hộc!”
Năng lượng giờ đây đang khuếch tán, từng đợt gió bắt đầu gào thét
Các Vị diện Võ giả lập tức trợn tròn con mắt, bởi vì gia hỏa tóc tím đầy đầy đầu kia, lúc giao thủ quần áo trên người bỗng nhiên bùng phát, chỉ còn lại bộ đồ lót màu hồng trên người, hơn nữa, lại còn là một người đấu với bốn tên Chiến trường U Linh.
Bụp!
“Bùm!”
Tử Lân Yêu Vương tung một quyền đánh thằng vào áo giáp của mục tiên, chỉ một quyền mà đã có thể đánh bay tên kia ra ngoài, Tử Lân Yêu Vương lại bay lên trên ngay lập tức.
Từ hành động đến tốc độ, rõ ràng là không bị tổn thương một chút nào.
“Quả nhiên là như vậy.”
Quân Thường Tiếu nói: “Phòng ngự vô cùng tốt.”
“Cạch.”
Tử Lân Yêu Vương cười lạnh một tiếng, yêu khí màu tím bộc phát ra ngoài, hoá thành những quyền cước bay đầy trời, trong lúc nhất thời CPU và màn hình liên tục di chuyển, các dòng chữ đánh giá bỗng nhiên kẹt lại.
Nhưng mà, đối mặt với tác động như vậy, mấy tên Chiến trường U Linh lần lượt bay lên, Tử Lên Yêu Vương hoàn toàn không có dấu hiệu bị tổn thương chút nào.
Buồn bức nhất lúc này lại thuộc về Đinh Hưng Vượng,
Hắn ta đang giao đấu cùng một tên Chiến trường U Linh, nhưng dù có thi triển Ngũ Tuyệt chưởng ấn thế nào cũng không làm gì được đối phương.
Nếu là người thì đã sớm bị Ngũ Tuyệt chi khí quấy rối từ lâu, có khả năng những tên này đều không thuộc sinh vật, không cách nào có thể quấy rối được.
Giao chiến với Địa tự phải cần một quãng thời gian, cho nên ống kính chuyển đến tầng thấp hơn. Đám người Giang Tà, Công Tôn Hạo Hải đang kịch liệt chiến đấu với đám Huyền tự Chiến trường U Linh.
Tuy nhiên, thông qua áo giáp đều có thể nhận thấy được, bọn chúng không có Địa tự mạnh, có điều cũng khá chịu khó đánh, dù là Tiểu long Long có dùng hoả diễm nóng như vậy để đốt mà cũng không tạo ra trọng thương gì.
“Lên!” Lý Thanh Dương quát.
“Xoạt!”
Tiêu Tội Kỷ xông lên đầu tiên.
Là trùm Tanker của Vạn Cổ tông, trung thành với tác chiến, đương nhiên sẽ xung phong đi đầy!
Hoàng tự của Chiến trường U Linh cũng không có ngốc nghếch mà đứng im cho người ra đánh. Một đám cứ như vậy mà xông lên, năng lượng vô cùng quỷ dị tụ lại bên trong trường thương, sau đó đâm rách không khí, ngưng tụ thành một chùm sáng!
“Thuẫn lập!”
Tiêu Tội Kỷ đột nhiên dừng chân, hai tay dán lên mặt đất bên chân, từng đợt rung động trên mặt đất bắt đầu bộc phát.
“Vụt! Vụt! Vụt!”
Những tảng đất lần lượt xông lên, sau đó xếp ra thành hình vòng cung.
“Bùm!”
“Bùm!”
Lưu quang như đạn pháo nện ở trên những tảng đất, mang đến lực trùng kích mạnh vô cùng. Vậy mà Tiêu Tội Kỷ lại đứng vững như một khối thạch trên mặt đất, không hề di chuyển.
“Vụt!”
Lý Phi từ Thuẫn tường lao ra nhanh như chớp, Linh năng hội tụ bên trong chân phải, đột nhiên tảng đá trên không tách ra, chỉ nhìn thấy một dấu chân to như bị bệnh phù đạp đến.
“Bùm!”
Một tên U Linh xông lên đầu tiên lúc này đã bị đá bay ra ngoài.
Lý Phi cũng không ham hố gì chiến đấu, vội vàng rút về, vô số chùm sáng bắn ra nổ tung toé.
“Rầm! Rầm! Rầm!”
Một trận chiến tung hoành, những tảng đất đá phía trước Tiêu Tội Kỷ liên tiếp vỡ nát, mà hắn ta cũng lui về sau mấy bước để ổn định lại cơ thể.
Trăm tên Chiến trường U Linh cũng có thể so với Võ Hoàng, những vũ khí phẩm đang cầm không hề thấp đang ngưng tụ chùm sáng, uy lực mạnh phi thường, gánh được cũng là điều dễ hiểu.
“Vụt!”
Đột nhiên, một ánh sáng của kiếm loé lên.
“Keng! Keng! Keng!”
Thanh âm của các binh khí va chạm vào nhau vang lên, có tới hơn mười tên Chiến trường U Linh xuất hiện vết kiếm trước ngực.
Dạ Tinh Thần thu kiến lại, lông mày nhăn lại.
“Hộc! Hộc! Hộc!”
“Hộc! Hộc! Hộc!”
Đột nhiên, phía bên phải truyền đến một năng lượng nặng nề, một tên Chiến trường U Linh nắm trường thương hung hăng mà đâm tới.
“Vụt!”
Dạ Tinh Thần đang định phải kích, lại thấy một luồng sáng bay qua bên người, ngay lập tức nên lên mũ giáp của tên U Linh trong tích tắc. Tên U Linh kia bị nện một quyền, sau đó từ từ nghiên người ngã trên mặt đất, mũ giáp lúc này bị xuyên thủng một lỗ lớn.
“Cạch!”
Tiêu Tội Kỷ lấy ra một khẩu AwN, kéo cài chốt đạn.
Đây là loại vũ khí nóng, cường giả cấp độ Hoàng ấn vào cũng không có lực tổn thương gì, nhưng nếu là Lục Mang Tinh thạch chắc chắn sẽ không chịu nổi.
“Chết rồi sao?”
Quân Thường Tiếu nhìn thấy tên U Linh bị viên đạn đánh trúng đang nằm trên mặt đất không nhúc nhích, ánh sáng âm u trong mắt dần dần tiêu tán, ngay lập tức hắn tag toàn bộ thành viên: “Tất cả đánh vào đầu cho bổn toạ!”
“Bùm!”
Vừa dứt lời, Lý Thanh Dương đã xông lên, dùng Linh năng của lôi văn đâm thẳng vào mũ giáp.
Chờ cho đến khi đối phương ngã xuống mặt đất, ánh sáng trong mắt tản đi, Quân Thường Tiếu mới khẳng định được một điều. Rằng Chiến trường U Linh tuy có khả năng phòng ngự mạnh, nhưng chỉ cần đánh trúng vào não bộ, thì có thể giết được nó ngay lập tức.
Dạ Tinh Thần cũng mới vừa phát hiện ra điểm này, sau đó vài giây bỗng nhiên xuất thủ, không dùng Kiếm khí tạo ra những vết thương lớn nữa, mà đổi lại chỉ đâm một nhát trên phía đỉnh đầu U Linh.
“Bùm!”
“Bùm!”
Hai tên Chiến trường U Linh liên tiếp bị nổ đầu, sau đó bất động trên không trung vài tích tắc rồi nặng nề ngã ầm ầm xuống mặt đất.
Dạ Tinh Thần cầm kiếm, lửng lơ đứng giữa bầu trời, thản nhiên mà nói ra một từ: “Rác rưởi!”
Lý Phi và Điền Thất cùng mọi người cũng bắt đầu làm theo như vậy, lấy Linh năng rót vào bên trong Chân Dương Kiếm, dùng mọi góc độ tấn công phần đầu của đối thủ, trong khoảng thời gian ngắn cũng đã giết chết được năm sáu tên.
Lần này, nhân vật giao đấu chính cũng không phải là bọn họ, mà là Lý Thuwojng Thiên, Mộc Hồng Liên và vài người khác.
Cho nên, sau khi xoá bỏ được một vài tên Chiến trường U Linh, bọn họ bắt đầu có ý rút lui khỏi vị trí hàng hai, để hiệp trợ cho các đồng môn khác.
“Xích Tiêu Liệt Diễm trảm!”
“Thất Huyền Hà Quang phá!”
“Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!”
Đám người Lý Thượng Thiên dùng trang bị và Kích Tăng Chi phù, bắt đầu chém giết một cách không kiêng nể gì, có thể so sánh ngang với Hoàng cấp.
Tất cả bọn họ dường như là đỉnh phong Võ Vương, dựa vào các loại đạo cụ mà đột phá lên được Hoàng cấp, lại giao thủ với những Võ gia thuộc tầng cấp này, giá trị và kinh nghiệm Võ đạo mỗi phút mỗi giây đều tăng lên.
“Cái này…”
Những Võ giả ban nãy còn chế giễu, giờ đây đã trợn tròn mắt!
Võ giả của Tinh Vẫn đại lục chỉ có mười mấy người, mà có thể giao thủ với mấy trăm trên Chiến trường U Linh, hơn nữa, Võ giả của Tinh Vẫn đại lục lại không bị rơi vào thế hạ phong.
Quân Thường Tiếu độc đoán, bọn hắn được chứng kiến, để tử thì yêu nghiệt, bọn hắn cũng được chứng kiến, như vậy thì đây chẳng phải là điều vô cùng kinh hãi sao?
Đây chỉ là một tông môn, lại còn là tông môn lén đi lên!
Nếu như đối phương là Võ giả đi lên đường đường chính chính thì sao? Chắc hẳn sức chiến đấu là vô cùng kinh khủng đúng không?
Quân Thường Tiếu và các đệ tử biểu hiện ra vô cùng hung hãn, khiến cho tất cả mọi người lúc này bắt đầu suy đoán, Tinh Vẫn đại lục đúng thật sự không phải là Vị diện đơn giản.
Trên thực tế, ngay từ khi Vạn Cổ tông đối kháng với Chiến trường U Linh, cường giả đỉnh cao nhất của Tinh Vẫn đại lúc cơm ăn cũng không vào.
Vậy mà mới chỉ có hơn ba năm, thời gian lại đột nhiên bị rút ngắn lại, bọn họ mới có thể cảm nhận sâu sắc thời gian đến khi tự bạo càng lúc càng tăng nhanh hơn rồi.
“Nhi tử!”
Trong đại gia tộc, một tên lão giả vừa xuất quan bi tráng nói: “Hai năm sau, vi phụ sẽ tiến vào Chiến trường vị Diện, gia tộc này đành giao cho ngươi xử lý vậy!”
“Cha!”
Người trẻ tuổi bên cạnh quỳ trên mặt đất, nước mắt rơi như mưa.
“Đồ nhi!”
Lại là nơi nào đó trên núi, một tên trung niên đeo kiếm, ngữ khí sâu xa mà nói: “Sau khi vi sư tiến nhập Chiến trường Vị Diện, tuyệt đối không thế bỏ bê tu luyện, giới hạn của kiếm đạo còn cần đến ngươi để truyền lại.”
Tên thiếu niên mới chỉ mười lăm mười sáu tuổi lau nước mắt nói: “đệ tử sẽ không cô phụ sư tôn, nhất định sẽ mang giới hạn Kiếm đạo vinh quang trở về.”
Những cảnh sinh ly tử biệt như thế này, lần lượt diễn ra tại Tinh Vẫn đại lục. Được xác nhận là nhóm đầu tiên tiến nhập cường giả, cũng đã được an bài số phận về sau.
Trung Tôn châu, tế đàn.
Địa Linh nghi thượng biểu thị cho thời gian, đột nhiên từ hơn một năm biến đổi thành một năm.
“Không thể nào!”
Đại Tế Ti lập tức bật dậy, sụp đổ mà nói: “Tiến nhập Chiến trường Vị Diện trước thời hạn, rốt cục là chuyện gì đang xảy ra chứ?”
“Bùm!”
“Bùm!”
Bên ngoài cứ điểm của Tinh Vẫn đại lục, Lý Thượng Thiên và Mộc Trường Hồng được sáu sư huynh hiệp trợ bên dưới, ngay tại chỗ lần lượt đánh giết đám Chiến trường U Linh, một lần lại một lần giải quyết toàn bộ, cứ mỗi lần giải quyết xong, diện tích của cứ điểm sẽ được kéo dài thêm ra bên ngoài mấy chục trượng.
“Chậc chậc.”
Quân Thường Tiếu ngoài ý muốn mà nói: “Cái này cũng được tăng lên sao?”
Nữ hệ thống nói: “Người tham gia thân mến, Thượng giới đại năng đã sáng tạo ra Chiến trường U Linh, sau khi đánh giết thì phạm vi của cứ điểm sẽ được tăng lên, so với đánh giết Vị diện Võ giả còn lớn hơn nhiều.”
“Ta cũng nhìn ra rồi.” Quân Thường Tiếu nói.
“Bùm!”
Nhưng vào lúc này, trên không trung truyền đến một âm thanh nổ vang.
Tử Lân yêu Vương liên tục đánh một chục lần lên đầu một tên Chiến trường U Linh, rốt cục thì cũng nổ như nổ dưa hấu.
Các Vị diện Võ giả xem mà hãi hùng khiếp vía.
Cái tên gia hoả này chỉ dựa vào nắm đấm cũng có thể đánh đến nổi một tên Địa tự cường giả, thực lực chắc chắn là cự kỳ kinh khủng.
Quân Thường Tiếu cũng không thèm để ý đến tên Chiến trường U Linh vừa mới bị xoá bỏ kia mà nhìn về phía cứ điểm, phát hiện ra diện tích của cứ điểm lúc này đã được mở rộng thêm một trăm trượng, hắn nhếch miệng cười nói: “Cái kinh nghiệm này đúng thật là vô cùng thoải mái mà!”
Đương nhiên là hắn phải sướng rồi!
Đại Tế Ti trong tế đại tại Trung Tôn châu lúc này vẫn đang khóc ròng.
Bởi vì thời gian giảm bớt chỉ còn đến một năm sau, mà dấu hiệu này còn chưa ngừng lại, mỗi ngày đều bị giảm.
“Bùm!”
Bên trong cứ điểm, Lý Thượng Thiên nắm lấy Chân Dương kiếm đâm xuyên qua một tên Chiến trường U Linh, số trên Địa Linh nghi thượng từ ba trăm sau mươi giảm còn có ba trăm năm mươi chín.
“Đại Đế Ti!”
Một lão giả bi tráng nói: “Chúng ta phải làm gì bây giờ?”
“Haiz.”
Nhìn thời gian lại giảm bớt thêm hai ngày, Đại Đế Ti lắc đầu nói: “Cái gì phải tới thì cuối cùng cũng sẽ tới, nhanh hay chậm không còn quan trọng nữa rồi, thông báo cho các tôn môn, để bọn họ chuẩn bị thời gian tiến vào Chiến trường Vị Diện.”
“Vâng!”
Sau khi thông tin được truyền đến các tông môn và các cường giả nhanh nhất có thể, ai ai cũng không nhịn được mà thời dài, đành ngậm ngùi chuẩn bị tốt.
“Mộc thành chủ.”
Trong đại điện Vạn Cổ tông, Lê Lạc Thu nói: “Hồng Liên đang trong lúc bế quan tu luyện.”
Mộc Trường Hồng đứng lên, cả người dường như già đi mấy chục tuổi, sau đó cô đơn đi đến nhà ăn nói: “Liễu cô nương, cô có thể cho lão phu vài bát cơm chiên được không?”
Không bao lâu sau, vài bát cơm chiên được bày lên bàn theo đúng ý nguyện.
Mộc Trường hồng gian nan giơ đũa lên, nghĩ đến việc mình sắp tiến nhập Chiến trường Vị diện, phải sinh ly tử biệt với nữ nhi, lại buồn bã mà buông đũa xuống.
“Nữ nhi.”
Hắn ta thầm nghĩ: “Cha hy vọng sau khi ngươi kết thúc ở Chiến trường Vị diện, có thể đột phá Võ Hoàng.”
Bên ngoài Tinh Vẫn đại lục, quyền ấn hỏa diễm ngay lập tức khiến cho đám Chiến trường U Linh nổ tung đầu, Mộc Hồng Liên thu hồi nắm đấm, ánh mắt rực lửa mà nói: “Nếu như chiến đấu thêm vài trận nữa, đột phá Võ Hoàng cũng không phải là vấn đề gì lớn!”