Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 974 - Chương 974. Chắc Chắn Đắc Tội Người!

Chương 974. Chắc chắn đắc tội người!
Chiến trường U Linh do thượng giới tạo ra, tuy rằng không có thực thể, nhưng không có gì khác về phương thức chiến đấu và võ giả, nhất là trang bị thêm vào, tặc lưu thi triển các loại võ kỹ.

Đám người Lý Thượng Thiên và Mộc Hồng Liên vui vẻ đánh nhau, không chỉ có kinh nghiệm từ từ tăng lên, còn có những lĩnh ngộ hoàn toàn mới đối với võ học tông môn.

Võ đạo, quý ở thực chiến.

Đệ tử Vạn Cổ Tông dựa vào các loại tài nguyên Quân Thường Tiếu cung cấp, có thể rất nhanh làm tăng lên tư chất và cảnh giới, nhưng chỗ thiếu hụt lớn nhất chính là khuyết thiếu kinh nghiệm đúc kết.

Hiện tại có mấy trăm người giao thủ ở chiến trường U Linh, là một cơ hội rèn giũa rất tốt.

“Tha hồ đánh đi.”

“Thỏa sức trưởng thành đi.”

Quân Cẩu Thặng ngồi ở ngoài đại điện cười nói.

Một tông môn muốn thật sự trở nên mạnh mẽ, đương nhiên không thể thiếu việc đệ tử phải trải qua rèn luyện sinh tử và hung ác không gì sánh được.

“Ầm!”

“Ầm!”

Các loại năng lượng tùy ý phóng ra bên ngoài cứ điểm, nhuộm lên đất trời ngũ quang thập sắc.

Các võ giả trong vị diện trợn mắt há mồm.

Cảnh giới của mười mấy tên đệ tử Vạn Cổ Tông nhìn qua cũng không cao, nhưng cho dù là thân thể hay là năng lực đều khác hẳn với người thường, bọn họ rốt cuộc đã trải qua tu luyện như thế nào, mới có thể đạt tới trình độ như thế?

Rất nhiều người tới để xem trò cười của Tinh Vẫn đại lục, là muốn xem cứ điểm này sẽ bị chiến trường U Linh bào ra như thế nào, cuối cùng lại chìm đắm thành người qua đường giáp kinh ngạc.

“Ầm!”

“Ầm!”

Trên trời cao, Tử Lân Yêu Vương vẫn cuồng oanh loạn tạc, cuối cùng lại bạo lực nổ chết một gã Địa tự của chiến trường U Linh.

Sau khi trình độ khôi phục trạng thái từ lúc nhập cư trái phép từ thượng giới xuống, hắn ta đã trải qua nhiều lần lấy quả địch chúng, nhưng vẫn luôn chấm dứt bằng thế hòa, hôm nay đối mặt bốn gã Địa tự lại trực tiếp loại bỏ hai người, có nghĩa là chỉ cần đối thủ không chạy thì hoàn toàn có thể bị hắn ta xử đẹp.

“Đây là mới sử dụng nắm đấm thôi đấy.”

Quân Thường Tiếu thầm nghĩ: “Nếu Tử Đường chủ được trang bị thần binh chuyên chúc thì chẳng phải sẽ oanh tạc bốn phía đất trời sao?”

“Liệt Diễm Phong Bạo!”

Tiếng hét lớn như đứa nhỏ của Tiểu Long Long truyền đến.

Ở không trung, ngọn lửa cường thế có hình thái như lốc xoáy hiện lên, trong nháy mắt bao phủ phạm vi hơn mười trượng, cũng cắn nuốt hơn hai mươi tên Huyền tự của chiến trường U Linh, triển khai đợt trùng kích và thiêu hủy bạo liệt nhất.

Những sinh linh này tuy phòng ngự mạnh, nhưng vẫn không thể chống lại dưới năng lực mạnh nhất, cho nên hai tròng mắt dần dần ảm đạm, sau đó hoàn toàn bốc hơi lên.

“Phù phù!”

“Phù phù!”

Một bộ áo giáp bị nướng đỏ bừng ngã xuống!

Quân Thường Tiếu có chút đau xót, dù sao cũng có thể coi như chiến lợi lợi phẩm, nếu không thì phân giải thành khoáng thạch cũng được, kết quả lại đều bị cháy hỏng rồi.

Sự đối đầu của năng lượng mạnh nhất hết sức mạnh mẽ.

Nhìn theo cục diện, phía Vạn Cổ Tông đã hoàn toàn chiếm thế thượng phong, nếu đối phương không chạy, tiêu diệt toàn bộ cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Chạy trốn là chuyện không có khả năng.

Dù sao cũng là do người làm nhiệm vụ điều động, không phá hủy cứ điểm Tinh Vẫn đại lục thề không bỏ qua.

“Đáng sợ!”

“Quả thực là một đám yêu quái mà!”

“Tinh Vẫn đại lục này rốt cuộc là vị diện cấp độ nào vậy!”

Các võ giả vị diện đang chuyên tâm làm một người qua đường giáp kinh ngạc đạt tiêu chuẩn, đồng thời cũng tiến hành các loại ảo tưởng dự đoán về vị diện của Quân Thường Tiếu.

Nói tóm lại, nơi có thể nuôi dưỡng ra nhiều yêu nghiệt như vậy, cũng không phải là vũ trụ bình thường hạng hai, nhất định là có thực lực khủng bố khiến cho người ta kinh sợ, chờ đạt đến quy mô của bọn hắn, trời đất đương nhiên sẽ lâm vào thất sắc.

Trung Tôn Châu, tế đàn.

Trên dưới Vạn Cổ Tông đang ra sức tàn sát chiến trường U Linh, thiên số trên Địa Linh Nghi lần lượt giảm bớt, đám người Đại Tế Ti bị sự sụt giảm nhanh chóng khiến cho tứ chi vô lực tê liệt dựa vào tường.

Thời gian năm năm ngắn lại đến mấy trăm ngày, khoảng cách này thật sự quá lớn!

“Đại Tế Ti.”

Một lão giả xót xa nói: “Thượng giới đây là chỉ mong sao chúng ta nhanh chóng tiến vào chiến trường vị diện chịu chết mà.”

“Có phải chúng ta đắc tội với người rồi không? Mới có thể bị trừng phạt tàn nhẫn như thế?”

Sau một hồi, thiên số dừng lại ở một trăm hai mươi lăm ngày sau đó không giảm thêm nữa, trái tim bọn họ cũng hoàn toàn nguội lạnh.

Mới đầu còn có thời gian gần hai năm, không đến một canh giờ, ngắn lại chỉ còn bốn tháng, biến cố bất thình lình, thiếu chút nữa làm cho Đại Tế Ti hộc máu tại chỗ.

Đắc tội với người!

Chắc chắn đắc tội với người!

“Cái gì?”

“Còn có bốn tháng sẽ tiến vào chiến trường vị diện?”

Sau khi các Đại Tông môn và thế lực gia tộc ở Tinh Vẫn đại lục biết được tin tức, đều đầy mặt u sầu qua lại do dự.

“Viên công tử.”

Trong đình viện Ma Đế Môn, một gã thuộc hạ vui sướng báo lại: “Thời gian tiến vào chiến trường vị điện, đột nhiên từ hai năm ngắn lại còn hơn một trăm ngày!”

“Đây chính là tin tức tốt!” Hai mắt Viên công tử sáng rực lên.

Tin tức có liên quan đến chuyện Tinh Vẫn đại lục được chọn tiến vào chiến trường vị diện, gã đã sớm biết, có như vậy, mới có thể đột nhiên nhảy đến chỗ sáng đi đối đầu cùng danh môn chính phái, mục đích chính là vì nhân cơ hội mà quấy rối.

Thế lực Ma Môn xem như suýt chút nữa bị danh môn chính phái diệt trừ, đương nhiên sẽ không quan tâm đến an nguy của đại lục, chỉ cần có thể báo thù rửa hận là đủ.

Hiện giờ thời gian chuẩn bị đi vào chiến trường nhanh hơn, chờ khi rất nhiều cao thủ tiến vào, tổng hợp lại thực lực của Tinh Vẫn đại lục đương nhiên sẽ suy giảm mạnh, đến lúc đó ồ ạt lao ra làm khó dễ, chắc chắn sẽ thu về hiệu quả không tồi.

“Truyền lệnh xuống, bảo các phân đà không được hành động thiếu suy nghĩ!”

Đợi mấy ngàn năm, cũng chẳng kém hơn một trăm ngày, cho nên Ma Đế Môn tạm thời bỏ đi chiến thuật náo loạn ban đầu, cho đệ tử môn phái nghỉ ngơi dưỡng sức trước, sau đó lại đi làm một chuyến lớn, nói không chừng còn có thể thống nhất đại lục!

“Đây là thời cơ tốt ngàn năm có một!” Viên công tử nói: “Ma Môn ta có hi vọng phục hưng!”

Bên ngoài cứ điểm Tinh Vẫn đại lục.

Áo giáp bị hư hại rơi rụng trên mặt đất, có mũ giáp bị đâm thủng, có cái bị đốt cháy hầu như không còn, dĩ nhiên đã mất đi công dụng.

Các võ giả vị diện đứng tại chỗ ngây ra như phỗng, ánh mắt nổi lên khó có thể tin nổi.

Không đến một canh giờ, hai trăm năm mươi lăm tên chiến trường U Linh, ở tình huống Quân Thường Tiếu không ra tay, đã bị các đệ tử của hắn tiêu diệt toàn bộ, tốc độ này... quả thực quá nhanh đi!

Khóe miệng cung chủ Bích Hải Cung run rẩy kịch liệt.

Lần này dẫn người đến, chính là vì xem trò cười của Quân Thường Tiếu, kết quả trò cười thì không thấy, ngược lại thấy kinh hồn táng đảm.

Đợi đã!

Đột nhiên, Hồng Nghiêu ý thức được chuyện gì, vội vàng hướng ánh mắt về phía thủ hạ: “Trở về cứ điểm!”

Vốn tưởng rằng Tinh Vẫn đại lục sẽ bị thiệt hại nặng, thậm chí cứ điểm bị san thành đất phẳng, hiện giờ chiến trường U Linh bị giết, lại không thấy xuất hiện tiếp, bản thân mình và thủ hạ nếu còn ở nơi này, nhất định sẽ xảy ra chuyện!

“Soạt!”

“Soạt!”

Võ giả Xích Hải đại lục rốt cuộc nhận được ánh mắt của cung chủ, nhưng cũng không phải là tiến lên cướp đoạt trang bị, mà là bay về hướng cứ điểm của mình bằng tốc độ rất nhanh.

Các vị diện Lăng Vân đại lục và Ngự Kiếm đại lục cũng đã nhận ra không ổn, trước tiên đồng loạt khởi hành rút lui, lúc này dù cho bọn hắn tiền xem náo nhiệt, thì chắc chắn cũng không nguyện ý!

Thế nhưng, sau khi chỉ số thông minh của bọn hắn hoàn toàn login, thì cũng là lúc thời gian đã quá muộn, bởi vì bên này vừa mới có động tĩnh, lôi trận che giấu bên trong đất trời lập tức dần hiện ra, bao phủ lên toàn bộ võ giả vị diện có thù hận với Tinh Vẫn đại lục.

“Ha ha ha!”

Chân Đức Tuấn treo trên một gò núi nào đó, bụm mặt cười quái dị nói: “Các ngươi xem náo nhiệt cũng xem quá chuyên chú, ngay cả có người lén bố trí trận pháp cũng không phát hiện.”

“Chíu chíu chíu!”

Mấy chục đợt lôi trận bao phủ một phạm vi dài, kết giới lưu quang phát ra có thể dọa đến người khác tâm thần run rẩy.

Đám người Hồng Nghiêu bị nhốt trong đó, sắc mặt khó coi nói: “Hòng rồi!”

“Các vị.”

Quân Thường Tiếu ngồi ở trước đại điện đứng lên, cầm loa lớn khuếch đại âm thanh, cười nói: “Trên đời này không có cơm trưa miễn phí, các ngươi đường xa mà đến xem Vạn Cổ Tông chúng ta biểu diễn, không giao tiền mà đi, có hơi bất công a.”


Bình Luận (0)
Comment