Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 984 - Chương 984. Đãi Ngộ Của Có Đưa Tiền Và Không Đưa Tiền

Chương 984. Đãi ngộ của có đưa tiền và không đưa tiền
Sau khi vào vị diện chiến trường nhất định phải đưa một trăm ngàn linh thạch, Quân Thường Tiếu sẽ không nhượng bộ chuyện tiền bạc, hơn nữa không phải là chưa nhắc nhở, bọn họ bỏ lỡ thì hối hận cũng không kịp.

Sắc mặt tất cả các cường giả đều rất khó nhìn.

Đừng nói một trăm ngàn viên linh thạch tự nhiên, cho dù có thay thế bằng linh thạch nhân tạo thì cũng là một khoản lớn a!

"Các vị."

Quân Thường Tiếu nói: "Theo quy định của thượng giới, mọi người có thể tự do ra vào khi cứ điểm đạt quy mô thành trấn. Hiện tại Quân mỗ đã hoàn thành trước thời hạn, mọi người có thể tùy ý rời đi, đưa một trăm ngàn viên linh thạch tự nhiên không tính là thua thiệt, đúng không?"

"Không thua thiệt!"

Hàn thành chủ tiến lên một bước nói: "Hàn mỗ nguyện ý giao một trăm ngàn thiên nhiên linh thạch!"

Không phải diễn xuất, là tự nguyện giao.

Trước khi bước vào, lão ta đã chuẩn bị sẵn tinh thần đi vào chỗ chết rồi, kết quả cứ điểm lại đã đạt tới quy mô thành trấn, lão ta không cần phải ra ngoài chiến đấu chém giết, đây hẳn là một tin cực kỳ tuyệt vời!

An toàn, sống sót ra ngoài, tiêu ít tiền thì có là gì!

“Hàn thành chủ."

Quân Thường Tiếu nói: "Cuối cùng cũng có một người thông minh biết suy nghĩ."

Hàn thành chủ vẫy tay ném Không Gian Giới Chỉ tới và nói: "Có một trăm ngàn linh thạch tự nhiên trong đó. Xin Quân tông chủ hãy kiểm tra một chút."

"Không cần."

Quân Thường Tiếu nhận lấy nhẫn rồi búng tay.

"Vụt!"

Trước mặt mọi người cách đó mười bước, một trận pháp tỏa sáng đột nhiên xuất hiện từ hư không.

"Hàn thành chủ."

Quân Thường Tiếu nói: "Đây là truyền tống trận đi đến huyền không sơn, bây giờ Hàn thành chủ đã là người dùng cao cấp, có thể thường trú ở đó, cũng có thể trở lại Tinh Vẫn đại lục ngay lập tức."

Sau khi cứ điểm đạt đến quy mô thành trấn, tại tòa núi chính sẽ ngưng tụ ra một cách cổng bằng đồng.

Phía dưới một cái, phía trên một cái, đại diện cho lối vào và lối ra.

Tách chúng ra, phân chia cao thấp, đây là điều mà Quân Thường Tiếu không ngờ tới, cũng chính là điều hắn muốn thấy nhất, bởi vì trên đó có gia cố thêm bằng trận pháp, võ giả muốn ra ngoài thì nhất định phải cho hắn tiền.

"Vụt!"

Không chút do dự, Hàn thành chủ bước tới và được dịch chuyển đến một ngọn núi trôi lơ lửng trên không.

"Hàn thành chủ."

Một người đệ tử đi tới, chỉ vào đình viện ẩn ở rừng trúc trước mặt, cười nói: "Đây là chỗ ở của ngài."

" n."

Hàn thành chủ gật đầu, sau đó lên đường đi dạo, quan sát xung quanh những công trình nguy nga tráng lệ và những danh lam thắng cảnh tuyệt đẹp trên đường, trong lòng không khỏi thở dài xúc động: "Có tiền thì đãi ngộ đúng là khác biệt!"

"Quân tông chủ."

Mộc Trường Hồng lúng túng nói: "Một trăm ngàn linh thạch tự nhiên, Mộc mỗ…."

"Mộc thành chủ."

Quân Thường Tiếu nói: "Ngài không phải trả tiền."

Mộc Trường Hồng hơi ngạc nhiên.

Tuy nhiên, người ta đều đã nói như vậy rồi thì lão ta cũng đành mặt dày bước về phía truyền tống trận.

Khi Mộc thành chủ được dịch chuyển đến núi huyền không và nhìn thấy những tòa nhà xung quanh, giọng điệu của lão ta rất khẳng định: "Nơi này rất giống với phong cách kiến trúc của Vạn Cổ Tông, chắc hẳn nó được xây dựng bởi Quân tông chủ rồi!"

"Cha."

Mộc Hồng Liên bay đến bên cạnh lão ta, trên mặt lộ ra một nụ cười.

Mộc Trường Hồng chua chát nói: "Nữ nhi, con đã sớm tiến vào có phải hay không?"

“Vâng.” Mộc Hồng Liên nói.

Đoạn thời gian vừa rồi lo lắng một hồi đến cơm cũng không ăn được, tưởng rằng kết quả hẳn là phải chết, nhi nữ cũng mất, nhưng cuối cùng lại bình an không có việc gì, Mộc Trường Hồng đột nhiên có chút dở khóc dở cười.

"Haiz."

Lão ta thở dài, nói: "Quân tông chủ từ đầu đến cuối nhấn mạnh rằng sẽ xảy ra kỳ tích, hóa ra trong lòng hắn đã có dự định hết rồi."

Mộc Hồng Liên nói: " Tông chủ vì chuyện cứ điểm của Tinh Vẫn đại lục, còn từng bị mấy chục ngàn tên võ giả các vị diện vây công."

"Mấy chục ngàn tên?"

Mộc thành chủ đột nhiên mở to mắt.

Tiến vào vị diện chiến trường, tu luyện thấp nhất cũng phải là Võ Hoàng, mấy chục ngàn tên ở loại cấp bậc này, chỉ suy nghĩ một chút cũng đã thấy vô cùng kinh ngạc!

Mộc Hồng Liên nói: "Mặc dù cuối cùng Tông chủ giết hơn hai chục ngàn nhưng hắn cũng đã bị thượng giới xử phạt vì việc này."

"Giết hai chục ngàn tên?"

Đôi mắt của Mộc Trường Hồng gần như sắp trừng rớt ra ngoài.

"Vèo!"

Vào lúc này, một người khác bước ra khỏi truyền tống trận, có thể thấy nộp một trăm ngàn thiên nhiên linh thạch, gã ta đã trở thành người dùng cao cấp.

Vèo! Vèo! Vèo !

Nhiều cường giả Tinh Vẫn Đại Lục đã lần lượt được dịch chuyển đến núi huyền không.

Những người này đến từ các đại gia tộc. Mặc dù một trăm ngàn thiên nhiên linh thạch là một số lượng khổng lồ, nhưng chỉ cần có thể an toàn rời khỏi vị diện chiến trường, họ nhất định sẽ giao nộp không do dự.

Nếu tài nguyên không có thì vẫn có thể kiếm, chứ mạng mà không còn thì chẳng còn lại gì.

Những võ giả khác cũng dần nhận ra điều này, vì vậy rối rít nộp lên một trăm ngàn thiên nhiên linh thạch, sau đó được dịch chuyển đi đến núi huyền không.

Khi đến ngọn núi huyền không hùng vĩ, họ đều vô cùng sửng sốt trước những kiến trúc nguy nga lộng lẫy của nơi này.

Vị diện chiến trường là địa phương nào chứ? Một địa ngục đáng sợ, một khi bước vào là có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào, nhưng tại nơi như luyện ngục này, cứ điểm lại được xây dựng như một thiên đường, là điều tuyệt đối nằm ngủ cũng không mơ tới!

"Quân tông chủ."

Một lão bà bà tóc trắng nói: "Ta không có mang nhiều linh thạch như vậy, có thể cho nợ trước được không?"

Quân Thường Tiếu nói: "Đánh giá từ cách ăn mặc của các vị tiền bối, hẳn là đến từ Miêu Hoa cung, đúng không?"

"Không sai."

Lão bà bà tóc trắng nói: "Lão thân Hàn Thư Hoa, trưởng lão của Miêu Hoa cung."

Quân Thường Tiếu vội vàng đứng dậy nói: "Vạn Cổ tông của ta với Miêu Hoa cung đã liên minh rồi, chúng ta cũng là người một nhà, làm sao có thể thu tiền của tiền bối? Thanh Dương, đưa Hàn tiền bối lên thu xếp chỗ ở tốt nhất."

"Vâng!"

Lý Thanh Dương cong tay nói: "Hàn tiền bối, xin mời."

Hàn Thư Hoa được đưa đến núi huyền không trong sự bàng hoàng như vậy, được xếp vào đỉnh núi thứ hai gần với chủ phong nhất, chỗ ở cũng là ở trong một biệt phủ riêng biệt cực kỳ sang trọng.

Hàn thành chủ và những người khác được sắp xếp chỗ ở, không chỉ có một nơi ở riêng biệt, mà họ còn có thể rời đi ngay lập tức, bởi vì cánh cổng đồng đứng ở chủ phong.

Nhưng là.

Những cường giả tiêu tiền đến đây đương nhiên sẽ không dễ dàng rời đi rồi.

Suy cho cùng, nếu không biết rõ về vị diện chiến trường thì không thể cứ thế mà đi được!

Vèo!

Vèo!

Từng tên võ giả lần lượt được dịch chuyển đến núi huyền không, được hưởng thụ quyền lợi của những người dùng cao cấp, túi tiền của Quân Cẩu Thặng cũng đang dần phình ra.

Dĩ nhiên.

Không phải ai cũng sẵn sàng chi tiền.

Ví dụ như các nhất lưu tông môn như Thái Huyền Thánh Tông và Hạo Quang Thánh Tông.

"Chư vị."

Quân Thường Tiếu nói: "Bổn tọa chỉ cho các ngươi mười lăm phút để suy nghĩ quyết định thôi, nếu không trả tiền, mời tự gánh lấy hậu quả."

Trưởng lão của Hạo Quang Thánh Tông nhàn nhạt nói: "Quân tông chủ, cứ điểm này có phải là do ngươi xây dựng hay không vẫn chưa ai biết rõ. Ngươi lừa gạt mọi người trắng trợn như vậy có hơi quá đáng."

Chết tiệt!

Còn nói lão tử lừa gạt tiền?

"Bộp!"

Quân Thường Tiếu búng tay!

Các vệt sáng từ dưới chân hơn một chục tên cường giả Thái Huyền Thánh Tông và Hạo Quang Thánh Tông vụt sáng lên, sau đó họ bị dịch chuyển ra khỏi cứ điểm ngay lập tức, bị đặt trong một hoàn cảnh xa lạ đầy sát khí.

"Vèo! Vèo! Vèo!"

Hàng trăm vệt sáng bất ngờ bay đến và bao vây họ.

Trong số những người này, có năm tên Địa tự và hàng chục tên Huyền tự, về mặt thực lực đều rất mạnh.

"Ha ha ha!"

Lão giả đứng đầu âm u cười quái dị nói: "Đây dường như là những võ giả của Tinh Vẫn đại lục. Giết được họ sẽ có chiến công đáng giá đấy!"

Sắc mặt các võ giả của Thái Huyền Thánh Tông và Hạo Quang Thánh Tông đột nhiên biến đổi.

Thực lực của bọn họ cũng không tệ, nhưng chỉ có hai Võ Thánh và vài tên Bán Thánh, so với những vị võ giả của vị diện này thì nhất định thua xa.

"Chư vị."

Đúng lúc này, giọng nói của Quân Thường Tiếu truyền đến: "Hiện tại các ngươi đang ở ngoài cứ điểm, sẽ bị võ giả các vị diện tấn công không kiểm soát. Các ngươi có thể sống sót trở về hay không tùy thuộc vào số phận của các ngươi, xem mạng các ngươi có đủ lớn không."

Ý tứ của lời này chẳng khác nào là đưa tiền thì ở biệt thự, không đưa thì ra mộ địa.

"Quân tông chủ!"

Cường giả cấp Võ Thánh của Hạo Quang Thánh Tông vội vàng hô to: "Chúng ta nguyện ý nộp tiền!"


Bình Luận (0)
Comment