Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 991 - Chương 991. Gương Mặt Đẹp Trai Này Của Ta, Bị Đánh Sưng Lên

Chương 991. Gương mặt đẹp trai này của ta, bị đánh sưng lên
Chương 982: Gương mặt đẹp trai này của ta, bị đánh sưng lên

Dù thế nào cũng phải cho các đệ tử xem, làm cách nào để phá giải huyền cơ giấu bên trong quyển da dê, kết quả lại trực tiếp làm toang luôn, Quân Cẩu Thặng hiện tại chỉ có thể đứng ở khoảng không trước thạch môn mà rơi lệ.

“Ta! Có phải rất hèn hạ không!”

Hệ thống lớn tiếng bổ thêm một đao: “Phải!”

“Ôi.”

Quân Thường Tiếu thở dài một hơi, làm cho cảm xúc bình phục trở lại, sau đó đứng ở trước thạch môn, nắm chặt tay, ngạo nghễ nói: “Không có quyển da dê, ta sẽ không vào được sao? Ngây thơ!”

“Vèo vèo!”

Linh năng cường thế hội tụ bên trong nắm tay phải, mang theo sức lực vạn quân đánh tới.

Cú đánh này mạnh đến nổi Bán Thánh cũng không chắc chắn sẽ dám trực tiếp chống đỡ!

“Ầm!”

“Đùng đùng đùng!”

Tay phải hung hăng đánh lên trên thạch môn, Quân Thường Tiếu cũng bị văng ra rất mạnh, thiếu chút nữa đã ngã ngồi xuống đất.

Hệ thống vẫn luôn duy trì im lặng tuyệt đối.

Thật ra nó cũng muốn nhắc nhở túc chủ, thạch môn này là chất liệu đặc thù, hoặc là do khoáng thạch cứng rắn nào đó đúc thành, nhưng vẫn luôn không mở miệng, chính là vì sợ bị vả mặt với tốc độ ánh sáng, dù sao trước kia cũng từng xảy ra rồi.

“Có vẻ cứng đấy!”

Quân Thường Tiếu ổn định thân mình, năm ngón tay phải buông lỏng ra, lấy ra cánh cơ giới vũ trang, khởi động hình thức công kích, nắm tay trong nháy mắt được sắt thép bao phủ.

“Đùng!”

Quân Thường Tiếu chạy lấy đà vài bước, dừng lại cách thạch môn một bước, vung mạnh nắm tay đánh tới, cũng học theo nhân vật chính trong anime, khi chiến đấu phải dựa vào năng lực gầm rú siêu mạnh, lớn tiếng gào lên: “Phá cho lão tử!”

“Ầm!”

Mặt đất ngay lập tức run run theo.

“Đùng đùng đùng!”

“Vù vù!”

Quân Thường Tiếu điên cuồng lùi lại mấy bước, sau đó ngã ngồi trên mặt đất, sụp đổ nói: “Này cũng cứng quá đi!”

Vẫn còn chưa tin!

“Xích Tiêu Liệt Diễm trảm!”

“Ầm! Ầm!”

“Thất Huyền Hà Quang phá!”

“Ầm! Ầm!”

Quân Thường Tiếu không dùng nắm tay nữa, mà là dựa vào các loại vũ khí để tiến hành xuất chiêu ở cự ly xa, kết quả sức mạnh đánh lên mặt đá, lập tức bị văng ra, ngay cả một chút dấu vết cũng không hề để lại.

Hệ thống rốt cuộc nhịn không được mở miệng nói: “Thạch môn này có chất liệu phi phàm, túc chủ dựa vào nắm tay và võ kỹ chắc chắn không phá được.”

“Hiểu rồi.”

Quân Thường Tiếu đứng lên, triệu hồi Chân Dương Giáp ra, sau đó tay trái cầm Chân Dương Kiếm, tay phải cầm Ngọc Long Vấn Thiên Kiếm.

Trước đó cánh vũ trang gia tăng hình thái chiến đấu, sau đó sáo trang gia tăng thuộc tính.

Khai hỏa toàn bộ hỏa lực!

Hệ thống: “...”

“Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!”

“Đùng! Đùng! Đùng!”

Kiếm ảnh dày đặc hiện ra, nhưng thạch môn cho dù gặp phải kiếm khí công kích mạnh cỡ nào, vẫn cứ luôn bình yên vô sự đứng tại chỗ.

“Vù vù!”

Sau nửa canh giờ, Quân Cẩu Thặng ngồi phịch trên mặt đất, thở hồng hộc nói: “Trong Thương Thành có vật phẩm làm thời không đảo ngược hay không, ta... muốn trở lại quá khứ ngăn cản hành vi ngu xuẩn của bản thân...”

“Không có.” Hệ thống nói.

“A a a!”

Quân Thường Tiếu ôm đầu gào ầm lên: “Tại sao ta lại muốn dùng lửa đốt chứ!”

“Vù!”

Lại qua một lát sau, hàng rào ánh sáng tồn tại xung quanh biến mất, thạch môn không thể phá vỡ kia lại tan biến không thấy đâu.

Mà bên ngoài bầu trời cũng đã tối đen.

Hệ thống nói: “Xem ra, cơ duyên này chỉ khi hoàng hôn mới có thể mở ra.”

Sau khi gạt đi mồ hôi trên trán, Quân Thường Tiếu nói: “Chờ đến ngày mai, gọi bọn người Tử Đường Chủ và Đinh lão qua đây, ta không tin phá không được cái cửa đá này!”

Khi sưu tầm cơ duyên, hắn luôn xuôi nước xuôi gió, hôm nay lại bất ngờ gặp phải trở ngại.

Càng như thế, lại càng khơi dậy cái tính khí thối như quỷ của hắn.

Không quan tâm trong cửa đá có cơ duyên hay không, nhất định phải phá được nó!

Ngày hôm sau.

Quân Thường Tiếu dẫn theo Tử Lân Yêu Vương và Đinh Hưng Vượng chạy lại đây, cũng chọn lúc hoàng hôn mà khởi động trận pháp lưu quang.

“Chính là cái cửa này.”

“Phá nó!”

“Vâng!”

Đinh Hưng Vượng đang ngưng tụ linh năng.

Tử Lân Yêu Vương nhấc tay ý bảo lui về phía sau, thản nhiên nói: “Giao cho bổn đường chủ.”

Làm yêu vương thượng giới, trừ lúc ăn cơm do Liễu Uyển Thi làm ra, thời điểm nào hắn ta cũng duy trì phong độ của một cường giả.

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Yêu khí tàn bạo điên cuồng nhộn nhạo bên trong trận pháp, cho đến một lát sau, chỉ thấy Tử Đường Chủ cơ thể lõa lồ, đầu đầy mồ hôi, nằm ở xa xa.

Thạch môn, hoàn toàn không hao tổn gì!

“Đinh lão.”

Quân Thường Tiếu sụp đổ nói: “Ngươi đi thử xem.”

“...”

Khóe miệng Đinh Hưng Vượng hơi hơi run rẩy.

Ngay cả một người mạnh như Tử Đường Chủ cũng làm nổ nó không được, bản thân mình chắc chắn cũng không được rồi.

Nếu tông chủ đã nói vậy thì chỉ có thể cất bước đi qua, sau đó đứng ở trước thạch môn bắt đầu vận chuyển linh năng, đang định giơ quyền đánh tới, đột nhiên hắn ta hơi nghiêng đầu, nói: “Tông chủ, nét chấm trên chữ "Phương' này, hình như có chút khác biệt.”

“Khác biệt?”

Quân Thường Tiếu vội vàng tiến lại gần, lập tức phát hiện màu sắc của nét chấm kia tối hơn một chút so với những chữ khác, nếu không kề sát vào xem thì cho dù vận dụng linh niệm cũng chưa chắc đã phát hiện được.

“Bụp!”

Đinh lão giơ ngón tay ấn vào trên đó, nét chấm lập tức lõm xuống, thạch môn đóng chặt đột nhiên từ từ mở ra!

“...”

Quân đại tông chủ đứng ngơ ra đứng yên tại chỗ.

Tử Lân Yêu Vương nằm ở xa xa, tiện tay nắm lấy một góc quần áo bị nổ rách bên cạnh, đắp lên trên mặt, thầm nghĩ: “Không nhìn thấy ta, không nhìn thấy ta, ai cũng không nhìn thấy ta.”

Ngâm nước, hơ lửa.

Dùng nắm đấm, võ kỹ, binh khí.

Tất cả những chiêu thức lòe loẹt sặc sỡ.

Đinh Hưng Vượng liếc mắt một cái đã tìm được huyền cơ, dễ dàng mở ra cửa đá, đây mới là trực tiếp đơn giản nhất a!

“Gương mặt đẹp trai này của ta, bị đánh sưng lên rồi!” Trong lòng Quân Thường Tiếu rít gào nói.

“Tông chủ.”

Đinh Hưng Vượng nói: “Muốn đi vào hay không?”

“Đi vào.”

Quân Thường Tiếu cất bước tiến vào.

Nếu Tử Lân Yêu Vương và Đinh Hưng Vượng đã đến đây, nhất định cũng sẽ đi theo vào xem trộm một chút.

Nơi tiếp nối với cửa đá, là một đường hầm nhìn hun hút không thấy đáy, ba người vừa mới tiến vào, lập tức cảm nhận được một hơi thở hoang vu cổ kính.

“Tông chủ!”

Đinh Hưng Vượng nói: “Theo phán đoán của ta, nơi này chắc chắn chứa chí bảo rất khủng khiếp!”

Làm một tên Võ Thánh đã sống thật lâu, hắn ta có hiểu biết nhất về chuyện thăm dò cơ duyên này, chỉ bằng một chút bầu không khí xung quanh là có thể trộm biết một phần.

“Hy vọng đi.”

Quân Thường Tiếu vừa nói vừa bảo trì cảnh giác.

Nơi cơ duyên không bị Tham Bảo Khí dò xét được thế này, có lẽ còn có cạm bẫy.

“Tử Đường Chủ.”

Quân Thường Tiếu nói: “Ngươi đi phía trước mở đường.”

Nếu như đã tiến vào theo, chắc chắn phải để cho tên có cơ thể mạnh mẽ này dẫn đầu.

Không bao lâu sau.

Ba người tiến vào trong một động phủ sáng tựa như ban ngày.

Tử Lân Yêu Vương đi tuốt phía trước, da thịt lõa lồ lộ ra bên ngoài chỗ xanh chỗ đỏ, có thể thấy được lúc đi dọc theo đường hầm đã bị không ít cơ quan nhắm vào.

“Xùy.”

Hắn ta ngạo nghễ nói: “Chỉ là cơ quan cạm bẫy, làm sao có thể làm tổn thương được bổn vương?”

Màn hình chuyển tới phía sau, một cây tên cắm trên lưng.

Quân Thường Tiếu không đành lòng nhìn thẳng, chuyển hướng ánh mắt, sau đó cẩn thận đánh giá động phủ, liếc mắt một cái nhìn thấy khu vực ở giữa có một vũng bùn, ở đó mọc ra một loài thực vật với phần gốc có tạo hình hơi quỷ dị.

“Tông chủ.”

Đinh Hưng Vượng ngừng lại nói: “Đây tuyệt đối là thiên tài địa bảo phẩm chất cực cao!”

Ánh mắt Quân Thường Tiếu nổi lên một tia thất vọng.

Hắn càng hy vọng lúc này sẽ tìm được trang bị và vũ khí nhiều hơn, bởi vì có thể lập tức cường hóa năng lực bản thân.

Thiên tài địa bảo, tất nhiên không tồi, nhưng nếu không phải là nuốt vào tăng lên thực lực, thì trên cơ bản đều cần phải tiến hành luyện chế mới có thể thể hiện giá trị.

“Đây là...”

Tử Lân Yêu Vương kinh ngạc nói: “Ngọc Thanh Huyền Linh!”


Bình Luận (0)
Comment