Chương 2432: Cầu Đá
Chương 2432: Cầu Đá
Một vị Tử Thần Ky Sĩ bị Trương Nhược Trần đánh chết, dù hắn mặc Thập Thánh Huyết Khải cũng không có tác dụng, căn bản ngăn không được chưởng ấn của Trương Nhược Trần.
Sinh tinh Thánh cảnh ở đây đều bị hu sợ, cảm thấy Trương Nhược Trần chính tà Sát Thần dũng mãnh vô địch.
Bọn hắn cho rằng tam đại thế tực tiên thủ, đối phó Trương Nhược Trần giống như bóp chết một con kiến, trên thực tế sai, sai đến không hợp thói thường. Phải biết, sinh linh Thánh cảnh có thể một đường còn sống đi vào đại lục đóng băng vốn không nhiều lắm, hôm nay lại bị Trương Nhược Trần cường thế đánh gục một nhóm lớn, sinh linh Thánh cảnh của tam đại thế lực cộng lại đã không tới mười lăm vị.
Mỗi một vị chết đi, đều không phải chuyện nhỏ.
Còn lại mấy sinh linh Thánh cảnh chạy trối chết, nhanh chóng lao xuống dưới.
Trương Nhược Trần thì vận dụng Không Gian Na Di phóng tới một vị Tử Thần Ky Sĩ khác.
Vị Tử Thần Ky Sĩ kia đang cùng Trầm Uyên Cổ Kiếm giao phong, đánh cho khó phân thắng bại. Kiếm Linh của Trầm Uyên Cổ Kiếm hiện ra, tơ tửng ở vị trí chuôi kiếm, chính tà một nam tử cao ba thốn, trên tưng có quang dực màu đen, khống chế chiến kiếm, cùng Tử Thần Ky Sĩ giao phong. Đợi đến lúc Trầm Uyên Cổ Kiếm trưởng thành đến Vạn Văn Thánh Khí, Kiếm Linh có thể ngưng tụ ra thân thể chính thức, thậm chí có thể tự chủ tu luyện, hấp thu linh khí thiên địa, căn bản không cần thánh khí của Trương Nhược Trần chèo chống, chỉ cần kiếm ý của Trương Nhược Trần bất diệt, Kiếm Linh có thể khống chế thân kiếm không ngừng chiến đấu, bay đến ngoài 10 vạn dặm giết địch cũng bình thường.
Cỗ lực lượng kia, có thể uy hiếp được Chân Thánh.
Đương nhiên, bạo phát ra lực lượng càng mạnh, trả giá lại càng lớn.
Trương Nhược Trần tin tưởng, Tử Thần Kỵ Sĩ tuyệt đối không có biện pháp dùng trạng thái như vậy tiếp tục chiến đấu, tối đa đánh ra mấy kích, lực lượng sẽ nhanh chóng giảm đi, thậm chí càng yếu, cuối cùng dầu hết đèn tắt.
- Ầm ầm.- Muốn chém ngươi, cũng không phải việc khó gì.
Trong mắt Tử Thần Kỵ Sĩ lộ ra thần sắc âm trầm và kiên quyết, trong trái tim, một hạt châu màu đỏ như máu nhanh chóng xoay tròn, sau đó nổ tung.
Lập tức, một mảnh Tử Thần Chi Quang như trời long đất lở từ trong cơ thể Tử Thần Kỵ Sĩ tuôn ra, hình thành một vòng lại một vòng huyết quang, khiến cho toàn bộ hầm băng biến thành màu đỏ như máu.
Trương Nhược Trần toàn lực vỗ xuống một kiếm, lại bị Tử Thần Chi Quang trùng kích, kiếm càng ngày càng chậm, ngay cả Thiên Văn Hủy Diệt Kình trên thân kiếm cũng bị triệt tiêu.Vị Tử Thần Kỵ Sĩ kia tận mắt nhìn thấy Trương Nhược Trần chụp chết một vị Tử Thần Kỵ Sĩ khác, trong lòng biết hắn không phải đối thủ, bởi vậy nhìn thấy Trương Nhược Trần xuất hiện ở bên người, không khỏi hừ lạnh một tiếng:
- Hôm nay, để ta đánh chết ngươi, giúp Bất Tử Huyết Tộc thanh trừ một đại địch.
- Ngươi từ nơi nào đến tự tin có thể giết ta?
Trương Nhược Trần cầm Trầm Uyên Cổ Kiếm, huy kiếm chém xuống, kiếm khí như thác nước.Hồ lô nhìn như mỏng manh, nhưng chiến mâu kích lên, lại một cái ấn ký cũng không có. Thủy Tinh Hồ Lô dạo qua một vòng, bành, đụng vào băng bích, khiến cho băng bích sụp đổ một mảng lớn.
Trương Nhược Trần rơi trên đảo nhỏ, phần lưng chảy ra một mảng lớn thánh huyết, mặc dù hắn thoát đủ nhanh, lại có Thập Thánh Huyết Khải ngăn cản, thế nhưng một đạo kình khí của chiến mâu vẫn trùng kích lên lưng của hắn, thiếu chút nữa xuyên thủng thân thể.
- Lực lượng cấm kị thật đáng sợ, chỉ dật tràn ra một đạo kình khí, cũng không phải ta hiện tại có thể ngăn cản, khó trách không ai có thể đào thoát Tử Thần Kỵ Sĩ đuổi giết.
Nếu như không phải Trương Nhược Trần, đổi lại Triệt Địa cảnh, thậm chí Thông Thiên cảnh, khẳng định đã bị Tử Thần Kỵ Sĩ giết chết.- Không tốt, Tử Thần Kỵ Sĩ vận dụng lực lượng cấm kị.
Trương Nhược Trần đã sớm nghe Táng Nguyệt Kiếm Thánh nhắc tới, mỗi một vị Tử Thần Kỵ Sĩ, trong cơ thể đều có một bảo vật, có thể bộc phát ra lực lượng không gì sánh kịp, ngay cả hắn cũng có chút kiêng kị.
Chỉ có điều, kiện bảo vật kia cùng Tử Thần Kỵ Sĩ huyết nhục dung làm một thể, một khi kích phát ra, chính hắn cũng sẽ mất mạng.
Cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, Tử Thần Kỵ Sĩ tuyệt sẽ không vận dụng cỗ lực lượng kia.Lực lượng làm cho một vị Kiếm Thánh cũng kiêng kị, phải đáng sợ đến cỡ nào?
Không có chút do dự, Trương Nhược Trần kích phát Thập Thánh Huyết Khải, bảo vệ toàn thân, đồng thời sử dụng Không Gian Na Di, nhảy vào Thủy Tinh Hồ Lô.
- Ầm ầm.
Tử Thần Kỵ Sĩ đánh ra chiến mâu, kích lên Thủy Tinh Hồ Lô.
Tử Thần Kỵ Sĩ bộc phát ra công kích mạnh nhất, không ngừng oanh kích Thủy Tinh Hồ Lô, muốn nện nát nó.
Ở hắn xem ra, chỉ tà một cái hồ tô mà thôi, còn đánh không nổ sao.
Trương Nhược Trần nhắm hai mắt, vận chuyển công pháp, không có dùng bất tuận đan dược gì chữa thương, miệng vết thương tấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khép tại, rất nhanh tiền khôi phục như túc ban đầu.
Tử Thần Ky Sĩ công kích đang suy yếu, Trương Nhược Trần không có tiếp tục chờ đợi, xông ra Thủy Tỉnh Hồ Lô, xuất hiện ở trên đỉnh đầu Tử Thần Ky Sĩ, trầm giọng nói: - Hiện tại đến phiên ta!
- Xôn xao...
Một đạo kiếm quang màu đen từ trên đầu Tử Thần Kỵ Sĩ rơi xuống.
Lực lượng của Tử Thần Kỵ Sĩ đã tiêu hao chín thành, căn bản ngăn không được Trầm Uyên Cổ Kiếm, mũi kiếm xuyên thấu Thập Thánh Huyết Khải, cắm vào đầu Tử Thần Kỵ Sĩ.