Lý Tễ thật sự hơi ngốc một chút, chớp chớp mắt.
Vài giây sau, lời mời video call bật lên. Cậu theo bản năng bấm nhận, loa điện thoại lập tức vang lên giọng nói quen thuộc của Hoắc Chiêu, rồi nửa người trên của anh cũng xuất hiện trên màn hình.
Lần trước gặp Hoắc Chiêu, anh mặc sơ mi trắng gọn gàng thanh nhã. Đây là lần đầu tiên Lý Tễ thấy anh mặc đồ thể thao, áo nỉ xám rộng, quần thể thao đen đơn giản. Có vẻ vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt, từng giọt nước nhỏ từ những sợi tóc đen trên trán rơi xuống.
Lý Tễ: "......"
Hoắc Chiêu thấy cậu như hóa đá, liền khẽ cúi sát mặt vào màn hình điện thoại, khóe miệng cong lên một nụ cười nhàn nhạt. Anh có khung xương đẹp, ngũ quan rất thanh tú, lúc đến gần có thể thấy rõ mí mắt sâu, khóe mắt cong cong lên phía trên, phía dưới còn có một nốt ruồi nhỏ.
"Nhìn cái gì mà đăm chiêu vậy?" Hoắc Chiêu cười hỏi.
Người thì đẹp trai, giọng lại còn dễ nghe nữa.
Lý Tễ cảm giác Hoắc ca của cậu thật sự là một người quá hoàn hảo, đúng chuẩn thanh thuần nam thần trong mơ, phải gọi là cấp bậc giáo thảo luôn rồi.
Lý Tễ hồi còn học cấp ba từng mơ mộng rằng, sau này mình lên đại học rồi, nhất định cũng sẽ trông phong độ như vậy. Ừm, sau này chắc chắn cũng sẽ được như thế.
"Hoắc ca, anh bao nhiêu tuổi rồi ạ?" Câu hỏi bật ra theo bản năng, không kìm được nghi ngờ trong lòng.
Hoắc Chiêu nhìn chằm chằm gương mặt cậu qua màn hình một lúc, đôi mắt sâu thẳm như phủ một lớp sương mù. Một lát sau, anh hơi cong môi, khẽ cười đầy ẩn ý: "23."
Lý Tễ nghe vậy, chẳng mảy may nghi ngờ gì, trong lòng vui vẻ nghĩ: Mình mới vừa tròn mười tám, Hoắc ca hơn mình năm tuổi, vậy thì thêm sáu năm nữa, nhất định mình cũng sẽ đẹp trai như anh.
Cậu ôm bình giữ nhiệt của khách sạn, bên trong đựng nước ấm, hớp một ngụm lớn, má phồng lên, vừa uống vừa nghe Hoắc Chiêu nói tiếp: "Sắp tốt nghiệp cao học rồi."
"Anh học trường nào thế?" Lý Tễ nuốt nước xuống, bụng cũng ấm lên, chớp chớp mắt, thành thật hỏi.
Theo lý mà nói, hỏi người ta học trường nào cũng hơi vô lễ, vì có thể chạm đến chuyện người ta không muốn nhắc tới, như thi không đỗ hay thành tích không tốt. Nhưng Lý Tễ không biết vì sao lại không cảm thấy Hoắc Chiêu có thể có những lo lắng như vậy.
"Đại học chính quy học ở Munich, Đức. Cao học thì học trong nước, ở Kinh Đại." Hoắc Chiêu nói xong, dừng lại một lát, hạ mắt, như vô tình hỏi thêm: "Em thi xong rồi, định đăng ký trường nào?"
Lý Tễ nghe vậy do dự trong chốc lát, liếc nhìn anh thật nhanh, rồi cúi đầu, nhỏ giọng đáp: "Em cũng muốn thi Kinh Đại."
"... Nếu mà thi đỗ được."
Kinh Đại là trường đại học hàng đầu trong nước.
Cậu lại không phải hộ khẩu ở thủ đô, mức độ cạnh tranh càng khốc liệt hơn. Thường ngày điểm thi thử của cậu ở quanh mức 700, xếp khoảng hạng 20 toàn tỉnh, thi cử luôn có biến số, chẳng ai dám chắc chắn điều gì. Chỉ có thể cầu cho kỳ thi đại học lần này phát huy ổn định.
Ở đầu bên kia video, Hoắc Chiêu mỉm cười, khóe môi khẽ cong, khẽ thôi, nhưng lại khiến tim như bị móng vuốt của cún con cào nhẹ mấy cái, vừa chua vừa ngứa.
Đứa nhỏ hiểu chuyện quá mức, trải qua bao vất vả, thành tích lại tốt, biết quy hoạch rõ ràng cho tương lai.
Anh xoa xoa ấn đường, khẽ thở dài một tiếng, cả đời lần đầu tiên cảm thấy mình giống như một con thú xấu xa chuyên dạy hư trẻ con.
*
Chương trình tổng hợp giải trí 《Hạnh Phúc Lưỡng Cực》 đã bắt đầu ghi hình kỳ đầu tiên. Sau khi đạo diễn phụ mới cùng các nhân viên vào vị trí, có vẻ chương trình được rót thêm nguồn đầu tư lớn từ các nhà tài trợ, cơ chế chương trình cũng thay đổi không ít.
Ban đầu dự kiến quay, cắt ghép rồi hậu kỳ mới phát sóng, nhưng giờ đổi thành truyền hình trực tiếp. Chương trình được chia làm ba phòng live stream: Phòng thành thị do Lý Tễ dẫn đầu. Phòng nông thôn do Thẩm Thanh Độ phụ trách. Phòng giám sát do các đạo sư chủ trì.
Việc chuyển sang trực tiếp giúp giảm đáng kể các thao tác cắt ghép, mọi thứ đều diễn ra công khai, minh bạch trước mắt khán giả.
Sự thay đổi mới mẻ này cũng thu hút lượng người xem tăng vọt.
Phó đạo diễn mới là Lâm Thi, trong giới nổi tiếng là người nghiêm khắc và cẩn trọng. Ngay ngày đầu tiên đến tổ tiết mục, mấy người trong ekip vừa tới gần đã quen miệng gọi chị Lâm, kết quả sắc mặt cô lập tức trầm xuống, nghiêm giọng bảo: "Gọi tôi là Phó đạo Lâm."
Tác phong sấm rền gió cuốn, nói một là một, tuyệt đối không nương tay, đúng chuẩn kiểu phụ nữ có tính cách mạnh, cực kỳ đặc sắc.
Đợt quay giai đoạn trước cho buổi phát sóng trực tiếp lần này cũng diễn ra suôn sẻ, tiến độ cao, hiệu suất vượt mong đợi.
Thể loại chuyển hóa tổng hợp như chương trình này, thường thấy nhất là kiểu thành thị, nông thôn bố mẹ hoặc bạn bè thành thị đưa nhân vật chính ở nông thôn đi ăn uống, vui chơi, trải nghiệm cuộc sống đô thị. Kỳ đầu phát sóng lại là phát trực tiếp, áp lực rất lớn, vì vậy tổ tiết mục lựa chọn cảnh quay đầu tiên vẫn đặt ở Thẩm gia.
Trước khi bắt đầu, Lâm Thi đặc biệt dặn dò Lý Tễ: "Bữa tiệc gia đình lần này chủ yếu là để thể hiện sự xa hoa của giới hào môn. Em không cần quá gò bó, cứ thoải mái tương tác với cha mẹ Thẩm gia hoặc những khách mời khác là được."
Lâm Thi là người được điều động đến đây theo chỉ thị cấp trên, nói là thay thế nhóm trước để điều chỉnh phương hướng đầu tư. Cụ thể là ai sắp xếp, cô cũng không rõ, và đương nhiên không dám hỏi.
Cô chỉ đoán Lý Tễ có thể có cửa nào đó, hoặc có quan hệ thân thiết với nhân vật cấp cao nào đó trong giới. Tuy đã thử thăm dò, nhưng chẳng moi ra được gì chắc chắn.
Lâm Thi không phải kẻ tầm thường, chuyện gì cũng tính toán rõ ràng. Cô là người phụ trách chính của Lý Tễ trong chương trình này, không thể cố ý làm khó, ngược lại còn phải quan tâm và bảo vệ cậu nhiều hơn một chút.
Bữa tiệc lần này tổ chức tại Thẩm gia, chỉ mời một số bạn bè thân thiết của Thẩm Thanh Độ, cộng thêm cha mẹ cậu ta. Ba Thẩm, mẹ Thẩm mẫu cùng với anh trai Thẩm Thanh Không.
Do tình tiết cốt truyện đã lệch đi kể từ sau khi đoạn ghi âm làm sáng tỏ được tung lên Weibo, lần tụ hội này Lý Tễ hoàn toàn không biết sẽ có những ai tham gia, càng không rõ sẽ xảy ra chuyện gì.
Tuy vậy, đối với cậu, phát sóng trực tiếp có thể lại là chuyện tốt, ít nhất sẽ không còn những đoạn cắt ghép ác ý. Trong nguyên tác tiểu thuyết, rất nhiều tình tiết chính là nhờ biên tập bẩn mà thành, nhưng giờ có lẽ sẽ không còn nữa.
Tổ tiết mục còn sắp xếp thêm một phân đoạn riêng cho hai nhân vật chính của cả hai nhóm cùng giao lưu với người thân trong gia đình, nghe danh nghĩa là để tăng cường tình cảm.
Đến khoảng 9 giờ tối, các phòng livestream bắt đầu đón lượng lớn người xem đổ vào.
Tại phòng giám sát, người ngồi chính là ảnh đế mới đăng quang gần đây, Lâm Mộc Xuyên cùng idol đình đám nhà Thịnh Dương và nhạc sĩ kiêm ca sĩ nổi tiếng Hoắc Thanh. Fan cả ba người đều đông đảo, nên số người xem ở phòng này cũng là cao nhất lên tới con số kinh người: 20 triệu người.
Lâm Mộc Xuyên đi theo phong cách văn nhã, mặc áo cổ cao bằng len lông mịn, vừa mỉm cười uống trà vừa nhẹ giọng nói: "Trong hai người này, tôi vẫn khá mong chờ biểu hiện của Thẩm Thanh Độ."
Nguyên tác viết rằng, Lâm Mộc Xuyên thầm yêu Thẩm Thanh Độ nhiều năm, lần này tham gia chương trình cũng là vì cậu. Từ Thịnh Dương, Hoắc Thanh đều là như vậy. Trong tiểu thuyết còn cố ý dàn dựng một phân cảnh Tu La Tràng gay cấn giữa ba người đàn ông tranh giành nhau.
Vừa có người buông lời ám chỉ, Từ Thịnh Dương liền cười thoải mái phụ họa, Hoắc Thanh cũng chỉ hừ lạnh, chẳng buồn phản đối. Ngay lập tức, phòng điều phối live stream liền khơi mào làn sóng ghép cặp CP, trong đó không ít tài khoản thủy quân rõ ràng là do Thẩm Thanh Độ thuê tới.
【A a a a! Tân ảnh đế cùng thiếu gia hào môn đúng chuẩn tình yêu thần tiên. Tôi đặt gạch trước ghép CP này nha! 】
【 Chỉ có tôi thấy tiểu bạch hoa trong sáng và kiểu độc miệng châm chọc xứng đôi cực kỳ thôi sao.】
【 Rõ ràng là thanh thanh nhà tôi chính là kiểu vạn nhân mê rồi, đến cả Từ Thịnh Dương cũng bị cậu ấy thu phục, cẩu ba nam chính không trật tí nào 】
【 Làm ơn đừng dính dáng tới nữa, Từ Thịnh Dương là idol đấy, không thể công khai yêu đương OK? 】
......
Thẩm Thanh Độ lại có hào quang thiếu gia nhà giàu Thẩm gia, bản thân còn mang theo buff vạn nhân mê, lại thêm đoạn trailer trước đó thu hút lượng fan khủng, nên phòng live stream hiện giờ cũng đã chạm mốc mấy triệu người xem.
Còn Lý Tễ, ánh mắt Lâm Thi dừng lại nơi con số đáng thương chỉ vài chục vạn ở góc màn hình, không đành lòng mà nhìn tiếp.
Nhiếp ảnh gia vác máy quay hướng thẳng vào bếp, nhắm ngay vào Lý Tễ.
Thiếu niên đứng trong căn bếp sạch bong không một vết bụi, trông có vẻ hơi bối rối, không biết bắt đầu từ đâu.
Tủ lạnh chất đầy rau củ tươi ngon, còn có cả tủ chuyên dụng nuôi hải sản. Trên kệ gia vị bày biện la liệt đủ loại, có nhiều thứ cậu còn chưa từng thấy bao giờ.
Trước đây ở trong thôn, ngay cả cơm trắng Lý Tễ cũng ít khi nấu. Bình thường chỉ xào vài loại rau dại hoặc ăn dưa muối làm sẵn, có khi chỉ gặm bánh bao qua bữa. Đồ mặn chỉ có dịp lễ Tết mới được ăn một lần. Tuy là người nấu cơm, nhưng đến bữa lại chẳng đến lượt cậu được ăn miếng nào ra hồn.
Bảo cậu nấu chuyên nghiệp thế nào được chứ...
Lý Tễ còn đang do dự chưa biết làm gì thì trong phòng live stream đã bắt đầu rộ lên làn sóng nghi ngờ, mỉa mai cậu chỉ đang cố dựng hình tượng.
【Cảm giác cậu ta đang diễn thôi, chẳng phải nói là tự lập từ nhỏ sao? Sao đến cơm cũng không biết nấu? 】
【 Đến cơm còn không làm nổi, thật luôn đó hả... 】
【 Người ta còn chưa bắt đầu mà các ông đã chê rồi, cho chút thời gian đi, từ từ chứ! 】
【 Fan con đừng bênh nữa, nhìn là biết đang diễn rồi, chờ lâu thế còn chẳng thấy gì hết. 】