Phòng điều phối live stream.
Trên màn hình đang phát trực tiếp song song cảnh của Lý Tễ và Thẩm Thanh Độ, hai bên là hai khung hình hoàn toàn trái ngược.
Thẩm Thanh Độ đứng trước bệ bếp cũng là bộ dạng hoàn toàn bất lực, chẳng biết làm gì. Cậu ta mặc một bộ đồ trắng tinh, giữa khung cảnh trầm tối lại càng thêm nổi bật, mỗi lần nhìn về phía máy quay đều khiến người khác không khỏi sinh lòng thương cảm.
"Cái gì tôi cũng không biết làm, thật sự rất vô dụng." Vừa nói một câu, đuôi mắt Thẩm Thanh Độ đã bắt đầu đỏ lên, còn không quên nhắc đến Lý Tễ: "Anh trai Lý Tễ chắc là nấu xong rồi nhỉ? Cảm giác anh ấy cái gì cũng biết, không giống tôi."
Phòng livestream lập tức dâng lên cơn bão bình luận đau lòng:
【Một thiếu gia nhà giàu không biết nấu ăn chẳng phải rất bình thường sao? Không lẽ chỉ có mình tôi thấy vậy? 】
【 Thanh Thanh đừng lo, cái người tên Lý kia còn chưa bắt đầu nấu kìa 】
【 Để tôi ôm bảo bối một cái 】
【 Vốn dĩ bên này đâu có nguyên liệu gì, trái lại bên kia nguyên liệu phong phú như vậy, rõ ràng là không công bằng 】
【 A a a, bảo bối à, ngồi hưởng phúc là được rồi nha 】
Hoắc Thanh tựa người vào ghế, dáng vẻ lười nhác, cà vạt buộc hờ, cả người mang theo khí chất bất cần, chỉ có lúc Thẩm Thanh Độ lên tiếng mới hơi hơi nâng mắt nhìn một cái. Nghe đến tên Lý Tễ thì cười lạnh một tiếng, vẻ châm chọc hiện rõ.
Cách cư xử này rất hợp với thiết lập nhân vật của hắn: công tử nhà giàu, miệng độc, tự cho mình là trung tâm, nhưng chỉ duy nhất có cái nhìn đặc biệt dành cho người bạn thanh mai trúc mã, Thẩm Thanh Độ.
Hắn chưa từng thèm liếc nhìn Lý Tễ lấy một lần, trong mắt chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt chẳng đáng quan tâm, làm sao có thể so với Thẩm Thanh Độ.
Nếu Thẩm Thanh Độ đồng ý, hắn sẵn sàng nâng người kia lên tận lòng bàn tay, cả đời này cơm nước cũng không cần động vào.
Có người chỉ cần ngồi đó thì sẽ có người tình nguyện yêu thương. Còn có người giống như bùn đất dưới chân, không xứng được nhìn đến.
Từ Thịnh Dương thì khoa trương hô lên một tiếng Oa!, nụ cười lộ cả răng nanh, trông vô cùng hoạt bát, đúng kiểu hình tượng mà fan nữ ưa thích: "Vẫn rất mong chờ xem người còn lại có thể nấu ra món gì ngon đây, tôi thật sự rất thích ăn đồ ăn đó nha."
Nói xong còn gửi một cái nháy mắt về phía camera, dẫn theo một trận la hét a a a a của đám fan.
*
Lý Tễ hoàn toàn không hay biết về những bình luận châm chọc kia. Cậu kiểm tra lại nguyên liệu nấu ăn hiện có, lựa ra những món có thể dùng, những thứ mình nhận biết được.
Rau củ có cải thảo, khoai tây, đậu que, cà chua,, thịt thì có giò hun khói, thịt gà, thịt heo, toàn là nguyên liệu thượng hạng. Thịt bò còn dán cả nhãn hiệu có chữ và số, nhưng Lý Tễ không hiểu nên cũng không dám tùy tiện động vào.
"Chào mọi người, hôm nay tôi sẽ làm đậu hủ chiên da giòn và đậu que xào trứng. Có vài món tôi chưa từng làm, mọi người xem đỡ nha." Lý Tễ giới thiệu ngắn gọn.
Cậu không phải đang khiêm tốn, thực sự trước đây rất nhiều món chưa từng có cơ hội nấu.
Trên sóng livestream, chỉ thấy Lý Tễ vừa nói xong đã lấy chén nhỏ ra băm tỏi, pha chế nước sốt, một muỗng nước tương, một muỗng dầu hào, dáng vẻ tập trung cao độ.
【 Bảo là chưa từng làm? Fan Lý Tễ mau ra đây, chính chủ nói chưa từng làm đấy, thôi đừng diễn nữa, cái gọi là tự lập tự cường cũng chỉ là thiết lập nhân vật thôi 】
【Cậu dám đảm bảo cậu làm được tất cả món ăn trên đời không? 】
【 Tôi không biết nấu ăn, nhưng tôi cũng đâu có giả vờ 】
【 Thế thì giả nhân giả nghĩa chắc gì đã hay ho 】
Sau khi pha xong nước sốt, Lý Tễ cẩn thận thái đậu hũ thành miếng nhỏ, lăn qua bột bắp, rồi tiếp tục áo một lớp trứng. Đậu que bên kia cũng được cắt đều đặn thành từng đoạn nhỏ.
Nồi bên cạnh đã được làm nóng để nấu phần nước sốt, món này trọng điểm là ở nước sốt sánh mịn, đậm đà.
Dầu sôi, từng miếng đậu hũ áo trứng được thả vào, xèo một tiếng đầy k*ch th*ch. Hai mặt chiên vàng óng, hương thơm lan tỏa như muốn tràn ra khỏi màn hình. Gió chiều của bình luận cũng bắt đầu thay đổi:
【Thôi xong, tôi bắt đầu thấy cậu ta thật sự biết nấu ăn rồi 】
【 Động tác thả đậu vào chảo không hề do dự, trông quen mắt ghê 】
【 Tui nhìn mà cứ tưởng là mẹ tui đang nấu luôn ấy, có ai hiểu cảm giác không 】
【 Rồi rồi, cũng chỉ là chiên đậu thôi mà 】
【 Đồng ý, tiếng sấm to mà hạt mưa chẳng bao nhiêu 】
Mãi cho đến khi Lý Tễ bưng hai món lên bàn, đậu que xào trứng vàng óng, đậu hũ chiên giòn rụm, thì phần bình luận mỉa mai mới hoàn toàn câm lặng. Màu sắc món ăn bắt mắt đến mức chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta ch** n**c miếng.
Bên phòng đạo sư, Từ Thịnh Dương không nhịn được nữa, quên luôn việc phải xào couple với Thẩm Thanh Độ, nửa đùa nửa thật cảm thán: "Nhìn mà đói bụng ghê."
Kết quả là bị Hoắc Thanh liếc mắt xem thường một cái.
Bên kia, Thẩm Thanh Độ đã buông xẻng xuống, mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm vào nồi, nước mắt không kìm được mà rơi xuống, nhỏ tách một cái vào đống đen sì sì trước mặt.
Món trong nồi vốn là cà chua xào trứng. Nhưng cà chua thì chưa gọt vỏ, phần cuống còn nguyên, dầu cho vào nồi đầy bụi cũng không thèm lau qua, muối thì quên bỏ, đảo đảo vài cái liền cháy khét thành một mảng đen kịt, nhìn không ra nổi hình thù.
Bộ đồ trắng cậu ta mặc cũng bị lửa củi ám cho đen sì, cả người nhìn còn thảm hơn món ăn.
Thật ra Thẩm Thanh Độ vốn rất tự tin. Từ nhỏ đến lớn, cậu ta đều được gọi là thiên tài nhỏ, chẳng thầy cô nào chê cậu ta dở. Ai ngờ đâu vừa bắt tay vào bếp đã ra nông nỗi này.
Mẹ Lý vẫn luôn lặng lẽ quan sát từ bên cạnh, thấy vậy bèn bước tới nhỏ nhẹ: "Để bác làm cho. Thanh Độ, con ra kia nghỉ ngơi với ba con đi."
Không biết câu đó lại chạm đúng dây thần kinh nào của Thẩm Thanh Độ, suýt nữa cậu ta đã buột miệng nói ra câu: "Ba tôi mới không nghèo như vậy đâu!"
Ý thức được có máy quay, cậu ta chỉ đỏ mắt, quay phắt người bỏ chạy, bỏ luôn bếp lửa vẫn còn đang cháy rừng rực phía sau.
May mà mẹ Lý nhanh tay tắt bếp, nếu không thì không chừng đã có sự cố cháy nổ.
Máy quay đi theo ghi hình, hình ảnh vừa lắc lư vừa méo xẹo, khiến cư dân mạng bắt đầu xôn xao:
【Ờ thì xin lỗi, nhưng cậu này thật sự đang diễn đúng không?】
【Trứng thì cháy, rau chưa rửa, còn để lửa cháy khơi khơi nhìn mà phát rồ luôn á.】
【Lãng phí đồ ăn vậy mà coi được hả? Trứng gà cũng là tiền chứ đâu phải đồ chơi.】
【Hahaha, đúng kiểu sinh ra để người ta hầu hạ, không biết làm gì mà vẫn có khối người tranh nhau phục vụ như ông hoàng.】
Câu cuối cùng này giống như chọc đúng tổ kiến lửa, cư dân mạng phe còn lại lập tức phản kích:
【Đúng rồi đấy, cái cậu đại thiếu gia kia chắc đến tự lo bữa cơm cũng không làm nổi.】
【Cậu ta có bệnh à? Nghèo thì chọc gì đến cậu? Thanh Thanh nhà cậu có cho tôi đồng nào đâu mà bày đặt khó chịu.】
【Tỏ thái độ gì thế không biết? Thẩm Thanh Độ có tiền cũng đâu tới lượt mấy người hưởng ké. Ai chẳng là người, trâu ngựa gì thì cũng phải ăn cơm sống như nhau cả thôi!】
【Tôi thua xa cậu ta về tiền bạc thật, nhưng ít ra còn biết kiến thức cơ bản.】
Thẩm Thanh Độ hoàn toàn không biết lượng người xem livestream đang giảm mạnh, cũng không biết làn sóng dư luận đã âm thầm xoay chiều.
Cậu ta ngồi giận dỗi trước bậc thềm đá lớn, siết chặt nắm tay, sống mũi cay xè, cảm giác ấm ức từ đâu trào dâng lên tận cổ.
Ở đây chẳng ngủ được yên giấc, ban đêm thì đầy rẫy rắn rết chuột bọ, phải có nhân viên đi theo xua đuổi cả đêm. Vậy mà mấy người đó còn dám ngáp ngủ, chẳng chút chuyên nghiệp gì cả.
Nếu đang ở nhà, giờ này đã có người tới dỗ dành cậu rồi. Anh trai cậu ta hay đám bạn bè kiểu gì cũng kéo cậu ra ngoài đi chơi giải sầu, tuyệt đối không để cậu phải chịu cảnh này, đứng nấu nướng như dân lao động.
Tất cả đều do tại Lý Tễ. Nếu không phải vì cậu ta nhất quyết muốn tham gia cái chương trình chết tiệt này, có khi ba mẹ cậu ta đã không bắt cậu ta tới đây rồi.
Nghĩ đến đây, lửa giận trong lòng Thẩm Thanh Độ càng bùng lên, ánh mắt dần trở nên u ám, đáng sợ. Móng tay cậu ta bấu chặt vào lòng bàn tay, như muốn bứt từng mảnh da thịt.
Một thằng nhà quê thôi mà, rốt cuộc thì lấy cái gì ra để hơn người?
Chỉ là từng ở gần nhà cậu ta một thời gian, chỉ là từng ở tạm khách sạn gần khu biệt thự nhà cậu ta, vậy mà giờ cậu cứ xuất hiện như thể đã chiếm lấy một phần thế giới của cậu ta, thật khiến người ta buồn nôn.
Mà cảm giác buồn nôn này dần dần hóa thành một thứ bất an khó nói rõ, bắt đầu từ lúc Thẩm Thanh Độ phát hiện Lý Tễ quen biết Hoắc Chiêu, từ cái ngày Lý Tễ đăng bài Weibo khiến dư luận đảo chiều, rồi cả chuyện phó đạo diễn đột ngột bị đổi người...
Cậu ta cứ luôn có cảm giác rằng, một điều gì đó vốn thuộc về cậu ta đang từng chút từng chút bị Lý Tễ cướp đi.
Nếu như Lý Tễ có thể hoàn toàn biến mất thì tốt biết mấy.
Thẩm Thanh Độ đưa lưng về phía camera, lặng lẽ lấy điện thoại ra, soạn một tin nhắn:
【Anh, anh giúp em đuổi Lý Tễ đi được không? Ngay hôm nay luôn. Cho chút tiền, bảo bọn họ đổi người khác là xong thôi mà.】
Người nhận tin nhắn là Thẩm Thanh Không.