Sáng sớm hôm sau.
Lý Tễ ăn bữa sáng đặc biệt của khách sạn, bún huyết vịt và bánh kẹp thịt, là món đặc sản của nơi này, hương vị đậm đà thơm ngon. Ăn xong, cậu còn cẩn thận gói lại phần bánh kẹp thừa mang về phòng để làm cơm trưa.
Sau khi sắp xếp xong giá đỡ điện thoại, việc đầu tiên cậu làm là gửi ba tin nhắn cho Hoắc Chiêu trên Lục Âm để lấy điểm hỏa hoa, tiện thể hoàn thành luôn nhiệm vụ nuôi Tiểu Hỏa Nhân mỗi ngày. Xong xuôi, tâm trạng mới an ổn bắt đầu livestream.
Tối qua, cậu và Hoắc Chiêu đã bàn bạc kỹ lưỡng một hồi lâu. Cuối cùng Hoắc Chiêu quyết định đặt tên cho Tiểu Hỏa Nhân là Tễ Tễ. Nói rằng bạn thân thì phải cùng nhau tích hỏa hoa nuôi Tiểu Hỏa Nhân, vậy bọn họ cũng nên như thế.
Còn vì sao lại đặt tên là Tễ Tễ chứ không phải cái gì rõ ràng hơn?
【Vì tên này nghe đáng yêu hơn. 】
— Hoắc Chiêu nói vậy. Lý Tễ đọc xong tin nhắn liền úp mặt vào gối, đôi vành tai đỏ hồng như bị ai chọc ghẹo, cảm thấy có chút ngượng ngùng.
【AAAA Đặc Sản Dã Thái Tiểu Lý Cung Ứng】: O.O Được nha.
Vừa mới đăng nhập tài khoản livestream, hệ thống hậu trường đã gửi thông báo về tin nhắn của fan. Đa phần là lời động viên, cũng có một số lời mắng mỏ, nhưng Lý Tễ tự động bỏ qua những cái tiêu cực, chọn không đọc, rồi bắt đầu phát sóng.
Do buổi livestream hôm trước đã giúp cậu tăng được vài nghìn người theo dõi, sau đó tiếp tục lan truyền trong một thời gian ngắn, hiện tại đã đạt đến mốc một vạn fan. Vì vậy, vừa lên sóng chưa lâu, âm báo leng keng đã vang lên liên tục, báo hiệu người xem ùn ùn kéo vào phòng livestream của cậu, số người theo dõi tăng vọt.
Tuy nói một vạn fan so với những streamer có hàng trăm nghìn hay thậm chí hàng triệu người theo dõi trên nền tảng Lục Giang thì chẳng đáng là bao, nhưng với một người mới như Lý Tễ, đây đã là một bước tiến lớn.
【Hôm nay nấu ba còn giảng toán trung học không? 】
【 Nấu sóng nấu sóng nói gì đó đi, muốn nghe cậu nói chuyện 】
【 Sao cứ livestream buổi sáng thế, đúng lúc trùng với giờ đi học của tôi luôn 】
【 Kiến nghị sau này nấu sóng chuyển sang livestream ban đêm trợ giấc ngủ nha, vì mỗi lần nghe cậu giảng toán là tôi thấy yên tâm đến buồn ngủ orz 】
Hôm nay Lý Tễ vốn định giảng một chút đề thi thật môn Toán trong kỳ thi đại học mấy năm gần đây. Ở H quốc, kỳ thi đại học thường diễn ra vào mùa hè, nhưng năm nay tình hình đặc biệt, kỳ thi bị dời lại đến tận mùa đông mới tổ chức. Hiện giờ kỳ thi vừa mới kết thúc, chưa công bố điểm, xem ra cậu có thể ké nhiệt thêm một chút thời sự từ sự kiện này.
"Vẫn giảng nha. Hôm nay cũng định giảng vài đề thi đại học thật." Lý Tễ trầm ngâm chốc lát, nói tiếp: "Ừm, cũng có thể thử phát sóng buổi tối xem sao."
Ánh mắt cậu dừng lại ở dòng đạn sáng tám giờ kia, trong đầu mơ hồ có chút nghi hoặc, sau đó liền thuận miệng hỏi ra: "Giờ này rồi mà đại học còn chưa được nghỉ à?"
Lời vừa dứt, lập tức khiến đám sinh viên vẫn chưa được nghỉ trong phòng livestream gào thét kêu trời, tràn ngập công phẫn:
【Nấu Sóng, cậu nhất định là cố ý, tôi phục a a a a a!!! 】
【 Tôi muốn đánh nhau với đám người được nghỉ sớm các cậu luôn cho rồi!! 】
【 Kiến nghị mãnh liệt rút ngắn kỳ nghỉ của học sinh sơ trung và cao trung, bắt đi học lại ngay! Thi đại học chỉ có một lần, kỳ nghỉ gì chứ, vượt qua luôn đi, ái đến từ một sinh viên năm hai đại học sư phạm y 】
......
Lý Tễ bật cười, rồi mở bản sao đề thi đại học môn Toán năm nay đã chuẩn bị sẵn, bắt đầu giảng giải. Những đề này cậu đều đã làm trước vài lần, còn suy nghĩ ra nhiều hướng giải khác nhau.
Cậu cố ý nói chậm, giọng nhẹ nhàng ôn hòa, chữ viết gọn gàng, nắn nót.
Giữa mùa đông lạnh giá, âm thanh của Lý Tễ vang lên bên tai người xem như tia nắng nhẹ xuyên qua bão tuyết, như đang cuộn mình trong chiếc chăn còn vương mùi nắng sau khi vừa phơi, ấm áp và trong trẻo.
Lúc mới bắt đầu, làn đạn vẫn còn nhốn nháo cười đùa, nhưng đến khi cậu giảng nửa bài áp trục đề, bình luận bắt đầu chuyển sang bàn luận nghiêm túc:
【 Tôi nói rồi mà, đề này dùng sơ đồ kết hợp giải thích dễ hiểu hơn nhiều. Lần trước xem thầy Vương gì đó livestream, giải kiểu cứng nhắc dã man luôn. 】
【 Aaa, tôi quên dấu trừ rồi!! Nói sai đề mất hơn chục điểm luôn!!! Giờ trượt đại học rồi phải làm sao đây? Ngồi xổm nhà tái thi năm sau Orz 】
【 Chỉ có tôi để ý chữ Nấu Sóng viết trông hệt như học sinh tiểu à? Vũ trụ vô địch tiểu học sinh thể!! 】
【 Viết thẳng hàng đáng yêu ghê... Thầy tui cũng nói phải viết như vậy mới được điểm cao á... 】
"Không sao đâu, chỉ là sót một dấu trừ chỗ này thôi, bước phía trước vẫn ổn mà..." Lý Tễ vừa nói, vừa liếc thấy bình luận nhắc đến chữ tiểu học, tay đang cầm bút liền khựng lại chốc lát, mực thấm ra một điểm nhỏ.
Chữ viết trên giấy quả thật tròn trịa, ngay ngắn, không có nét thừa cũng chẳng bị biến dạng, nhìn qua cực kỳ chỉn chu, đúng chuẩn kiểu con ngoan trò giỏi. Hồi cấp ba, giáo viên Toán từng khen cậu viết như vậy là chất phác đơn thuần, chăm chỉ cụ thể.
Lý Tễ: "..."
Không khí hoà nhã trong phòng livestream chỉ duy trì được một thời gian ngắn.
Theo tình hình thông thường ở Lục Giang, các buổi phát sóng chủ đề học tập vốn dĩ khá yên bình. Thứ nhất, nội dung toàn xoay quanh học thuật, ít gây tranh cãi. Thứ hai, phần lớn khán giả đều đã qua giáo dục phổ thông, có nền tảng hiểu biết nhất định, nên khả năng xảy ra khẩu chiến hiểu lầm cũng thấp hơn.
Nhưng mà, đến lượt Lý Tễ livestream thì tình hình lại chẳng giống vậy. Mới phát sóng được một lúc, làn đạn đang êm ả lại lập tức bị phá vỡ:
【Đề này đều có đáp án sẵn rồi, không biết học vẹt bao nhiêu lần nữa? Nói thật, mấy đề kiểu này đưa tiểu học xem đáp án vài lần cũng giảng được đấy! 】
【 Chỉ có tôi vẫn thích kiểu thầy Vương dày dặn kinh nghiệm hơn thôi sao? 】
【 Chủ bá livestream này không phải từng trượt đại học à? Giờ cũng có thể lên Lục Giang dạy người khác sao? Thế chắc tôi cũng lên được quá 】
【 Nôn mửa, tầng trên ngậm miệng hộ cái đi 】
【Haha, chủ livestream này không lộ mặt, ai biết mặt mũi thế nào. Người mà có tí nhan sắc, còn thêm khí chất nữa, thì ai rảnh mà đi phát sóng dạy học hả? Với lại người học giỏi Toán trông thế nào thì ai mà chẳng rõ. 】
Lý Tễ thở dài, có chút ngạc nhiên, không hiểu tại sao chỉ đang làm đề mà cũng có thể gây chuyện được đến mức này.
Có lẽ, môi trường mạng chính là như vậy, cho dù chỉ đăng một tấm ảnh món ăn, nếu có lưu lượng thì cũng có thể bị kéo vào một trận bão.
"Vậy đi." Cậu buông bút, nói với vẻ bình thản: "Về sau tôi sẽ làm người ra đề cho các bạn. Chỉ cần nằm trong phạm vi kiến thức sách giáo khoa cấp ba, đề nào cũng được."
"Còn nữa, tôi không cho rằng việc một người học tốt hay dở môn nào đó lại có liên quan gì đến gương mặt của người đó. Làm ơn tin tưởng vào khoa học."
Vừa dứt lời, người đã gửi làn đạn trước lập tức nhảy ra tiếp tục spam, như thể nín nhịn không nổi.
Bên ngoài Internet, trong một căn phòng u ám không ánh sáng mặt trời, rèm kéo kín mít. Ánh sáng duy nhất phát ra từ màn hình điện thoại, phản chiếu lên gương mặt bóng dầu của chủ nhân, mái tóc đã mấy ngày chưa gội, những ngón tay ngắn mập điên cuồng gõ phím. Khóe miệng hắn dần dần cong lên, thành một nụ cười vặn vẹo:
【Vậy là cậu thừa nhận mình rất xấu phải không? Đám mê trai nhìn cho kỹ vào, các cậu có thể giải tán rồi đó, thần tượng của các cậu là một thằng xấu hoắc. 】
Dù là người có tính khí tốt, gặp kiểu ác ý ngang ngược thế này cũng khó mà không giận. Nhưng Lý Tễ lại chẳng có cảm giác gì, dù sao cậu vốn đâu có xấu thật, chỉ thấy buồn cười là chính.
Cậu nhàn nhạt ừ một tiếng, giọng dửng dưng: "Cậu nói đúng. Nhưng theo Điều 246 Bộ luật Hình sự nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, hành vi cố ý bôi nhọ, sỉ nhục người khác trước công chúng, gây tổn hại danh dự, có thể bị phạt tù đến ba năm."
"Thực tế thì..." Cậu vừa nói vừa mở trang chủ của người kia, nhấn vào giao diện quà tặng, trực tiếp tặng cho hắn hai quả mìn trị giá một tệ, lòng còn hơi đau nhẹ: "Chắc cũng không đến mức ấy."
"Nhưng mà, tuy tố chất có hạn, tinh thần nghi ngờ lại rất đáng khích lệ. Mọi người nếu có chỗ nào không hài lòng, cứ việc nói ra. Có thể phúng chế nhạo, để quả nhân nghe lời can gián sẽ được ban thưởng."