Ngày 24 tháng 5.
1 ngày sau khi Tô Vũ và Triệu Lập bắt đầu rèn.
Giờ phút này, bên ngoài nguyên khí bí cảnh, các cường giả đã đến, có không ít Đúc Binh sư đến từ các đại phủ, trực tiếp chiếm cứ một đường.
Đúc Binh sư Địa giai cũng có mặt.
Đúc Binh sư Địa giai của Đại Hạ phủ đã xuất quan, lúc này đang giảng giải cho mọi người.
Vị Đúc Binh sư Đại Hạ phủ này năm xưa có chút mâu thuẫn nhỏ với Triệu Lập, nhưng lúc này lão không để ý, chung quanh lão có không ít Đúc Binh sư Đại Hạ phủ, lão nhân đầu bạc trầm giọng nói: “Triệu Lập đang hồi đúc! Gia hỏa này quá cuồng dã! Hồi đúc rất khó, hắn muốn hồi đúc một thanh nửa văn binh đến trạng thái ban đầu thì còn khó hơn việc rèn một thanh văn binh, nếu Triệu Lập hồi đúc thành công, hắn chính là Đúc Binh sư Địa giai chân chính! Có lẽ gia hỏa này vốn đã có năng lực Đúc Binh Địa giai!”
Giờ phút này, mọi người có thể nhìn đến hình chiếu văn binh trong hư không có 72 kim văn rưỡi, mà nửa đạo kim văn trên đó đang có dấu hiệu tiêu tán.
Hồi đúc!
Đối với rất nhiều Đúc Binh sư mà nói, đây chính là truyền thuyết.
Mà nay có người đang hồi đúc một thanh nửa văn binh, chính như lão giả nói, nếu Triệu Lập thành công, kỳ thật ông đã là Đúc Binh sư Địa giai.
Sau khi thành công, Triệu Lập còn phải tiếp tục đúc binh, một khi thành công đúc ra một thanh văn binh, vậy thực lực đúc binh của Triệu Lập có lẽ còn vượt qua lão giả trước mặt.
Lão giả hiện đang là Đúc Binh sư Địa giai trung cấp, nhưng chỉ mới vào, có thể đúc ra văn binh 82 đạo kim văn.
Dù thế, lão giả cũng là Đúc Binh sư đỉnh cấp ở Nhân cảnh.
Bên cạnh, có người ngoài nghề không hiểu lắm, vội hỏi: “Trần lão, Triệu đại sư hồi đúc làm gì, không bằng trực tiếp đúc theo khắc văn đã có, có nhất thiết phải làm điều thừa như vậy không?”
“Hồi đúc có rất nhiều lợi ích!”
Lão nhân kia trầm giọng giải thích: “Thứ nhất, sau khi hồi đúc, phôi càng bền, phôi văn binh trung đẳng có thể thành văn binh đỉnh cấp.”
“Thứ hai, loại trừ tì vết, trở nên hoàn mỹ hơn, năm xưa Triệu Lập không giỏi bằng hiện tại, hồi đúc có thể loại bỏ toàn bộ khiếm khuyết!”
“Thứ ba, hồi đúc xong lại đúc, Văn Binh sẽ càng cường hãn, mà thu hoạch cũng càng lớn, đúc ra một thanh Văn Binh đỉnh cấp, ngộ đạo, hồi quỹ đều sẽ rất nhiều, lĩnh ngộ thần văn, lĩnh ngộ ý chí lực, đều sẽ có rất nhiều.”
“Thứ tư. . .”
Nói đến đây, lão dừng một chút, phía sau có người khẽ cười bổ sung: “Thứ tư, Thôi Lãng đúc binh cùng Triệu Lập sẽ được lợi ích cực lớn, có thể nhìn một thanh văn binh bắt đầu từ con số 0 đến khi thành công như thế nào, nếu lần này thành công, hẳn là Đúc Binh thuật của Thôi Lãng có thể tăng lên một hai cấp bậc nhỏ.”
Nghe vậy, không ít người nhìn về người mới xuất hiện.
Đó là một bà lão!
Hồ Kỳ!
Trần lão đứng lên, xoay người nhìn về phía Hồ Kỳ, mỉm cười chào hỏi: “Hồ tiền bối!”
Đúng vậy, tiền bối.
Hồ Kỳ chỉ là Đúc Binh sư Địa giai trung đẳng, nhưng giỏi hơn lão một ít, chủ yếu là tuổi tác cũng lớn hơn, tính ra thì bà còn là cô mẫu của Hồ tổng quản Đại Hạ phủ, bối phận khá cao.
Giờ phút này, Hồ tổng quản ở cách đó không xa, nhưng ông không dám tới gần, Hồ Kỳ có chút bài xích ông.
Hồ Kỳ cười gật gật đầu, “Trần Húc, nhiều năm không gặp.”
“Tiền bối cũng tới à, ta thật không ngờ tới.”
“Đến xem thôi, đứa nhỏ Thôi Lãng này tính ra cũng được ta dạy dỗ vài lần.”
Hồ Kỳ mỉm cười nói: “Hắn là học sinh của lão Ngưu, cũng coi như nửa học sinh của ta, mà nay cơ duyên ngay trước mắt, hy vọng hắn có thể nắm chắc, nếu lần này có thể đi vào Huyền giai cao đẳng thậm chí đỉnh cấp, trong ba bốn năm tới, hắn chắc chắn sẽ thành Địa giai!”
Dứt lời, ánh mắt bà tỏa sáng, “Đúc Binh sư Địa giai chưa đến 10 người. Tương lai Thôi Lãng không thể hạn lượng! Ngay cả ta cũng không ngờ rằng Triệu Lập đúc binh lại nhờ Thôi Lãng làm trợ thủ!”
Nghe vậy, không ít người hâm mộ đỏ mắt.
Một vài học viên Đúc Binh hệ cũng nhe răng trợn mắt, có người ai oán: “Triệu lão không biết nghĩ thế nào, Đại Hạ Văn Minh học phủ cũng có Đúc Binh sư Huyền giai, không nói người khác, ngay đại đệ tử của hắn cũng đã là Huyền giai cao đẳng, đại đồ đệ đích truyền, sao lại tìm người ngoài làm gì.”
Đại đệ tử họ Vương của Triệu Lập cũng ở đây, nghe vậy liền cười nói: “Tôn huynh đừng nói như vậy, lão sư ta tính tình vốn vậy mà, cảm thấy không thích hợp thì đồ đệ cũng không được, cảm thấy thích hợp thì ai cũng như nhau, ta đã xem Thôi sư đệ đúc Văn Binh một lần, thủ pháp không tồi, cũng trẻ tuổi, tiền đồ xán lạn, nếu thành công, vài năm sau tiến vào Địa giai, vậy sẽ là may mắn của Nhân tộc.”
Đúng lúc này, có người kinh hô.
Trong không trung, nửa đạo kim văn trên cây búa lớn trong không trung đã biến mất!
“Bắt đầu hồi đúc!”
“Một khi hồi đúc thành công sẽ đến thời điểm đúc lại, với thực lực Triệu Lập, nếu thuận lợi, trong vòng 3 ngày sẽ hoàn thành hồi đúc, ba ngày sau có thể bắt đầu đúc tiếp!”
Mọi người nhìn không chớp mắt, tuy không thấy quá trình, nhưng mỗi lần kim văn biến mất hoặc là bí cảnh chấn động, đều sẽ khiến cho bọn họ kinh hô.
Đây là Đúc Binh giới, quá trình Nhật Nguyệt ra đời.
Địa giai tương tự với Nhật Nguyệt, mặc kệ thực lực thế nào.
Một khi Triệu Lập thành công, vậy chứng tỏ Đại Hạ phủ lại có thêm một vị Đúc Binh sư Địa giai, sau này binh khí của Sơn Hải, Nhật Nguyệt lại có thêm một người có thể đúc, đương nhiên, Triệu Lập có nguyện ý giúp đỡ hay không, cái này khó nói.
. . .
Nơi xa.
Mấy người Hạ Hổ Vưu cũng đang nhìn, đều là người trẻ tuổi.
Có người cảm khái: “Gia hỏa Thôi Lãng kia vận khí tốt thật, đúc văn binh, còn là hình thức ban đầu của thiên binh, vậy mà hắn được tham gia, gia hỏa này đâu phải người tốt, sao với ai cũng có thể kéo quan hệ được thế?”
“Sao Triệu Lập đại sư lại nhìn trúng hắn?”
“Thôi Lãng chơi bời đàn đúm, lần này còn gây ra ồn ào huyên náo, cẩn thận Trình lão Đại Đường phủ tới tìm hắn! Tốt nhất là bắt hắn về Đại Đường phủ đi!”
“Ha ha ha, đừng nói nữa, khả năng cao phết đấy, gia hỏa này nháo lớn rồi, mọi người đều biết Thôi Lãng đang giúp Triệu Lập đại sư đúc binh, nếu thành công, hắn có thể thành Huyền giai cao đẳng thậm chí đỉnh cấp. Ta nghĩ Đại Đường phủ mà biết, chắc chắn sẽ kêu Trình lão xuất quan bắt hắn về!”
“Không thấy người Đại Minh phủ cũng tới à, Hồ tiền bối chính là Đúc Binh sư Địa giai trung đẳng, Vương phủ trưởng cũng là cường giả Nhật Nguyệt cảnh, hai người cùng tới chắc là sợ bị cướp người đây mà!”
“. . .”
Bọn họ tám chuyện vui vẻ, Hạ Hổ Vưu lại vuốt cằm, Thôi Lãng ư?
Cậu biết người này!
Có điều sao tên đó lại được Triệu Lập lão sư coi trọng?
Thật kỳ lạ!
Tính tình Triệu Lập ra sao có ai mà không biết, hung hăng càn quấy, cũng may có người che chở, hơn nữa thân phận không bình thường, bằng không đã sớm bị trùm bao tải đập một trận từ lâu rồi.
“Thôi Lãng, lần này mà thành công, có lẽ có thể mượn sức một chút, mời hắn gia nhập Đại Hạ phủ, không biết hắn có quen Tô Vũ hay không?”