Tô Vũ vừa mới ngồi xuống ghế dựa, lúc này, chữ "Kiếp" lại nhảy lên một cái.
Lòng Tô Vũ khẽ nhúc nhích, ngó nhìn chung quanh, trong phòng có nguy hiểm sao?
Không thể nào!
Hắn dò xét bốn phía, không thấy cái gì nguy hiểm cả.
Bất quá, rất nhanh, ngay khi Tô Vũ đang chuẩn bị tu luyện, hắn vừa lấy ra một ít Thiên Nguyên khí thì bỗng nhiên âm thanh xì xèo bên tai vang lên không dứt!
Tô Vũ kinh hãi!
Giờ khắc này hắn mới phát hiện ra dị thường!
Đệch!
Tử khí trong phòng rất yếu ớt, hắn cơ hồ không cảm ứng được bất cứ dị thường nào, nhưng tử khí và Thiên Nguyên khí có xung đột, lúc này chúng vừa đụng nhau liền phát sinh va chạm!
"Trong ba ngày nhất định phải rời đi. . ."
Tô Vũ hoảng hốt, lúc bấy giờ mới bừng tỉnh đại ngộ!
Trong ba ngày nhất định phải đi!
Tại sao phải đi?
Bởi vì địa phương quỷ quái này có tử khí vô thanh vô tức chảy vào phòng sao?
Thì ra căn phòng này cũng không phải nơi an toàn gì mà đây chính là cái hố to!
Bất quá, hẳn là có người đã nhận ra dị thường, cho nên mới định ra thời hạn ba ngày, trong ba ngày, ảnh hưởng cũng không tính quá lớn, chỉ khi nào quá ba ngày thì có lẽ tử khí mới bộc phát lợi hại gây ra chết người!
Khó trách có người vô duyên vô cớ chết ở đây!
"Đáng sợ, nếu không phải ta có Thiên Nguyên khí, chẳng phải ta sẽ hoàn toàn không biết gì cả sao?"
Mà ngay khi Tô Vũ nghĩ đến những chuyện này, bên ngoài thân thể của hắn bỗng nhiên tràn lan ra một vòng ánh sáng, loại bỏ đi chút ít tử khí yếu ớt kia. . .
Tô Vũ sững sờ, đây là cái gì?
Thật lâu sau Tô Vũ mới mơ hồ đoán được, "Lẽ nào đây là. . . ban thưởng khi đi qua cổng chính?"
Hắn nhìn kỹ một chút, 9 vòng sáng.
Giờ phút này, vòng ánh sáng thứ nhất đã có dấu hiệu ảm đạm.
Nó mới làm hao mòn chút xíu tử khí mà trông đã sắp hỏng mất, hắn có tổng cộng 9 vòng sáng thì tương đương với việc có thể chống cự 9 lần tử khí phải không?
"Cho nên, người đi qua cổng chính mới có thể ở lại thêm mấy ngày?"
Từng nghi hoặc hiển hiện trong đầu Tô Vũ, lại nhìn một lượt căn phòng này. . . Đệch, nơi đây rõ ràng không phải phòng ở, đây chính là quan tài!
Quan tài!
Lòng Tô Vũ dâng lên ý nghĩ dọa người ấy, tòa thành cổ này quá là tà dị!
Trong phòng ở cổ thành lại có tử khí xuất hiện.
Giờ phút này, Tô Vũ hoài nghi có phải là càng đến gần vòng trong thì tử khí sẽ càng nhiều hay không.
Đây là nguy cơ, vậy thì kỳ ngộ là cái gì?
Còn nữa, những tử khí tràn lan xung quanh rốt cuộc là lực lượng gì, Tử Linh lại là thứ đồ chơi gì?
Thiên Diệt Thành có vẻ càng thêm thần bí.
Năm xưa nơi này được dựng lên thực chất là dùng để làm gì?
Hết thảy mọi chuyện Tô Vũ đều không biết.
Đương nhiên, Chư Thiên chiến trường có rất nhiều chỗ thần bí, thứ hắn không biết còn nhiều lắm, nguy hiểm và thần bí thông thường cũng đại biểu cho cơ duyên. Ma Đa Na nhất định cứ muốn vào cổ thành, thậm chí không màng tới chuyện giết người. Tô Vũ cảm thấy, chắc chắn là vì cổ thành thật sự có đại cơ duyên.
Hắn rất muốn được thỉnh giáo Ma Đa Na một phen, điều kiện tiên quyết là tên kia sẽ không ra tay với hắn.
Bên ngoài có thể nghe thấy tiếng vó ngựa mơ hồ của quân tuần đêm, bọn gia hỏa này cũng thần thần bí bí, cũng không biết chuyển đổi thành cư dân cổ thành thì rốt cuộc là có gì không ổn hay là sẽ gặp nguy cơ ra sao.
Còn cả tên Tử Linh kia. . .
Vô số sự tình lượn lờ trong đầu.
Chần chờ một chút, Tô Vũ lấy ra điểm bảng.
Bảng danh sách vẫn như cũ, Tô Vũ suy nghĩ một chút, quyết định nhập vào một hàng chữ trên bảng danh sách.
"Ta muốn biết bí mật cổ thành!"
Một lát sau, bảng danh sách trống không bỗng hiển lộ ra một hàng chữ đáp lời.
"Tất cả cổ thành hay là Thiên Diệt cổ thành?"
"Thiên Diệt cổ thành!"
Tô Vũ chỉ muốn biết về nơi này, địa phương khác hắn đã đi đâu.
Quả nhiên, rất nhanh lại có chữ viết hiện ra.
"Cần dùng 10 năm thọ nguyên để đổi lấy bí mật của Thiên Diệt cổ thành."
Thọ nguyên?
Tô Vũ hiểu rõ, cái gọi là thọ nguyên kỳ thật chính là sinh cơ, tước đoạt sinh mệnh chi lực trong cơ thể ngươi, thứ này. . . nói như thế nào đây, dùng Tiên tộc thúc đẩy sinh trưởng pháp có lẽ có thể bù đắp.
Nhưng phàm là chuyện gì phải dùng thọ nguyên để đổi thì bình thường đều không quá đáng tin cậy.
Tô Vũ cự tuyệt: "Đổi một điều kiện khác đi!"
"10 năm thọ nguyên, đánh giết một vị thiên tài trên Thiên Bảng, cung cấp một giọt tinh huyết Vĩnh Hằng hay một viên thần văn Vĩnh Hằng. . . Có thể tùy ý chọn một!"
Chọn con mẹ ngươi!
Tô Vũ muốn mắng người, lòng dạ hiểm độc!
Ngươi điên rồi à?
Tinh huyết vô địch, Vĩnh Hằng thần văn, Nhân tộc không có Vĩnh Hằng thần văn, mạnh nhất chỉ là Nhật Nguyệt cảnh. Vĩnh Hằng thần văn tức là đại biểu giết Văn Minh sư vô địch của cường tộc khác.
Nói nhảm!
Tính ra thì 10 năm thọ nguyên hoặc là đánh giết thiên tài Thiên Bảng là đơn giản nhất, nhưng mà phí tổn đắt đỏ như vậy sao?
"Còn có cách nào khác không? Quá đắt."
"Cơ mật về cổ thành đáng cái giá này!"
Lòng Tô Vũ khẽ động, ta đang muốn biết về cổ thành, đối phương có lẽ sẽ cần rất nhiều thứ, nghĩ đến đây, Tô Vũ bèn nói: "Không hỏi về toàn bộ cổ thành nữa, ta muốn biết làm sao để thu được cơ duyên ở Thiên Diệt cổ thành! Cần phải bỏ ra cái giá gì?"
Quả nhiên, điều kiện đã thay đổi.
"3 năm thọ nguyên, 10 giọt Nhật Nguyệt tinh huyết, đánh giết 1 vị thiên tài Địa Bảng hoặc một kiện Địa binh. . ."
Tô Vũ mang theo nghi hoặc cùng ý động, "Nếu ta muốn giao dịch thì phải làm sao để giao dịch?"
"Nguyện ý giao dịch thì chuẩn bị đồ vật kỹ càng, rất nhanh tự nhiên sẽ giao dịch thành công!"
Tô Vũ chần chờ một chút, lại viết: "Không có Địa binh, Huyền giai đỉnh phong võ binh thì có ba kiện, có thể giao dịch không?"
Bên kia giống như đang cân nhắc, chốc lát sau mới trả lời: "Nếu có 70 đạo kim văn trở lên thì ba kiện, dưới 70 đạo thì năm kiện!"
"Không thành vấn đề!"
Thứ này Tô Vũ có thể đáp ứng, mặc dù rất đắt, cái giá này có chút lớn, nhưng lần đầu giao dịch, thăm dò đối phương trước đã lại nói, hao phí một ít đại giới cũng không tính là gì.
Liệp Thiên các cũng bí ẩn hệt như cổ thành.
Giao dịch, làm sao để giao dịch?
Tô Vũ vẫn còn đang suy tư, bên ngoài, cửa phòng bỗng nhiên bị gõ vang.
Tô Vũ thầm giật mình.
Bên ngoài có âm thanh truyền đến, rất yếu ớt, "Tô tiên sinh, giao dịch có thể bắt đầu!"
". . ."
Đậu má!
Tô Vũ thầm mắng, tới rồi?
Liệp Thiên các thế mà có thuộc hạ ở trong cổ thành.
Tô Vũ cảnh giác vạn phần, nghĩ một lát bèn hé cửa mở ra một cái khe cực kỳ nhỏ bé, nhìn thoáng qua bên ngoài. Một đạo hắc ảnh đang đứng ngoài cửa, nhìn thấy Tô Vũ xuất hiện liền đưa ra một viên ngọc phù.
"Tô tiên sinh, có thể giao dịch!"
Tô Vũ cau mày hỏi: "Liệp Thiên các?"
"Vâng."
"Dù các ngươi có định vị thì cũng không thể định vị chuẩn xác thế chứ?"
"Trước đó Tô tiên sinh có hét lớn, ta nghe được."
Bóng đen trả lời đơn giản, dĩ nhiên định vị không tinh chuẩn đến thế, nhưng không phải mới rồi ngươi gào rất lớn sao?
"Quân tuần đêm không làm phiền ngươi à?"
"Tránh đi là được, nửa giờ họ mới tuần tra một lần."
Bóng đen đạm mạc đáp: "Tô tiên sinh không cần thăm dò, những tin tức này xem như miễn phí cho Tô tiên sinh."
Tô Vũ không nói gì, do dự một chút, cuối cùng vẫn lấy ra mấy món binh khí.
Đây cũng là binh khí không dùng được mà khi hắn nhàn hạ đã chế tạo ra.
Đương nhiên, còn thiếu một thanh, không sao, lúc trước hắn giết không ít người, cũng thu hoạch được kha khá, lúc này hắn lấy ra một kiện giao cho bóng đen, lại hỏi: "Tin tức chuẩn xác không?"
"Liệp Thiên các đặt chữ tín lên đầu!"
Chỉ đơn giản như vậy.
Muốn tin hay không thì tùy!
Tô Vũ lựa chọn tin tưởng, giao ra đủ binh khí rồi cầm lấy ngọc phù.
Đóng cửa!
Hắn không vội xem ngọc phù mà là đang chờ đợi, nhưng chỉ vài giây sau, bỗng nhiên, định vị trong đầu hắn biến mất!
Đúng lúc đó, điểm bảng trên người Tô Vũ xuất hiện một hàng chữ.
"Tô Vũ, lần sau đừng chơi trò mèo dùng binh khí định vị nữa."
Là một tổ chức khổng lồ, chiêu trò của Tô Vũ hoàn toàn chỉ có thể coi là trò vặt.
Tô Vũ cũng chỉ muốn thử thăm dò một chút, nhưng hiện tại trong lòng không khỏi thất kinh.
Định vị đã biến mất!
Điều này đại biểu cái gì?
Rất nhanh đã biến mất, điều này đại biểu đối phương phát hiện định vị ngay lập tức, sau đó thẳng tay tiêu trừ, có thể thuận lợi tiêu trừ định vị của hắn nhanh như vậy, xem ra đối phương chính là một vị Địa Binh Sư!
Nếu không, dù là cường giả bình thường cũng rất khó trong nháy mắt xóa đi thứ hắn trang bị.
"Địa Binh Sư ở ngay trong cổ thành? Hay là ở bên ngoài cổ thành?"
"Liệp Thiên các, cổ thành. . ."
Càng ngày càng thần bí!
Chư Thiên chiến trường có rất nhiều thứ mà Nhân tộc hay kể cả các tộc khác đều không hiểu rõ lắm, vô địch có lẽ biết, thế nhưng họ đều giữ kín như bưng.