Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1419 - Chương 1419: Thay Đổi Kế Hoạch

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1419: Thay Đổi Kế Hoạch
 

Tâm tư Tô Vũ cấp tốc chuyển động, rất nhanh hắn lại truyền âm nói: "Sư mẫu, trước đó ta còn nghĩ một mình ngài chưa hẳn thủ được cửa thành, có thêm một người nữa giúp cũng vậy. Nhưng bây giờ thì khác, chi bằng ngài nói bọn họ khoan hẵng tới đây đi, chờ chúng ta đều nhập thành rồi sau đó hẵng giúp ta chặn đường không cho cường giả ra khỏi thành! Còn có, xử lý hết những cường giả lưu lại bên ngoài thành. Mặt khác, ngài hãy mau thông tri cho Trịnh Bình phủ trưởng bên kia, cửa thành vừa mở liền lập tức dẫn Tần gia Tần Phóng rời đi, lưu lại chỉ thêm phiền. . . Đến mức độ này, không giết sạch bọn gia hỏa đó thì ta không cam tâm."

Quá nhiều Nhật Nguyệt a!

Lúc trước hắn còn đang suy nghĩ, không thể nào giết sạch hết được, luôn có người có thể chạy thoát, vả lại một mình Diệp Hồng Nhạn cũng không ngăn được nhiều người như thế.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

7 vị Nhật Nguyệt lận!

Không cần vào thành, chặn đường vây giết là được!

"Sư mẫu, ngay khi thành vừa đóng cửa thì các ngài có thể lập tức rời đi, không cần phải để ý đến ta, ta sẽ tự chạy trốn!"

"Ngươi xác định phải làm như vậy?"

"Xác định!"

"Dẫn xuất vô địch tới thì làm sao bây giờ?"

"Yên tâm, là do cổ thành giết, cùng lắm vô địch sẽ chỉ vì việc này mà tới tìm ta gây phiền toái, không thể khai chiến với Nhân tộc được, nếu thật sự khai chiến. . . Ta đây không có cách, bọn hắn tới là để giết ta, ta giết ngược lại bọn họ, nếu vì vậy mà dấy lên chiến tranh thì chỉ có thể nói làm gì cũng là cái cớ mà bọn họ muốn bấu víu vào thôi."

Tô Vũ cũng lười nhiều lời.

Ngươi giết ta, ta giết ngươi, Nhật Nguyệt của nhà ngươi tới giết ta, ta lại tự mình tới giết Nhật Nguyệt của nhà ngươi.

Nếu ngươi còn muốn cùng Nhân tộc khai chiến. . . Nhân tộc mà không dám tiếp chiến, thế thì chuyện đó không liên quan đến ta.

Ta lại không yêu cầu vô địch Nhân tộc tới giúp ta.

Giết xong, cùng lắm thì không vội về Nhân cảnh nữa, lang thang ở bên ngoài cũng tốt.

Diệp Hồng Nhạn trầm mặc, giờ khắc này, bà bất giác nghĩ đến đứa cháu của mình.

Yên lặng một hồi, cuối cùng bà hạ quyết tâm: "Tốt! Chặn đường không khó, ta giúp ngươi. Những chuyện khác. . . Ta không quản được, chính ngươi nghĩ kỹ rồi thì làm đi!"

Bà mặc kệ.

Cứ như vậy đi!

Đám đỉnh cấp yêu nghiệt như Tô Vũ đều là gan to bằng trời, nếu chịu nghe người lớn khuyên bảo, vậy thì đã không phải là yêu nghiệt, cháu bà cũng là dạng này.

. . .

Rất nhanh, Diệp Hồng Nhạn đã truyền tin cho Ám Ảnh vệ, dặn dò: "Không cần đến đây, ở ngay tại phụ cận chờ ta! Cửa thành mở ra thì tùy thời sẵn sàng chờ lệnh!"

"Diệp tướng quân, cái này. . ."

"Nghe ta, chức vị của ta cao hơn các ngươi, đã đến đây thì phải nghe theo lời ta nói!"

"Tuân lệnh!"

Nơi xa, Ám Ảnh vệ khẽ nhíu mày.

m thầm chờ lệnh?

Không tranh thủ cửa thành vừa mở liền cấp tốc tràn vào đón Tô Vũ đi sao?

Thừa dịp thiên tài các tộc đều đang ở đó, nếu xảy ra đại chiến thì cường giả đôi bên sẽ kiêng kị một chút, nhưng nếu để bọn họ chiếm trước tiên cơ, thu xếp tốt tình hình, chúng ta lại vào thành sau thì có khi chỉ nhận được cái xác của Tô Vũ.

Đó không phải là phiền phức lớn rồi?

Bất quá địa vị của Diệp Hồng Nhạn xác thực rất cao, nếu bà đã nói như vậy, vả lại trước khi ra cửa, Chu Thiên Đạo đã từng căn dặn, tại đây nhất định phải cùng Diệp Hồng Nhạn thương lượng xử lý, Ám Ảnh không thể làm gì hơn đành phải nghe lệnh!

Thật sự không được, sau đó lại vào thành đại sát một trận cũng tốt.

"Lần này Ám Ảnh vệ nhất định sẽ dương danh vạn giới, chư thiên chấn động!"

Ám Ảnh thầm nghĩ, lần này tới đây, bọn ta muốn đại sát tứ phương!

Đây là lần đầu tiên Ám Ảnh vệ chính thức xuất hiện tại Chư Thiên chiến trường, không, nói đúng ra là lần đầu tiên dùng cái tên Ám Ảnh vệ ra sân!

Nghĩ đến đây, Ám Ảnh bỗng thấy máu nóng toàn thân dâng lên, có chút kích động khó kiềm. Tuy nói lần này rất nguy hiểm, chưa hẳn có mấy người có thể còn sống trở về, nhưng 13 Ám Ảnh vệ chắc chắn phải làm nên chuyện, không thể để Chu Phủ chủ mất mặt được.

"Chư vị, từ hôm nay, tên của Ám Ảnh vệ chúng ta chắc chắn sẽ lưu truyền vạn giới, chư thiên đều lưu tên chúng ta!"

"Thống lĩnh uy vũ!"

Các thành viên Ám Ảnh vệ khác đều dồn dập truyền âm đáp lời. Bọn họ cũng muốn nổi danh, cũng muốn chiến khắp bốn phương, giết khắp bốn phương!

Giờ khắc này, 13 vị cường giả đều ôm thái độ thấy-chết-không-sờn.

Có chết cũng không tiếc!

Đại Minh phủ, bắt đầu từ hôm nay chính thức vươn mình!

. . .

Ngoài cửa thành.

Sinh linh càng ngày càng nhiều, mà trong cổ thành, tử khí nguyên bản bao trùm toàn bộ cổ thành, hiện tại dần dần tiêu tán một chút.

Có lẽ là do Nhật Nguyệt Tử Linh đã rời đi.

Bọn chúng tìm không ra kẻ giết chết Tử Linh, mà bây giờ khí tức đã ngày càng phai nhạt, Tử Linh Nhật Nguyệt sơ kỳ lại không vào được phòng ốc ở sâu bên trong, một mực giày vò cũng không có ý nghĩa gì. Mặc dù Tử Linh không có trí tuệ, nhưng bọn chúng hoạt động vẫn theo cơ chế.

Đến lúc này, không sai biệt lắm nên lui đi.

. . .

Trong hư không, các cường giả đang truyền âm trao đổi với nhau.

"Hình như hai ngày nay không có người chết, Tô Vũ chắc là trốn vào cổ ốc không dám ra rồi. Hoặc là do những người khác đều cố thủ bên trong, hắn không có biện pháp?"

"Có thể lắm, tử khí nồng đậm như thế, dù hắn mang theo không ít Thiên Nguyên khí thì cũng khó mà chịu nổi."

"Tô Vũ tiến vào cổ thành đã mấy ngày rồi."

". . ."

Lúc này, cái tên Tô Vũ đang không ngừng được mấy vị cường giả nhắc tới.

Thiên tài đứng vị trí thứ ba Thiên bảng, truyền nhân của đa thần văn nhất hệ.

Kỳ thật xếp hạng Thiên bảng không phải là vấn đề quá lớn, thân phận phía sau mới là điều then chốt, mặt khác, việc Tô Vũ có khả năng đang nắm giữ di tích Vô Địch cũng là chuyện khiến mọi người đều quan tâm.

Đó là còn chưa kể hắn đã từng cho ra mắt những công pháp giúp đẩy mạnh thực lực cả Nhân tộc.

Cùng với việc rất có thể hắn đang nắm bia đá truyền thừa của đa thần văn hệ.

Những yếu tố này tổng hợp lại cùng nhau khiến mọi người đạt thành một nhận định thống nhất: giết Tô Vũ, đó là chuyện nhất định phải làm.

Phải sớm giải quyết nhân tố nguy hiểm này.

Không cho Nhân tộc có cơ hội mở ra lực áp chế Nhân cảnh.

Nhân tộc đặc thù ở chỗ bất kỳ ai đến vạn giới đều không phải chịu lực áp chế. Nếu bây giờ cho các ngươi thêm một hậu phương ổn định, vậy thì coi như các ngươi mặc sức mà làm càn rồi.

Tô Vũ phải chết, Hồng Đàm phải chết, Liễu Văn Ngạn phải chết, nhất mạch của Đại Hạ phủ đa thần văn nhất hệ đều phải chết.

Về phần đa thần văn các đại phủ khác, bỏ qua cũng được.

Không đến Chư Thiên chiến trường, cũng không có nhiều người để ý bọn hắn.

Nhưng nhất mạch của Diệp Bá Thiên thì không giống nhau.

Vả lại toàn bộ đầu nguồn của đa thần văn nhất hệ nằm ngay tại Đại Hạ phủ, nhất mạch này quả thật khiến cho người ta phải kiêng kị.

"Còn bao lâu nữa cổng thành mới mở ra?"

"Nhiều nhất một hai canh giờ!"

"Nhanh thôi!"

"Cấp bách vào thành tìm thiên tài các tộc, phân phó người hộ tống đưa bọn họ ra ngoài, sau đó tập trung vây giết Tô Vũ!"

"Bên ngoài để vài Nhật Nguyệt ở lại canh giữ, mặt khác. . . Cẩn thận Nhân tộc nghĩ cách cứu viện, nhìn kỹ Diệp Hồng Nhạn bọn họ!"

". . ."

Thần Ma đang hiệp thương, Tiên tộc cũng đang hiệp thương.

Hoặc là nói, ngoại trừ Nhân tộc, cường giả các tộc khác đều đang hiệp thương xem làm như thế nào mới thuận lợi giải quyết Tô Vũ.

Bởi vì ra tay đánh nhau trong thành thì sẽ chạm tới vảy ngược của Tử Linh. Nếu chỉ giết Tô Vũ rồi lập tức rời đi thì vấn đề không lớn, sợ là sợ phải chém giết một trận cùng Diệp Hồng Nhạn và Trịnh Bình.

Một khi chém giết Nhật Nguyệt, lần nữa dẫn xuất Nhật Nguyệt Tử Linh xuất hiện rồi phong thành thì liền phiền toái.

Giờ phút này, Minh Hòa truyền âm nói: "Mặc Hà, không được cho cường giả Nhân tộc vào thành! Một khi vào thành, đôi bên lỡ tay giết chết một hai vị Nhật Nguyệt thì hỏng chuyện."

Mặc Hà là cường giả Thủy Ma tộc.

Nghe nói lời ấy, hắn suy nghĩ một chút bèn truyền âm đáp: "Lấy việc phóng thích Tần Phóng làm đại giá, bức bách Nhân tộc bên này từ bỏ nghĩ cách cứu viện Tô Vũ! Ta sẽ nhìn chằm chằm Diệp Hồng Nhạn, về phần Trịnh Bình thì không cần quá để ý. Hình như Đại Tần phủ không có ai đến, nhưng vẫn phải cẩn thận, coi chừng Nhân tộc có cường giả đang ẩn núp trong bóng tối. . ."

"Được, ta biết nên làm như thế nào."

Bình Luận (0)
Comment