Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1428 - Chương 1428: Tử Linh Biết Nói

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1428: Tử Linh Biết Nói
 

Tô Vũ chuẩn bị chạy trốn, hắn mau chóng khởi động ngọc phù.

Còn chuyện tượng đá có tâm tư muốn hủy bỏ năng lực xuyên thành của ngọc phù thì Tô Vũ tự nhiên là không biết, nếu biết thì đại khái hắn cũng sẽ không quá để ý.

Có lẽ hắn sẽ giận dữ, thế nhưng hắn còn có thể chuyển đổi thành Tử Linh, bây giờ Minh Hòa đã trọng thương nặng cũng chưa chắc có thể đuổi kịp hắn.

Một đao chặt đứt cánh tay Minh Hòa, Tô Vũ không định mang cánh tay ấy đi, hắn sợ nữ tiên này không chết sẽ vận dụng thủ đoạn truy tung tìm tới hắn.

Liên tục phá hủy ba viên thần văn, biển ý chí của Tô Vũ cũng đã bị trọng thương nặng.

Nhất định hắn phải lập tức rời đi!

Trong thành còn có một số thiên tài chạy loạn, Tô Vũ không còn thời gian truy sát bọn chúng, bây giờ nơi này đã có gần 20 đầu Nhật Nguyệt Tử Linh, nếu bọn họ còn có thể sống sót thì chính là khí vận nghịch thiên, hắn muốn giết cũng chưa chắc có thể giết nổi.

Còn nếu sống không nổi vậy thì cứ táng thân tại tòa thành cổ này đi.

Lúc bấy giờ, từng đạo thiên địa huyền quang diệu bắn ở trên người hắn. Thiên địa huyền quang nhiều cứ như vô tận bởi vì hắn đã giết một nhóm Sơn Hải và rất nhiều Lăng Vân, đồng thời cũng đã thủ tiêu hai vị Nhật Nguyệt.

Dưới tình huống như vậy, tự nhiên là hắn sẽ thu được cực kỳ nhiều chỗ tốt.

Minh Hòa chứng kiến Tô Vũ xuyên qua cổ thành, nàng ta gào thét điên cuồng, diện mạo vặn vẹo dữ tợn đến đáng sợ!

Không ngờ nàng lại bị một tên oắt Lăng Vân khốn kiếp chặt đứt cánh tay!

"Tô Vũ!"

Một tiếng rống căm hờn vang vọng, Tô Vũ vừa định đáp lại, không phải hắn cố ý muốn đáp mà là không tự chủ được muốn mở miệng.

Nhưng ngay lúc này, thần văn chữ “Kiếp” rung động kịch liệt, lần đầu tiên nó rung động đến mức có cảm giác như muốn phá toái tức thì.

Tô Vũ chỉ cảm thấy đầu hắn đau buốt như thể sắp sửa nổ tung, loại cảm giác định đáp lời trong nháy mắt liền tan biến.

Lòng hắn chợt khủng hoảng!

Khốn kiếp!

Hắn nhìn về phía Minh Hòa, ánh mắt Minh Hòa quỷ dị, bờ môi rì rầm liên tục, giống như đang vận dụng bí thuật gì đó.

"Tô Vũ! Tô Vũ! Tô Vũ!"

Tiếng gọi như ma âm xuyên tai!

Tô Vũ kinh hãi, vừa nãy nếu hắn trả lời nàng ta thì sẽ có kết cục gì?

Hắn không biết!

Thế nhưng, tuyệt đối không phải là kết cục tốt.

Bất cứ lúc nào cũng chớ xem thường đám đỉnh cấp cường giả này, Tô Vũ thừa nhận, chính mình đã quá chủ quan.

"Mẹ kiếp!"

Giận dữ mắng chửi, Tô Vũ bạo hống một tiếng, trước khi đi lại ầm ầm chém xuống một đao.

"Gọi cha ngươi làm gì!"

Phập!

Một ngụm máu phun tung toé, Minh Hòa chấn động nhìn chằm chằm Tô Vũ, nàng ta hoàn toàn ngoài ý muốn, không thể nào!

Thuật mê hoặc của nàng lại thất bại sao?

Không chỉ thất bại, mà nàng còn phải nhận lấy cắn trả!

"Làm sao có thể. . ."

Nàng lẩm bẩm thì thào, mà thân ảnh Tô Vũ nơi xa xa thì đã hoàn toàn biến mất.

Minh Hòa ngơ ngác nhìn phương hướng hắn tan biến rồi lại nhìn chung quanh, rất nhiều con Nhật Nguyệt Tử Linh ngửi thấy mùi máu nên đang lao tới, vẻ mặt nàng ta cực kỳ bi phẫn cùng bất đắc dĩ.

Phiền toái!

Cổ thành phát uy!

Giờ phút này, toàn bộ cổ thành đã có hơn 20 con Nhật Nguyệt Tử Linh, tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp nơi, hàng loạt cường giả vào thành đã bị giết, nơi này đã trở thành địa ngục!

Nơi xa, một đầu Thiên Long gào thét, đánh bay vài đầu Nhật Nguyệt Tử Linh xung quanh.

"Minh Hòa, Na Đạt Chí, Lôi Hỏa!"

Gã Thiên Long gầm lên: "Mau tụ hợp, giữ vững một gian cổ ốc, nhanh lên, bằng không chúng ta đều phải chết!"

Bốn vị Nhật Nguyệt cao trọng!

Nếu như họ giữ vững một gian nhà thì vẫn có hi vọng chống đỡ.

Một khi phân tán, cho dù là Nhật Nguyệt cao trọng thì cũng có khả năng bị nhiều Nhật Nguyệt Tử Linh đánh giết.

Nhiều lắm!

Mà ngay khi gã gọi lớn thì ở vùng trời phủ thành chủ, một thân ảnh dần dần hiển hiện.

. . .

Trong hậu điện phủ thành chủ.

Pho tượng đá lại lần nữa mở mắt, nó nhìn về phía Nhật Nguyệt Tử Linh đã vọt lên không trung, kịp thời ra lệnh: "Trở về!"

Trên trời, con Tử Linh nọ nhìn xuống tượng đá.

"Trở về!" Tượng đá lại quát khẽ: "Tử Linh giới muốn làm cái gì?"

"Tử đệ tộc ta đang bị tàn sát!" Lúc này, con Tử Linh kia lại còn nói chuyện!

Đúng vậy, nói chuyện.

Tử Linh lại còn nói chuyện!

Con Tử Linh đứng từ trên cao nhìn xuống tượng đá, nói lớn: "Dựa theo thượng cổ quy tắc, tộc ta bị giết tự nhiên có khả năng ra khỏi Tử Linh giới để đánh giết kẻ địch! Ngươi muốn ngăn ta ư?"

Tượng đá nhìn nó rồi trả lời: "Còn chưa tới lúc ngươi phải xuất hiện, kẻ bị giết chỉ là mấy Tử Linh Nhật Nguyệt trung kỳ mà thôi, ngươi không nên xuất hiện!"

"Bọn chúng chậm chạp không tìm ra dấu vết kẻ địch, ta muốn đích thân tìm ra hắn!"

Con Tử Linh kia toàn thân bị bóng tối bao trùm, tử khí nội liễm, giờ phút này chỉ lan tràn tử khí ra ở khu vực phủ thành chủ. Trong đại điện phía trước, Thiên Hà tỏ vẻ ngưng trọng, nắm chặt chén rượu.

Trong lòng hắn cũng cực kỳ xao động, đỉnh cấp cường giả của Tử Linh giới vực!

Hẳn không phải là vô địch, thế nhưng, tuyệt đối không kém gì hắn, Tử Linh Nhật Nguyệt cửu trọng thậm chí có thể là đỉnh phong cảnh.

Tượng đá trừng mắt, ánh mắt biến ảo, sau một khắc, một đạo quang mang bắn đi như bão tố về phía Tử Linh nọ!

"Ta không muốn nói thêm một lần, ngươi trở về, bằng không. . . ta giết ngươi!"

Trên không trung, Tử Linh căn bản tránh không khỏi đạo ánh sáng này, bịch một tiếng, nó bị xuyên thấu thân thể, hàng loạt tử khí tràn lan.

Thân ảnh Tử Linh rung động, trong lòng nó cũng e sợ trước thực lực của tượng đá.

Quá mạnh!

Nó là Nhật Nguyệt cửu trọng đỉnh phong, dù cho tao ngộ vô địch thì cũng không đến mức vô dụng như vậy. Hơn nữa đây còn là Tử Linh giới, tử khí nồng đậm, vô địch cũng phải kiêng kị, thế nhưng bây giờ nó lại bị tượng đá tuỳ tiện đánh gục.

Tử Linh không kiên trì thêm nữa, u lãnh nói: "Đã thế ta đây liền rút đi! Nhưng nơi này chết nhiều người như vậy, ta tin tưởng rất nhanh sẽ có vạn tộc Vĩnh Hằng đến đây. Vĩnh Hằng không thể nhập cảnh, một khi nhập cảnh, kẻ tới sẽ không phải là ta nữa!"

"Nếu những sinh linh kia lại đánh giết thống lĩnh Tử Linh Nhật Nguyệt cao trọng, ta cũng sẽ tới nữa, khi đó. . . Ngươi không còn lý do gì để ngăn ta!"

"Trở về!"

Tượng đá không nhiều lời, nó chỉ quát lạnh một câu này.

Chưa đến lúc ngươi đi ra, vậy thì bớt nói nhảm!

Đáng ghét!

Tử Linh không nói gì thêm, nó lại tiến vào đại điện, bên trong hậu điện, dưới chân tượng đá xuất hiện một cái thông đạo, khí tức hắc ám bùng nổ. Thân ảnh Tử Linh biến mất ngay tại chỗ.

Lối đi đóng kín.

Tượng đá nhắm mắt, trước sau như một vẫn trấn thủ thông đạo này.

Phiền toái!

Bọn gia hỏa này hết sức phiền toái, năm đó Hạ Long Võ đã trực tiếp xông vào đây, kém chút giết chết chính mình. Bây giờ Tô Vũ lại giết chóc hàng loạt Tử Linh, đánh giết Nhật Nguyệt, đã dẫn phát Tử Linh giới bạo động.

Phiền phức quá mức!

Tượng đá không quan tâm nữa, giết đi, nếu dẫn xuất những Tử Linh cường hãn kia thì tha hồ cho các ngươi khóc tang.

Mà đúng lúc này, Thiên Hà chưa bao giờ trao đổi với nó bỗng nhiên truyền âm hỏi: "Cường giả thượng cổ tôn kính, bây giờ trong thành đại loạn, cần ta làm gì không?"

Thiên Hà vào thành đã 180 năm, trở thành thành chủ ngần ấy năm, nhưng hắn chưa bao giờ trao đổi trò chuyện gì với tượng đá.

Nhưng hôm nay, hắn lại chủ động hỏi chuyện.

Tượng đá vốn không muốn để ý đến hắn, có điều suy nghĩ một chút, nó bèn trả lời: "Ta không thể rời đi nơi này, cũng không muốn nhúc nhích, ta chẳng qua là một tôn điêu khắc hóa đá. Thánh Thành tồn tại là Vĩnh Hằng! Các ngươi ầm ĩ thế nào cũng không liên quan đến ta, thế nhưng có một chuyện. . . Nhớ kỹ, nếu như muốn mượn lực lượng của ta, hoặc là Tử Linh giới để đánh giết Vĩnh Hằng, vậy các ngươi cần phải bỏ ra cái giá tử vong!"

Tượng đá nói xong câu đó bèn trực tiếp nhắm mắt, không tiếp tục để ý đến hắn.

Đây được coi là lời cảnh cáo nho nhỏ!

Ngươi cùng Hạ Long Võ tính toán thế nào cũng mặc kệ, tất cả tượng đá trấn thủ đều sẽ không quan tâm. Thế nhưng, một khi lợi dụng bọn nó đánh giết Vĩnh Hằng. . . thì các ngươi cũng phải chết, đến lúc đó, các ngươi đều sẽ bị giết!

Chính mình tự nghĩ kỹ rồi hãy quyết định!

Thiên Hà gật đầu, cũng không nhiều lời.

Đây là lần đầu tiên hắn cùng tượng đá trao đổi, mặc dù đã sớm biết hắn tồn tại, thế nhưng tượng đá chưa bao giờ chủ động đi tìm hắn, hắn cũng không đi quấy rầy tôn tượng đá không biết cụ thể thời đại này.

Chỉ biết rằng nó rất cường hãn là được rồi!

Bình Luận (0)
Comment