Cùng lúc đó.
Bên ngoài cũng chấn động vô cùng.
Liệp Thiên bảng thay đổi!
Giờ khắc này, biến hóa rất lớn!
Đệ nhất Thiên bảng, Tô Vũ!
Chiến tích: Đánh giết Nhật Nguyệt tứ trọng!
Đệ nhất Địa bảng, Liễu Văn Ngạn, Lăng Vân nhất trọng, 72 tuổi, Nhân tộc, người Đại Hạ phủ.
Chiến tích: Đánh giết Nhật Nguyệt ngũ trọng, đánh giết nhiều lần Nhật Nguyệt nhất trọng.
Đúng vậy, Nhật Nguyệt ngũ trọng, Liễu Văn Ngạn giết một con Tử Linh Nhật Nguyệt ngũ trọng.
Ông tuy lớn tuổi nhưng dù tuổi tác lớn thì thực lực chân thật của ông giờ phút này cũng mới Lăng Vân nhất trọng, còn là vừa mới đột phá, phá toái thần văn, cưỡng ép đột phá, đánh giết Nhật Nguyệt ngũ trọng cảnh!
Vượt qua nhiều đẳng cấp như vậy, ông ở tuổi 72 mà vẫn có thể lên bảng!
Đệ nhất Địa bảng!
Cũng là do ông lớn tuổi, bằng không thì ông mới là đệ nhất Thiên bảng. Liệp Thiên bảng có khí tức của ông cho nên không cần thu thập lại, Liễu Văn Ngạn ở vài thập niên trước đã từng lên bảng rồi.
Nhân tộc hơn 70 tuổi lên bảng, đây chỉ sợ là lần đầu tiên!
Chư thiên thật sự chấn động!
Lăng Vân giết Nhật Nguyệt?
Còn không phải chỉ là Nhật Nguyệt nhất trọng!
Đương nhiên, ở trong đó khẳng định có chuyện mà bọn họ không biết, nhưng bất kể như thế nào, lừa giết cũng tốt, mai phục cũng tốt, tính kế cũng tốt, Lăng Vân có thể giết chết Nhật Nguyệt thì đó cũng là chuyện phá thiên hoang!
. . .
Chư thiên vạn giới không ngừng có người thông qua đủ con đường hỏi thăm từ Liệp Thiên các.
Rất nhanh, họ đã đạt được đáp án.
Tô Vũ cùng Liễu Văn Ngạn tiềm phục trong cổ thành, tự bạo thần văn của Diệp Bá Thiên, đánh giết Nhật Nguyệt cường giả, khốn trụ một đám Nhật Nguyệt cảnh như Minh Hòa, Long Đấu…
Bây giờ, hàng loạt Nhật Nguyệt đã ngã xuống!
Họ chỉ biết đến, Nhật Nguyệt tử vong đã lên đến 10 vị.
Trong đó, Băng Tuyết thần tộc Băng Hồng chết ở ngoài thành, bị người nào giết thì còn đang dò xét, thủ phạm là một đám gia hỏa không biết lai lịch.
Liệp Thiên các cũng chỉ đang phán đoán, họ không dám tới gần bởi vì bên kia nhiều vị Nhật Nguyệt cao trọng đang chém giết lẫn nhau.
Thế nhưng chuyện Tô Vũ và Liễu Văn Ngạn thì có thể đoán được, dù sao cự phủ kia cũng quá chói mắt.
Tô Vũ cầm búa giết người, Liễu Văn Ngạn cũng thế.
Suy đoán một thoáng, rất dễ dàng đưa ra kết luận, hai người này đã phát nổ thần văn của Diệp Bá Thiên, bằng không bọn họ cũng sẽ chẳng có uy lực lớn như vậy.
Đúng là điên rồi!
Có ai mà không muốn có thần văn của Diệp Bá Thiên?
Nhưng mà hiện tại lại bị hai bại gia tử kia tùy tiện cho phát nổ, nói thật, dù cho giết không ít Nhật Nguyệt thì mọi người vẫn thầm mắng một tiếng, lãng phí!
Mẹ nó, ngươi đem thần văn đưa cho vô địch cảnh, hoặc là Nhật Nguyệt cửu trọng, hai ba viên liền có khả năng thu mua hai ba vị Nhật Nguyệt cửu trọng giúp ngươi đi giết người!
Một viên thần văn của Diệp Bá Thiên thu mua một vị Nhật Nguyệt cửu trọng vẫn được mà.
Ngươi trả đủ đại giá thì sẽ có người tới giúp ngươi giết!
Hai tên này thì giỏi rồi, quá lãng phí!
Đồ điên!
Chỉ sợ chính hai người đó cũng trọng thương, không chừng đều đã chết. . . Thôi, không đến mức ấy, bảng danh sách vẫn còn thấy có tên bọn họ tồn tại.
Tóm lại, sau khi thấy kết quả, không có mấy người đau lòng cho những cường giả vẫn lạc, họ chỉ cảm thấy hai bại gia tử kia thật biết phá của. Thần văn của Diệp Bá Thiên có phải bị tạc hết rồi hay không?
Tại Nhân tộc, có lẽ thần văn của Diệp Bá Thiên là mạnh nhất!
Bây giờ, dù là Đại Tần vương ở biên cảnh thì cũng đang điên tiết mắng người!
"Đồ điên!"
"Đồ đần độn!"
"Muốn giết người thì giao ra thần văn của Diệp Bá Thiên, chắc chắn có người nguyện ý ra tay. . . Nhất định cứ phải phát nổ thần văn làm gì. . ."
Mắng xong, ông cũng thấy bất đắc dĩ, rất thổn thức.
Đa thần văn nhất hệ thật đủ hung ác, đủ tàn nhẫn.
Đồng thời cũng nói rõ bọn họ không tín nhiệm người khác.
Nếu không ai giúp ta, ta liền tự mình đi giết, còn về thần văn của Diệp Bá Thiên, phát nổ thì cứ phát nổ, giết đã tay rồi lại nói!
Giờ khắc này, Đại Tần vương cũng thấy bất đắc dĩ, ông truyền âm bốn phương, quát: "Ai đang bế quan thì mau đi ra trình diện!"
"Hạ Vô Thần, trở về!"
"Chu Địa Chủ tới đây!"
"Người đâu, thông tri Vương Hổ, Lưu Hán nhanh chóng chạy đến!"
". . ."
Không thể không thông tri!
Tô Vũ và Liễu Văn Ngạn vây giết nhiều cường giả như vậy, hơn nữa còn nhốt hàng loạt cường giả trong cổ thành, bất kể như thế nào thì ông đều phải bảo vệ tốt địa bàn của Nhân cảnh. Bằng không, cẩn thận bị hàng loạt cường giả vây công Nhân tộc để báo thù.
Mà hiện tại không biết Tô Vũ cùng Liễu Văn Ngạn đang ở chỗ nào!
Từng đạo khí tức vô địch nối liền trời đất!
Đông bộ chiến khu, vô địch Nhân tộc có vị tỉnh lại từ trạng thái bế quan, trong lòng hoang mang, đại chiến bạo phát rồi sao?
Rất nhanh, từng vị vô địch bay về các phòng tuyến bốn phương.
Đại quân bắt đầu xuất phát hướng tới khu vực phòng thủ, chuẩn bị sẵn sàng cho đại chiến.
. . .
Nhân cảnh đang chuẩn bị, đề phòng đại chiến bùng nổ.
Mà Tô Vũ thì đã ra khỏi thành.
Ngoài thành vẫn còn đang giao chiến kịch liệt.
Trên không trung, một tôn Ma Thần quét sạch tứ phương, một quyền đánh bay một vị Nhật Nguyệt, một quyền đánh nổ một vị Nhật Nguyệt. . .
Cường hãn khôn cùng!
Đó là Thủy Ma tộc Mặc Hà!
Gã đã tiếp cận Nhật Nguyệt bát trọng, dù cho nhiều vị Nhật Nguyệt vây giết thì lúc này cũng phải bỏ ra cái giá lớn. Một vị cường giả Nhật Nguyệt cảnh bị nổ tung thân thể, nếu không phải Ám Ảnh kịp thời ra tay, chỉ e đã trực tiếp vẫn lạc.
Mà Mặc Hà cũng bị một kiếm đâm xuyên qua đầu, nguyên khí nổ tung, đầu cũng nổ tung.
"Thủy Ma vô địch!" Mặc Hà điên cuồng gầm thét!
Gã muốn chứng đạo vô địch, sao lại có thể bị giết ở đây?
Sẽ không đâu!
Nhưng mà đông lắm.
Nhật Nguyệt nhiều lắm, Ám Ảnh cùng Diệp Hồng Nhạn đều là đỉnh cấp cường giả, là một trong những trụ cột của Đại Minh phủ. Họ phối hợp với nhau kết trận vây giết, giết đến mức cường giả Thủy Ma tộc Nhật Nguyệt thất trọng tối đỉnh đã có dấu hiệu ngã xuống.
"Ma vương sẽ giáng lâm! Ma Đa Na còn đang ở trong thành!"
Gã gầm thét!
Thủy Ma tộc Ma vương nhất định sẽ tới, bởi vì đệ nhất thiên tài của Thủy Ma tộc còn đang ở trong thành. Ma Đa Na còn chưa chết, gã sẽ không bị từ bỏ.
Giống như Nhân tộc cũng sẽ không từ bỏ Tần Phóng vậy.
Diệp Hồng Nhạn cùng Ám Ảnh căn bản không để ý tới lời gã nói!
Ngươi chết trước đi rồi lại nói!
Giờ phút này, bọn họ cũng cảm ứng được Tô Vũ vừa xuất hiện, Diệp Hồng Nhạn quát: "Nhanh lên, nơi này sẽ có vô địch tới, nhanh rời đi, trở về Nhân cảnh!"
Thật hung ác!
Hiện tại xem như bà đã biết vì sao Tô Vũ dám nói vây giết những Nhật Nguyệt đó, bây giờ, thành trì bị phong bế, tử khí nồng đậm. Nhật Nguyệt ngã xuống, vầng trăng rơi vỡ, bọn họ đã thấy 9 vị chết đi rồi!
Vừa nghĩ tới đó, ầm ầm một tiếng, lại thêm một vị Nhật Nguyệt vẫn lạc!
10 người!
Trong thành đã chết 10 vị Nhật Nguyệt cường giả, mà ngoài thành cũng đã chết một tên Nhật Nguyệt cao trọng. . .
Quá độc ác!
Ngoại trừ lần kia của Diệp Bá Thiên, mấy trăm năm gần đây đều không chết nhiều Nhật Nguyệt cảnh cùng lúc như vậy, nhất là còn có cả Nhật Nguyệt cao trọng tồn tại.