Cổ thành rung chuyển, Nhật Nguyệt vẫn lạc.
Các đại chiến khu biên cảnh đều là nơi đại quân tụ tập đầy đủ để đề phòng đột nhiên bùng nổ cuộc chiến.
Mà ở trung ương chiến khu, cũng chính là địa bàn của Yêu tộc, bởi vì Tinh Thần hải là lá chắn tự nhiên nên nơi đây không khẩn trương đến vậy, cộng thêm Yêu tộc chưa nhất thống, cho nên khu biên cảnh cũng rất tản mạn.
Chư Thiên chiến trường, thiên viên địa phương.
Bốn phương là do Thần, Tiên, Nhân, Ma bốn đại chủng tộc chiếm cứ, khu vực trung ương bởi vì có Tinh Thần hải rộng lớn vô biên, chủng tộc khác sinh tồn khá là phiền toái nên chủ yếu chỉ có các loại Yêu tộc và hàng loạt yêu tộc vùng biển, khu vực trọng yếu nhất thành ra lại bị Yêu tộc chiếm cứ.
Đương nhiên, luận về thực lực, Yêu tộc cũng rất mạnh, Long tộc tối cường nhưng mà Long tộc lại không tự cho mình là yêu. Trừ bỏ Long tộc, thì các Yêu tộc khác tán loạn vô cùng, không có Yêu tộc mạnh mẽ nào có thể nhất thống.
So với Nhân cảnh ba mươi sáu phủ tốt xấu gì còn có trận doanh chiến tuyến nhất trí, bên phía Yêu tộc lại còn loạn hơn cả Nhân tộc.
Trên thực tế, chư thiên vạn tộc không có được mấy nơi thuần túy là thống nhất cùng hòa bình.
Ở Ma tộc, Thủy Ma tộc trấn áp các Ma tộc khác nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng nhất thống, mà Huyết Hỏa ma tộc mạnh như vậy lại thường xuyên tự tác chủ trương, bằng mặt nhưng không bằng lòng.
Đồng dạng, Thần tộc cũng gần như thế.
Còn đối với Tiên tộc, nội bộ Tiên tộc phân chia không rõ ràng, không giống với Thần Ma, Tiên tộc có vẻ giống Nhân tộc hơn. Bất quá bên trong Tiên tộc cũng có một nhánh tương đối đặc thù, đó là Cổ Tiên tộc, trên thực tế nó không khác biệt lắm, thế nhưng nghe nói là nó được truyền thừa từ thời đại thượng cổ, tới nay chưa hề ngưng.
Đương nhiên, chúng không phân rõ ràng như Thủy Ma tộc cùng Nguyên Thủy thần tộc. Nội bộ Tiên tộc càng nhiều hơn vẫn là dùng Tiên Vương đạo vực để phân chia thế lực, chứ không phải phân chia chủng tộc.
Đây là hiện trạng của các đại cường tộc.
Thế nhưng, chút đại tộc này loạn thì có loạn nhưng khi đối diện với Nhân tộc lại đều có chung một mục đích, đó chính là không thể để Nhân tộc mở ra lực áp chế giới vực, đây là việc nhất định phải làm!
Nhân tộc mạnh mẽ, ở thời đại thượng cổ có thể coi là vạn tộc chung chủ, điểm này các cổ tộc đều biết, thế nhưng, nếu Nhân tộc đã mất đi địa vị chư thiên bá chủ, bây giờ lại muốn nhất thống vạn tộc lần nữa thì không có khả năng.
Không có bất kỳ chủng tộc nào lại muốn trở thành kẻ phụ thuộc và nô lệ của chủng tộc khác.
Nhân tộc có không ít vô địch, mặc dù không có Nhân Hoàng hoặc là Bán Hoàng tồn tại, thế nhưng thực lực của mấy vị vô địch như Đại Tần vương đều không yếu, nếu không muốn nói là chiến lực cực kỳ cường đại.
Số lượng vô địch nhiều, Nhật Nguyệt, Sơn Hải cũng rất nhiều.
Dưới tình huống như vậy, nếu Nhân tộc tiến vào những giới vực khác mà lại không có sức áp chế thì sẽ chẳng còn ai có thể chế ước nổi, Nhân tộc sẽ một lần nữa áp đảo chư thiên vạn tộc.
Cho nên, đối với Nhân tộc, các tộc đều có chung một suy nghĩ, Nhân tộc có khả năng mạnh mẽ nhưng điều kiện tiên quyết là tuyệt đối không thể xuất hiện Văn Minh sư vô địch.
Tuyệt đối không thể!
Năm mươi năm trước như thế, năm mươi năm sau vẫn vậy!
. . .
Bây giờ Tô Vũ đã trở thành đệ nhất Thiên bảng, Liễu Văn Ngạn trở thành đệ nhất Địa bảng, Hồng Đàm chuẩn bị mở đa thần văn học viện tại Nhân cảnh, truyền thừa phương pháp chia tách thần văn.
Nhất mạch của Ngũ Đại lại lần nữa bị chư thiên vạn tộc chú mục!
Nhất mạch của Ngũ Đại, hoặc là nói đầu nguồn của đa thần văn hệ bây giờ còn có 6 vị gồm Liễu Văn Ngạn, Hồng Đàm, Trần Vĩnh, Bạch Phong, Tô Vũ, Ngô Gia. Còn như mấy vị Hạ Vân Kỳ, Triệu Minh Nguyệt hay Hồ Bình mặc dù cũng là đa thần văn hệ, nhưng lại không tính là đích truyền.
Đích truyền hẳn là chỉ tính bên phía Liễu Văn Ngạn mà thôi.
Vả lại mấy vị kia biểu hiện ra thực lực cùng chiến lực, bao gồm cả tiềm lực đều không đáng sợ bằng nhất mạch của Ngũ Đại.
Tô Vũ thoát khỏi cổ thành, Liễu Văn Ngạn lại trở về Nhân tộc.
Ông đã lớn tuổi, phát nổ thần văn của Diệp Bá Thiên xong nên uy hiếp không bằng trước đó nữa, dĩ nhiên, cũng không phải ông đã hoàn toàn mất hết uy hiếp, tối thiểu thì bây giờ ông vẫn còn nắm giữ mấy viên thần văn vĩnh hằng.
Thế nhưng chúng lại không thành hệ thống, không thành chiến kỹ, so với năm xưa sẽ giảm bớt uy hiếp đi rất nhiều.
Bất kể như thế nào, giờ khắc này, nhất mạch của ông lại lần nữa trở thành tiêu điểm của chư thiên vạn tộc.
Trong đó, mấu chốt nhất chính là Tô Vũ!
. . .
Tô Vũ đã trốn đi, hành tung không rõ.
Lúc này, rất nhiều người đều đang ngó chừng hắn.
Bao gồm cả một số cường giả của Nhân cảnh.
Đại Hạ phủ.
Đại Hạ Văn Minh học phủ.
Vạn Thiên Thánh thấy được bảng danh sách mới nhất, Liệp Thiên bảng.
Đứng đầu Thiên bảng, Tô Vũ!
Thứ hai Thiên bảng, Ma Đa Na!
Thứ ba Thiên bảng, Chiến Vô Song.
Thứ tư Thiên bảng, Đạo Thành.
Thứ năm Thiên bảng, Minh Nguyệt.
Thứ sáu Thiên bảng, Huyền Vô Cực.
Thứ bảy Thiên bảng, Long Ánh Nguyệt.
. . .
Thiên bảng biến hóa không ngừng, trong đó rõ rệt nhất là có tên Tô Vũ cùng với Đạo Thành.
Còn về hai vị Long tộc đã đánh giết Nhật Nguyệt Phá Sơn ngưu nhất tộc thì lại không được lên Thiên bảng, chiến tích của họ tuy mạnh, thế nhưng Liệp Thiên bảng không phải đơn thuần chỉ chú trọng vào chiến tích, bảng danh sách này phần nhiều vẫn là xem tiềm lực.
Tô Vũ giết Nhật Nguyệt tứ trọng, leo lên hạng nhất không phải đơn thuần bởi vì hắn đã giết Nhật Nguyệt tứ trọng, mà là do Liệp Thiên bảng phán đoán cân nhắc tiềm lực của hắn sau này nên mới cho ra kết quả ấy.
Bọn họ cho rằng, Tô Vũ có hi vọng chứng đạo vô địch.
Hi vọng rất lớn!
Còn Đạo Thành có thể lên hạng bốn không phải là bởi vì y đã giết Minh Hòa, mà là hiện tại Đạo Thành đã có một chút thuế biến, dẫn đến Liệp Thiên bảng phán đoán rằng y có thể là thiên tài tuổi trẻ có hi vọng tấn cấp vô địch.
Đương nhiên, về phần Liễu Văn Ngạn. . . Liệp Thiên bảng cân nhắc xếp ông chen lên tới tận đệ nhất Địa bảng. Đạo Thành lên Thiên bảng nên hạng 18 vốn có của Thiên bảng đã rớt xuống chiếm cứ Địa bảng.
Vị vốn đứng hạng 18 Thiên bảng là thành viên của Thiên Uyên Cổ tộc, cùng với hạng 5 Thiên bảng là Minh Nguyệt đều đến từ Cổ tộc.
Thiên Uyên Cổ tộc cũng là đại danh đỉnh đỉnh, năm đó Diệp Bá Thiên đã bị vô địch của bộ tộc này đánh chết.
Năm đó có hai vị vô địch giao thủ với Diệp Bá Thiên, một vị bị giết, còn một vị thì đã giết Diệp Bá Thiên, bản thân bị trọng thương rời đi. Vị này chính là vô địch của Thiên Uyên Cổ tộc, am hiểu nhất nguyền rủa chi thuật.
Bây giờ thiên tài của bộ tộc này đã rớt khỏi Thiên bảng.
Vạn Thiên Thánh nhìn từng cái tên một, rơi vào trầm tư.
Giết Nhật Nguyệt tứ trọng!
Đương nhiên, ông biết đây là do cơ duyên xảo hợp, lần này có khả năng, không có nghĩa là lần sau cũng có thể làm được thế.
Nhưng dù cho chẳng qua là trùng hợp thì điều này cũng đại biểu thực lực Tô Vũ cường hãn hơn rất nhiều, bằng không, hắn sẽ không thể thừa nhận sức ép khi Nhật Nguyệt thần văn tự bạo. Biển ý chí của tên này tuyệt đối không yếu, khả năng là đã có thể so với một chút Sơn Hải trung hậu kỳ.
Biển ý chí mạnh mẽ, thần văn mạnh mẽ, thân thể cũng không yếu. . .
Tô Vũ, Lăng Vân chiến Sơn Hải. . .
Vốn ông cho là khi Tô Vũ bước vào Lăng Vân sẽ là thời gian mở ra đại chiến, bây giờ xem ra cũng chưa hẳn. Cái tên này chiến Sơn Hải chắc chắn không phải những Sơn Hải yếu ớt như trong tưởng tượng của ông, mà đó có thể là Sơn Hải cảnh cực kỳ cường đại.
Nói không chừng còn là kiểu nghịch phạt Nhật Nguyệt!
Vậy thì sẽ hết sức đáng sợ!
Vạn Thiên Thánh nhìn bảng danh sách, rơi vào trầm tư, còn chuyện Tô Vũ bị đuổi giết thì ông lại không buồn để ý. Chư Thiên chiến trường rất lớn, vả lại có đủ loại địa phương thần bí, dù cho vô địch muốn truy giết một người thì cũng không phải việc dễ dàng.
Bây giờ điều ông quan tâm hơn chính là Liễu Văn Ngạn.
Tự bạo hàng loạt thần văn của Diệp Bá Thiên, ông ta có suy tính gì vậy?
Sau này có phải là Liễu Văn Ngạn cũng sẽ có chút biến cố?
Còn Tô Vũ. . . cứ tùy hắn đi thôi!
Ngươi tiếp tục giày vò đi, đại khái là sẽ không chết được, ta từng thấy ngươi tại Nhân cảnh lấy thực lực Lăng Vân chiến Sơn Hải, cho nên chắc chắn là ngươi có thể còn sống trở về, bây giờ, ông cũng chỉ có thể nghĩ như vậy.
Hao phí trăm năm thọ nguyên, nhiều ít gì vẫn phải có tác dụng. Khi Tô Vũ trở về, ngày nào đó hắn bắt đầu đánh Sơn Hải thì khả năng mới là lúc chiến tranh bùng nổ.