Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1441 - Chương 1441: Vân Tiêu Cổ Thành

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1441: Vân Tiêu Cổ Thành
 

Vân Tiêu cổ thành có chút khác biệt so với Thiên Diệt bên kia.

Thành chủ nơi này càng bá đạo hơn một chút!

Giáp sĩ trấn thủ thấy hắn, đại khái là cảm thấy lạ mặt nên nói thẳng: "Vào thành, vòng 30 - 36 thì có thể tìm phòng miễn phí! Những địa phương khác đều có phong tỏa, muốn đi vào cần giao nộp đủ tài nguyên! Bằng không, hết thảy đều không cho phép vào bên trong!"

"Trong thành, không cho phép chém giết!"

"Không được phá hư cổ ốc!"

Dứt lời, giáp sĩ kia lạnh lùng nói: "Nhất là Nhân tộc, không cho phép gây sự trong thành, không nên cảm thấy Nhân tộc đều có thể học theo Tô Vũ!"

Rõ ràng, chuyện của Tô Vũ đã truyền ra.

Hắn làm rối loạn toàn bộ Thiên Diệt cổ thành!

Vân Tiêu cổ thành cũng cố ý tăng cường cảnh giác, bắt đầu cảnh cáo với những ai thuộc Nhân tộc, không cho phép gây sự, không nên cảm thấy ai ai cũng có thể là Tô Vũ.

Tô Vũ gật đầu, cười giả lả đáp: "Dĩ nhiên! Ta chỉ muốn tiến vào nghỉ ngơi mấy ngày, rất nhanh thôi sẽ ra. Vị đại nhân này, chuyện của Tô Vũ ta cũng đã nghe, bây giờ tình hình bên Thiên Diệt cổ thành thế nào rồi?"

Chuyện này hắn thật sự không biết.

Mất đi điểm bảng, hiện tại cũng không có nguồn tin tức nào.

Giáp sĩ kia làm lơ, không thèm để ý tới hắn.

Mà ở gần cửa thành, có sinh linh hóng chuyện: "Còn có thể thế nào? Chết một đám rồi! Có người cách thật xa vẫn thấy hào quang nhật nguyệt không ngừng rơi vỡ! Bất quá hình như là có vô địch chạy tới, tình huống cụ thể thế nào đại khái một hai ngày sau sẽ có kết luận! Vị huynh đệ này, thiên tài Nhân tộc các ngươi cũng mãnh liệt phết!"

Tô Vũ cười ha hả: "Đương nhiên. Bất quá nói thế thôi, đó là thiên tài, không liên quan gì tới ta, chúng ta không dám lôi kéo làm quen đâu, miễn cho bị Tô Vũ liên lụy. Tên kia khiến mấy ngày gần đây một số chủng tộc thấy ta đều lộ ra ánh mắt dị dạng, cứ như Nhân tộc nào cũng điên rồ giống Tô Vũ vậy. Khó sống quá đi!"

Sinh linh trả lời hắn có vẻ ngoài tương đối quái dị, đỉnh đầu có bảy tám cái sừng, nom hơi cổ quái, giờ phút này nó cũng cười rộ lên đáp: "Đúng thế, Tô Vũ quá hung ác, giết cho Liệp Thiên bảng không ngừng đổi thứ hạng, nhiều năm rồi ta mới được chứng kiến chuyện bát quái lớn dữ vậy. Lần trước xảy ra chuyện vẫn là khi Nhân tộc Diệp Bá Thiên còn sống kia kìa."

Tô Vũ cười hùa theo chứ không nói gì, gật gật đầu khách sáo với đối phương một phen rồi đi vào nội thành.

Sinh linh nhiều sừng cổ quái cũng đi theo vào, vừa đi vừa nói: "Nhân tộc huynh đệ, lần này vào thành cần mua sắm gì không? Ta rất quen thuộc Vân Tiêu cổ thành, hoặc là ngươi muốn ở đâu, gian phòng ốc nào không có sinh linh, ít tử khí thì ta cũng biết đó."

Tô Vũ xua tay, "Đừng, ta nghèo lắm, ta sẽ tự tìm! Huynh đệ, đừng nhìn ta chằm chằm, tuy là lần đầu tiên ta tới Vân Tiêu cổ thành nhưng cũng đã từng đi qua cổ thành khác rồi, cũng tính là kẻ trải đời, các ngươi đừng hố ta!"

". . ."

Sinh linh nhiều sừng kia cười gượng, "Nào có hố ngươi, kiếm miếng cơm ăn thôi, chúng ta khó lăn lộn biết bao! Đâu giống đại tộc như Nhân tộc các ngươi, sống dễ chịu hơn rất nhiều."

"Đó là thiên tài, hoặc là kẻ có bối cảnh, kẻ không có bối cảnh như ta cũng là tự mình kiếm miếng cơm, liếm máu trên lưỡi đao ấy mà."

Tô Vũ lắc đầu, "Lăn lộn trên Chư Thiên chiến trường còn không biết ngày nào sẽ bị cường giả đập chết. Lần này Thiên Diệt cổ thành đã chết một nhóm lớn, ta nghe thấy tin tức ấy mà lạnh cả sống lưng. Aiiz, chư thiên hỗn loạn, không có cách nào sống nổi."

Một người một quái nói chuyện phiếm một hồi, sinh linh kia cũng không dông dài thêm với Tô Vũ nữa, rất nhanh bèn ra khỏi thành, xem bộ dáng là chuẩn bị đi tìm con mồi mới để xem có thể kiếm chút tài nguyên hay không.

Mà Tô Vũ thì không vội vã tìm địa phương vào ở.

Lần trước hắn tới Thiên Diệt cổ thành là buổi tối nên không có cửa hàng nào mở.

Lần này là ban ngày, trên đường phố có không ít cửa hàng, hơn nữa cảm giác việc làm ăn không tồi, có một số là do cư dân mở, có một số thì là do các tiểu tộc mở.

Một số tiểu tộc ở đây cũng sẽ mở cửa hàng trao đổi tài nguyên, tại Chư Thiên chiến trường, cổ thành mặc dù là hiểm địa nhưng chỉ cần không thâm nhập, không giết người, không ở lại quá ba ngày thì nơi này kỳ thật rất an toàn.

Tô Vũ đi dạo một hồi, không có thứ gì tốt, hắn cũng không quá để ý.

Rất nhanh, hắn đã tìm được một căn phòng trống, dò xét bốn phía một phen, sau đó chuẩn bị bắt đầu tiêu hóa những thứ mà lần này hắn thu hoạch được.

. . .

Ngay khi hắn tiến vào trong thành.

Ở hậu điện phủ thành chủ cũng có một tôn tượng đá, nhưng nó hơi khác với Thiên Diệt thành.

Tượng đá ở Vân Tiêu cổ thành là nữ tử.

Lúc bấy giờ, nữ tượng đá kia cũng mở mắt nhìn về phía căn phòng mà Tô Vũ đang ở, trong mắt phảng phất như xuất hiện bóng dáng vốn có của hắn.

Nàng nhìn thấy Tô Vũ, cũng nhìn thấu Tô Vũ.

Tô Vũ có khả năng giấu diếm Nhật Nguyệt, nhưng lại không gạt được vô địch.

Tượng đá nhìn một hồi, sau đó nhắm mắt không nói gì.

Hi vọng hắn sẽ không gây chuyện ở Vân Tiêu Thánh Thành!

Đây chính là Nhân tộc Tô Vũ nổi danh, thế mà hắn lại chạy tới Vân Tiêu Thánh Thành, điều này khiến tượng đá có chút phiền muộn. Ngươi gây họa bên Thiên Diệt kia là được rồi, đừng đến gây họa cho ta!

Nhân tộc không phải đều ưa thích gieo tai họa bên kia sao?

Cái tên khoa trương gì đâu, Thiên Diệt!

Vân Tiêu không tốt hơn à?

Tượng đá nghĩ đến điều này, tiếp tục nhắm mắt, nàng cũng không muốn bị giống như tên tượng đá kia, không có việc gì liền giao lưu trao đổi nhân sinh với cường giả Tử Linh giới, quá nhàm chán!

Bình Luận (0)
Comment