Thân thể Tô Vũ chấn động một phen, huyết khí chấn động tản ra.
Tô Vũ đã có biện pháp tiêu trừ huyết khí!
Lúc trước hắn còn phải đi Đại Kim phủ Nhân tộc để gột rửa huyết khí, hiện tại không cần nữa!
Nguyên khiếu nghịch chuyển!
Tử khí ăn mòn!
Trong nháy mắt, toàn bộ nguyên khí hóa thành tử khí, huyết khí trên người bị ăn mòn trong nháy mắt!
Tô Vũ phát hiện thứ này là một biện pháp tốt để thoát khỏi truy tung!
Tử khí vốn chính là lực lượng tà ác nhất.
Người chết giết người thì sao có huyết khí lây dính được?
Lúc bấy giờ, tử khí trên tay Tô Vũ có tác dụng mới, đó là tinh lọc, đúng vậy, tinh lọc chính mình.
Nghe qua không bình thường chút nào!
Nhưng Tô Vũ thật sự đang dùng tử khí tinh lọc chính mình!
Tử khí rất khó dung hợp với lực lượng các tộc, chủ yếu là vì sự bài xích!
Vậy nên có thể dự phòng thủ đoạn truy tung của kẻ khác dùng với hắn.
Nhưng có một nơi Tô Vũ không thay đổi.
Trái tim!
Trái tim đại biểu hắn vẫn là người sống, nếu nghịch chuyển trái tim thành tử khí, Tô Vũ lo rằng mình sẽ lập tức trở thành người chết, hóa thành Tử Linh tộc chân chính.
Hắn phán đoán, có lẽ trái tim không có vấn đề gì nhỉ?
Trong tình huống bình thường, dù có người truy tung thì cũng không đến mức để lại thứ gì trong tim, nếu không thì hoàn toàn có thể phát nổ trái tim hắn, vậy còn truy tung làm gì?
Cho nên Tô Vũ không dùng tử khí ăn mòn trái tim.
Tô Vũ không biết, khi hắn sinh ra ý niệm này, lúc tử khí vờn quanh trái tim, tôn tiểu nhân ngủ đông trong trái tim nhân tính hóa lau lau cái trán, giống như đang đổ mồ hôi hột.
Sau đó tôn tiểu nhân tiếp tục ngủ say, không nhận thấy có kích thích và nguy cơ, tiểu nhân sẽ không thức tỉnh.
Vừa rồi, tôn tiểu nhân đã nhận ra nguy cơ.
Dùng tử khí tinh lọc tinh huyết tàn lưu, lại dùng ngọn lửa đốt cháy hơi thở tàn lưu, Tô Vũ xử lý xong hết tất cả mới nhẹ nhàng thở ra!
Cẩn thận vẫn hơn!
Chiến trường Chư Thiên có quá nhiều cường giả, chủng tộc nào cũng có vô số thủ đoạn, Minh Hòa gọi mình vài tiếng mà hắn đã suýt mắc mưu, cẩn thận tại đây không bao giờ là điều thừa thãi.
“Thực lực đã tăng lên, hiện tại chắc chắn Vạn tộc đều muốn giết ta, ta nên đi đâu mới tốt?”
Tô Vũ lâm vào trầm tư, hắn định đến địa bàn Yêu tộc ở Tinh Thần hải.
Nhưng hắn không rõ thế cục bên kia hiện giờ thế nào.
Tùy tiện qua đó thì chỉ sợ sẽ gặp phải nguy hiểm.
Tốt nhất nên có nguồn tình báo lâu dài!
Liệp Thiên các không tồi, đáng tiếc... tổ chức này rất nguy hiểm, Tô Vũ không dám tiếp xúc quá nhiều, tốt nhất là tìm tổ chức tình báo khác để giải quyết vấn đề này.
“Trên chiến trường Chư Thiên không có tổ chức tình báo khác ư, chỉ có Liệp Thiên các thôi sao?”
Tô Vũ đoán rằng có lẽ là có tổ chức tình báo khác.
Nếu không, Liệp Thiên các mà có tâm lừa gạt, vậy chẳng phải là có thể chơi đùa hết thảy một vố sao?
Còn có, hiện tại Thiên Diệt Cổ Thành thế nào rồi?
Tô Vũ rất muốn biết kết quả bên kia ra sao, có vô địch hiện thân hay không, đó là những vị vô địch nào?
Bên ngoài, trời tối đen.
Tô Vũ không ra ngoài, ban đêm mà dám ra khỏi cổ phòng thì quá lộ liễu, chắc chắn sẽ kéo tới sự chú ý, hiện giờ hắn cần nhất là phải điệu thấp.
“Thân thể 27 đúc vẫn không đủ!”
Nhìn sắc trời bên ngoài, Tô Vũ mở cửa, nhìn thoáng qua đường phố không người, sau đó hắn đóng cửa lại. Thở dài một tiếng, mới 27 đúc, tính ra thì mới Đằng Không tứ trọng mà thôi!
Ta quá yếu.
Đường còn dài a!
Sớm muộn gì Đại Hạ phủ cũng đại loạn, thực lực của hắn vẫn còn chưa đủ.
Lúc này dù hắn không có biện pháp can thiệp đại loạn bên kia thì cũng muốn có đủ lực lượng và tự tin để trợ giúp Bạch Phong và Hồng Đàm, ít nhất là giữ được tánh mạng bọn họ!
“Sáng mai phải đi tra xét xem làm cách nào lấy được tình báo tinh chuẩn, sau đó đi Tinh Thần hải.”
Nghĩ vậy, Tô Vũ tiếp tục tu luyện!
Thiên Nguyên khí đúc thân, hô hấp pháp hít vào thở ra.
Đã dùng thiên địa huyền quang, giờ cảm giác dùng Thiên Nguyên khí tu luyện rất chậm, thôi, dùng tạm đi, càng đến hậu kỳ đúc thể càng khó, dùng Thiên Nguyên khí thì nửa tháng một tháng cũng có thể đúc thể một lần!
Miễn cưỡng dùng vậy!
Tô Vũ bất đắc dĩ, hắn đã quen tu luyện nhanh chóng rồi, bỗng nhiên chậm lại thật sự rất khó chịu, nhưng biết làm sao, tạm chấp nhận thôi!
Thiên Nguyên khí không còn thơm như lúc trước.
Đâu chỉ hắn, Cục lông nhỏ trong đầu cũng nghĩ y vậy.
...
Trong lúc Tô Vũ đang tu luyện và chờ đợi.
Bên ngoài Thiên Diệt cổ thành.
Vài vị vô địch tới đón thiên tài nhà mình.
Đạo Vương nhìn thoáng qua Đạo Thành, thấy hắn trầm mặc im lặng thì không nói gì, sau đó nhìn về phía tổ gia của Ma Đa Na, Thủy Ma tộc Ma Thương Ma Vương, mở miệng nói: “Ma Thương, chuyện Tô Vũ tính thế nào?”
Ma Thương lạnh nhạt đáp: “Vĩnh Hằng không tham dự!”
Đạo Vương gật đầu, “Ta biết, nếu là người bình thường, không, dù là thiên tài, kể cả là tuyệt thế thiên kiêu, bao gồm mấy người Hạ Long Võ, năm xưa chúng ta cũng chưa từng để ý tới, nếu Vĩnh Hằng giết lung tung, vậy chư thiên vạn giới đã sớm rối loạn, Tiên tộc và Nhân tộc vẫn là đồng minh… Nhưng vấn đề của Tô Vũ không phải là giết chóc, không phải vì hắn giết Cửu Huyền, cũng không phải vì hắn đã hại chết nhiều cường giả Nhật Nguyệt, có thể hại chết nhiều Nhật Nguyệt như vậy chính là bản lĩnh của hắn...”
Đạo Vương nói một câu tương đối công bằng, dưới vô địch, bọn họ mặc kệ.
Trừ phi muốn chứng đạo!
Nhưng Tô Vũ không giống, năm đó Hạ Long Võ cũng giết rất nhiều Nhật Nguyệt, vô địch không nhằm vào y, chờ sau này sắp chứng đạo mới có vô địch theo dõi.
Nhưng Tô Vũ còn có thân phận khác, hắn là thiên tài đa thần văn hệ, người thừa kế Ngũ Đại.
Ma Thương ngẫm nghĩ một lúc rồi mới mở miệng: “Ta biết ý ngươi, thời điểm ngươi tới hình như có tiếp xúc với Tần Quảng, hắn nói thế nào?”
“Đương nhiên hắn có ý muốn bảo vệ, nhưng hiện tại Tô Vũ còn không đáng để tất cả Vĩnh Hằng Nhân tộc bảo vệ, cho nên lúc này giết Tô Vũ, hắn sẽ chỉ âm thầm nhúng tay, sẽ không ra tay toàn lực.”
Ma Thương trầm mặc một hồi, cuối cùng quyết định: “Nhất định phải giết Tô Vũ, ta cũng đồng ý với điều này! Không sợ Nhân tộc có thêm mấy Vĩnh Hằng, chỉ sợ lực áp chế Nhân tộc thật sự mở ra. Đến lúc đó, chắc chắn các giới đều sẽ bị Nhân tộc trả thù mối cừu hận năm xưa chúng ta giết đến Nhân cảnh.”
Nhân tộc lòng dạ hẹp hòi.
Vạn tộc đều biết điều này.
Hiện tại bọn họ đánh không lại, không có biện pháp nên đành ra vẻ đáng thương mà thôi.
Tính cách của Đại Tần vương cũng là có thù tất báo, năm xưa khi mới vừa phát hiện mình không bị áp chế tại giới vực khác, ông giết được bao nhiêu người liền giết, xâm nhập vô bao nhiêu tiểu giới, hoành hành ngang ngược, giết chóc cướp đoạt.
Hiện tại Nhân tộc ở trong tình cảnh khó khăn cũng có liên quan đến đám vô địch bọn họ.
Một ít tiểu tộc cũng bị giết đến sợ!
Đám vô địch khai phủ không có kẻ nào là người tốt.
Đạo Vương thấy lão tán đồng thì mỉm cười gật đầu: “Vậy ép Nhân tộc giao Tô Vũ ra!”