Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1446 - Chương 1446: Quật Khởi Từ Trong Náo Động

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1446: Quật Khởi Từ Trong Náo Động
 

Ma Đa Na đứng bên cạnh, lúc này nghe thấy Đạo Vương nói muốn ép Nhân tộc giao Tô Vũ ra liền đột ngột lên tiếng: “Nếu ta là Tô Vũ, ta sẽ không về Nhân cảnh. Tánh mạng của chính mình không nên trông chờ vào sự thương hại của kẻ khác!”

Gã bình thản đối đáp với vô địch, không chút e dè, “Đạo Vương tiền bối, nếu ta là Tô Vũ, vậy ta sẽ chọn tiếp tục lưu lạc trên Chư Thiên chiến trường, không được thì ẩn núp ở tiểu giới nào đó. Tóm lại, về Nhân cảnh không phải là lựa chọn tốt! Ta chưa tiếp xúc nhiều với Tô Vũ, chỉ cảm ứng được vài lần, chưa từng chạm mặt, nhưng ta tin tưởng nếu ta là hắn, ta sẽ tuyệt đối không về Nhân tộc!”

Đạo Vương hơi trầm ngâm, “Không sai, dù sao cũng là thiên tài, hắn có lựa chọn của chính mình. Ma Đa Na, ngươi cảm thấy hắn sẽ đi đâu?”

Ma Đa Na ngẫm nghĩ: “Tinh Thần hải hoặc là Ma tộc, hoặc là tiểu giới... Ma tộc hỗn loạn, cường giả vi tôn! Yêu tộc rung chuyển, Vạn tộc hội tụ! Tiểu giới thì an toàn hơn.”

Tóm lại, xác suất đi về chiến khu phía Đông Nhân cảnh không lớn.

Đến địa bàn Tiên tộc hoặc là Thần tộc cũng không phải không có khả năng.

Đạo Thành im lặng nãy giờ lên tiếng: “Gia gia, thuật bói toán của ngài rất mạnh, sao ngài không thử tính vị trí hiện tại của hắn?”

Đạo Vương lắc đầu, “Tính toán mà không có căn nguyên rất khó! Tốt nhất là thông qua máu, lông tóc hoặc là thứ khác để tính vị trí của hắn.”

Tuy nói vậy nhưng ông vẫn thử.

Một viên thần văn quấn quanh lòng bàn tay.

Một lát sau, thần văn rung động, Đạo Vương lắc đầu, “Không tính ra, hơn nữa thời không nơi đây đã bị phá hỏng, không vào được trong thành, tính càng khó!”

Không thể hồi tưởng thời không!

Có một vị Ma Vương Ma tộc xen vào: “Đơn giản, Tô Vũ vẫn còn thân nhân, bắt lấy phụ thân hắn, thông qua huyết mạch truy tung, nếu không được thì dứt khoát thông qua phương pháp hồi tưởng thời gian, xem xem có thể đánh chết Tô Vũ từ 19 năm trước không! Hắn không lớn, dùng thời gian hồi tưởng có hy vọng giết chết hắn...”

Đạo Vương lắc đầu, “Tốt nhất là không nên quấy nhiễu thời gian đã qua, nếu không... rất có khả năng khiến toàn bộ thời không thác loạn, cường giả hồi tưởng thời gian rất có thể sẽ vẫn lạc, đây là phương pháp cuối cùng, không thể dùng lung tung! Tìm được phụ thân Tô Vũ, thông qua quan hệ huyết mạch truy tung là một kế sách hay, nhưng Nhân tộc chắc chắn sẽ không giao người.”

Hiện giờ, biện pháp tốt nhất chính là tìm được Tô Long, thông qua quan hệ giữa y và Tô Vũ để truy tung hắn.

Vài vị vô địch thương lượng một lúc vẫn không đưa ra được phương án, cuối cùng tất cả giải tán, nhưng các tộc đều truyền xuống mật lệnh.

Tinh Thần hải, Ma giới, Yêu giới đều tập trung tra xét hành tung Tô Vũ, nếu có thiên tài không tầm thường, hoặc là cường giả đặc biệt xuất hiện thì lập tức báo cáo, người như Tô Vũ sẽ không yên lặng ngủ đông.

Điểm này, các vô địch đều là thiên tài tuyệt đỉnh năm xưa đều hiểu quá rõ!

Nếu cứ mãi ngủ đông, vậy thì không cần để ý, bởi vì hắn sẽ không có cơ hội trở nên cường đại, thiên tài như Tô Vũ chỉ có thể quật khởi từ trong náo động.

. . .

Trời đã sáng.

Vân Tiêu cổ thành lại khôi phục sự náo nhiệt.

Cư dân ra ngoài, cửa hàng bắt đầu mở cửa buôn bán.

Tô Vũ ra khỏi cổ phòng.

Còn cơ duyên trong cổ phòng thì. . . hắn đã ở nhiều cổ phòng như vậy, vậy mà chưa gặp lần nào, coi như cơ duyên đó là gió thoảng đi, tiểu gia ta không để bụng.

Bên ngoài rất náo nhiệt.

Mọi người không ngừng truyền lưu chuyện ở Thiên Diệt cổ thành.

“Quá thảm!”

“Đúng vậy, đại thảm án của chư thiên!”

“Hơn 20 vị Nhật Nguyệt, còn có vài vị đại năng Nhật Nguyệt cao trọng, vậy mà chết sạch, không kẻ nào sống sót!”

“Đâu chỉ vậy, một đám cường giả hoạt động gần đó cũng chết!”

“Nghe nói cư dân Thiên Diệt thành đã chết một phần ba! Thi thể khắp nơi!”

“Chỉ còn mấy thiên tài còn sống, còn lại đã chết sạch, nghe nói ngày hôm qua có hơn mười vị vô địch cảnh khai chiến với Tử Linh cổ thành, đánh đến trời sụp đất nứt...”

“Đừng nói bừa, ở đâu ra hơn mười vị vô địch, Thiên Diệt thành cách chúng ta không quá xa, nếu nhiều vô địch tới đó như vậy thì chúng ta cũng phải cảm nhận được sự kinh động rồi!”

“Dù sao cũng có nhiều người đã chết, rất nhiều cường giả, cũng có không ít vô địch tới đó.”

“...”

Trong thành, sinh linh thảo luận náo nhiệt.

Tràng cảnh rất quỷ dị, sơn dương nói chuyện với con báo, con báo nói chuyện với một con chim, con chim kia lại nói với một con sâu...

Đây là chiến trường Chư Thiên.

Ở nơi khác có lẽ không được hài hòa như vậy, nhưng ở cổ thành thì không thể động thủ, ở nơi này, các chủng tộc đối địch cũng có thể hoà bình giao lưu.

“Nghe nói Tô Vũ đã chạy thoát, vô địch cũng chưa bắt được!”

“Không biết lần này có thể bùng nổ trận chiến chư thiên hay không, Vạn tộc vây giết cường giả Nhân tộc.”

“Khó nói lắm, huynh đệ ta truyền tin, biên cảnh Nhân tộc, trong phạm vi Đông Liệt Cốc, mười mấy vị vô địch Nhân tộc lộ diện, khí tức uy áp mấy ngàn dặm, Nhân tộc rất cường đại, các tộc khác chưa chắc đã dám làm gì bọn họ...”

Nhân tộc vẫn rất cường đại!

Lúc này, mười mấy vị vô địch tọa trấn biên cảnh, trấn áp thiên địa, tình thế biên cảnh là chạm vào sẽ lập tức bùng nổ.

Nhưng Thần Ma sẽ hạ quyết tâm khai chiến với Nhân tộc?

Mười mấy vị vô địch không phải là toàn bộ.

Vô địch của Nhân tộc có chừng 40 vị, có mấy vị vô địch khai phủ đã chết, có vài người chứng đạo, còn có một vài vô địch bá chiếm tiểu giới chứng đạo.

Nhiều cường giả vô địch cảnh như vậy, nếu bùng nổ đại chiến, không diệt hết được bọn họ, một khi vô địch Nhân tộc công phá một đại giới, thì kết cục sẽ là trăm họ lầm than.

Hiện tại Vạn tộc do dự chưa quyết, không phải là không tự tin sẽ huỷ diệt được Nhân tộc, mà là không chắc chắn sau khi đánh vỡ Nhân giới, có thể xử lý hết những vô địch thoát khỏi Nhân cảnh hay không, có vài vô địch chứng đạo ở Nhân cảnh, nhưng còn có một vài kẻ chứng đạo trong chư thiên, còn có một ít chứng đạo ở tiểu giới.

Nếu không hoàn toàn chắc chắn, vậy tấn công Nhân tộc sẽ gây ra hậu hoạn khủng khiếp vô cùng.

Các cư dân nghị luận, cường giả vào thành nghỉ ngơi cũng nghị luận.

Một lần hơn 20 vị Nhật Nguyệt và hơn trăm vị Sơn Hải Lăng Vân đã chết, nhiều năm qua, rất ít xảy ra đại chiến như vậy, mà hậu quả kinh người như thế lại chỉ do một người tạo nên, không, là hai người.

Tô Vũ và Liễu Văn Ngạn.

Hai gia hỏa Nhân tộc này quá độc ác.

Bọn họ bẫy giết nhiều cường giả ở cổ thành, có vài kẻ hung đồ bắt đầu tham khảo bắt chước, cảm thấy tương lai có thể chế tạo huyết án ở cổ thành lần nữa giống như Tô Vũ!

Quá kinh điển!

Điển hình của việc lấy yếu thắng mạnh, lấy ít thắng nhiều.

Mấu chốt là sau đó phải thoát khỏi cổ thành thế nào mà không bị Tử Linh đánh chết.

Không ít cường giả phục Tô Vũ sát đất, muốn học hỏi, biết đâu sau này có thể dùng tới, trên chiến trường Chư Thiên có không ít cổ thành, có ai mà không có kẻ thù, nếu có thể học được biện pháp bẫy giết đối thủ của Tô Vũ, vậy thắng lợi sẽ rất nhẹ nhàng.

Tô Vũ cũng đang nghe ngóng.

Thậm chí còn nghe có người lén lút rao bán công pháp tránh Tử Linh của Tô Vũ… Ồ, Vạn tộc cũng có kẻ lừa đảo!

Tô Vũ phục rồi!

Quả nhiên, trên chiến trường Chư Thiên không có người tốt.

Có vài kẻ nhìn thì yếu, trên thực tế, khi ra khỏi thành, rất có khả năng chính là cường đạo giết người cướp của.

Tô Vũ không quan tâm, hắn đi dọc theo đường phố.

Hắn muốn nhìn xem có cách nào lấy được tình báo chuẩn xác hay không, tình báo bên ngoài quá hỗn loạn, thật giả khó phân biệt, chẳng hạn như hơn mười vị vô địch đại chiến cổ thành rõ ràng là vớ vẩn, nhiều vô địch đại chiến như vậy, bên này chắc chắn phải cảm ứng được.

Bình Luận (0)
Comment