Tô Vũ đang đứng quan sát các cửa hàng khắp nơi, cách đó không xa, một vị lão hán Nhân tộc ánh mắt sáng ngời, vội vàng tiến lên hỏi: “Đạo huynh, trông ngươi có vẻ lạ mặt, mới tới hả? Tới từ phủ nào vậy? Trông đạo huynh mạnh mẽ, uy vũ bất khuất như vậy, chẳng lẽ là Chiến Giả Đại Tần phủ hoặc là Đại Hạ phủ? Vừa thấy đã biết là hạng người thực lực cường đại!”
Tô Vũ liếc mắt nhìn lão, trước kia hắn còn ở học phủ, lão sư từng nói, ở trên Chư Thiên chiến trường, trừ phi là người trong quân đội, nếu không, gặp phải Nhân tộc ở bên ngoài thì cũng đừng tin tưởng.
Đặc biệt là bên ngoài địa bàn Nhân tộc, vậy càng đừng nói đến địa bàn tộc khác.
Nhân tộc liên thủ với Ma tộc cùng nhau giết Thần tộc là bình thường.
Thần tộc liên thủ với Nhân tộc giết Thần tộc khác cũng là bình thường.
Tương tự, Nhân tộc liên thủ với chủng tộc khác giết Nhân tộc cũng vậy, ở Nhân cảnh thì gọi là phản đồ, là giáo chúng Vạn Tộc Giáo, ở chiến trường Chư Thiên, cái này gọi là kẻ thích ứng được thì sống sót.
Hai khái niệm không giống nhau!
Đương nhiên, không thể làm như vậy ở trong lãnh địa Nhân cảnh, nếu bị tra được, chắc chắn sẽ phải chết.
Nhân tộc có một cơ cấu rất cường đại, gọi là Thanh Ác Quân, chuyên môn xử lý những người này, cùng với đánh chết cường giả vượt biên.
Thanh Ác Quân do vô địch lãnh đạo, mấy người Đại Tần vương tự mình thống soái.
Trong phạm vi Nhân cảnh, làm vậy chính là muốn tự sát.
Giờ phút này, thấy lão nhân lại gần xum xoe, Tô Vũ thầm nhủ, gã mà không muốn buôn bán thì chính là lừa gạt.
Tô Vũ không phải người quá từng trải, nhưng cũng biết nhân tâm hiểm ác.
Trong đầu có một đống ý niệm, hắn lãnh đạm nói: “Đạo huynh thật tinh mắt, ta đến từ Đại Hạ phủ, còn thực lực mạnh mẽ thì chắc đạo huynh nói đùa, ta ở đây kiếm chút cơm ăn mà thôi!”
Lão nhân cười ha hả: “Khiêm tốn!”
Tô Vũ nói thẳng: “Đạo huynh định tiếp thị cái gì?”
“...”
Lão nhân cười gượng, có điều hoàn toàn không xấu hổ, lão vội vàng nói: “Là thế này, ta và mấy huynh đệ giết được một đầu Phi Long, nội đan Phi Long rất hữu dụng với Chiến Giả, vừa vặn có huynh đệ bị thương cần dùng tiền gấp, vậy nên mới muốn bán đi. Bán cho Vạn tộc thì chúng ta sợ mắc tội thông đồng với địch, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cảm thấy bán cho đồng tộc vẫn tốt hơn...”
Lão cười cười: “Ta vừa nhìn thì đã biết huynh đệ chính là cường giả đỉnh cấp trong Chiến Giả đạo, nội đan Phi Long có công hiệu đúc thân, nguyên khí lột xác, hiệu quả không tệ lắm, đạo huynh có hứng thú không?”
Tô Vũ liếc mắt nhìn lão, bình thản đáp: “Không cần, nội đan Phi Long có tác dụng phụ.”
“Đừng vội, huynh đệ, giá cả có thể thương lượng...”
Tô Vũ cắt lời: “Đây là lần đầu tiên ta tới Vân Tiêu cổ thành, không quen thuộc, ngươi cho ta biết có thể xử lý tang vật ở đâu, giá cả vừa phải, vậy ta sẽ suy xét mua nội đan Phi Long này!”
Lời Tô Vũ quá trực tiếp, nhưng lão giả không để ý, việc này rất dỗi bình thường.
Lão liền đáp: “Huynh đệ tìm đúng người rồi, ở Vân Tiêu cổ thành này có ba nhà có uy tín đáng tin cậy nhất! Thứ nhất chính là Liệp Thiên các!”
Tô Vũ ngoài mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại thất kinh, to gan như vậy ư?
Liệp Thiên các dám mở cửa hàng sao?
Mà nghĩ lại, mở ở cổ thành thì hình như không có vấn đề gì, dù biết Liệp Thiên các ở đây thì cũng sẽ không có ai dám tùy tiện gây chuyện.
“Thứ hai, Thiên Vực liên minh.”
“Thứ ba, Chư Thiên Vạn bảo lâu!”
Tô Vũ không hiểu biết nhiều, nhưng tư liệu Diệp Hồng Nhạn cho hắn cũng có một ít giới thiệu đơn giản.
Tô Vũ không biết Chư Thiên Vạn bảo lâu, nhưng từng nghe nói đến Thiên Vực liên minh, do một vài tiểu tộc liên thủ thành lập, tiểu tộc nghĩa là không có vô địch, chủng tộc không có vô địch thì chính là tiểu tộc.
Thiên Vực liên minh do một đám cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng tổ chức, đều là chủ nhân của một vài tiểu giới, bình thường sẽ không ra ngoài, một khi phát sinh chiến tranh, ở trong tiểu giới, dù mấy vô địch tấn công thì cũng khó có thể làm gì bọn họ.
Đương nhiên là ngoại trừ Nhân tộc.
Nguyện vọng lớn nhất của đám chủ nhân tiểu giới này chính là thăng cấp vô địch, trở thành bách cường chủng tộc, có vô địch tọa trấn, có thể củng cố tiểu giới, không cần lo lắng vô địch nhập giới nữa.
Thành vô địch rồi, kẻ địch tới thì sẽ bị áp chế, 10 vô địch đến đó cũng chưa chắc có thể chém giết một vị vô địch cảnh của tiểu giới.
Chư Thiên Vạn bảo lâu thì hắn không biết.
Tên hoành tráng chưa chắc đã là tổ chức lớn, có lẽ chỉ là cửa hàng nhỏ, mà như vậy cũng là bình thường.
Tô Vũ gật đầu, hắn nói thẳng: “Đến Liệp Thiên các nhìn xem, lão ca dẫn đường cho ta đi, ta bán ít đồ, nếu dư dả, ta sẽ mua nội đan Phi Long.”
Lão giả kia cười gượng: “Huynh đệ, Liệp Thiên các... kẻ trải đời đều biết bọn họ rất lươn lẹo, tuy rằng giá cả không tồi, nhưng chướng mắt thứ rác rưởi, đồ tốt thì bọn họ lại cho giá thấp... Nếu đồ của huynh đệ chỉ bình thường thì Thiên Vực liên minh và Chư Thiên Vạn bảo lâu đều không tồi.”
“Bọn họ mà coi trọng thì có lẽ sẽ tăng giá một chút, đám gia hỏa Liệp Thiên các kia sẽ không tăng giá, chỉ dựa theo giá tiêu chuẩn, bán cũng không được lời.”
Tô Vũ cười: “Ta biết rồi, nhưng ít nhất là yết giá rõ ràng, vậy là đủ, ta từng nghe mấy huynh đệ nói về hai nhà kia, đôi khi bọn họ nhìn ra là bảo vật phủ bụi trần mà lại thu mua như rác rưởi, Liệp Thiên các thì không có lời đồn này ...”
“Huynh đệ biết nhiều thật!”
Lão giả dựng ngón cái, nhếch miệng cười, không khuyên bảo nữa.
Nhìn dáng vẻ thì có lẽ là người lõi đời, không biết có phải kẻ sống ở Thiên Diệt cổ thành bên kia hay không.
Tô Vũ mỉm cười im lặng, tùy tiện tán phét vài câu, về cơ bản trong tình huống này, nói sai cũng chẳng sao, với phong cách hành sự của Liệp Thiên các, yết giá rõ ràng là bình thường.
Hơn nữa Liệp Thiên các chủ yếu giao dịch tình báo, đến đó có lẽ có thể lấy được một ít tình báo.
Tô Vũ đi theo lão giả, tùy ý hỏi thăm một ít bát quái, chẳng hạn như chuyện Thiên Diệt thành bên kia.
Lão nhân không thèm để ý, hôm nay toàn thành đều bát quái chuyện này.
Gần tới Liệp Thiên các, lão nhân hâm mộ nói: “Đám tiểu nhân vật chúng ta rất cực khổ! Phải tự mình tới cửa giao dịch, nghe nói Liệp Thiên các cung cấp phục vụ 1:1 cho một vài đại nhân vật và đỉnh cấp thiên tài. Có điểm bảng là có thể tùy ý giao lưu cùng bọn họ, phục vụ trong mọi điều kiện hoàn cảnh, aiiiz, đời này ta không có hy vọng, nếu thành Nhật Nguyệt thì may ra mới nhận được điểm bảng...”
Tô Vũ cạn lời!
Hóa ra điểm bảng ở trong mắt bọn họ chính là thứ đại nhân vật mới có thể có?
Cũng đúng!
Có thứ này là có thể giao dịch với Liệp Thiên các bất cứ lúc nào, còn có người tùy thời tới cửa phục vụ, dù nguy hiểm thì vẫn có người tới, không thể không nói, nó rất quan trọng.
Nhưng Tô Vũ lại không để trong lòng!
Những thiên tài hắn giết hầu như đều có.
Hắn lấy được ít nhất bảy tám cái trở lên, nhưng đều đã vứt hết.
Hiển nhiên, những kẻ bị hắn giết có thể xem là đại nhân vật trong mắt lão nhân Đằng Không cảnh này!
Tô Vũ vờ hùa theo: “Ta cũng từng nghe nói về nó, không biết chúng ta có thể kiếm được một cái hay không ...”
“Ta không có hy vọng đâu, lão đệ thì có khả năng đấy, ta thấy lão đệ vẫn còn trẻ, mấy năm nữa, thực lực ngươi mạnh rồi, có lẽ sẽ được Liệp Thiên các coi trọng.”
Tô Vũ phì cười: “Hy vọng thế!”