Vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh bọn họ đã tới một cửa tiệm khá lớn.
Cửa hàng hai tầng mặt phố.
Diện tích rất lớn, cửa rộng mở.
Dùng ý chí chi văn khắc họa tên Liệp Thiên các, là một loại văn tự cổ đại, kiểu chữ giống bảng hiệu ở cổng thành.
Liệp Thiên các, phân bộ Vân Tiêu.
Tô Vũ vào cửa, lầu một là cửa hàng, bày mấy cái bàn... không ngờ lại là hình thức bàn của Nhân tộc, còn có ghế sô pha, có vẻ đều là sản phẩm của Nhân tộc.
Lão giả thì lại không cảm thấy kỳ quái, Nhân tộc sản xuất được nhiều mấy thứ này, hơn nữa giá còn rẻ, Liệp Thiên các dùng đồ của Nhân tộc cũng là bình thường, bọn người kia thực keo kiệt, Tiên tộc và Thần Ma đều thích dùng bảo vật chế tạo bàn ghế. Mà Long tộc thì thích dùng đồ rèn bằng vàng bạc châu báu.
Mua không nổi!
Đồ Nhân tộc dùng tốt, giá lại rẻ, bỏ ra sử dụng cũng không mất mặt.
Tô Vũ mới vừa vào cửa, một nữ nhân tai mèo nhanh chóng đi tới, ngọt ngào bắt chuyện: “Khách nhân cần hỗ trợ gì không? Mời ngồi, chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi, danh dự của Liệp Thiên các là đệ nhất vạn giới, chỉ có khách nhân không thể tưởng được, không có điều gì Liệp Thiên các không làm được.”
Tô Vũ rất muốn mắng, dối trá!
Lần trước lão tử bảo các ngươi diệt Thần Ma, các ngươi liền mặc kệ ta.
Trong biển ý chí, Cục lông nhỏ cũng rất muốn kháng nghị, lừa đảo!
Hỏi các ngươi làm cách nào để có thần văn ngon mà ăn, các ngươi mãi không để ý tới ta!
Một người một cục lông đồng thời phỉ nhổ.
Lão giả nhìn thoáng qua Tô Vũ, cười bảo: “Lão đệ, ta ở bên ngoài chờ ngươi, nếu có hứng thú, vậy giá nội đan Phi Long có thể thương lượng.”
Tô Vũ gật đầu, “Đa tạ lão ca, yên tâm đi, nếu thu hoạch không tồi, đây chỉ là việc nhỏ!”
Thiếu nữ tai mèo chờ lão nhân đi rồi mới lên tiếng: “Khách nhân, Liệp Thiên các chúng ta cũng có nội đan Phi Long, giá cả phải chăng, khách nhân có thể suy xét mua sắm ở Liệp Thiên các!”
“Không cần, các ngươi bán quá đắt!”
Tô Vũ không thèm khách sáo, hắn ngồi xuống, trong cửa hàng còn có vài khách nhân khác, đều có nhân viên nhiệt tình tư vấn.
Hắn tiện tay lấy ra tài liệu rèn Văn Binh, Tô Vũ mở miệng: “Đây là thứ tốt, ta trăm cay ngàn đắng mới vớt lên từ đáy biển Tinh Thần hải, suýt nữa đã bị bảy tám Yêu tộc vây giết, ngươi nhìn xem, thứ này giá trị bao nhiêu?”
“...”
Thiếu nữ tai mèo nhìn thoáng qua, nàng lấy ra một hộp đồ tựa như dùng để giám định, sau đó cầm khối hắc thiết của Tô Vũ tra xét một chút, rồi lễ phép cười đáp: “Khách nhân, đây chỉ là Hồng Quang Địa Cương tầm thường, nếu giao dịch bằng Nguyên Khí dịch, vậy một khối lớn như này có giá trị khoảng 30 giọt Nguyên Khí dịch...”
Giá quá thấp!
“Thấp như vậy ư?”
Tô Vũ thầm mắng, vớ vẩn, mua ở Nhân tộc ít nhất phải tốn 200 điểm công huân, các ngươi dùng 30 giọt Nguyên Khí dịch thu mua, quả nhiên là lòng dạ hiểm độc!
Mà hắn cũng là cố ý.
Đồ quá tốt đương nhiên không thể lấy ra!
Tô Vũ không vui, hỏi: “Thêm chút được không?”
Thiếu nữ tai mèo cười mà không đáp, Liệp Thiên các không tăng giá!
Thích bán hay không thì tùy!
Tô Vũ lầu bầu, hùng hùng hổ hổ, dùng ngôn ngữ Nhân tộc, lúc trước bọn họ giao lưu bằng ngôn ngữ thông dụng, không biết thiếu nữ tai mèo có hiểu hay không, dù sao nàng cũng không nói chuyện.
“Vậy bán, nhưng ta không cần Nguyên Khí dịch...”
Tô Vũ nói: “Ta chuẩn bị ra ngoài kiếm chác, các ngươi bán tình báo đúng không? Ta muốn mua một phần tin tức về tài liệu Hải Thần kim, bao gồm độ nguy hiểm quanh đó, nơi sản sinh, gần đây có sự kiện gì hay không, càng kỹ càng tỉ mỉ càng tốt!”
Hắn không nói mình cần tư liệu Tinh Thần hải, nhưng Hải Thần kim mà hắn nói là một loại tài liệu đúc binh sản sinh trong Tinh Thần hải, chỉ Tinh Thần hải mới có, giá cả xa xỉ.
Lúc trước khi Tô Vũ học tập tri thức đúc binh, hắn đã biết một ít.
Loại tài liệu này chỉ có ở khu vực đó.
Thiếu nữ tai mèo vội đáp: “Bán, khách nhân chờ một lát!”
Nàng nhanh chóng thao tác trên khí giới dùng để giám định, rồi trả lời: “Khách nhân tôn kính, có không ít tin tức liên quan đến tài liệu này, nếu chỉ là tin tức về nơi sản sinh, độ nguy hiểm phụ cận thì không đắt, nhưng nếu muốn biết biến động khu vực phụ cận, trình độ nguy hiểm, vậy cần mua rất nhiều tình báo... Giá cả không rẻ.”
“Toàn bộ thì bao nhiêu tiền?”
“1 vạn giọt Nguyên Khí dịch, hoặc là 3 vạn điểm công huân Nhân tộc.”
Tô Vũ yên lặng nhìn nàng, ngươi cút đi, Liệp Thiên các các ngươi là đồ ăn cướp!
Lão tử mua chút tư liệu mà ngươi muốn thu ta 3 vạn điểm công huân?
Thiếu nữ tai mèo kia tươi cười, có vẻ có chút xấu hổ, nhưng định giá như vậy, nàng cũng không thể làm gì, không mua thì thôi, nhìn dáng vẻ hắn thì cũng mua không nổi.
Nàng thầm nghĩ vậy, ngoài miệng lại nói: “Nếu khách nhân có thiên phú bảng, hoặc là cường giả mới lên bảng thì đều có thể hưởng thụ ưu đãi giảm 80%.”
Tô Vũ tức giận: “Nếu ta là đám cường giả đó, ta còn phải tới cửa hàng nát này của ngươi sao, trực tiếp bảo Liệp Thiên các các ngươi phục vụ 1:1 cho nhanh!”
Thiếu nữ tai mèo không hé răng, cũng không nói gì.
Nàng đã nhìn ra rồi!
Tô Vũ phun tào, rồi lại nói: “Thôi, không mua, quá đắt, ta mới tới Vân Tiêu thành, cho ta một phần tư liệu đại khái về Vân Tiêu thành đi, không cần thông tin cơ mật, loại công khai là được, giá cả phải rẻ!”
“Có, tư liệu tiêu chuẩn, 100 Nguyên Khí dịch một phần.”
Tô Vũ hùng hổ đáp ứng, bán tài liệu, chi trả thêm 70 giọt Nguyên Khí dịch, mang tư liệu rời đi.
...
Ra khỏi Liệp Thiên các, Tô Vũ vẫn giữ dáng vẻ hùng hùng hổ hổ như thế.
Trong lòng hắn lại đang suy nghĩ, xem lát nữa có nên thay đổi thân phận tới mua tư liệu hay không, đương nhiên là không thể chỉ mua của một nhà, giá cả quá đắt, quá đáng chú ý, mỗi nhà mua một chút, rồi tổng hợp lại thì tốt hơn.
Để phòng ngừa bị Liệp Thiên các phát hiện điều dị thường.
Tổ chức này không phải thứ gì tốt lành.
Ít nhất phải biết phân bố thế lực khu vực Tinh Thần hải, thực lực như thế nào, trình độ nguy hiểm ra sao, chỗ nào được lợi, chỗ nào có vô địch tọa trấn...
Ra cửa, hắn lại gặp lão nhân kia, Tô Vũ không nói nhiều, cò kè mặc cả cùng lão nhân một trận, cuối cùng dùng 40 giọt Nguyên Khí dịch mua nội đan Phi Long.
40 giọt Nguyên Khí dịch, Đằng Không cảnh chỉ cần mấy tháng là có thể làm ra.
Giá cả không đắt, dựa theo giá chợ đen thì chỉ khoảng 120 điểm công huân, nhưng đối với Đằng Không mà nói, hơn 100 điểm công huân không phải là ít, xem như một giao dịch không nhỏ.
Nếu tự mình kiếm Nguyên Khí dịch, vậy đừng nghĩ đến chuyện tu luyện trong mấy tháng, đánh sống đánh chết còn không phải là vì tu luyện nhanh hơn sao?
Mua nội đan xong, hắn đuổi khéo lão nhân đi, tiếp tục du đãng trên đường phố, thuận tiện xem tư liệu mới mua được ở Liệp Thiên các, nó rất toàn diện, đều là tin tức công khai.
Thành chủ của Vân Tiêu cổ thành là một vị nữ cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng, đến từ Thanh Hồ nhất tộc.
Hồ tộc cũng có nhiều nhánh, lần trước Hồ tộc chọc đến Tô Vũ ở Đại Hạ phủ, cuối cùng suýt nữa bị Đại Hạ phủ diệt tộc chính là Thất Sắc Minh Hồ.
Chủng tộc đó không mạnh, thiếu chút đã bị Đại Hạ phủ tận diệt.
Thanh Hồ nhất tộc là tộc mạnh nhất trong Hồ tộc, không có vô địch tọa trấn, nhưng có không ít Nhật Nguyệt, cũng không biết vị thành chủ hồ ly Nhật Nguyệt cửu trọng kia dùng phương pháp gì mà trở thành thành chủ.
Không có tên gọi rõ ràng, được xưng là Thanh Ngọc thành chủ.
Nàng ta khá kín đáo, ít lộ diện.
Tô Vũ không để ý cái này, hắn chỉ quan tâm rằng mình có thể đi xem tượng đá ở phủ thành chủ hay không?