Tô Vũ cẩn thận xem xét tư liệu, ở đây có một ít giới thiệu đơn giản, có thể tiến vào hậu điện phủ thành chủ, nhưng... Không phải ai cũng được vào, nếu không phải thiên tài Liệp Thiên Bảng thì phải là cường giả Nhật Nguyệt cảnh.
Những người này mới có thể tiến vào phủ thành chủ quan sát tượng đá.
“Thôi!”
Tô Vũ tiếc hận, ta không thể đi vào rồi!
Cũng có giới thiệu về mấy cửa hàng trong thành, Thiên Vực liên minh và Chư Thiên Vạn bảo lâu tương đối nổi danh cũng có giới thiệu, không hạ thấp bôi nhọ, hình như Liệp Thiên các không coi đối phương là đối thủ, về cơ bản đánh giá khá ổn.
Cũng làm mua bán tình báo, nhưng không quá tinh chuẩn, chỉ là phán đoán đại khái, không thể tin hoàn toàn.
Lúc này Tô Vũ mới biết lai lịch Chư Thiên Vạn bảo lâu.
Nó cũng được coi là một tổ chức lớn, thành lập rất sớm, mà không sớm bằng Liệp Thiên các, sau khi chiến trường Chư Thiên mở ra, tổ chức này liền thành lập, mà chiến trường Chư Thiên mở ra là chuyện từ 1000 năm trước.
Trước đây chỉ có thông đạo đến thế giới của Thần Ma cường tộc và một ít cổ tộc mở ra, mãi đến hơn 400 năm trước mới mở ra thông đạo Nhân tộc.
Mà Chư Thiên Vạn bảo lâu đã thành lập sắp 1000 năm, có lẽ do Thần Ma cường tộc đứng sau, thành lập sau khi chiến trường Chư Thiên khai mở, vậy hiển nhiên là do đại tộc làm, cụ thể là tộc nào, phần tư liệu này không nói tỉ mỉ.
Dù sao cũng không phải Nhân tộc!
Chức năng của Chư Thiên Vạn bảo lâu cũng giống Liệp Thiên các, có lẽ được thành lập để đối kháng Liệp Thiên các.
Nhưng Chư Thiên Vạn bảo lâu có một thứ tương đối nổi danh, cũng là một bảng xếp hạng, Nhật Nguyệt chứng đạo bảng.
Không ai dám xếp hạng vô địch, nhưng Chư Thiên Vạn bảo lâu làm ra bảng Nhật Nguyệt sắp chứng đạo, chỉ liệt kê cường giả Nhật Nguyệt cửu trọng, lá gan cũng không nhỏ, hẳn là sau lưng có vô địch duy trì bày mưu đặt kế.
Bảng này có khả năng truyền lưu và mức độ nổi tiếng nhất định trong vòng các cường giả đỉnh cấp, Liệp Thiên các không làm là bởi vì ghét bỏ cái bảng này không chuẩn.
Đầu năm nay, kẻ âm hiểm nhiều vô số, các bảng khác biệt rất lớn, không giống Liệp Thiên Bảng, chủ yếu là xếp hạng thần binh trong chiến trường Chư Thiên.
Tô Vũ nhìn một hồi, cảm thấy rất thú vị.
Đương nhiên hắn không được xem bảng đơn kia, người bình thường không thể xem được nó, nếu tiêu tiền mua thì giá cả còn không thấp, Tô Vũ cũng không định mua.
...
Đi quanh thành một vòng, lúc đi lúc dừng, Tô Vũ cũng tìm được vị trí mấy cửa hàng khác.
Thuận tiện nghe bát quái trên phố.
Sự kiện Thiên Diệt cổ thành rất oanh động, có tin tức xác thực cho biết Nhật Nguyệt cảnh đã chết sạch, cuối cùng chỉ còn vài vị thiên tài đi ra, vô địch không vào thành, cũng không bùng nổ đại chiến.
Vị thiên tài nào đi ra không phải là bí mật, nhìn vào bảng sẽ biết, không nhiều người sở hữu điểm bảng của Liệp Thiên các, nhưng không phải là không có, Vân Tiêu cổ thành cũng có thiên tài.
Dựa theo danh sách, về cơ bản, Ma Đa Na, Đạo Thành đều còn sống, mà những kẻ còn sống sót cũng không nhiều lắm.
Tô Vũ nghe vậy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Thiên tài khó giết, đây là chuyện chắc chắn. Có kẻ còn được vô địch chống lưng, như Cửu Huyền vậy, kỳ thật chỉ do nàng ta xui xẻo trúng bẫy của Tô Vũ, bằng không Cửu Huyền đã không chết.
Tương tự còn có An Mân Thiên, kẻ này đã sắp chạy ra khỏi thành, kết quả lại xui xẻo trúng phải một đao của Tô Vũ, cuối cùng bỏ mạng tại cổ thành.
“Còn sống...”
Tô Vũ mỉm cười, tốt lắm.
Còn sống, vậy lần sau lại giết!
Hiện giờ hắn không sợ bọn họ, trừ Ma Đa Na vượt trội hơn hắn ra, chỉ có Đạo Thành là Sơn Hải tam trọng... Nhưng có vẻ là được thiên địa khen thưởng mới tăng lên, Tô Vũ không quá để ý.
Sắp bước vào Sơn Hải tam trọng, hẳn là ý chí lực tăng lên, Thần khiếu hợp khiếu.
Chắc chắn phải có thần văn tứ giai.
Ý chí lực tăng lên nhanh như vậy, có lẽ không được rèn giũa hay tích lũy, Đạo Thành vốn có thể vượt giai giết Sơn Hải ngũ trọng, hiện tại vượt giai giết được Sơn Hải lục trọng đã là không tồi, kỳ thật gã đang tự kéo thấp tiềm lực.
Có thể giết Sơn Hải thất trọng hay không còn là một nghi vấn lớn.
Nếu Tô Vũ không mạnh mẽ áp chế, chắc hắn đã tiến vào Lăng Vân ngũ lục trọng.
Nhưng hắn không cần phải làm vậy!
Nếu hắn tới Lăng Vân ngũ lục trọng, giết Lăng Vân thất bát trọng chắc sẽ không còn được nhận khen thưởng, hiện tại tốt hơn, giết xong thì có thể tích lũy khen thưởng.
Ở địa phương này không phải cảnh giới càng cao càng tốt.
Đám thiên tài có ai mà không áp chế đến khi không thể áp chế được hơn nữa mới đành phải thăng cấp?
Cấp bậc càng thấp, vượt cấp càng nhiều, chỗ tốt càng lớn.
“Đạo Thành không chết, còn giết Nhật Nguyệt thất trọng... Thú vị đấy, Minh Hòa là bị gã giết sao?”
“Còn có Long Chiến và Long Vô Ưu cũng giết Nhật Nguyệt nhị trọng... Xếp hạng lại không tăng lên, có vẻ là mượn lực giết, không tự xuất lực.”
Tô Vũ yên lặng thu thập tình báo, cũng nghe ít chuyện liên quan đến Tinh Thần hải.
Tinh Thần hải cách bên này không xa, qua Vân Tiêu cổ thành, đi thêm đại khái 2000 dặm chính là Tinh Thần hải.
Tính ra, cách đại bản doanh Nhân tộc khoảng vạn dặm.
Cảm giác thì xa, trên thực tế không quá xa, nhưng ở giữa có Dục Hải bình nguyên, cường giả rất khó vượt qua, thường xuyên phải đi đường vòng.
“2000 dặm, không xa!”
Tô Vũ tính toán một chút, hắn đi không nhanh thì cũng chỉ cần một hai ngày.
Nhưng Tinh Thần hải rất lớn!
Bên kia có rất nhiều lối vào các tiểu giới.
Lối vào Long giới của Long tộc cũng ở đó, ở đó có thể thường xuyên nhìn thấy cự long, đây cũng là một trong những bá chủ của Tinh Thần hải, phải cẩn thận một chút, Long tộc có không ít nhánh, chủng tộc cũng nhiều.
Tinh Thần hải có rất nhiều đảo nhỏ, có cái có chủ, có cái vô chủ.
Mà bên đó cũng có cổ thành.
Tô Vũ tập hợp tin tức, tiếp tục đến các cửa hàng mua một ít tư liệu đơn giản về Tinh Thần hải, thuận tiện mua một ít tư liệu về Tiên giới, Ma giới, Thần giới...
Để tránh khiến người khác chú ý, nhận ra mục tiêu thật sự mà hắn muốn đi tới.