Đêm nay, Tô Vũ không rời cổ thành.
Hắn ở trong phòng, bắt đầu so sánh tư liệu, xác định kế tiếp mình sẽ đi đâu.
“Nơi nhiều thiên tài, nhiều thứ tốt, nhiều cơ duyên, vô địch không đến...”
Tô Vũ không ngừng thu hẹp phạm vi.
Tốt nhất là giống như Dục Hải bình nguyên, cường giả đến đó sẽ lạc đường.
Cường giả trong miệng hắn ít nhất cũng là Nhật Nguyệt và vô địch, còn Sơn Hải thì bỏ qua.
Không phải hắn khinh thường Sơn Hải, thế nhưng nơi mà Sơn Hải còn không đi được, vậy chỗ đó là địa bàn của một đám rác rưởi, hắn đi làm gì.
Đối với Tô Vũ mà nói, hắn muốn đến một nơi không phải chỉ để tránh né đuổi giết, mà còn để kiếm được chỗ tốt, tăng cường thực lực bản thân.
Nhìn nửa ngày, cuối cùng Tô Vũ khoanh vòng một điểm trên bản đồ!
Đó là một hòn đảo khá lớn trên biển!
“Cửu Tinh đảo!”
Tô Vũ lẩm bẩm: “Trên đảo có 9 lối vào cửu giới, là một cảnh quan khó gặp! Chín đại chủng tộc chiếm đảo, không phân ra thắng bại, đều không muốn từ bỏ khu vực có thông đạo, cho nên tương đối hỗn loạn...”
“Xem như một khu vực của Thiên Vực liên minh, không có vô địch tọa trấn, nhưng có không ít Nhật Nguyệt.”
“Bởi vì có lối vào cửu giới, vô địch sẽ không đến đó để tránh xảy ra tranh cãi, dù sao cũng là địa bàn có chủ.”
“Cửu Tinh đảo cách Tinh Vũ phủ đệ không xa, là một căn cứ chiến lược quan trọng, các đại cường tộc đều có trú điểm ở bên này, nhưng không quá mạnh, tránh khiến cho cửu giới căm thù.”
“Quan trọng là khoảng cách với Tinh Vũ phủ đệ khá gần, Tinh Vũ phủ đệ sắp mở ra, đôi khi sẽ xuất hiện bảo vật đặc thù ở đó, gần đây có lẽ có không ít thiên tài đến sẵn ngồi canh đi.”
Tô Vũ vuốt cằm, là một địa điểm khá tốt.
Mấu chốt ở chỗ, kẻ khác có đoán được ta sẽ đến Cửu Tinh đảo hay không?
Thiên tài đều thích xem náo nhiệt, ở đâu nhiều thiên tài thì đi nơi đó!
Đây là thường thức!
Mình từ cổ thành chạy đến bên kia cũng phù hợp logic.
“Nếu không, hay là ta tìm một chỗ chế tạo huyết án rồi mới qua bên kia?”
Tô Vũ tính toán, mà ngẫm lại thì có vẻ như đang bịt tai trộm chuông, thôi, đi luôn đi thôi, ở đó có lối vào cửu giới, nếu không được thì chạy đến tiểu giới trốn sau.
Tiểu giới không có vô địch, hắn ẩn thân ở đấy, Nhật Nguyệt cửu trọng không gặp thì cũng khó phát hiện ra hắn, tương đối an toàn.
Tính xong đường lui, Tô Vũ bắt đầu tra tìm tin tức liên quan.
Chuẩn bị sẵn sàng rồi đi, tránh cho đến đó mới tìm hiểu, vậy thì sẽ trở tay không kịp.
. . .
Trong lúc này.
Bên ngoài Thiên Diệt cổ thành.
Đạo Thành ngồi xếp bằng ngoài thành thật lâu, cuối cùng y đứng dậy, đi về một hướng.
Cách đó không xa, Thiên Đạc đang loại trừ tử khí cũng đứng dậy, tiến lại gần, phía sau, Ma Đa Na đang xem tư liệu, thấy gã đứng dậy rời đi thì cất tiếng hỏi: “Ngươi muốn đến Tinh Thần hải?”
“Đúng vậy!”
Thiên Đạc không quay đầu lại, “Rất có khả năng Tô Vũ sẽ qua bên kia, không phải cổ thành thì chính là Cửu Tinh đảo, hoặc là đảo nhỏ gần Tinh Vũ phủ đệ, ta phải đi xem...”
“Ngươi gặp hắn, ngươi sẽ phải chết!”
Ma Đa Na bình thản hỏi: “Ngươi sẽ chủ động tìm hắn sao?”
“Không, ta đi tôi luyện chính mình!”
Thiên Đạc đáp: “Nếu hắn đến Cửu Tinh đảo, nơi đó sẽ sớm trở nên hỗn loạn, dục vọng sát lục của hắn nặng hơn bất cứ ai, ta đi tôi luyện chính mình, làm chính mình cường đại hơn. Ma Đa Na, ta sẽ không thua ngươi!”
Gã đi rồi, Ma Đa Na cũng không thèm để ý, tiếp tục xem tư liệu, lẩm bẩm: “Cửu Tinh đảo, 9 lối vào cửu giới... Đúng là rất có khả năng, vô địch không đến đây, tránh khiến cho cửu giới bất mãn, là một địa điểm rất tốt!”
Gã gật đầu, xem như đồng ý với phán đoán của Thiên Đạc.
Khả năng Tô Vũ đến đấy là rất lớn.
Ma Đa Na bật cười, “Lần này không có nhiều người tới, đều là một đám đồ cổ, không thú vị!”
“Chiến Vô Song, Huyền Vô Cực, Minh Nguyệt... Các ngươi tới mới vui!”
Lần này Tô Vũ chỉ giết được một đám thấp yếu, có gì vui chứ.
Không có cường giả Thiên bảng nào chết, vậy thì có gì thú vị!
Ma Đa Na cười cười, lấy ra truyền âm phù, “Cũng không biết có nhận được hay không, thôi kệ...”
Gã nhanh chóng phát tin tức ra, rồi cầm lấy Liệp Thiên bảng, viết xuống: “Thay ta báo cho mọi người Thiên bảng, ta muốn đi Cửu Tinh đảo, có khả năng Tô Vũ cũng đến đó, đi xem náo nhiệt nào!”
Liệp Thiên các nhanh chóng đáp lại: “Tin tức chắn chắn?”
“Suy đoán mà thôi, Liệp Thiên các tự tra xét đi!”
Ma Đa Na lại nói: “Quên mất, gọi cả Chú Hồn rớt xuống Địa Bảng cùng với Tần Phóng của Nhân tộc... Người nhiều mới vui, nhất mạch của Diệp Bá Thiên Chú Hồn Thiên Uyên nhất tộc là tử địch, Chú Hồn mà không đến đó thì còn có nghĩa lý gì!”
“Được!”
Liệp Thiên các trả lời.
Tin tức thông qua điểm bảng nhanh chóng truyền cho các thiên tài.
...
Mà giờ phút này, Tô Vũ còn không biết hắn mới vừa quyết định xong, kết quả người ta đã đến đó ngồi canh trước.
Suy nghĩ của thiên tài rất giống nhau.
Nơi nào hỗn loạn, nơi nào có nhiều thiên tài tranh phong, vậy thì đến đó!
Mặc kệ Tô Vũ có đi hay không, chờ bên kia loạn lên, Tô Vũ cũng sẽ đến, không đến cũng không được, bởi vì thiên tài đều ở đó, không cần ép ngươi đi, chỉ cần dụ dỗ là được.
Tin tức này mới vừa truyền lưu, đã có rất nhiều cường giả nhanh chân chạy tới Cửu Tinh đảo.
Tô Vũ không biết, hắn mới có ý nghĩ mà thôi, nhưng người ta đã giúp hắn chuẩn bị sẵn trận địa rồi.
Giờ khắc này, đám thiên tài Thiên bảng chưa từng lộ diện cũng sôi nổi chạy đến bên kia.
Người khác sợ Tô Vũ, bọn họ không sợ.
Đánh chết thiên tài Thiên bảng mới là mục tiêu của bọn họ.
. . .
Ở Vân Tiêu cổ thành hai ngày, Tô Vũ quyết định rời đi.
Chế tạo một hồi huyết án ở đây không có tác dụng gì.
Huống chi, trong thành còn có một vị đại năng Nhật Nguyệt cửu trọng, ai biết vị này có giống vị ở Thiên Diệt cổ thành bên kia hay không. Thiên Hà không thích nhúng tay, vị Thanh Ngọc thành chủ này thì khó nói.
Hơn nữa, Vân Tiêu cổ thành không có nhiều cường giả.
Giết cũng chẳng được lợi gì nhiều.
Giết cho có thì chẳng để làm gì.
Muốn giết thì phải giết tinh anh, hoặc chủng tộc như Phá Sơn ngưu, có thể cung cấp nhiều tinh huyết cho mình, giết người tại đây thì chỉ có lợi cho Tử Linh mà thôi.
Trước khi bóng đêm buông xuống, Tô Vũ rời cổ thành.
Đứng ở trước cửa, hắn quay đầu nhìn lại phía nội thành, có chút tiếc nuối, hắn biết đúc tượng đá sẽ được lợi, nhưng lần này không gặp được.
Thật sự là đáng tiếc!
“Ta sẽ quay lại.”
Tô Vũ âm thầm hạ quyết tâm, tới đây mà tay trắng rời đi, còn phí không ít tài nguyên mua sắm tình báo, quá lỗ!
Sớm muộn gì hắn cũng sẽ trở về!
Giờ khắc này, trong cổ thành, tượng đá mở mắt như cảm nhận được gì đó, yên lặng chăm chú nhìn ôn thần kia rời đi, Nhân tộc vẫn luôn như vậy, thời kỳ thượng cổ bá đạo, hiện giờ đã suy sụp mà vẫn bá đạo như thế.
Gia hỏa này gây chuyện ở Thiên Diệt thành còn chưa đủ, hiện tại rời đi vậy mà còn không cam lòng.
Có điều thực lực hắn tiến bộ không ít.
Nữ tượng đá yên lặng nhìn, hắn đã tiến bộ rất lớn.
Dù Nhân tộc suy sụp, nhưng vẫn chưa bao giờ thiếu thiên tài.