Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1477 - Chương 1477: Nhất Định Phải Điệu Thấp

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1477: Nhất Định Phải Điệu Thấp
 

Phù Thổ Linh hộc máu, Tô Vũ cũng cau mày.

Thật khó giết!

Đáng chết!

Đám hậu duệ vô địch không có kẻ nào tốt cả, mỗi người đều cất giấu đại sát chiêu.

Đương nhiên nếu cho hắn đại sát chiêu ấy thì hắn sẽ không phun tào, kỳ thật hắn cũng không kém, đại sát chiêu giết Nhật Nguyệt của hắn chính là thần văn của Ngũ Đại do Liễu Văn Ngạn cho, cũng coi như vật truyền thừa.

“May mà cỗ lực lượng kia trợ giúp mình đúc thân hai lần!”

Tô Vũ chỉ có thể an ủi mình như vậy, không phải lần này không thu hoạch được gì, ít nhất thì cỗ sinh mệnh lực cường hãn đó đã giúp hắn hoàn thành hai lần đúc thân, cũng không tệ lắm!

Hơn nữa, dương khiếu nửa mở, vết thương do cắn nuốt tinh huyết Sơn Hải thất trọng cũng nhanh chóng khôi phục.

Không tệ!

“Có điều Phù Thổ Linh đã biết tình huống của ta rồi.”

Tô Vũ nhíu mày, đây chính là vấn đề phiền toái nhất.

Tên kia có lẽ vẫn còn thủ đoạn bảo mệnh mà vô địch cho gã.

“Ngũ hành thần quyết...”

Ánh mắt Tô Vũ nghiền ngẫm, có khả năng Phù Thổ Linh còn bốn món nữa, được lắm, ta sẽ theo dõi ngươi, một món có thể giúp ta đúc thân hai lần, bốn món chính là tám lần đúc!

Hơn nữa vẫn còn rất nhiều lực lượng mà hắn không có thời gian hấp thu.

Nếu không thì đã được lợi nhiều hơn.

“Một lần cắn nuốt hai món thì hơi khó, sẽ bị quá tải, nhưng một món... cũng được, ngũ hành thần quyết khá tương đồng với lực lượng Ngũ Hành tộc!”

Đây là lần đầu tiên Tô Vũ phát huy ra tác dụng của ngũ hành thần quyết!

Cảm giác rất tốt.

“Ít nhất Phù Thổ Linh có thể giúp ta đúc thân 8 lần nữa!”

Tốt nhất lần nào cũng cho hắn một kích như ban nãy.

Tô Vũ liếm môi, Phù Thổ Linh, ta sẽ theo dõi ngươi!

Ngươi có thứ tốt như vậy mà còn không giết được ta, vậy ta đây nhất định phải đoạt lấy!

"Phù Thổ Linh!"

Tô Vũ thì thào một tiếng, cái tên này ẩn giấu rất sâu, hắn phải cẩn thận bị gã bán hành tung của mình, tận lực cách xa ra mới được.

Không thể xử lý Phù Thổ Linh, cũng không thể bắt được gã khiến Tô Vũ hơi tiếc nuối.

Bất quá đành chịu, nhân sinh tám chín phần là không được như ý.

Chắc chắn phải có điểm tiếc nuối!

Bây giờ Tô Vũ chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

Trước mắt, tên kia khẳng định hết sức cảnh giác, truy tung cũng chưa chắc có thể đuổi tới, vả lại thủ đoạn của gã cũng không ít.

"Thôi thì lại đi tìm Thiên Đạc cùng Tiểu Kim Long vậy. . ."

"Thủ đoạn của Tiểu Kim Long không tồi, Thiên Đạc thì có vẻ lỗ mãng hơn."

Tô Vũ không dám khinh thường đầu Long tộc kia, nghe nói có vô địch ra mặt vì nó.

Gia gia nó Đại trưởng lão của Kim Long tộc, một vị vô địch mạnh mẽ.

Thiên Đạc thì khác, gã là truyền nhân mười bảy mười tám của một vị Ma vương, mặc dù cũng tính là hậu duệ vô địch, thế nhưng quan hệ rất xa.

Thần Ma sống lâu, hậu duệ nhiều, truyền thừa xa xưa.

Đến thế hệ này của Thiên Đạc thì trừ phi có thiên phú đặc biệt cường đại, bằng không vô địch chẳng buồn để ý tới sự tồn tại của ngươi.

Bất quá tốt xấu gì cũng là hậu duệ vô địch, đôi lúc cái thân phận này vẫn có chỗ dùng.

"Mục tiêu chủ yếu vẫn là Thiên Đạc. . ."

Tô Vũ đã có quyết định. Tiểu Kim Long sẽ có biện pháp liên hệ trực tiếp với vô địch, hơn nữa khoảng cách từ Long giới đến bên này lại gần, đánh chủ ý lên nó tương đối nguy hiểm.

Chiến một trận với Phù Thổ Linh xong đã giúp Tô Vũ tỉnh táo hơn hẳn, cũng giúp hắn nhận ra một sự thật: ta không cường đại như ta tưởng.

Hắn giết Nhật Nguyệt chẳng qua là ngoài ý muốn, nguyên nhân chủ yếu vẫn là thiên thời địa lợi cộng với thần văn của Ngũ Đại hỗ trợ.

Lần sau mà gặp phải Nhật Nguyệt, chân chính đối chiến thì hắn cầm chắc cái chết.

Tô Vũ âm thầm cảnh cáo chính mình!

Nhiều nhất hắn chỉ có thể so sánh với Sơn Hải cặn bã, trong khi nơi đây có rất nhiều Nhật Nguyệt, không nên ảo tưởng bản thân mạnh mẽ mà mạo hiểm làm trò ngu ngốc.

Trước đó hắn giết được vài tên Sơn Hải, giết được mấy vị Nhật Nguyệt làm hắn từng tự đắc cho rằng bản thân mình đã rất tiến bộ, thậm chí còn cảm thấy thiên tài Thần Ma không tính là cái gì, nhưng nhìn thực tế mà xem, một tên Phù Thổ Linh thôi kém chút đã giết chết hắn.

Phía trên Phù Thổ Linh còn vô số thiên tài đáng gờm khác.

Trong lòng Tô Vũ trầm tư một lúc, cuối cùng bình tĩnh lại, cấp tốc chuyển đổi một thoáng, hóa thành một đầu Thiết Dực điểu!

Phá Sơn ngưu. . . Nguyên lai tưởng rằng làm vậy là điệu thấp, kết quả Tô Vũ phát hiện hắn tính sai rồi. Tinh huyết Phá Sơn ngưu thơm như vậy, lại là tinh huyết phổ biến phù hợp để sử dụng, hiển nhiên không phải chỉ có mình hắn có ý đồ với bộ tộc này, khả năng cao là Phù Thổ Linh cũng bị máu Phá Sơn ngưu hấp dẫn tới.

Khó trách!

Khó trách Tinh Thần hải rộng lớn như vậy mà Tô Vũ vẫn chưa gặp được vị “đồng tộc” nào, thậm chí trên Thiên Hà đảo cũng không thấy có Phá Sơn ngưu tồn tại, xem ra là bọn chúng không dám một mình ra cửa.

Thiết Dực điểu chắc là đủ rác rưởi rồi nhỉ?

Lăng Vân cảnh Thiết Dực điểu, có chút thực lực, thế nhưng tinh huyết không đáng tiền, hy vọng sẽ không ai đánh chủ ý lên mình.

Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra.

Điệu thấp! Nhất định phải điệu thấp!

Hiện tại hành tung của hắn bại lộ, còn không biết Phù Thổ Linh có trắng trợn truyền ra ngoài hay không, thời gian tới cần phải cẩn thận hơn nữa.

. . .

Cửu Tinh đảo lớn hơn nhiều so với Thiên Hà đảo.

Nơi này là lối vào cửu giới, toàn bộ hòn đảo được phân ra rất nhiều khu vực, nói là hòn đảo nhưng thật ra diện tích cực lớn, nếu nhét Nhân cảnh vào đây thì một đại phủ cũng không sánh nổi.

Thành trì trên Cửu Tinh đảo cũng không ít, trong đó, mỗi giới vực đều có một thành trì thuộc về riêng mình.

Mà tại hòn đảo trung ương, không liên quan đến lối vào giới vực của bọn họ, cửu giới chung tay thành lập một tòa đại thành, gọi là Cửu Tinh thành.

Cửu Tinh thành thuộc quyền quản lý dưới trướng Thiên Vực liên minh.

Trong thành gặp nhau, dù là chủng tộc đối địch thì cũng miễn cưỡng cư xử bình tĩnh một chút, dưới tình huống bình thường, nhiều ít gì cũng nên cho Thiên Vực liên minh một chút mặt mũi. Tốt xấu gì thì Thiên Vực liên minh cũng là sự liên hợp của cửu giới. Mặc dù bọn họ chưa hẳn một lòng, thế nhưng đối mặt với cường tộc thì trên đại thể Thiên Vực liên minh vẫn có thể liên hợp lại đối phó.

Bởi vì nếu không liên hợp, bọn họ sẽ lâm vào tình cảnh bị kẻ địch từ bên ngoài xâm lấn tiểu giới.

Ngoại trừ Cửu Tinh thành được kiến thiết sau này ra, thì bên trên Cửu Tinh đảo còn có một tòa cổ thành.

Đương nhiên, người lui tới cổ thành không nhiều, bất quá cũng không phải là không có.

Gặp cừu gia, vô phương địch nổi thì sẽ có kẻ trốn vào cổ thành tị nạn.

Trên toàn bộ Cửu Tinh đảo có rất nhiều sinh linh, một phần lý do là vì Cửu Tinh đảo nằm gần Tinh Vũ phủ đệ, nguyên khí nơi này so với bên trong cửu giới thì nồng đậm hơn hẳn.

Vả lại mỗi mười năm thì Tinh Vũ phủ đệ sẽ mở ra một lần, thiên tài tề tụ, náo nhiệt vô cùng.

Bên đây không giống như Dục Hải bình nguyên, bên kia thiên tài dùng Đằng Không Lăng Vân làm chủ, Sơn Hải đều hiếm thấy.

Mà Cửu Tinh đảo bên này thì trừ vô địch hiếm khi xuất hiện, nhưng Nhật Nguyệt lại rất phổ biến.

Không nói đâu xa, những ngày mới rồi đại chiến liên miên không ngừng, cũng đủ khiến cho cư dân ở Cửu Tinh đảo được xem náo nhiệt thỏa mãn.

Xem ra chuyến đi đến Tinh Vũ phủ đệ năm sau sẽ hết sức đặc sắc.

Đây mới là “hoạt động bên thềm” mà thôi!

Vạn tộc vẫn còn rất nhiều thiên tài, chẳng qua có những kẻ không thích xuất đầu lộ diện tại Chư Thiên chiến trường, không đến Chư Thiên chiến trường không có nghĩa là kẻ yếu, có không ít thiên tài đã bắt đầu chinh chiến bốn phương ngay bên trong giới vực nhà mình.

Hoặc là tiềm tu thiên tài của các cổ tộc cũng lục tục bắt đầu xuất quan.

Khi Tinh Vũ phủ đệ mở ra, thiên tài sẽ hội tụ về càng nhiều.

Đằng Không làm cơ sở, Lăng Vân làm chủ, Sơn Hải cũng không hiếm thấy.

Thiên tài càng cường đại, tiến vào tầng càng cao thì lại gặp nguy hiểm càng lớn.

Thực lực mạnh nhưng lớn tuổi thì tiến vô trong đó sẽ lại càng gặp phải hung hiểm hơn.

Có điều đây là một trong những nơi thần bí, được vạn giới quan tâm nhất tại Chư Thiên chiến trường.

Có người từng thu được cơ duyên to lớn tại đây, trong vòng một ngày hợp nhất Thần khiếu, đặt chân đến Nhật Nguyệt.

Có người tại đây nhặt được Thiên binh, lấy được cơ duyên trảm Nhật Nguyệt.

Cũng có người tại đây, nguyên khí trong nháy mắt cửu biến, thu được cổ vật trân phẩm để đặt nền móng cơ sở.

Bình Luận (0)
Comment