Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1476 - Chương 1476: Khóc Không Ra Nước Mắt

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1476: Khóc Không Ra Nước Mắt
 

Phù Thổ Linh cầm nhánh gỗ nhắm thẳng vào Tô Vũ!

“Tô Vũ, chính ngươi muốn chết đấy!”

Uy áp này rất mạnh.

Tô Vũ cả kinh, hắn gầm nhẹ một tiếng, dương khiếu mở ra hơn phân nửa, hắn nhanh chóng cắn nuốt một giọt tinh huyết Sơn Hải thất trọng, trong chớp mắt, hắn rống một tiếng, chém ra một đao.

Ánh đao bao trùm hải vực, bay về phía Phù Thổ Linh.

Một đao này quá mạnh!

Tô Vũ nửa mở dương khiếu, cắn nuốt một giọt tinh huyết, bùng nổ lực lượng Sơn Hải thất trọng, chém ra một đao, thân thể bắt đầu xuất hiện thương tổn, thân thể hắn không thừa nhận được lực lượng cường hãn như vậy.

Nhánh gỗ của Phù Thổ Linh cũng đồng thời tấn công Tô Vũ!

Oanh!

Linh khí hệ mộc nồng đậm bao trùm ánh đao, phanh một tiếng, ánh đao vỡ nát!

Sắc mặt Phù Thổ Linh đại biến, trong lòng mắng to!

Mẹ nó!

Gia hỏa này thật đáng sợ.

Sơn Hải thất trọng!

Nhưng Sơn Hải thất trọng cũng không đỡ được một kích của nhánh gỗ của gã, hắn sẽ phải xong đời!

Một đạo quang mang nhanh chóng bay về phía Tô Vũ.

Dù hiện tại thân thể hắn đã đạt tới Sơn Hải thất trọng thì cũng khó mà đỡ được.

Ánh mắt Tô Vũ trở nên điên cuồng, hắn nhanh chóng phán đoán xem xét tình huống, trong trái tim, tiểu nhân lại thức tỉnh, cảm thấy cực kì bất đắc dĩ, mọe, hắn lại trêu chọc đến ai vậy?

Trong khoảnh khắc tính mạng ngàn cân treo sợi tóc này, Tô Vũ cố gắng ép mình bình tĩnh lại.

Hắn đã có biện pháp ứng đối.

Còn không chỉ một loại.

Thứ nhất, mở dương khiếu hoàn toàn, bùng nổ sức mạnh khủng khiếp rồi cắn nuốt tinh huyết Nhật Nguyệt, liều mạng đối đầu chính diện với nhánh gỗ, có lẽ thân thể sẽ bị trọng thương nhưng vẫn có hy vọng sống sót.

Thứ hai... Ngũ hành thần quyết!

Hắn cảm nhận được sinh cơ nồng đậm tỏa ra từ nhánh gỗ, cảm nhận được lực lượng ngũ hành quen thuộc, nhánh gỗ này có lẽ cùng loại với tiên phù của Cửu Huyền, có khả năng do vô địch tạo ra.

“Có lẽ ngũ hành thần quyết... có thể giải quyết!”

Tô Vũ cảm nhận được lực lượng quen thuộc, hắn đang nghĩ xem mình nên liều mình hay nên thử một lần?

Đương nhiên hắn lựa chọn thử một lần!

Ngũ hành thần quyết đến từ Ngũ Hành tộc!

Kẻ tài cao gan cũng lớn, trong đầu hắn còn có sách họa kim sắc, nhánh gỗ kia xem như công kích ý chí lực, thần văn Nhật Nguyệt đỉnh phong của Diệp Bá Thiên còn không đấu lại sách họa, cái này cũng sẽ không ngoại lệ!

Ngay sau đó, Tô Vũ vận chuyển ngũ hành thần quyết.

180 Thần khiếu nhanh chóng phác họa, hóa thành một cái lưới lớn.

Lực lượng ngũ hành gấp rút bao phủ nhánh gỗ.

Ong!

Hai cỗ ý chí lực va chạm, Tô Vũ bạo rống một tiếng, trực tiếp bao phủ cỗ lực lượng cường hãn kia, kéo vào biển ý chí của mình.

Trong nháy mắt hắn kéo vào biển ý chí, toàn bộ 180 Thần khiếu phát ra quang mang sáng lóa.

Ong!

Biển ý chí rung động, Tô Vũ nhanh chóng tiến hành cắn nuốt, thay đổi cỗ sinh mệnh lực cường đại kia.

Trong nháy mắt, từ thân thể hắn toát ra đại lượng sinh mệnh lực.

Thương thế lập tức khôi phục!

Ầm một tiếng, thân thể kịch chấn, trực tiếp bước vào 28 đúc!

Lúc này tới lượt Phù Thổ Linh biến sắc, cái quỷ gì vậy?

Tô Vũ cắn nuốt ư?

Gã vừa muốn trốn chạy, Tô Vũ đã nhanh chóng xuất hiện trước mắt gã, Phù Thổ Linh mắng to một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh kiếm nhỏ: “Ngươi nhất quyết phải cá chết lưới rách? Ngươi có thể thừa nhận một kích nữa sao?”

“Nhánh gỗ đã được vận dụng, lão tổ Mộc Linh tộc sẽ cảm ứng được, ngươi muốn vô địch tới giết ngươi?”

Tô Vũ hơi chấn động, nhìn gã một cái, giọng hắn thâm trầm: “Nội tình thật thâm hậu, hậu duệ vô địch có một thứ đã không tồi, vậy mà ngươi vẫn còn nữa!”

Dứt lời, Tô Vũ phát ra tất cả lực lượng mới vừa thu nạp, trong biển, vô số thủy thảo điên cuồng sinh trưởng.

Cỗ lực lượng này rất cường đại!

Nhưng vô địch mà tới đây thì sẽ nhanh chóng truy tung được Tô Vũ.

Tô Vũ quyết đoán từ bỏ, lập tức bỏ chạy, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã biến mất, hắn hóa thành Tử Linh, tử khí mài giũa sinh mệnh lực còn dư lại trong cơ thể, va chạm lẫn nhau, nhanh chóng rèn luyện thân thể Tô Vũ!

Đây là lực lượng vô địch!

Còn là sinh mệnh lực, vừa vặn xung đột với lực lượng tử linh.

Hai lực lượng xung đột kịch liệt, thân thể nhanh chóng được rèn luyện.

Thân thể Tô Vũ lại chấn động lần nữa, ầm vang một tiếng, 29 đúc hoàn thành!

Hai cỗ lực lượng này cũng nhanh chóng đạt tới hiệu quả tiêu hao lẫn nhau.

Hóa giải xong lực lượng cường đại trong cơ thể, Tô Vũ lại hóa thành hình người, tử khí tiêu tán, hắn đốt cháy khí tức rồi hoàn toàn biến mất khỏi đây.

. . .

Phù Thổ Linh hoảng sợ chưa dứt, gã vuốt lớp mồ hôi lạnh đọng trên trán.

Sau đó lại hóa thành Thủy Nhân, nắm chặt chuôi kiếm, đây là bảo vật lão tổ Kim Linh tộc cho gã để hộ thân.

Gã không xác định thứ này có thể đối phó với Tô Vũ hay không.

Thật đáng sợ!

Thứ đồ vô địch giao cho gã để phòng thân đương nhiên không có khả năng giết được vô địch, giết Nhật Nguyệt cũng khó, nhưng trong tình huống bình thường thì kẻ dưới Nhật Nguyệt tam trọng bị nhánh gỗ công kích chắc chắn không chết thì cũng bị thương nặng.

Thế mà Tô Vũ vẫn bình an vô sự, hắn đã làm thế nào, cắn nuốt lực lượng Mộc Linh ư?

Phù Thổ Linh hoảng sợ, gã không dám ở lại lâu, nhanh chóng vứt bỏ điểm bảng, chốc lát sau đã biến mất vô tung vô ảnh!

Khủng khiếp thật!

Tên Tô Vũ này thật sự hung tàn, Phù Thổ Linh cảm thấy với thủ đoạn của mình, nếu gặp Sơn Hải thất trọng bát trọng thì gã cũng có thể giết chết!

Hiện tại thì hay rồi, tổn thất một nhánh gỗ mà vẫn chưa giết được Tô Vũ.

Quả nhiên thiên tài đều rất khó giết!

Thiên tài trên Thiên bảng không có kẻ nào là dễ chọc.

Gã trốn chạy rất xa, đột nhiên, có thanh âm vang lên trong đầu: “Phù Thổ Linh, còn cần cứu viện không?”

Là lão tổ Mộc Linh tộc!

Không biết đối phương dùng thủ đoạn gì vượt qua hư không để giao lưu với gã.

Phù Thổ Linh nhanh chóng đáp: “Không cần, đối thủ đã chạy rồi. Lão tổ, nhánh Mộc Linh của ngài bị ta dùng rồi, nhưng ta không giết được đối phương...”

“Khó đánh chết Nhật Nguyệt lắm, cẩn thận một chút, đối phương đã ma diệt Mộc Linh khí nên không thể truy tung vị trí, đừng trêu chọc Nhật Nguyệt, ngươi giết Sơn Hải ngũ trọng đúng không? Ta đã thấy điểm bảng thay đổi rồi, giết thì giết thôi, nhưng đừng khiêu chiến Nhật Nguyệt, mượn dùng ngoại lực giết Nhật Nguyệt thì ngươi cũng khó lên được Thiên bảng...”

Phù Thổ Linh khóc không ra nước mắt!

Không phải mà.

Lão tổ cho rằng gã đối phó với Nhật Nguyệt, nhưng không phải, người ta chỉ là Lăng Vân thôi, còn là Lăng Vân sơ kỳ.

Nhật Nguyệt gì chứ?

“Lão tổ, không phải Nhật Nguyệt...”

“Thần Ma cường tộc Sơn Hải đỉnh phong à... Vậy cũng có chút thủ đoạn...”

“Là Lăng Vân, Tô Vũ, đứng đầu Thiên bảng...”

“...”

Liên hệ gián đoạn, có thể là do Mộc Linh lão tổ không duy trì được thời gian quá dài, có thể là bị chấn động, tóm lại, giờ khắc này liên hệ đã gián đoạn!

Phù Thổ Linh hộc máu.

Biển ý chí rung chuyển.

Liên hệ vượt biên giới, chính gã cũng phải chịu áp lực cực lớn.

Có khả năng Mộc Linh lão tổ còn đang ở ngũ hành giới, mình chưa chết, chưa chắc đối phương đã tới chiến trường Chư Thiên.

“Chắc lão tổ cũng không ngờ tới!”

Phù Thổ Linh phun tào, rõ ràng là nói thứ này có thể giết Nhật Nguyệt, kết quả còn không giết được Lăng Vân, không biết lão tổ có phải hoài nghi mộc sinh hay không.

Phù Thổ Linh không dám bất cẩn, tiếp tục trốn chạy.

Thật xui xẻo!

Không thu hoạch được gì mà đã mất đi nhánh gỗ, mỗi lão tổ của năm tộc đều giao một thứ cho gã, nếu dùng hết cả 5 cái... gã không còn gì để dựa vào, vô địch khó mà ra mặt cho gã, trừ khi có vô địch muốn giết gã!

Bình thường thiên tài đều phải tự lực cánh sinh.

Lần này thiệt hại 1 món, còn dư lại 4 món.

Gã lang bạt chiến trường Chư Thiên, gặp không ít địch nhân, đây là lần đầu tiên sử dụng, kết quả hiệu quả chỉ tạm được.

“Xui xẻo thật!”

Phù Thổ Linh buồn bực, khóc không ra nước mắt.

Sao lại gặp phải tên kia?

Suýt nữa thì đã chết rồi!

Quá hung hiểm!

Năm cơ hội bảo mệnh mà đã dùng mất một lần.

Bình Luận (0)
Comment