"Hạng 12 Địa bảng rồi?"
Tô Vũ kinh ngạc tán thán, "Lâu rồi ta không có cơ hội xem Liệp Thiên bảng, không nghĩ Thiên Đạc đại nhân đã tiến vào hạng 12!"
"Đúng thế, mấy ngày trước Thiên Đạc đại nhân vừa giết một vị Sơn Hải nhị trọng, cộng thêm việc Địa bảng chết không ít người, cho nên thứ hạng của Thiên Đạc đại nhân tăng tiến rất nhanh. . ."
Không sai, người chết không ít!
Địa bảng có 72 vị, một mình Tô Vũ đã giết hết mấy người, ví dụ như Cửu Huyền, ví dụ như An Mân Thiên… Bất quá gần đây quả thật Tô Vũ không chú ý đến việc bảng xếp hạng có thay đổi thứ tự.
Nói đến thì Tô Vũ khá quen thuộc với những người bài danh phía trên Địa bảng bây giờ, ngoại trừ Chú Hồn chưa từng có dịp tao ngộ.
Thiên Đạc đã tiến vào hạng 12, chính xác là thăng hạng rất nhanh, xem ra gần nhất tên này chém giết hết sức sôi nổi.
"Thiên Đạc đại nhân cũng ở Cửu Tinh thành à?"
"Ừm, bất quá cách mấy ngày lại ra ngoài một chuyến, ngài ấy trú ở Ma tộc sứ quán, ngươi có đến cũng chưa chắc đã gặp được. . ."
Tô Vũ gật đầu, ở Ma tộc sứ quán, ta biết rồi.
Tô Vũ ra vẻ hâm mộ nói: "Ưng Vệ đại nhân, ở Cửu Tinh thành có nhiều cường giả Nhật Nguyệt không? Ngài cảm thấy các vị ấy có đồng ý thu nhận đồ đệ hay không?"
Vị Sơn Hải Thiên Ưng tộc bất đắc dĩ đáp: "Đừng nghĩ nhiều, người ôm tâm tư giống như ngươi không có một vạn cũng phải có đến tám ngàn, cường giả ai rảnh đâu mà để ý đến sinh linh tiểu tộc như chúng ta! Nhật Nguyệt cảnh à? Nhật Nguyệt cảnh dĩ nhiên rất đông đảo, tộc ta còn có một vị Nhật Nguyệt tam trọng ở ngay trong thành kia kìa, nhưng đến bây giờ ta còn chưa được diện kiến lần nào."
Nhật Nguyệt tam trọng cự ưng!
Tô Vũ chợt nhớ tới lúc mình mới vừa vào Tinh Thần hải, khi đó hắn gặp phải một đầu cự ưng kém chút đã vồ trảo muốn ăn mình, lúc ấy nó còn chở một vị cường giả cực kỳ cường hãn trên lưng.
Tô Vũ vội vàng vuốt mông ngựa: "Đại năng Nhật Nguyệt tam trọng? Đại nhân, bộ tộc của ngài còn có Nhật Nguyệt cảnh tọa trấn Cửu Tinh thành, vậy thì may mắn quá rồi."
Sơn Hải Thiên Ưng tộc lắc đầu đáp: "Chớ suy nghĩ quá nhiều! Tộc ta đương nhiên là có cường giả Nhật Nguyệt, có điều vị kia. . . Tóm lại là trèo không tới nổi quan hệ, tựa như Thiết Dực nhất tộc ngươi cũng có cường giả dựa vào Thần tộc, nhưng ngươi có thể đi kéo quan hệ với cường giả Thần tộc để nhờ vả này kia sao?"
"Không thể. . ."
Tô Vũ phiền muộn, có chút hiểu rõ nói: "Ý đại nhân là Ưng tiền bối đang theo tùy tùng cho một vị cường giả khác? Đã là Nhật Nguyệt tam trọng rồi, rốt cuộc là vị đại nhân nào đáng giá để Thiên Ưng tộc tiền bối đi theo như thế?"
Sơn Hải Thiên Ưng tộc thở dài, "Đương nhiên là có, sự tồn tại của Nhật Nguyệt tam trọng đối với chúng ta mà nói chính là cao vời vợi, nhưng đối với những vị cường giả đỉnh cấp thì cũng không tính là gì. Tiền bối tộc ta chính là đi theo cường giả có bài danh cao trên bảng xếp hạng Chứng Đạo - Thái Cổ Cự Nhân tộc Cổ Sơn đại nhân!"
"Thái Cổ Cự Nhân tộc!"
Tô Vũ biết bộ tộc này, là Cổ tộc, thực lực cường hãn vô cùng.
Tô Vũ cũng không xa lạ gì với Cự Nhân tộc, lúc trước Hồng Đàm bắt được ba Đại yêu Sơn Hải, trong đó có một vị thuộc Cự Nhân tộc, chính là Cự Sơn, hai vị còn lại thuộc Huyết tộc Huyết Nguyệt và Ma Đồng tộc Độc Nhãn.
Cự Sơn chỉ là Sơn Hải mà chiến lực đã vô cùng mạnh mẽ, huống hồ chi vị Cổ Sơn kia là Nhật Nguyệt cao trọng.
Hắn đã nhìn thấy tên của đối phương ở trong Chứng Đạo bảng - bảng xếp hạng do Chư Thiên Vạn bảo lâu lập nên, chuyên môn đánh giá những cường giả có khả năng chứng đạo thành công của vạn giới.
Tô Vũ lần nữa hiếu kỳ hỏi: "Đại nhân, rốt cuộc Chứng Đạo bảng có bao nhiêu vị cường giả? Lần trước ta đến Chư Thiên Vạn bảo lâu mua đồ, có tò mò hỏi về bảng danh sách này thế nhưng đối phương không chịu bán, còn nói ta không có tư cách mua. . ."
Tô Vũ bày ra dáng vẻ buồn bực.
Vị Sơn Hải Thiên Ưng tộc phì cười, "Dĩ nhiên! Trừ phi ngươi bước vào Sơn Hải, hoặc là thiên tài của Liệp Thiên bảng. Bằng không thì Chứng Đạo bảng vốn không công khai lưu truyền ra ngoài!"
"Dù sao cũng dính dáng đến mấy vị đại năng sắp chứng đạo, nếu lưu truyền ra người nào bài danh cao người nào bài danh thấp, rất có thể sẽ làm phật lòng đối phương. Chư Thiên Vạn bảo lâu vì việc này mà đã bị vài vị Nhật Nguyệt tập kích nhiều lần!"
Cũng là do hậu trường của Chư Thiên Vạn bảo lâu vẫn tính lợi hại, không thì sớm đã bị quấy nhiễu tới chết.
Tô Vũ cũng cảm thấy hứng thú, nhỏ giọng hỏi dò: "Đại nhân, chúng ta có cơ hội mua bảng danh sách này không?"
Ưng Vệ cười cười, khẽ gật đầu, "Có thể, thế nhưng đừng hỏi ta. . . Thứ này ta không dám mua bán! Ngươi tới Cửu Tinh thành thì có thể tìm Liệp Thiên các mua, Chư Thiên Vạn bảo lâu không bán, nhưng Liệp Thiên các thì có. Bán liền nói là do Chư Thiên Vạn bảo lâu làm, không có quan hệ gì với bọn họ, đám gia hỏa Liệp Thiên các là cố ý vả mặt bên kia đấy."
Tô Vũ ngoài ý muốn, không khỏi bật cười trước tin tức này.
Liệp Thiên các đúng là rất biết cách làm ăn.
Hắn vừa nghĩ tới đây, Ưng Vệ lại nói: "Chuyện này cũng bình thường, Chư Thiên Vạn bảo lâu cũng bảng điểm bảng của bọn họ thôi. Điểm bảng khó cầu, mà mọi người thì đều muốn có được tin tức mới nhất ngay lập tức, tỉ như thiên tài lên bảng thế nào, lại ví dụ như có ai vừa chết, chết ra sao. . . Người bình thường không phải ai cũng có điểm bảng của Liệp Thiên các, so ra còn khó kiếm được hơn cả Chứng Đạo bảng."
Tô Vũ gật đầu, hắn lại có thêm kiến thức.
Quay đầu phải tranh thủ đi mua ngay hai phần bảng danh sách này nhìn một chút, gần đây hắn không dám mang theo điểm bảng, cho nên thời gian qua hắn không biết tình huống cụ thể gì, những gì nghe được dẫu sao cũng chỉ là tin đồn.
Nắm bắt chiến tích mới nhất của mấy vị thiên tài cũng tốt, như vậy mới có cơ sở để phán đoán thực lực của bọn họ.
Với lại Tô Vũ cũng tò mò muốn xem Chứng Đạo bảng bao gồm những ai, Hạ Long Võ có xếp ở vị trí thứ nhất hay không.
Về phần lão Chu thì thôi đi. . . Tô Vũ nghĩ ngài ấy không có khả năng lên được bảng, dù sao cũng chỉ là Nhật Nguyệt cửu trọng tầm thường.