Nhật Nguyệt cửu trọng ở vạn tộc hẳn là có một nắm lớn!
Không nói những chủng tộc khác, chỉ tính riêng Nhân tộc ba mươi sáu phủ, hiện tại Phủ chủ các đại phủ cơ hồ đều là Nhật Nguyệt cửu trọng.
Ngoài ra các phủ còn có những vị lão nhân bế quan tu luyện đã lâu giống như Đại Đường phủ Trình Mặc. Hoặc là mấy vị tướng chủ binh đoàn tinh nhuệ, phủ trưởng các học phủ như Chu Phá Long…
Tóm lại Nhân tộc có không ít Nhật Nguyệt, Nhật Nguyệt cửu trọng vẫn tương đối nhiều, Tô Vũ phỏng đoán không dưới 50 người!
Đây là ít nhất!
Mà vạn tộc có rất nhiều chủng tộc không có vô địch trấn giữ, nhưng lại có một hoặc vài vị Nhật Nguyệt cửu trọng tọa trấn.
Chưa tính đại tộc thì các tiểu tộc như vậy đã phải có đến mấy trăm vị Nhật Nguyệt cửu trọng rồi.
Lại tính thêm các cường tộc vào thì xem ra đại năng Nhật Nguyệt cửu trọng phải trên cả ngàn vị.
Đương nhiên, đại bộ phận đều thủ ở trong giới vực nhà mình.
Không nói đâu xa, ngay ở cửu giới trên Cửu Tinh đảo cũng thế, Nhật Nguyệt cửu trọng phải vượt qua 10 vị, thế nhưng không có ai tùy tiện ra ngoài. Ở trong giới vực của mình thì bọn họ là sự tồn tại tiếp cận vô địch, có thể chiến với vô địch tộc khác một trận.
Nhưng nếu ra ngoài, mất đi lực áp chế thì vô địch sẽ dễ dàng giết chết bọn họ.
Nhiều Nhật Nguyệt cửu trọng như này, Tô Vũ cảm thấy Hạ Long Võ chưa hẳn đã là đệ nhất nhân, khả năng còn có kẻ khác mạnh hơn.
Ngày thường không nghĩ tới thì không thấy gì, nhưng giờ phút này cẩn thận tính toán một phen, Tô Vũ bỗng thấy hơi tụt cảm xúc.
Vạn tộc quá nhiều, cường giả cũng quá nhiều.
Nhật Nguyệt là cả một nắm lớn.
Gọi là vạn tộc nhưng chưa hẳn thật sự có cả mười ngàn chủng tộc, có điều dựa theo hiểu biết của Tô Vũ thì gộp hết các chủng tộc to to nhỏ nhỏ cũng phải có đến mấy ngàn cái. Mà các tộc nhỏ bình thường hầu như đều có Nhật Nguyệt tồn tại.
Đại tộc thì có thể lên tới mấy trăm, thậm chí hơn ngàn.
Thật muốn tính toán ra thì Nhật Nguyệt toàn vạn tộc tối thiểu phải lên tới mấy ngàn, hoặc là hơn vạn.
Vô địch cũng có tới mấy trăm người.
Thần, Ma, Tiên, Nhân, Long. . . Cộng tổng vô địch của mấy cường tộc này thôi đã vượt qua con số 300.
Tô Vũ càng nghĩ lại càng cảm thấy mình thật tầm thường!
Chỉ dựa vào bản lĩnh hiện giờ thì hẳn chẳng là một cái gì cả.
Nhật Nguyệt nhiều vô số kể, tuy rằng hắn có thể giết Sơn Hải, nếu vào tiểu giới cũng có thể làm bá chủ một phương, thậm chí tại Nhân cảnh cũng được xem là Các lão, nhưng như vậy thì tính là cái gì?
May mà không ai biết suy nghĩ của Tô Vũ, không thì chắc chắn hắn sẽ bị mắng chết.
Ngươi nói nhăng nói cuội cái gì chứ?
Chư thiên vạn tộc truyền thừa đã bao nhiêu năm, sinh linh vạn tộc càng là nhiều vô số kể!
Có thể tu luyện tới Sơn Hải cảnh, chia trung bình ra cũng là trong ức kẻ mới chọn được một.
Tu luyện tới Nhật Nguyệt cảnh thì lại càng ít hơn nữa.
Hơn nữa đây đều là thời gian mấy trăm năm, cả ngàn năm tích lũy ra.
Hắn là một Nhân tộc chỉ mới 19 tuổi, thế mà đem đi so sánh thực lực của chính mình với vô địch hay Nhật Nguyệt, đúng là nói hưu nói vượn!
. . .
Mọi người vừa đi vừa tâm sự, tốc độ cũng không chậm.
Trên đường đi bọn họ đã gặp mấy nơi đang chiến đấu, Ưng Vệ đều mang bọn hắn đi đường vòng rời đi, dù cho kẻ đang đánh nhau chỉ là Lăng Vân thì y cũng lách qua.
Không cần thiết xen vào chuyện của người khác.
Cũng không cần thiết cậy mạnh.
Cường giả Lăng Vân cảnh nhiều, đệ nhất cùng đệ nhị Thiên bảng đều là Lăng Vân, trên Địa bảng cũng có một nhóm lớn Lăng Vân, nhưng đám Lăng Vân này đều giết Sơn Hải như bẻ cổ gà, không phải cứ là Lăng Vân thì sẽ yếu hơn Sơn Hải.
Muốn sinh tồn tại Chư Thiên chiến trường thì yếu tố quan trọng nhất chính là thức thời!
Tô Vũ đi đường cũng cẩn thận quan sát phương hướng, chuẩn bị tùy thời chạy trốn ẩn nấp sau này.
Một khi âm mưu phát động, hắn nhất định phải mau chóng tẩu thoát, thế nên phải lo dò xét tốt tình huống trước, miễn cho đến lúc chạy trốn lại tự đưa mình đến trước cửa nhà kẻ địch.
"Ứng cử viên để giả mạo tốt nhất bây giờ là Thiên Đạc!"
Kỳ thật Phù Thổ Linh càng tốt hơn, có điều Tô Vũ chưa bắt được gã.
Nếu bắt được, chuyện trước tiên hắn muốn làm là giết chết tên này, che giấu bí mật của mình.
Tô Vũ đang nghĩ ngợi, nơi xa, hư không đại chiến bùng nổ!
Mọi người dồn dập nhìn về phía bên kia, Ưng Vệ nhìn thoáng qua, cấp tốc nói: "Nhanh đi đường vòng rời đi, là Thạch Nhân tộc Thạch Tôn, kẻ giao thủ với hắn cũng không yếu, chỉ sợ cũng là thiên tài Liệp Thiên bảng. Aiiiz, gặp được những thiên tài này thì Sơn Hải như ta cũng không có cách nào!"
Rất bất đắc dĩ!
Thạch Tôn!
Ánh mắt Tô Vũ khẽ động, hắn biết tôn thạch nhân này, lúc trước khi Lôi Tuyệt truy sát mình, thạch nhân vừa thấy Lôi Tuyệt đã xông lên đánh, đánh tới nỗi Lôi Tuyệt không thể không né tránh.
Lôi Tuyệt là Lăng Vân cửu trọng, Thạch Tôn chỉ là Lăng Vân thất trọng nhưng vẫn có thể áp chế gã, trong khi Lôi Tuyệt đã từng giết Sơn Hải.
Cho nên chỉ nhìn cũng biết chắc Thạch Tôn cực kỳ cường hãn.
Trên không trung, người đá kia vô cùng thô bạo!
Hắn để mặc đối thủ oanh kích, bản thân thì đấm một quyền ra, âm thanh khí bạo vang vọng đất trời, một quyền lại một quyền, phảng phất vĩnh viễn không có điểm dừng!
Chỉ chốc lát sau, cường giả cùng hắn đối chiến đã vội vã trốn chạy.
Mà Thạch Tôn vẫn không buông tha, hắn cũng mau chóng đuổi theo đối phương.
Ưng Vệ chờ bọn họ đều đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm nói: "Hiện giờ nơi đây có quá nhiều thiên tài tụ tập. Thạch Tôn đang xếp ở vị trí thứ 13 trên Địa bảng, vừa vặn thấp hơn Thiên Đạc một bậc. Ban nãy đối thủ của hắn chính là Phụ Sơn, hạng 15 Địa bảng, xem như một nhánh thuộc Cự Nhân tộc, nhưng không phải Thái Cổ cự nhân, là Long Lực cự nhân, nghe đồn y là hậu duệ của Cự Nhân tộc cùng Long tộc. . ."
Một đám sinh linh hóng hớt náo nhiệt, nghe Ưng Vệ kể thì sợ hãi cảm khái một hồi, Tô Vũ thì bận tâm chuyện khác, hắn nhớ lúc còn ở Đông Liệt cốc, Phù Thổ Linh đã bảo quan hệ giữa gã và Thạch Tôn rất tệ.
Chỉ cần thấy Phù Thổ Linh thì Thạch Tôn liền sấn lên gây chuyện.
Tô Vũ thầm nghĩ, rốt cuộc là Phù Thổ Linh đấu không lại tên này, hay là gã cố ý giả vờ yếu nhược?
Thạch Tôn tuy mạnh, nhưng một quyền của hắn khiến Tô Vũ cảm giác hắn chỉ đơn thuần đọ về cường độ thân thể. Kỳ thật so ra thì thân thể Thạch Tôn còn kém hơn mình, trong khi trước đó mình bạo phát lực lượng Sơn Hải lục trọng mà vẫn không thể đánh chết được Phù Thổ Linh.
Về phần Sơn Hải thất trọng, đó là Tô Vũ dùng sức đối kháng với nhánh gỗ bảo mệnh của gã mà thôi.
"Thạch Tôn. . ."
Trong đầu Tô Vũ lóe lên suy nghĩ, rốt cuộc Phù Thổ Linh yếu thế hơn Thạch Tôn là thật hay diễn kịch
Nếu là thật. . . Vậy có lẽ Thạch Tôn có khả năng khắc chế tên kia.
Một cái thổ dân, một cái thạch đầu nhân.
Xét kỹ thì hai thuộc tính vẫn có chút tương đồng.