Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1492 - Chương 1492: Truyền Nhân Của Các Vị Vô Địch

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1492: Truyền Nhân Của Các Vị Vô Địch
 

Tô Vũ từng đi qua hai tòa cổ thành, nên hắn cũng xem như hiểu khá rõ về nơi này.

Nếu hắn là Phù Thổ Linh thì chắc chắn sẽ không ở vòng ngoài.

Hắn cứ bắt đầu tìm trong vòng 18 đổ đi là được rồi!

Trừ bỏ cư dân, những người khác vào ở đều sẽ có ghi chép cùng biểu hiện, trong vòng 18 thì người không phải cư dân sẽ không quá nhiều.

"Phù Thổ Linh có thực lực không yếu, thế nhưng tối đa cũng sẽ chỉ ở từ vòng 18 đến vòng 12, vào sâu hơn thì e là gã cũng không có năng lực này."

Tô Vũ phán đoán một thoáng, cổ ốc hết sức thần bí, ngọc cảm ứng của hắn cũng không thể dò xét được tình huống nội bộ, bằng không thì việc tìm ra Phù Thổ Linh sẽ rất đơn giản.

Đối phương khẳng định đang ở đây!

Thạch Tôn nói y tận mắt thấy gã tiến vào, nhưng không thấy người tra ngoài, có lẽ Phù Thổ Linh vẫn còn đang ẩn nấp bên trong.

Dù sao Thạch Tôn cũng mới rời khỏi cổ thành không lâu.

Giờ phút này có không ít người đang tìm Thiên Đạc, Đạc Ốc đã truyền âm mấy lần, Tô Vũ không có thời gian để ý tới hắn, mà Ma Đa Na thì chỉ truyền âm một lần, về sau liền không thấy nói gì nữa.

Hiện tại Tô Vũ tiến nhập tử thành, truyền âm phù sẽ bị đứt quãng.

"Không thể truyền âm thành công thì có lẽ Ma tộc sẽ đoán được ta tới cổ thành, dĩ nhiên, cũng có thể là đi sâu vào trong Tinh Thần hải. . ."

Tóm lại, bên này rất nhanh sẽ dẫn tới cường giả.

Hắn phải mau chóng tìm ra Phù Thổ Linh trước để giải quyết sơ hở trong kế hoạch của mình.

Trên đường phố có Tử Linh đi ngang qua, Tô Vũ vội vã tránh đi.

Có thủ vệ tuần tra ban đêm, Tô Vũ cũng không muốn có xung đột với đối phương, hắn nhanh chóng rời đi, tránh tiếp xúc với chúng.

"Phòng ốc của Ngũ Hành tộc. . ."

Có lẽ, cái này càng thích hợp với Phù Thổ Linh.

Tô Vũ lần lượt thu nhỏ phạm vi dò xét, kẻ tài cao thì gan cũng lớn, hơn nửa đêm trên đường phố cơ hồ không có ai, điều này cũng thích hợp để Tô Vũ dò xét.

Tô Vũ một mực dò xét bốn phía, chuẩn bị chờ thời cơ thích hợp thì sẽ hóa thành Tử Linh để tìm Phù Thổ Linh.

Làm thế thì dễ dàng hơn một chút!

Trong thành chỉ cần chớ để vị thành chủ kia để mắt tới là được.

Rất nhanh, Tô Vũ tìm một địa phương không người, mở ra ngọc cảm ứng, thần văn chữ “Kiếp” cũng khởi động, chờ không có động tĩnh gì thì hắn bèn cấp tốc chuyển đổi thành Tử Linh.

. . .

Giờ khắc này, trong phủ thành chủ.

Hậu điện, một tôn tượng đá đột ngột mở mắt ra.

Tượng đá vừa mở mắt liền thấy một tôn tiểu nhân đạp không đi tới, nhìn tượng đá bằng vẻ mặt bất đắc dĩ, lời lẽ ngắn gọn nhưng cực kỳ rành mạch, như thể nó đã làm việc này nhiều lần rồi.

"Đi ngang qua, không phải Tử Linh! Là công pháp đặc thù!"

Tượng đá yên lặng nhìn tôn tiểu nhân, nửa ngày sau mới mở miệng hỏi: "Là Tô Vũ gây ra hỗn loạn đến từ Thiên Diệt cổ thành?"

"Tiền bối biết hắn à?"

"Ta ở tại Thánh thành, hết thảy chuyện trong Thánh thành vô phương giấu diếm ta, vài ngày trước từng có sinh linh đề cập qua!"

Tượng đá lại bổ sung thêm: “Tính tình Thiên Diệt tương đối tốt, nhưng ta thì không, đừng gây chuyện thị phi! Bằng không. . . Ta sẽ trừng trị!"

Tiểu nhân suy nghĩ một chút, cuối cùng quyết đoán mở mắt bịa chuyện: "Phệ Thần tộc Bán Hoàng muốn hắn gây chuyện, dẫn dụ Văn Minh sư vô địch của Thần Ma cường tộc, thôn phệ vài vị, thuận tiện cho hậu duệ của ngài ấy có cơ duyên lịch luyện. . ."

Ánh mắt tượng đá khẽ động, nhìn về phía Tô Vũ, sau một khắc liền xem thấu biển ý chí của hắn, thấy được Cục lông nhỏ nằm ở trên Khoách Thần chùy còn đang say ngủ.

Phệ Thần Bán Hoàng muốn Nhân tộc này gây chuyện ư?

Thật sự là ở trên thân Cục lông nhỏ, tượng đá đã cảm ứng được một một chút lực lượng, không phải tới từ Bán Hoàng mà là đến từ Thiên Diệt, có lẽ Thiên Diệt đã từng ra tay bảo hộ tiểu Phệ Thần này.

Vì để dẫn xuất Thần Ma cường giả rồi tiến hành thôn phệ?

Tượng đá rơi vào trầm tư, một lát sau mới lãnh đạm nói: "Ngươi là ai? Ta chưa từng thấy ngươi!"

"Chư thiên vạn giới, tiền bối cũng không thể gặp hết được. . ."

"Ý chí phân thân của ngươi sắp tiêu tán, ta mà ra tay thì ngươi ngăn không được!"

Tiểu nhân gật đầu, "Ngăn không được! Đừng nói sắp tiêu tán, dù không tiêu tán thì ta cũng ngăn không được tiền bối! Ta được các vị Đại Tần vương, Đại Hạ vương, Đại Minh Vương, Đại Chu vương nhờ bảo hộ người này! Hắn là đồ đệ của Diệt Tằm vương và Thiên Đúc vương. . ."

Một hơi nói ra một nhóm vô địch, tiểu nhân nọ lại bổ sung thêm: "Hắn còn được các vị Đại Tống vương, Đại Hán vương truyền thừa. . ."

Tôn tượng đá kia yên lặng cảm ứng.

Đúng vậy, nó cũng phát hiện được một chút khí tức Vĩnh Hằng mờ nhạt, rất nhiều, hết sức hỗn tạp, đó là vô địch thần văn truyền thừa hoặc là công pháp truyền thừa.

Trong đó, có một cỗ đao khí truyền thừa cực kỳ mạnh mẽ.

"Đao của hắn. . . Học được từ Hạ Long Võ à?"

"Vâng!"

Tượng đá yên lặng, đó là đao của Hạ Long Võ, không phải của Hạ Vô Thần, cái này thì tượng đá có khả năng phân biệt ra, nó từng gặp Đại Hạ vương, cũng đã gặp qua Hạ Long Võ.

Một kẻ hết sức phiền toái!

Trên thân hắn gánh vác rất nhiều truyền thừa của vô địch!

Tượng đá gỏn lọn đáp: "Ta hiểu rồi, không có chuyện gì thì đừng gây phiền toái cho ta là được!"

Dứt lời, nó bèn nhắm mắt!

Quên đi!

Lười xen vào nữa.

Thật sự là vô cùng phiền toái, còn có một tên Phệ Thần Bán Hoàng ở đây, Phệ Thần Bán Hoàng sống quá lâu rồi, xa xưa vô cùng. . . Tượng đá đang suy nghĩ Phệ Thần Bán Hoàng bây giờ có còn là vị năm đó hay chăng?

Nếu phải. . . Thế thì đối phương sống lâu đến dọa người.

Thiên Diệt đều đã cho mặt mũi, vậy khả năng cao là vị năm xưa, không nghĩ bây giờ thế mà đã là lão bạng sinh châu, có được hậu duệ, quả là kỳ quái.

Chẳng lẽ sắp chết rồi?

Nên mới sinh một đứa nhỏ để tiến hành truyền thừa?

Không biết rõ được!

Tiểu nhân tiêu tán, một lần nữa trở về trái tim của Tô Vũ. Bất quá mấy lần đi ra ngoài đã khiến nó có dấu hiệu tiêu tán, nó cũng rất bất đắc dĩ.

Cũng tại tiểu tử này chỉ biết gây chuyện!

Chỉ là tượng đá thôi mà nó phải gặp nhiều vị lắm rồi.

Mà lúc này mới được bao lâu?

Lại thêm một hai lần nữa thì nó sẽ triệt để tiêu tán!

Tô Vũ bây giờ cũng không phải Tô Vũ nhỏ yếu khi xưa, muốn vô thanh vô tức lưu lại ấn ký trong người hắn là điều rất khó.

Bình Luận (0)
Comment