Tô Vũ yên lặng nhìn, chờ đợi bọn họ giao nộp phí dụng.
Hơn 20, gần 30 thế lực.
Không ai rời khỏi.
Nhật Nguyệt không có tinh huyết thì cũng trả bằng tài nguyên khác, sau đó, một khoản tiền ký quỹ kếch xù đã tới trong tay Tô Vũ.
Tô Vũ tra xét rõ ràng một chút, chủ yếu là để đề phòng bọn người kia dùng tinh huyết chính mình thay thế.
Tới Nhật Nguyệt cảnh, nếu đã chết thì thôi, kẻ sống thì có thể lấy máu trọng sinh, phải đề phòng bọn người kia dùng tinh huyết chính mình thay thế, sau đó tiến hành lấy máu trọng sinh, phản giết hắn.
Nhưng cổ thành cũng có ưu điểm, bọn họ mà dùng tinh huyết người sống, Tử Linh sẽ bị hấp dẫn tới.
Của người chết thì không có việc gì.
Hắn nhìn bốn phía, không có Tử Linh cường đại xuất hiện, vẫn ổn.
Tô Vũ mừng thầm.
270 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt là một khoản tài nguyên kếch xù, đánh chết 27 vị Nhật Nguyệt mới kiếm được khoản tài phú này, quả nhiên, gom đám cường tộc lại cùng cho vào bẫy mới có thể kiếm càng nhiều.
Còn tiền ký quỹ này... xác suất trả về không lớn.
Nghĩa là 27 nhà muốn tham dự bán đấu giá, kể cả Nhân tộc đều phải giao nộp, Tô Vũ đau lòng thay cho Chu Quảng Thâm và Tần Hạo, bọn họ kiếm tiền quá khó khăn, lần này giao 10 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt cũng không dễ dàng gì.
Nhưng đành chịu thôi, chỉ có thể cho cả các ngươi cùng vào bẫy, bằng không thì quá đáng ngờ.
Trong lòng suy tư, khúc nhạc dạo cũng coi như kết thúc, Tô Vũ lên tiếng: “Ta sẽ không nói nhiều lời vô nghĩa, lấy thiên địa huyền quang làm cơ sở, 1 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch tính là 3 sợi thiên địa huyền quang, thứ khác dựa theo đánh giá Liệp Thiên các ra giá, tin rằng Liệp Thiên các cũng sẽ không vì một lần bán đấu giá mà đập chiêu bài nhà mình! Giá khởi điểm, 100 sợi thiên địa huyền quang!”
Vừa gọi giá đã là 100 sợi, con số này không thấp.
Đương nhiên, thi thể này đáng giá với con số đó.
Phía Thần tộc, Chiến Vô Song bỗng hỏi: “Phải nói rõ ràng trước, đồ bán đấu giá có phải là toàn bộ những gì vừa bày ra hay không?”
Tô Vũ đáp: “Đương nhiên, công pháp, Thiên binh, thi thể, thần văn bán trọn gói hết, chẳng lẽ phải chia nhỏ ra bán sao? Chia ra thì không đáng cái giá kia nữa!”
Chiến Vô Song gật đầu, vậy thì được.
Phía Ma tộc, Đạc Ốc mở miệng: “Ma tộc sẽ được giảm một phần chứ?”
Tô Vũ khẽ gật đầu, “Dù sao ta cũng là Ma tộc, tuy rằng không thể miễn phí đưa cho Ma tộc, nhưng có thể cho Ma tộc một ít nhượng bộ thích hợp... Đương nhiên là phải giao dịch trực tiếp tại hiện trường, nếu Ma tộc không thể lấy đồ ra... Xin lỗi, vậy phải để cho vị tiếp theo, ta không thích làm giao dịch lỗ vốn!”
Phía Ma tộc, vài vị cường giả không hề hé răng, Thiên Đạc đã nhượng bộ, nói cái gì nữa cũng vô dụng.
Các tộc khác cũng không nói gì, Thiên Đạc phải nhượng bộ Ma tộc là chuyện bình thường, dù sao hắn cũng phải dựa vào Ma tộc.
Phe muốn lấy được thi thể nhất đương nhiên là Thần tộc.
Bởi vì thi thể này chính là Thiên Nghệ Thần tộc, có lẽ có thể thu hoạch được nhiều tin tức và lợi ích hơn.
Khi Tô Vũ vừa dứt lời câu nói ‘bán đấu giá bắt đầu’, phía Thần tộc, Chiến Vô Song trực tiếp nâng giá: “300 sợi!”
Lập tức nâng giá gấp ba!
Loại bỏ đám quỷ nghèo không có tiền, tránh cho quá nhiều người tham dự khiến giá tăng nhiều hơn.
Nào ngờ y mới vừa nói xong, Đạc Ốc liền hô: “500!”
“...”
Ánh mắt những người khác đều trở nên khác thường, ngậm chữ ‘má nó’ trong miệng không phát ra.
Đây là thiên địa huyền quang, không phải Nguyên Khí dịch.
Vừa mở miệng đã là con số mấy trăm, vậy còn chơi thế nào?
Thần Ma không hổ là chủng tộc cường đại số một số hai, thiên địa huyền quang phải do cường giả Nhật Nguyệt đến biên giới chiến trường Chư Thiên, thu lấy trong vô tận hư không.
Đôi khi, trong mấy năm Nhật Nguyệt cũng khó lấy được một sợi.
Mấy trăm sợi, phải cần hơn mười vị Nhật Nguyệt ở trong vô tận hư không 10 năm, đương nhiên, Thần Ma không thiếu Nhật Nguyệt, bọn họ có tư bản làm được điều này.
Hơn nữa tích lũy lại, vô số năm qua đi, việc tồn trữ rất nhiều cũng là bình thường, đó là còn chưa kể công phá tiểu giới cũng có thu hoạch rất lớn.
Nhưng mà đối với một vài tiểu tộc mà nói, 500 sợi thiên địa huyền quang... Bán cả tộc bọn họ đi cũng không đủ.
500 giọt tinh huyết Nhật Nguyệt nhất trọng, tương đương với đánh chết 50 vị Nhật Nguyệt nhất trọng, tiểu tộc chưa chắc đã có nhiều Nhật Nguyệt như vậy.
Tô Vũ âm thầm kinh hãi.
Giàu thật!
Mẹ nó!
Thần Ma đúng là rất có tiền, há mồm là 500 sợi, vậy mà lúc trước mình lại chỉ muốn lừa 100 sợi là xong việc, may mà mình bỏ được công đầu tư.
Giờ phút này, kỳ thật Tô Vũ đã cạn vốn!
Thiên Nguyên khí gần như hết sạch, tuy rằng sau này hắn đã rút ra được thêm một chút, bất quá những thứ khác gần như đều xài hết, kể cả một ít vật phẩm thượng cổ hắn mua sắm, thậm chí hắn còn nguyện ý phá nát thần văn của chính mình, làm nhiều như vậy không phải là để kiếm một khoản lớn sao?
Hiển nhiên hiện tại hắn đã kiếm được!
Kiếm lời rất nhiều!
Đống đồ của hắn tổng cộng lại không đến 100 sợi thiên địa huyền quang, 100 sợi còn là đã làm tròn lên.
Đương nhiên, thi thể Nhật Nguyệt bát trọng thực trân quý.
Thần Ma trực tiếp báo ra giá cao, trong nháy mắt đã đến 500 sợi, vô cùng kinh người.
Cường giả Thiên Nghệ Thần tộc nhíu mày nhìn về phía Ma tộc, mà Ma tộc lại tỏ vẻ bình tĩnh, dù sao chúng ta cũng được giảm một phần, có ưu thế hơn so với các ngươi.
Hai bên vừa ra giá, trong đám người, một vị Long tộc bình thản nói: “800 sợi!”
Đệt! Không mua được!
Chu Quảng Thâm và Tần Hạo nhìn nhau, Tần Hạo nhanh chóng truyền âm: “Quảng Thâm, ngươi có thể gom được khoảng bao nhiêu?”
“Khoảng 500!”
“Ta cũng chừng đó...”
Tần Hạo và y liếc nhau, vẻ mặt bi ai, đây là tất cả tài sản mà Đại Minh phủ và Đại Tần phủ có thể lấy ra được, thật bi ai, thật đáng thương.
Mà xu thế hiện nay... có khả năng sẽ đến hơn 1000 sợi!
Má!
Giờ khắc này, ý tưởng duy nhất trong đầu Tần Hạo chính là, ta xử lý tất cả mọi người ở đây, có phải mấy thứ này đều sẽ là của ta hay không?
Vậy y sẽ phát tài!
Đương nhiên, xử lý bọn họ xong, đại khái hơn mười vị vô địch sẽ lao đến tấn công địa bàn Nhân cảnh, nhân cơ hội đánh chết Nhân tộc.