Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1513 - Chương 1513: Không Ai Dám Tin

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1513: Không Ai Dám Tin
 

Bốn phương tám hướng, hàng loạt Tử Linh xuất hiện.

Vùng trời bên trên phủ thành chủ, một tôn Nhật Nguyệt Tử Linh mơ hồ hiển hiện.

Cửa thành bên kia bắt đầu tự động phong bế.

Mà bầu không khí hiện giờ vô cùng ngưng trọng, đến bây giờ đa phần mọi người vẫn chưa nghĩ rõ ràng được chuyện gì đang diễn ra.

Rốt cuộc Thiên Đạc chết như thế nào?

Còn có, gã bị người nào giết?

Đối phương giết Thiên Đạc là vì muốn chiếm lấy chỗ tốt đúng không? Nhưng người nào có thể vô thanh vô tức giết gã xong lại biến mất ngay trước mắt bọn họ?

Hơn ai hết, Chiến Vô Song chính là người hốt hoảng nhất.

Thiên Đạc chết rồi!

Kẻ bán đồ cho bọn họ - Thiên Đạc đã chết!

Ta đệt con mẹ ngươi!

Không có khả năng a!

Y vội lấy điểm bảng ra cẩn thận dò tới dò lui một lượt, nhưng bảng danh sách không hề có biến động, xem ra không phải thiên tài trên bảng giết.

Chiến Vô Song lại lấy nhẫn trữ vật ra lần nữa dò xét, vẫn không phát hiện vấn đề gì bất thường.

"Không, không đúng, nhất định là có chỗ nào đó xảy ra bất cập. . ."

Người bán chết rồi, đây chính là vấn đề lớn nhất!

Y quan sát bốn phía, sắc mặt hai vị Thần tộc Nhật Nguyệt hậu kỳ đều vô cùng nặng nề, Thiên Đạc chết khiến bọn họ cũng cảm thấy bất an.

"Các ngài thử nhìn một chút xem!"

Chiến Vô Song nguyên bản không định cho bọn họ xem, nhưng bây giờ y buộc lòng phải đưa đồ vật giao cho hai vị này. Từ lúc Thiên Đạc gây chuyện rồi chết, y cực kỳ không yên lòng, cả người cứ thấp thỏm khó chịu.

2300 sợi thiên địa huyền quang lận!

Dù là một vị Thần vương thì cũng khó mà đơn độc lấy ra.

Nhiều đồ như vậy, có thể nói là tương đương với gia sản của một vị vô địch, vả lại vô địch còn muốn giữ riêng để tự mình tu luyện, tu luyện đến vô địch không có nghĩa là nhất định có rất nhiều tiền.

Cho nên nếu có sai sót gì xảy ra, Chiến Vô Song chắc chắn phải thừa nhận áp lực cùng chỉ trích cực lớn.

Hai tôn Nhật Nguyệt tra xét cẩn thận rõ ràng, vẫn không có cảm giác có vấn đề gì.

Đâu chỉ bọn họ, kẻ đeo mặt nạ trắng của Liệp Thiên các cũng bị một màn này làm cho bối rối, hắn cấp tốc truyền lại tin tức về cho Liệp Thiên các!

Cái quỷ gì?

Thiên Đạc chết rồi, bị người ta giết, thế nhưng bảng danh sách lại không có biến động, khả năng không phải do thiên tài trong bảng giết, vả lại rất có thể đối phương đang lẩn trốn vào trong đám Tử Linh.

Nhất thời ai nấy đều hoang mang trước tình cảnh hiện tại.

Thần tộc vẫn bình tĩnh, không hề nổi trận lôi đình, đại biểu đồ vật họ mua không xảy ra vấn đề. . . Hoặc là nói, dù có xuất hiện vấn đề gì thì ngay cả chính Thần tộc cũng không biết, nếu vậy thì đúng là đáng sợ!

Trong đám người, Ma Đa Na đứng lẳng lặng một góc, đang cẩn thận sắp xếp lại mạch suy nghĩ của gã.

Thiên Đạc bị người sống giết nhưng bảng danh sách lại không có biến động.

Kỳ thật ngay từ đầu gã đã cảm thấy Thiên Đạc này hơi khác thường, bằng không thì gã cũng không yêu cầu Tế Nguyệt dò xét.

Về phần bảng danh sách không có biến động thì gã thấy bình thường, không thể vì vậy mà nói rằng Thiên Đạc không phải là do thiên tài trong bảng giết, chẳng phải chỉ cần bài danh cao hơn Thiên Đạc nhiều thì giết gã sẽ không xảy ra chuyện thứ tự biến hóa sao?

Vả lại còn có một khả năng khác, đó là ngụy trang. . . Ngụy trang thành Thiên Đạc?

Trong lòng Ma Đa Na dâng lên một ý niệm táo bạo, ngụy trang. . . Muốn nói ngụy trang thì kẻ biết ngụy trang quá nhiều, nhưng gần đây kẻ ngụy trang gây chuyện ầm ĩ nhất là ai?

Tô Vũ?

Tô Vũ?!

Ma Đa Na bị suy nghĩ của mình làm chấn động đến sững người, lẽ nào là Tô Vũ?

Không thể nào!

Thiên Đạc là Tô Vũ?

Tô Vũ giả mạo Thiên Đạc. . . Thiên Đạc thật sự ở đâu?

Phải rồi, chắc chắn là biển ý chí của Thiên Đạc nằm ở trên người Tô Vũ, cho nên thuật thăm dò bằng huyết mạch mới không phát hiện ra vấn đề, còn ban nãy là vì chạy trốn nên Tô Vũ mới phá hủy biển ý chí của Thiên Đạc, dẫn tới Thiên Đạc hoàn toàn vong mạng!

Tô Vũ là hạng nhất Thiên bảng, giết một kẻ ở Địa bảng như Thiên Đạc thì đương nhiên bảng danh sách sẽ không có biến động.

Ngẫm lại thì một màn trước mắt này rất giống với tình cảnh Tô Vũ đã giày vò ở Thiên Diệt cổ thành vài ngày trước.

Ẩn vào bên trong Tử Linh sao?

Trong đầu Ma Đa Na hiện lên vô số suy nghĩ, lần trước những gia hỏa vây giết Tô Vũ hầu như đều chết cả rồi, có điều đến chết bọn họ vẫn không phát hiện ra tung tích của hắn.

Nếu Tô Vũ có thể thật sự ẩn mình vào Tử Linh thì việc bọn họ không phát hiện ra hắn đã có lời giải thích.

Giờ khắc này, Ma Đa Na đã minh bạch rất nhiều chuyện!

Mà cũng đúng lúc này, có người đột nhiên điên cuồng quát lớn: "Tô Vũ, là Tô Vũ! Chính Tô Vũ giết Thiên Đạc, Tô Vũ giả mạo gã, hết thảy đều là do Tô Vũ làm!"

Người vừa lên tiếng là Đạo Thành!

Thái độ của Đạo Thành cực kỳ điên cuồng, y đột nhiên nhìn về phía Chiến Vô Song, "Đồ vật có vấn đề, khẳng định là thế, người vừa nãy xuất hiện là Tô Vũ. . . Hắn ẩn mình trong đám Tử Linh rồi đánh giết bọn chúng, nhanh, mau giết Tử Linh đi!"

Oanh!

Lôi đình trên người y bùng nổ, không gian cắt chém, hàng loạt Tử Linh bị giết.

Nhưng mà sau một khắc, càng nhiều Tử Linh hiện ra.

Hắc Ám Ma Long nghe y gầm thét như vậy thì chợt nghĩ thông suốt, vội quát: "Dừng tay cho ta, không thể giết, càng giết càng nhiều, càng giết càng khó tìm ra hắn, đồ đần độn!"

Tử Linh là càng giết càng nhiều, không phải càng giết càng ít, ngươi giết một cái ra tới hai cái, cứ giết tiếp như thế thì toàn thành đều là Tử Linh, thậm chí hàng loạt Nhật Nguyệt Tử Linh xuất hiện, ngươi đây là muốn tìm cái chết sao?

Sát lục Tử Linh để tìm Tô Vũ là việc bất khả thi.

Mà lúc bấy giờ, sắc mặt Chiến Vô Song đại biến, đến cùng là xuất hiện vấn đề ở chỗ nào?

Đến tận bây giờ y vẫn không phát hiện ra điểm gì dị thường!

Thi thể còn đây, binh khí và công pháp cũng đầy đủ.

Tô Vũ?

Đệ nhất Thiên bảng Tô Vũ?

Nếu “Thiên Đạc” thật sự là Tô Vũ, vậy thì chắc chắn đồ vật hắn bán khả năng cao tồn tại vấn đề, chuyện này cũng giải thích lý do vì sao đối phương bán xong lại muốn bỏ chạy.

Hắc Ám Ma Long không quản được nhiều như vậy, ông giận dữ ra lệnh: "Tinh Hồng Vệ, tra, phong tỏa toàn bộ cổ thành, phong tỏa hết thảy phòng ốc người sống ở lại, tra kỹ càng cho ta!"

Hèn mạt!

Mặc kệ là Tô Vũ cũng tốt, Thiên Đạc cũng được, quan trọng là ba thành thu hoạch của ta đâu?

Đáng chết, các ngươi lại dám lừa phỉnh ta!

Từng tôn Nhật Nguyệt nghe lệnh, cấp tốc hướng bốn phương tám hướng bay đi.

Mà Nhân tộc bên này, thỉnh thoảng Tần Hạo lại lén đâm chết một ít Tử Linh, Ám Ảnh bọn họ cũng lén lút sát lục những Tử Linh vây xung quanh, bọn họ không biết làm gì để hỗ trợ Tô Vũ, chỉ có thể cố gắng giúp hắn bằng cách chế tạo triều vây Tử Linh khắp toàn bộ cổ thành.

Nhưng đối phương thật sự là Tô Vũ sao?

Chu Quảng Thâm và Tần Hạo đều không dám tưởng tượng, nếu là thật thì tiểu tử này gan lớn đến nghịch thiên!

Dám đùa bỡn toàn bộ vạn tộc, lừa gạt nhiều đồ như vậy. . .

Lần này, Thần tộc chắc chắn sẽ có vô địch ra mặt đuổi giết hắn!

Chu Quảng Thâm nhìn về phía vị tướng chủ Thiên Đạo quân đang dẫn theo hai vị Sơn Hải thụ thương. . . Kỳ thật trong lòng hắn đã có đáp án.

Má nó.

Chính là tên kia!

Khó trách ban nãy “Thiên Đạc” lại đá tới Nhân tộc Sơn Hải tới cho bọn họ, chứ không phải là Thần Ma Sơn Hải mà trước đó cả hai nộp lên làm vé vào cửa.

Trước đó còn không để ý, hiện tại, toàn bộ nghĩ thông suốt!

Bình Luận (0)
Comment