Cùng lúc đó.
Bốn phía Đông Liệt cốc.
Đột nhiên, Đại Tần vương mở mắt, nhìn về phía nơi xa, nhìn về phía hướng đi Tinh Thần hải, trong lòng hơi hoang mang.
Chuyện gì vậy?
Tần Hạo cầu viện!
Không phải con ông đã đến Tinh Thần hải sao?
Hai ngày trước còn nghe nó nói muốn tham gia đấu giá mua trọn bộ thi thể của Cổ vô địch. Dĩ nhiên, Đại Tần vương không ôm hi vọng gì, biết sao được, bọn họ nghèo, mua không nổi.
Nhưng bây giờ Tần Hạo lại cầu cứu ông là sao? Hay là gặp phải phiền toái gì?
Nhi tử đoạt thi thể, giết người, sau đó bị nhốt lại cổ thành rồi?
Đây là ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Đại Tần vương.
Có điều con ông ông biết, Tần Hạo làm gì đủ sức và đủ lá gan để giết người cướp đồ như thế, vả lại nghe nói bên kia tới không ít Nhật Nguyệt cao trọng, dĩ nhiên, vô duyên vô cớ, những người kia cũng không dám giết Tần Hạo.
Đại Tần vương cũng có chút ngoài ý muốn, lông mày nhíu lại, phải đi sao?
Đương nhiên ông rất muốn tới xem xem Tần Hạo gặp phải chuyện gì, bất quá ông còn phải trấn thủ lãnh địa Nhân giới.
Mà giờ khắc này, cách đó không xa, một đạo khí tức bay lên, khí tức của Đại Minh vương gợn sóng, trong nháy mắt truyền âm tới: "Lão Tần, ta phải đi một chuyến đến Tinh Thần hải. . ."
"Ngươi cũng muốn đi?"
Đại Minh vương sửng sốt một chút, cái gì gọi là ta cũng muốn đi?
Ông ngạc nhiên hỏi ngược lại: "Ngươi cũng chuẩn bị đi?"
"Tần Hạo cầu viện!"
"Quảng Thâm cầu cứu!"
Hai vị cường giả vô địch trong nháy mắt chạm mặt, hai mặt nhìn nhau, suy nghĩ cực kỳ ăn ý, chẳng lẽ hai tên nghịch tử này to gan hợp lại giết Thiên Đạc rồi cướp thi thể?
Đại Tần vương nhận được tin tức trước đó, hồ hởi suy đoán: "Thiên Đạc chết rồi. . . Lẽ nào đúng là bọn nó giết Thiên Đạc, chiếm lấy thi thể thượng cổ?"
Được a, khá lắm!
Đây chính là khả năng lớn nhất.
Đại Minh vương cũng nghĩ như vậy, hài lòng gật đầu, Tiểu Chu thật to gan, nhưng ta thích!
Vừa nghĩ tới đây. . . Cách đó không xa, một vị vô địch bỗng nhiên kinh hô một tiếng, trong tay cầm một phần điểm bảng, rung động nói: "Tin tức của Liệp Thiên các truyền đến. . . Hai vị, có phải các ngươi đã thu được tin cầu viện?"
"Ừm, lão Đường, ngươi cùng Liệp Thiên các câu thông cái gì rồi?"
Đại Đường vương vội vã truyền âm cho vô địch Nhân tộc bốn phương, "Xảy ra chuyện lớn rồi. Thiên Đạc. . . Không, là Tô Vũ, không đúng. . . Là Tô Vũ giả mạo Thiên Đạc, đấu giá trọn bộ thi thể Cổ vô địch, lừa gạt Thần tộc 2300 sợi thiên địa huyền quang, sau đó hắn giết Thiên Đạc rồi trốn chạy ngay dưới mí mắt mười mấy vị Nhật Nguyệt. Hiện tại Tinh Hồng cổ thành đại loạn, Tử Linh phong thành. . ."
Lời vừa dứt, mấy vị cường giả Nhân tộc chấn động.
Sau một khắc, một bóng người vạm vỡ hiển hiện, nhìn về phía Đại Minh vương bọn hắn, mở miệng nói: "Ta cùng lão Chu sẽ đi qua, lão Tần, ngươi ở lại trấn thủ nơi này!"
Đại Hạ vương!
Đại Minh vương gật đầu, trong lòng cũng có chút hốt hoảng, Tô Vũ. . . Lừa hơn mười vị Nhật Nguyệt, sau đó tẩu thoát dưới mí mắt bọn họ, hơn nữa trước đấy còn lừa được mấy ngàn sợi thiên địa huyền quang?
Rất nhiều a!
Ngay cả Đại Minh vương cũng không có nhiều tiền như vậy!
3200 sợi đó phải tốn rất nhiều thời gian đi bắt, mà ông thì đào đâu ra nhiều thời gian cùng tinh lực như thế.
Nói như vậy, bây giờ Tô Vũ đã trở thành đệ nhất phú hào của Nhân tộc.
Không kịp nghĩ nhiều, hai vị vô địch liếc nhìn nhau, trong nháy mắt liền phá toái hư không, thẳng hướng về phía Tinh Thần hải.
Nếu tin tức Liệp Thiên các đưa là thật, thế thì lần này tuyệt đối có vô địch đi giết Tô Vũ.
Tối thiểu, Thần tộc khẳng định sẽ phái Vĩnh Hằng ra giết hắn.
Này đổi thành chủng tộc nào cũng đều phải tức điên.
Bọn họ đi rồi, Đại Tần vương còn đang tiêu hóa tin tức, nửa ngày sau mới cuồng mắng một trận.
Ta sai rồi!
Lần trước ta nên tự mình tới Thiên Diệt cổ thành, một cước đá tiểu tử chết tiệt đó về Nhân cảnh. Khi ấy nghe tin Tô Vũ tự mình bỏ chạy, ông còn nghĩ hắn lựa chọn như vậy là tốt, trốn đầu ngọn sóng gió cũng không tệ.
Nào ngờ. . . Hắn không hề trốn tránh!
Hắn là điệu thấp để chuẩn bị làm đại sự a!
Gom góp gia sản của toàn bộ cường giả Nhân tộc cũng chẳng đào đâu ra được 3200 sợi thiên địa huyền quang.
"Triệu tập càng nhiều Vĩnh Hằng trở về càng tốt, nhất định phải trấn thủ biên cảnh vững vàng."
Đại Tần vương thầm nghĩ, bằng không thì. . . Ông sợ một mình mình gánh vác không nổi!
"Nhất định phải bắt tiểu tử kia trở về."
Trong nháy mắt nghĩ tới điều này, ý chí lực của ông cấp tốc phóng ra, đuổi kịp mấy người Đại Minh vương, sốt ruột dặn dò: "Thấy được người thì nhất định phải bắt trở lại, nhất định, nghe chưa? Không thể để hắn lưu lạc bên ngoài nữa, chuyện này quá đáng sợ, hắn sẽ dẫn xuất vô số Vĩnh Hằng. . ."
Lần này, Đại Tần vương tin tiểu tử Tô Vũ còn đáng sợ hơn gấp chục lần so với Hạ Long Võ, thậm chí là so với Diệp Bá Thiên.
Đệt mợ cả nhà ngươi.
Rắc rối to rồi.
Đại Minh vương không đáp lời, nói nhảm, thấy được hắn thì đương nhiên phải bắt về, còn thả người ra ngoài nữa thì chắc chắn Chư Thiên chiến trường sẽ lần đầu tiên xuất hiện tràng diện vô địch truy sát Lăng Vân trên diện rộng. . .
Trước đó là truy nã, hiện tại là vô địch tự thân lên trận muốn đuổi giết hắn!
Đây cũng là lần đầu kể từ thời khai thiên tích địa có chuyện như vậy diễn ra.
Diệp Bá Thiên, Hạ Long Võ đều không có được đãi ngộ này.
Tô Vũ a, quả nhiên là kiếp nạn!
. . .
Tin tức thông qua Liệp Thiên các cấp tốc lưu truyền.
Các đại giới vực, vài vị vô địch rất nhanh đã thu được tin tức chấn động này.
Ở chiến khu phía tây, một tôn vô địch Thần tộc cấp tốc phá toái hư không, hướng cổ thành phóng đi!
Tiên giới, Đạo vương nhận được tin mà suýt thổ huyết.
Cháu trai lại bị nhốt tại cổ thành, không được, vẫn phải đích thân tới đó một chuyến.
Ma giới, mấy tôn Ma vương cũng không nói nhảm, cấp tốc chạy đi, trong đó còn có Huyết Hỏa ma tộc Ma vương, lần này cần trả đại giá, gặp phải tình huống như vầy mà vô địch không đại chiến một trận thì quá có lỗi với với 2300 sợi thiên địa huyền quang Thần tộc bị lừa rồi.
Khoảng cách gần nhất là Long giới, đã có Long vương tự mình ra ngoài, ông đi xem tình huống, có lẽ là xem náo nhiệt, có lẽ là tới đục nước béo cò!
Long trời lở đất!
Một ngày này, hàng loạt vô địch tự thân lên tràng.
Không muốn lên tràng cũng không được, cổ thành lại bị phong bế, bọn họ còn phải đi cứu người.
Những năm qua, số lần cổ thành phong tỏa rất ít, lần gần nhất cũng phải trăm năm trước. Các cổ thành lớn phong tỏa không đến mười lần từ khi thành lập đến nay, nhưng riêng năm nay đã phong bế hai lần, mà trước sau cách nhau không đến một tháng!
. . .
Thiên Diệt cổ thành.
Tượng đá cũng nghe được tiếng Liệp Thiên các nghị luận, nó lại mở mắt, ánh mắt lộ ra vẻ đắc ý rõ rệt.
Nhìn đi, ta đã sớm đoán được mà.
Dù có hóa đá thì ta cũng đoán được.
Quả nhiên là tiểu quỷ chỉ biết gây chuyện.
Tinh Hồng cổ thành bị phong bế rồi.
"Phệ Thần Bán Hoàng sẽ ra mặt sao?"
Vừa nghĩ tới đây, hai đạo khí tức cường hãn bất chợt phất ngang qua cổ thành, tượng đá nhận biết hai vị này, hai vị Vĩnh Hằng cực kỳ cường đại của Nhân tộc, Đại Hạ vương cùng Đại Minh vương.
Quả nhiên, Nhân tộc cũng xuất động cường giả.
Xem ra, lần này Tinh Hồng cổ thành bên kia có lẽ phải bùng nổ cuộc chiến Vĩnh Hằng rồi.
Tượng đá thậm chí nghĩ tới việc bám một tia ý chí lực đi theo xem náo nhiệt, nhưng thôi được rồi, bám ý chí lực đi theo Vĩnh Hằng không tốt, vả lại bị thành chủ bên kia biết cũng sẽ rất xấu hổ.
Tượng đá nhắm mắt, thầm nhủ lẳng lặng chờ đợi tin tức truyền về là tốt rồi.
Nói đi cũng phải nói lại, không phải địa bàn của mình phát sinh bạo động là được, về phần địa bàn của những tên khác xảy ra chuyện thì mặc kệ bọn chúng, ta sẽ vui vẻ mà ăn dưa, cảm giác thoải mái quá đi mất!
Tiểu tử kia tốt nhất hãy chạy một vòng quanh mấy tòa cổ thành khác nữa, đều làm cho mấy nơi đó rối loạn lên đi, như vậy là vui nhất!
Tượng đá hí hửng thầm nghĩ, sau đó lại an tâm nhắm mắt.