Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1516 - Chương 1516: Sợ Lỡ Tay Giết Nhầm

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1516: Sợ Lỡ Tay Giết Nhầm
 

Cùng quãng thời gian này.

Nhân cảnh.

Đại Hạ phủ, Đại Hạ Văn Minh học phủ.

Vạn Thiên Thánh nhìn mấy cái truyền âm phù đều đang lóe lên hào quang, vội bắt lấy xem xét một lượt.

Không xem còn đỡ, xem tới đâu, thân thể lảo đảo tới đó, khó mà tiếp nhận nổi mớ tin tức vừa nhận được.

"Ta. . ."

"Chuyện này. . ."

"Đệt mợ!"

Ngươi xác định là thật?

Ngươi xác định, thứ ta nhìn thấy là Lăng Vân giết Sơn Hải ngay tại Nhân cảnh?

Ngươi còn có thể trở về đây được sao?

Ta nghiêm trọng hoài nghi những gì ta trộm nhìn tương lai đều là giả!

Ngươi không thể còn mạng mà về đây được!

Tô Vũ đúng là kẻ điên, so với Diệp Bá Thiên hay Hạ Long Võ thì hắn còn hung hăng càn quấy, điên cuồng hơn nhiều.

Lăng Vân nhà ai mà dám đi lừa gạt vô địch, còn không phải lừa một vị, mà là lừa rất nhiều.

"2300 sợi thiên địa huyền quang. . ."

Vạn Thiên Thánh hít sâu một hơi, quả là điên rồi.

Nếu sau chuyện này mà Tô Vũ còn sống, hắn còn sầu lo vì không có tài nguyên để tu luyện như trước đây nữa sao?

"Mấu chốt là, ngươi còn mạng mà về không?"

. . .

Tinh Hồng nội thành, Nhật Nguyệt cường tộc như Thần Ma đều đang dồn dập xuất động truy tìm Tô Vũ.

Có kẻ đang dò xét Tử Linh, có kẻ thì giận dữ chất vấn mấy người Tần Hạo.

"Tần Hạo, các ngươi muốn làm cái gì?" Một vị cường giả Ma tộc lớn tiếng quát.

Những người này ở đây không ngừng đánh giết Tử Linh, lại tiếp tục như thế thì sẽ gây ra cục diện hết sức phiền toái, mặc dù lần này có rất nhiều Nhật Nguyệt, Nhật Nguyệt hậu kỳ cũng không ít, bất quá bọn họ vẫn chưa quên chuyện ở Thiên Diệt cổ thành.

Tần Hạo còn chưa kịp mở miệng, Tiên tộc bên này, Huyền Vô Cực đã thản nhiên nói: "Tần tướng quân, còn chưa xác định được có phải là Tô Vũ gây ra hay không, coi như xác định thì Tần tướng quân cũng không nên lấy mệnh mọi người ra để đùa giỡn như vậy."

Oanh!

Y vừa mới nói xong, một cây trường thương đã phóng tới.

Một vị cường giả Nhật Nguyệt hậu kỳ của Tiên tộc phản xạ kịp, trường kiếm bay lên, bịch một tiếng, chấn động bốn phương.

Dù chặn lại được một thương của Tần Hạo nhưng sắc mặt vị Tiên tộc này vẫn tái nhợt, quá mạnh, Huyền Vô Cực lập tức ngưng thần, lùi về sau mấy bước.

Tần Hạo lạnh lùng liếc nhìn bọn hắn, sát khí bùng nổ, gằn từng tiếng: "Người lớn nói chuyện, tiểu hài tử im miệng! Huyền Vô Cực, năm đó cha ngươi bị ta đánh, phải quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, gia gia ngươi tự mình ra mặt, còn có phụ thân ta can vào thì ta mới thả hắn, bây giờ đến phiên ngươi tới dạy ta nên làm gì?"

Huyền Vô Cực siết chặt nắm đấm.

Tần Hạo cười lạnh, "Trước Thiên bảng không biết mình là người nào. Ta là ai?"

Y lớn giọng quát: "Ta là trưởng tử của Đại Tần vương, là tướng chủ quân tiên phong của Nhân tộc. Một tiểu hài tử như ngươi thì tính là cái gì mà dám đến đây lên mặt bảo ta phải làm cái này làm cái kia? Nhân Tiên liên minh chứ không phải Nhân tộc lệ thuộc Tiên tộc. Nếu Huyền vương muốn xé bỏ minh ước thì ngươi cút về bảo hắn tự mình đến nói! Từ khi nào đến phiên ngươi tới lảm nhảm trước mặt ta?"

Ánh mắt Tần Hạo băng hàn, nhìn về phía vị Nhật Nguyệt hậu kỳ vừa thủ hộ cho Huyền Vô Cực, lạnh lùng nói: "Quản tốt nãi oa tử nhà các ngươi đi. Hay là Cổ Tiên vương Tiên tộc bảo gia hỏa này tới đây lên mặt dạy dỗ ta?"

Nhật Nguyệt hậu kỳ của Tiên tộc hơi biến sắc, trầm giọng nói: "Tần tướng quân hiểu lầm, Vô Cực không có ý này, chẳng qua là Tần tướng quân trắng trợn sát lục, quả thật dễ dẫn tới phiền toái, vết xe đổ của Thiên Diệt thành còn đang ở trước mắt, thật sự dẫn xuất vô địch Tử Linh thì tất cả chúng ta đều khó thoát khỏi cái chết. Nơi này không chỉ có Nhân Tiên hai nhà, mà còn có Ma, Long, Yêu, Ngũ Hành cùng với Cổ tộc, còn xin Tần tướng quân nghĩ lại!"

"Này còn tính là tiếng người!"

Tần Hạo mỉm cười, giống như người vừa mới nổi giận không phải là y, "Có đạo lý, vừa nãy là ta quen tay. Ngươi cũng biết, quân tiên phong của ta chuyên trách sát lục, mới rồi nhìn thấy Tử Linh thì nhịn không được lại quen tay chém giết một phen."

Các tộc khác nghe vậy thì thờ ơ không quản.

Mà cường giả Thần Ma thì nhịn không được cười khinh miệt. Nhân Tiên liên minh sao? Nực cười! Cái gọi là liên minh đã sớm chỉ còn trên danh nghĩa!

Tiên tộc gần nhất tương đối rục rịch, thôi kệ, cứ mặc cho bọn chúng giày vò lẫn nhau, Nhân Tiên liên minh không sớm thì muộn cũng sẽ tan vỡ. Có khi kẻ đầu tiên tấn công Nhân tộc không phải là Thần Ma bọn hắn, mà chính là Tiên tộc.

Tần Hạo không bận tâm tới thái độ của bọn họ, thế nhưng y cũng không tiện tiếp tục sát lục.

Lại giết tiếp thì sẽ dẫn tới tranh chấp với toàn bộ các tộc đang có mặt ở đây, có khi còn chưa giúp được gì cho Tô Vũ mà bên mình đã gặp phiền toái.

Tần Hạo thầm nghĩ, ta đã tận lực rồi, tiểu tử kia. . . Khoan đã, y chợt nghĩ đến một chuyện, nãy giờ giết nhiều quá nên không để ý, có khi nào y lỡ tay giết luôn Tô Vũ đang giả dạng làm Tử Linh không?

Tần Hạo hơi hoảng, vội truyền âm cho Tần Phóng hỏi: "Mau nhìn bảng danh sách xem, hắn còn sống không?"

Tần Phóng câm nín, ngài giết cho đã rồi mới nhớ tới chuyện này à, không sao, Tô Vũ mà chết thật thì bảng danh sách chắc chắn sẽ chấn động.

Hắn kiểm tra một lượt, cái tên Tô Vũ vẫn còn nằm vững vàng ở đó.

Tần Hạo nhẹ nhàng thở hắt ra, còn may, không thì ta biết ăn nói thế nào với Đại Minh phủ.

Không chỉ Tần Hạo, Ám Ảnh bên kia giết một hồi cũng dừng lại, không sợ cái gì, chỉ sợ lỡ tay giết luôn Tô Vũ giết đang lẩn trốn trong đám Tử Linh.

Nhật Nguyệt thất trọng ra tay, Tô Vũ đại khái không có sức chống cự, hắn mà lỡ giết Tô Vũ thì về bàn giao thế nào được với Chu Thiên Đạo.

Chúng ta đến đây là vì yểm hộ ngươi, kết quả lại tự tay giết ngươi, thế thì Tô Vũ chết cũng quá oan uổng, quá ủy khuất rồi.

. . .

Nhân tộc đã ngừng sát lục Tử Linh, bất quá việc bọn họ giết rất nhiều Tử Linh trước đó đã triệt để chọc giận đám thủ vệ cổ thành này. Vô số Tử Linh không ngừng tấn công đám người Tần Hạo, đồng thời cũng công kích cả đám gia hỏa khác. Tất cả không ngoại lệ đều biến thành mục tiêu công kích của Tử Linh.

Tử khí cũng vì thế mà càng thêm nồng đậm!

Đại chiến trong nháy mắt bùng nổ!

Tần Hạo không sợ hãi, lại càng không có ý định lui tránh, thế nhưng y lại cố tình dẫn dắt Tử Linh đi vòng vèo, dẫn đến đầu Nhật Nguyệt Tử Linh này không ngừng công kích những người khác, làm cho bọn hắn cực kỳ biệt khuất, giết thì không thể giết, mà đẩy lui thì rất nhanh Tử Linh lại đánh tới!

Một Tử Linh Nhật Nguyệt nhị trọng lại ép cho một đám Nhật Nguyệt cao trọng phải liên tục tránh né.

Không có cách nào, lỡ tay giết thì sẽ dẫn xuất ra thêm càng nhiều.

Cũng may thực lực bọn họ mạnh mẽ, đầu Tử Linh này cũng chỉ là Nhật Nguyệt sơ kỳ, trong thời gian ngắn tử khí cũng không làm gì được bọn họ.

Tình huống hiện tại và bên Thiên Diệt cổ thành khi trước không giống nhau, lần đó Tô Vũ cùng Liễu Văn Ngạn đã hợp tác dẫn xuất ra rất nhiều đầu Tử Linh Nhật Nguyệt hậu kỳ và mấy chục con Nhật Nguyệt trung kỳ.

Vả lại lúc ấy chỉ có bốn vị Nhật Nguyệt hậu kỳ vào thành.

Lần này thì có trọn vẹn hơn 20 vị!

Bất quá số lượng Tử Linh cũng không ít, nhờ ơn Nhân tộc, giờ phút này toàn bộ nội thành đã vượt qua 2000 đầu.

Vả lại vẫn không ngừng có Tử Linh đang lặng lẽ gia tăng.

Tất nhiên ở đâu đó, lại có người đang sát lục Tử Linh!

Bình Luận (0)
Comment