Thân thể Tô Vũ đã đạt đến cấp độ ngang bằng với Sơn Hải ngũ trọng bình thường.
Trước đó khi hắn thôn phệ tinh huyết Sơn Hải thất trọng còn thấy gian nan, thậm chí dẫn đến thân thể phá toái, nhưng hiện tại Tô Vũ cảm thấy mình còn có thể thôn phệ tinh huyết Sơn Hải bát trọng.
Đương nhiên, mục tiêu của hắn không phải là Sơn Hải thất bát trọng.
Mục tiêu của hắn là hận không thể giết chết vô địch bây giờ.
Mặc dù biết đây chỉ là hy vọng xa vời, nhưng Tô Vũ vẫn không ngừng nghĩ về mục tiêu ấy, hi vọng chính mình có thể càng lớn mạnh hơn.
Theo 30 đúc đến 36 đúc, 6 lần đúc thân, Tô Vũ tiêu hao trọn vẹn 65 sợi thiên địa huyền quang, Tô Vũ nhìn mà thấy bất đắc dĩ không thôi. Cứ tiếp tục như thế, đến hậu kỳ thì sẽ lại càng tiêu hao nhiều hơn nữa, Quả nhiên, dù lần này thu hoạch lớn đến kinh người, bất quá chưa chắc đã đủ để hắn hoàn thành 72 đúc.
Thiên tài chính là những kẻ điên cuồng ‘nhai nuốt’ tài nguyên. Không ai có khả năng tự dưng mạnh mẽ!
Bất quá cũng không phải cứ sử dụng càng nhiều tài nguyên thì sẽ càng tiến bộ.
Người có thiên tư tầm thường thì coi chừng no bạo, dù có ‘ăn nhiều’ cũng không mạnh lên nổi, bởi vì cơ thể bọn họ không chịu nổi sức hấp thu nhiều như thế, nhưng thiên tài chân chính thì không có giới hạn, hạn mức cao nhất của bọn họ sẽ vô hạn gia tăng, đây chính là sự khác biệt giữa thiên tài và người bình thường.
"Vô địch tới nhưng không dám vào thành, đây là chuyện tốt."
Nhưng mà Tô Vũ tự hiểu rõ, một vị vô địch thì khác, mà nhiều vị vô địch cùng xuất hiện lại là chuyện khác nữa.
Thôi, chuyện tới đâu thì tới, dù gì bây giờ hắn cũng không có bất kỳ cơ hội nào đối phó được với vô địch, nhưng tối thiểu nếu tới bước đường cùng, hắn có thể ra tay sát lục cho thỏa tay một phen.
Trong lòng Tô Vũ hạ quyết tâm, vô địch đúng không, tới thì tới đi. Lão tử kiên quyết không ra ngoài, ta sẽ ở ngay đây điên cuồng sát lục Tử Linh, nếu vô địch cường công tiến vào, hắn có thể mượn nhờ Tử Linh mà giết được một vị thì có chết cũng lời.
Lăng Vân giết chết vô địch, ngươi đã từng thấy chưa?
Hừ!
Tiếp tục đúc thân.
Thôn phệ Thiên Huyết quả.
. . .
Bên ngoài cổ thành, Đại trưởng lão Kim Long tộc hóa thành nhân hình, đứng sừng sững giữa hư không, yên lặng chờ đợi.
Không biết qua bao lâu sau, hư không chấn động.
Một lát sau, một tôn vô địch xuất hiện.
Đại trưởng lão Kim Long tộc nghiêng đầu nhìn thoáng qua, bình tĩnh nói: "Lão quỷ nhà ngươi tới thật nhanh!"
"Chê cười!"
Người tới thở dài một tiếng, y mặc một thân áo choàng màu xám tro, khẽ nói: “Thổ Linh tộc không muốn xen vào mấy chuyện này, chỉ muốn Tô Vũ giao Phù Thổ Linh ra thôi. Tiểu tử Phù Thổ Linh kia mất tích, khả năng cao là bản thân tự phong cấm rồi bị giam giữ trong một gian cổ ốc nào đó."
"Không chết là được!"
Đại trưởng lão Kim Long tộc xem thường, không phải còn chưa chết sao?
Ngươi lo quá làm gì.
Vô địch Thổ Linh tộc cười cười, không nói gì. Đúng vậy, không chết là tốt, tối thiểu vẫn còn cơ hội.
Vốn dĩ y không muốn tới, dù sao nơi đây cũng là Cửu Tinh đảo.
Bất quá. . . Hiện tại không thể không đến.
Giờ phút này, vùng trời quanh chín tòa thành thị bên trên Cửu Tinh đảo đều có một thân ảnh to lớn hiển hiện, đó là đỉnh cấp cường giả của cửu giới, thậm chí có vị là tộc trưởng, tự mình tọa trấn ngay trước cổng giới vực nhà mình.
Khí tức cường hãn khôn cùng!
Chín vị Nhật Nguyệt cửu trọng đỉnh cấp, mượn nhờ lực lượng giới vực khuếch tán ra để áp chế, bao trùm thành trì, bọn họ liên thủ, tạo thành một vòng phòng ngự cực kỳ cường đại.
Chín vị Nhật Nguyệt này trấn trước cổng, chiến lực đại khái có thể so được với vô địch.
Nhận được tin vô địch đang dồn dập kéo về đây, bọn họ không thể không cẩn thận, đề cao cảnh giác.
Đừng nhìn mấy vị vô địch nói thật dễ nghe, bọn ta chỉ vì cứu người nhà, đồng thời muốn đánh giết Tô Vũ nên mới đến đây mà lầm.
Một khi thấy được cơ hội phù hợp, khó bảo đảm bọn họ không xông vào tiểu giới, hủy diệt tiểu tộc.
Bởi vì tiểu giới đương nhiên có không ít đồ tốt, bằng không thì đó giờ cường giả các phương cũng không rảnh rỗi đi công chiếm giới vực nhà người ta làm gì.
Lúc bấy giờ, bọn họ đã cảm nhận được vô địch Long tộc và Ngũ Hành tộc đến đây.
Không ai lên tiếng, thế nhưng càng thêm cảnh giác.
Bất quá hai vị vô địch đều không thèm để ý bọn hắn.
Hôm nay vốn không phải sân nhà của vô địch các chủng tộc khác, vả lại vô địch các đại cường tộc như Thần tộc, Ma tộc, Nhân tộc… còn chưa tới.
Cường giả Thổ Linh tộc nhìn về phía nội thành, chậm rãi hỏi: "Long Dược trưởng lão, ngươi nói xem, lần này có bùng nổ chiến tranh không?"
"Không rõ."
Đại trưởng lão nhàn nhạt đáp lại, cái này khó mà nói.
"Bất quá nếu Tô Vũ xuất hiện rồi bị giết, thì có lẽ sẽ không có tranh chấp gì xảy ra."
"Đa thần văn nhất hệ. . ."
Hai vị vô địch yên lặng trao đổi.
Tô Vũ đúng là kẻ lớn gan.
Đây chắc chắn là Lăng Vân đầu tiên khiến các vị vô địch thường xuyên phải nhắc tới, thậm chí là thấy đau đầu vì hắn.
Đúng lúc này, một đạo ánh sáng chiếu rọi thiên địa truyền đến, sau một khắc, hư không tựa như bị xé nát, vị Thần vương cường hãn vô biên từ tốn xuất hiện.
Đại trưởng lão Kim Long tộc hơi bĩu môi, Thần tộc so với Long tộc còn cuồng ngạo hơn.
Thần vương lãnh đạm nhìn xuống bên dưới, lại nhìn lướt qua hai vị vô địch cách đó không xa, đoạn hỏi: "Tô Vũ còn chưa chết?"
Cường giả Thổ Linh tộc lắc đầu, "Ta cũng mới vừa đến, Bình Dục Thần vương thế mà đích thân tới à?"
Bình Dục Thần vương không nói gì, ông là mang theo lửa giận mà tới.
Bị lừa?
Chiến Vô Song truyền tin tức về, nói là đến bây giờ vẫn không phát giác được có gì dị thường, chỉ biết chắc chắn là bị Tô Vũ lừa.
Đây mới đúng là chuyện cười lớn.
Bình Dục Thần vương hết sức nổi nóng!
Đang nghĩ ngợi, bỗng một đạo đao mang chiếu rọi thiên địa, bổ thẳng về phía Bình Dục Thần vương bên dưới!
Cách thật xa đã nghe được tiếng người lạnh lùng quát: "Cút đi, đừng cản trở đường của bổn vương!"
Hư không bị ánh đao nọ xé rách!
Sắc mặt Bình Dục Thần vương biến hóa, không chỉ ông, vô địch Long tộc cùng Thổ Linh tộc đều giật mình, mẹ nó, vị này đến rồi!
Sau một khắc, một thân ảnh cường hãn đạp phá hư không, trong tay cầm trường đao!
Liếc qua Bình Dục Thần vương vừa tránh đi, ông lạnh lùng nói: "Bình Dục? Phế vật nhà ngươi tới đây thì làm được cái gì, ta đã đến, ngươi có thể cút đi được rồi."
"Hạ Vô Thần!"
Bình Dục gằn từng tiếng, vẻ mặt giận dữ, nhưng trong lòng thì chấn động không thôi.
Đại Hạ vương đến rồi!
Đại Hạ vương bá đạo vô biên, đạp không đi tới, "Cút qua một bên, dám chắn đường ta, muốn chết?"
Hai vị cường giả Thổ Linh tộc cùng Long tộc vội vàng tránh qua một chút.
Chịu thôi, cường giả vi cương, vị này là kẻ mạnh số một số hai ở Nhân tộc, không phải là người mà bọn họ có thể đối đầu.
Càng đáng sợ hơn chính là Đại Hạ vương đã từng giết vô địch!
Không nghĩ tới Nhân tộc lại để ông đến đây.
Giờ phút này, bị hào quang quanh thân Đại Hạ vương lấn át tới nỗi ngay cả cường nhân như Đại Minh vương mà cũng chẳng được mọi người để mắt đến.
Trên thực tế, Đại Minh vương cũng là một trong năm vị vô địch lợi hại nhất của Nhân tộc.
Ba vị vô địch của Long tộc, Thổ Linh tộc cùng Thần tộc gộp chung vào một chỗ cũng chưa chắc đã đấu qua được hai người này.
Mà ngay một khắc này, một tiếng cười lớn truyền đến!
"Náo nhiệt thật, có trò hay để nhìn rồi!"