Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1524 - Chương 1524: Kíp Nổ Đầy Phiền Toái

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1524: Kíp Nổ Đầy Phiền Toái
 

"Náo nhiệt thật, có trò hay để nhìn rồi!"

Huyết hỏa tràn ngập, toàn bộ bầu trời thoáng chốc biến thành màu đỏ như máu!

Đại Hạ vương ngước nhìn lên bầu trời, "Huyết Mại La, ngươi muốn khiêu khích ta?"

"Ha ha, không có chuyện đó!"

Dứt lời, một tôn Ma vương toàn thân huyết hồng hạ xuống, thấy Đại Hạ vương nhìn mình chằm chằm thì con ngươi hơi co lại, cười bảo: "Hiểu lầm, hiểu lầm! Hạ Vô Thần, ngươi đối phó Bình Dục đi, ta chỉ xem náo nhiệt thôi. . ."

Huyết Hỏa ma tộc ưa thích đánh nhau, ưa thích giết người, nhưng hiển nhiên không có chuyện ưa thích đi chịu chết.

Đại Hạ vương!

Cái tên này quá mạnh, chẳng qua là vì Hạ Long Võ muốn chứng đạo nên bấy lâu ông mới điệu thấp một chút. Không thường xuyên có mặt ở Chư Thiên chiến trường, mà là thủ tại hư không vô tận.

Có điều khi thủ tại đây, ông cũng đã từng giết người!

Có đôi khi gặp được vô địch tình cờ đi ngang qua, ông sẽ ra tay hạ độc thủ!

Đại Hạ vương rất mạnh, điểm này là sự thật.

Cho nên dù là Huyết Hỏa Ma tộc Ma vương thì giờ phút này cũng phải khiêm tốn một chút, gã cười khan một tiếng, tầm mắt nhìn đến Đại Minh vương, bỗng thấy hứng thú, cười ha hả nói: "Đại Minh vương, đánh một trận không?"

". . ."

Đại Minh vương yên lặng nhìn gã, đánh tổ tông ngươi.

Đặt tại hư không vô tận, có tin ta lập tức giết chết ngươi hay không?

Thật coi người đứng thứ hai Cầu Tác cảnh là ta rất dễ trêu?

Thần tộc bên này, Bình Dục nhíu mày, mở miệng nói: "Nếu hai vị đã đến thì không cần nói nhảm nhiều lời. Tô Vũ nhất định phải chết! Hắn đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hòa bình toàn vạn giới . . ."

"Hòa bình?"

Đại Hạ vương khinh miệt nhìn đối phương, “Chỉ một tên Lăng Vân mà đã đem vạn giới đảo loạn rồi? Vậy chẳng phải cũng nên giết Ma Đa Na, giết Chiến Vô Song luôn hay sao? Có lẽ cũng nên giết luôn lão gia hỏa Thần tộc nhà ngươi, có vậy thì vạn giới sẽ lập tức thái bình!"

"Lớn mật!"

Bình Dục Thần vương quát: "Hạ Vô Thần, ngươi nhất định phải khiêu khích Thần tộc?"

Một vệt ánh đao hiện ra.

Thiên băng địa liệt vô thanh vô tức xuất hiện.

Hư không phá toái, thời gian hỗn loạn, cơ hồ là trong chớp mắt, ngoài mấy trăm dặm, Bình Dục Thần vương hiện ra thân ảnh, chắp tay sau lưng, giờ phút này, hai tay ông đã sớm vương máu me đầm đìa!

Ông dè chừng nhìn Đại Hạ vương, mà Đại Hạ vương lại đang lẳng lặng nhìn ông.

Giờ khắc này, thiên địa an tĩnh.

Mấy tôn vô địch khác dồn dập tránh né, miễn cho gặp vạ lây, ngay cả Huyết Hỏa Ma tộc Ma vương cũng giật mình tránh ra, trong lòng thầm mắng một tiếng, Hạ Vô Thần thật sự quá mạnh!

Không hổ là đao trảm Vĩnh Hằng.

Một đao hạ xuống, Bình Dục Thần vương phải ăn thua thiệt không ít.

Bên ngoài, cường giả cửu giới càng thêm khẩn trương.

Đối phó với vô địch các chủng tộc khác thì còn có hi vọng, đối phó với Nhân tộc. . . Được rồi, vô địch vừa đến, bọn họ chắc chắn sẽ bị thuấn sát, bởi vì vô địch Nhân tộc không phải chịu áp chế, đây chính là điểm đáng sợ nhất.

Đại Hạ vương mà biết được suy nghĩ của mấy vị này thì chắc chắn sẽ kêu oan, các ngươi nghĩ nhiều rồi. Ông thật sự không nảy sinh ý định với cửu giới.

Thứ nhất, đối phương không dễ giết.

Thứ hai, ở đây còn có vô địch chủng tộc khác.

Thứ ba, giết vô địch thì đại chiến Vĩnh Hằng sẽ lập tức xảy ra, Nhân tộc hiện tại vô lực tiến hành đại chiến quy mô lớn như thế.

Thứ tư, nội bộ Nhân tộc còn chưa an ổn. Bây giờ mà chiến tranh bùng nổ, có thể sẽ dẫn đến chủ chiến phái tổn thất nặng nề, triệt để đem quyền chủ đạo giao cho phái cầu hòa.

Tuy không có ý định gì với cửu giới, bất quá ông vẫn quyết định ra đao với Bình Dục như cũ.

Ra oai phủ đầu!

Hiện tại không xuất đao, đến tiếp sau càng khó chơi hơn.

Chắc chắn Thần tộc và Ma tộc sẽ không chỉ đến một vị, ông cùng Đại Minh vương đã tới đây, tin tức lan truyền, bảo đảm hai tộc kia sẽ mang tới càng nhiều vô địch.

Giờ phút này, lại có người tới.

Nơi xa, Đạo Vương hiện thân.

Không bao lâu sau, Huyền Vương nối gót, đó là gia gia của Huyền Vô Cực.

Lại qua một hồi, ma khí thao thiên, Thủy Ma tộc Ma vương đến.

Từng vị vô địch lần lượt tề tụ về Cửu Tinh đảo.

So với lần trước khi tới Thiên Diệt thành thì nhiều hơn hẳn.

Ma vương hất cằm, cao ngạo nói: "Nhân tộc, nói ra điều kiện của các ngươi đi. Hay là các ngươi muốn vì một tên Tô Vũ mà đối địch với vạn tộc?"

Đại Hạ vương không cho là đúng, bình tĩnh đáp: "Điều kiện? Không có điều kiện gì cả, có năng lực thì các ngươi cứ vào thành!"

Vào thành?

Không ít người nhìn về phía cổ thành tràn ngập tử khí, trong lòng hơi dè chừng, vô địch vào thành thật sự sẽ gặp nguy hiểm.

Đúng lúc này, bên người Bình Dục nhiều thêm một vị Thần vương, y vừa đến đã mở miệng nói: "Không cần, ba ngày sau tử khí tự tiêu tán, tiếp đó phong tỏa Tinh Hồng cổ thành trong ba năm là được!"

Chỉ đơn giản như vậy!

Đối vô địch mà nói, ba năm thì tính là gì?

Bị vây trong cổ thành ba năm, dù là thiên tài mạnh hơn nữa thì cũng bị phế đi!

Cho dù không chết thì cũng chỉ còn con đường biến thành cư dân cổ thành, một khi đối phương thành cư dân nơi đây, vậy thì ai thèm quản sinh tử của hắn nữa.

Phong thành!

Lời này vừa nói ra, Đại Hạ vương liền cau mày. Ông không sợ những người này cưỡng ép vào thành, Tử Linh tộc cũng không dễ trêu chọc như vậy.

Bất quá. . . Phong thành, cái kia mới thật sự phiền toái.

Đúng lúc đó, tượng đá cơ hồ chưa từng cùng bọn hắn trao đổi lần nào bỗng đột ngột truyền âm, thanh âm chấn động, đâm thẳng vào trí óc bọn họ, "Phong thành? Hỏi qua ta chưa?"

Bình Dục lập tức nhìn về phía cổ thành, bình tĩnh cất lời: "Các ngươi trấn thủ cổ thành đã nhiều năm, nếu nguyện ý nói ra suy nghĩ của mình thì chúng ta hiển nhiên sẽ cân nhắc tới, có điều cả ngàn năm qua cũng chẳng mấy ai thấy được các ngươi nói lời nào, làm sao bọn ta biết được? Bây giờ chỉ cần ngươi giao Tô Vũ ra, chúng ta tự nhiên sẽ rời đi!"

Vô địch các tộc đều biết tới người trấn thủ cổ thành.

Thế nhưng bọn gia hỏa này cái gì cũng không nói, nhiệm vụ là canh giữ Tử Linh giới, bất quá mỗi lần Tử Linh xuất hiện thì bọn họ đều mặc kệ, cũng không rõ vai trò thực tế của mỗi tượng đá là gì, chỉ biết nội tình chuyện này hết sức phức tạp.

Thần tộc trên đại thể biết một ít thông tin, thế nhưng cụ thể cũng không rõ ràng.

Bọn họ cũng cảm thấy rất hứng thú đối với các tôn tượng đá ở mỗi cổ thành.

Thượng cổ vô địch!

Có điều gần như toàn bộ vô địch thượng cổ đều đã chết sạch, vậy mà tượng đá vẫn còn tồn tại, đến cùng là làm được bằng cách nào?

Bên trong tòa thành cổ, tượng đá mở mắt nhìn ra cổng thành, không buồn trả lời câu nói của Bình Dục.

Sau một khắc, nó lại nhìn về phía căn phòng mà Tô Vũ đang ở, xem thấu phòng ốc, thấy được Tô Vũ đang chuyên tâm chú thể.

Thực Thiết 72 Đúc!

Dù là Thực Thiết nhất tộc thì cũng chẳng được mấy vị là hoàn thành 72 đúc. Nhân tộc này thế mà lại chọn tu luyện công pháp đúc thân khó khăn như vậy, khó trách hắn cần rất nhiều thiên địa huyền quang, nếu chỉ dựa vào chính hắn thì có khi mất đến hàng trăm hàng ngàn năm cũng chưa chắc đã hoàn thành.

"Đa thần văn. . . Chu Thiên khiếu. . . Thực Thiết 72 Đúc. . . Ngũ Hành thần quyết. . ."

Tượng đá yên lặng nhìn Tô Vũ, không nói lời nào. Càng lúc nó càng thấy Thiên Diệt tiễn hắn rời đi quả là có đạo lý.

Trước đó nó cứ cho rằng mặc kệ không quản là được, bây giờ nhìn lại mới thấy tiểu tử này chính là một kíp nổ đầy phiền toái.

Nó thấy được trên người đối phương có một chút phong thái của cường giả thời thượng cổ.

Bình Luận (0)
Comment