Hai vị Nhật Nguyệt hậu kỳ Ngũ Hành tộc cấp tốc thông qua điểm bảng của Liệp Thiên các để liên lạc với bên ngoài.
Cổ thành bị phong bế, trừ bỏ vô địch hoặc là thành chủ, thanh âm của những người khác cơ hồ vô phương truyền đi.
Chỉ có thể thông qua loại thủ đoạn này để liên hệ.
Rất nhanh, hai người bọn họ đã thu được lời hồi đáp của lão tổ Ngũ Hành tộc. Bằng mọi giá phải giữ mạng Phù Thổ Linh. Có điều bây giờ Ngũ Hành tộc và Nhân tộc cũng không cách nào nghịch chuyển ý tứ của các đại chủng tộc Thần Ma Tiên Yêu.
Chỉ có thể ra lệnh cho bọn họ tận lực kéo dài thời gian, không cho những người khác tiến vào phủ thành chủ tị nạn.
Hai vị Nhật Nguyệt Ngũ Hành tộc rất bất đắc dĩ!
Độ khó của nhiệm vụ này. . . Rất lớn.
Dù có phối hợp với Nhân tộc, thì 6 vị Nhật Nguyệt hậu kỳ cũng khó mà có thể ngăn cản các cường giả Nhật Nguyệt khác.
Mà không bao lâu sau, lão tổ lại truyền tới một lựa chọn khác.
Bức ép Tô Vũ xuất hiện!
Như thế thì chỉ cần lấy mạng hắn, vô địch bên ngoài cũng không cần phải phá ốc dẫn xuất Tử Linh.
Má nó.
Độ khó của nhiệm vụ này. . . Khó không kém cái trước.
Đều không phải là lựa chọn tốt lành gì.
. . .
Tô Vũ còn đang nghĩ ngợi về chuyện ồn ào bên ngoài, thì giờ phút này, nội thành, bỗng có người cao giọng hỏi: "Thành chủ đại nhân, toàn bộ sinh linh ngài nói là bao gồm cả tiểu tộc bọn ta sao?"
Đây là một vị Sơn Hải cảnh!
Y mở cửa, lớn tiếng hỏi thăm, mặt mũi tràn đầy khẩn trương cùng tuyệt vọng.
Rất có thể bọn họ phải trở thành vật bồi táng, chết theo Tô Vũ.
Trước đó Nhật Nguyệt Tử Linh xuất hiện đã phá vỡ một số phòng ốc vòng ngoài, thậm chí đánh giết cả sinh linh. Nếu còn ở lại đây không đi, một khi vô địch kích phá cổng thành khiến Tử Linh cường đại hơn ra càng nhiều, chúng nó có thể phá vỡ phòng sâu bên trong, như vậy bọn họ đều biến thành vật hy sinh.
Bây giờ chỉ có phủ thành chủ là an toàn.
Ngay lập tức, có âm thanh lạnh lùng gạt đi: "Không được! Tô Vũ am hiểu ngụy trang, một khi hắn trà trộn vào trong đám đông thì rất khó bắt được hắn."
"Vì cái gì?"
Lần nữa có sinh linh tuyệt vọng gầm thét: "Đây là chiến tranh giữa Nhân tộc và Thần Ma các ngươi, tại sao lại biến bọn ta thành vật hi sinh? Rõ ràng là do các ngươi tạo thành tình thế hiện tại, nhưng cuối cùng lại muốn bọn ta lấy tính mạng ra gánh chịu?"
Không cam tâm!
Tu luyện đến mức độ này, Lăng Vân cũng tốt, Sơn Hải cũng tốt, đối với tiểu tộc mà nói thì bọn họ đều phải hao phí vô số tinh lực cùng tài nguyên.
Thế nhưng tới đây, bỗng dưng lại phải tùy tiện chôn cùng thiên tài chỉ vì cường tộc chi tranh, bọn họ đã làm gì?
Trời xanh quả thật bất công!
Có sinh linh khấp huyết, điên cuồng gầm thét: "Tộc ta cũng có vô số Nhật Nguyệt, hôm nay hi sinh chúng ta, Nhật Nguyệt tộc ta sẽ không bỏ qua mối thù này. Chư thiên vạn giới, đại tộc tuy mạnh, nhưng tiểu tộc chúng ta mà hợp lại thì cũng dám quyết một trận sống mái với các ngươi!"
"Ha!"
Có sinh linh cường tộc trào phúng cười một tiếng.
Tiểu tộc vốn không có vô địch mà cũng dám ăn nói lớn lối như thế?
Hợp lại?
Không có có vô địch tồn tại, hợp lại thì có thể thế nào?
Thiên Vực liên minh có tiếng tăm không?
Có!
Nhưng không có vô địch, nhiều đại năng Nhật Nguyệt hợp lại thì cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự vệ, hơn nữa còn nơm nớp lo sợ có vô địch tiến công.
Đại tộc muốn công sát ngươi liền công sát ngươi!
Tiểu tộc trời sinh đã mang mệnh phụ thuộc, mệnh nô lệ. Các ngươi lớn lối cho ai xem?
Cường giả đại tộc căn bản khinh thường phản ứng.
Nói chung, tuyệt đối không thể để cho hàng loạt sinh linh đồng thời tiến vào phủ thành chủ, tránh bị Tô Vũ trà trộn vào.
Có kẻ ác tâm còn tính toán, để bọn gia hỏa này tiến vào cũng chẳng sao, quay đầu cứ giết hết toàn bộ là được, thà giết lầm còn hơn bỏ sót.
Không giết Tô Vũ thì mọi người khó bình tâm.
So với việc giết chết được Tô Vũ, lỡ tay giết một một ít thiên tài hay cường giả các tộc thì tính là cái gì.
Có cường giả lạnh lùng nói: "Đừng ồn ào!"
"Cứ trốn ở trong cổ ốc đi, vận khí tốt thì còn có thể trốn qua một kiếp!"
"Vận khí không tốt, vậy liền tự cầu phúc!"
"Đáng chết!" Có sinh linh nổi giận, đứng bên trong cổ ốc gầm thét lên một tiếng, bất quá lời còn chưa dứt, một đạo quang mang chợt lóe lên, trong chớp mắt đã giết chết sinh linh Sơn Hải vừa nổi giận lên tiếng kia.
Thần tộc bên này, Nhật Nguyệt thất trọng Thiên Nghệ thần tộc bình tĩnh thu tay về, binh khí mà y vừa dùng để giết người cũng là một thanh trường cung.
Cách thật xa vẫn dễ dàng bắn chết đối phương!
Sau một khắc, nội thành lập tức nhiều thêm một đầu Sơn Hải Tử Linh, có điều Nhật Nguyệt này hoàn toàn không thèm để ý, nội thành hiện tại vốn cũng không thiếu Sơn Hải Tử Linh, không thể làm được gì bọn họ.
An tĩnh!
Toàn bộ cổ thành đều im ắng, có người sợ hãi, có người phẫn nộ, có kẻ tuyệt vọng.
Đám Nhật Nguyệt kia muốn giết Tô Vũ, Tô Vũ còn có thể tránh né.
Nhưng bọn họ muốn giết Sơn Hải Lăng Vân tầm thường thì thật sự quá dễ dàng.
Đối phương cách không một tiễn bắn chết một vị Sơn Hải tiểu tộc, điều này đã khiến vô số sinh linh sợ hãi và phẫn nộ.
Có điều... lại không thể làm gì!
Người nọ là Thần Ma, là cường giả của đại tộc.
Ngươi nói nhảm quá nhiều, hắn sẽ lười trả lời ngươi, trực tiếp thủ tiêu ngươi là xong.
. . .
Bên trong cổ ốc, Tô Vũ hừ lạnh một tiếng.
Bọn gia hỏa kia vì muốn giết chính mình mà đúng là điên rồi.
Đương nhiên, hắn cũng không mấy đồng tình với đám cường giả tiểu tộc.
Thời đại này chính là như vậy, mạnh được yếu thua. Ngươi nhỏ yếu, vậy ngươi bị giết cũng không có cách.
Nếu đã sợ chết thì chớ ra ngoài vực, đừng đến Chư Thiên chiến trường.
Tới đây rồi, không phải giết người thì sẽ là bị người giết.
Cường giả tiểu tộc có thể tu luyện tới mức độ này thì hiển nhiên cũng đã giết không ít người.
Muốn không bị giết thì chỉ có cách khiến bản thân trở nên cường đại.
Giờ khắc này, tín niệm của Tô Vũ càng thêm kiên định, chẳng có chuyện gì quan trọng bằng việc bản thân mạnh mẽ, chỉ khi nào mình cường đại đến độ, người nào dám tới giết ta, ta liền giết kẻ ấy thì đó mới gọi là vô địch.
Tín niệm mạnh mẽ, ý chí kiên định!
Biển ý chí vững chắc!
Giúp Tô Vũ thêm phần củng cố cảnh giới!
Văn Minh sư vốn là như thế, chỉ cần ngươi gặp phải sự kích động ảnh hưởng đến tâm tính, chỉ cần ngươi kiên định với niềm tin của mình, tất cả những điều này đều có thể khiến ngươi tấn cấp, làm ngươi mạnh lên.
Đây là Văn Minh sư!
Giờ khắc này, Tô Vũ chính thức bước vào Lăng Vân thất trọng cảnh, hắn đã hấp thu hết cuốn ý chí chi văn thứ ba, thân thể đang dần tiến bước tới đúc thứ 40.
Bên trong biển ý chí, thần văn sáng chói như mặt trời, Thần khiếu khuếch trương đến cực hạn, hắn đã tiêu hao trọn vẹn 10 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch.
25 viên thần văn phác họa thành một thanh trường đao, trường đao của Tô Vũ hiện ra, một đao cách không chém xuống!
Ông!
Ý chí lực cường hãn chấn động cổ ốc, đụng chạm vào vách tường.
Lại qua một hồi, ầm ầm một tiếng, đúc thứ 40 hoàn thành.
Đến giờ khắc này, vẻn vẹn một ngày một đêm, Tô Vũ đã hoàn thành 10 lần đúc thân, tiêu hao tổng cộng 140 sợi thiên địa huyền quang.
Lực lượng thân thể của Tô Vũ lúc bấy giờ đã vượt qua 8 vạn khiếu.
So với mong muốn thì tốt hơn hẳn, có điều tiêu hao cũng hết sức đáng sợ.