Cùng lúc đó.
Hậu điện phủ thành chủ, tượng đá mở mắt nhìn về phía căn phòng bên chỗ Tô Vũ, ánh mắt khẽ động.
Chuyển đổi thành cư dân?
Đây chắc chắn là vị thiên tài Thiên bảng đầu tiên từ xưa đến nay lựa chọn chuyển đổi thành cư dân cổ thành!
Giờ khắc này, nó thấy được tình cảnh Nhật Nguyệt đang tô tô vẽ vẽ.
Tượng đá yên lặng quan sát, trong đầu thầm nghĩ xem nó nên làm gì.
Mà cùng một thời gian, một tôn Tử Linh lại hiển hiện dưới chân nó.
Ánh mắt tôn Tử Linh hết sức linh động, cũng nhìn về phía bên kia, cười nhạt nói: "Rất thú vị, đây là. . . Tuyệt thế thiên tài? Không nghĩ lại lựa chọn chuyển đổi. . . Thú vị! Quá thú vị! Dựa theo quy tắc thượng cổ thì lúc hắn còn sống, hắn sẽ phụ trách trấn thủ chúng ta, tới khi hắn chết, hắn sẽ biến thành một thành viên của Tử Linh giới."
Tượng đá không nói gì.
Đây là một tôn Tử Linh rất mạnh mẽ.
Lúc bấy giờ, Tử Linh nhìn ra ngoài cổng thành, cười nói: "Thật thú vị, vô địch chư thiên vạn tộc tề tụ về đây, xem ra muốn bùng nổ đại chiến Vĩnh Hằng. Một thiên tài như vậy mà cũng đẩy vào Thánh thành, hóa thành Hoạt Tử nhân. . . Đáng tiếc! Ta đều thay bọn hắn đau lòng!"
Tử Linh nhìn về phía tượng đá, lại nói: "Tinh Hồng, đừng nghĩ đến chuyện ngăn cản, đây là lựa chọn của hắn, không phải chúng ta bức bách hắn. Thánh thành trấn áp chúng ta, chúng ta cũng có một chút hi vọng sống, này là ước định năm xưa, hiện giờ hắn tự mình lựa chọn, không phải sao?"
Tượng đá nhìn về phía Tô Vũ, yên lặng rất lâu, cuối cùng mới cất tiếng: "Trước khi hắn chết thì hắn vẫn không phải là Tử Linh! Các ngươi không thể trực tiếp giết hắn. . . Bằng không, ta sẽ ngăn cản!"
"Đó là chuyện đương nhiên!"
Tử Linh đáp: "Hắn sẽ còn sống, bất quá. . . Ta nhìn thấy tử khí vờn quanh thân hắn, tử khí sẽ nhanh chóng công kích vào nội thể, không sớm thì muộn hắn cũng sẽ hóa thành Tử Linh chân chính. Tinh Hồng, đây là địa bàn của ta, hắn chết thì hắn sẽ là kẻ dưới trướng của ta, ta sẽ rất coi trọng hắn!"
Tử Linh nở nụ cười, "Đúng rồi, hắn vào Liệp Thiên bảng chưa?"
"Đệ nhất Thiên bảng!"
Tôn Tử Linh cười sáng lạn, "Tốt. Ta đã đoán là phải vậy mà, thân thể này mạnh mẽ tới đáng sợ! Rốt cuộc hắn đã đúc thân bao nhiêu lần? Còn mở Chu Thiên khiếu huyệt. . . Thời kỳ thượng cổ cũng không có mấy thiên tài như vậy, lần này xem ra ta kiếm lời rồi."
Tinh Hồng không để ý tới Tử Linh.
Tử Linh lại nói: "Mấy gia hỏa bên ngoài sắp công thành rồi, ngươi cũng nghe thấy đúng không? Đợi chút nữa bọn chúng ra tay, ta sẽ xuất hiện. Rất nhiều năm không trò chuyện với người sống, sắp hỏng mất. À phải, thuận tiện giết một ít sinh linh để bổ sung tài nguyên luôn, lần này hao tổn nhiều Tử Linh quá. . ."
Tinh Hồng nhắm mắt.
Không buồn phản ứng.
Nó còn đang suy nghĩ về chuyện Tô Vũ bên kia.
Tô Vũ. . . Đã chuyển đổi thành cư dân!
Một khi chết rồi, dùng thiên phú của hắn thì có lẽ có hi vọng giữ lại trí nhớ, dĩ nhiên, hi vọng không lớn. Thế nhưng hắn trở thành Tử Linh, có lẽ không tới bao nhiêu năm thì sẽ trở thành Tử Linh quân chủ, tới lúc đó khôi phục trí nhớ cũng chưa muộn.
Một khi như thế. . . Tử Linh phá vỡ Thánh thành, bọn gia hỏa này chờ phiền toái quấn thân đi!
Nó đương nhiên không định ngăn cản.
So với Thiên Diệt thì nó còn máu lạnh hơn, cũng càng muốn tuân thủ quy tắc hơn.
Chính Tô Vũ đã tự mình lựa chọn con đường này. . . Tối thiểu thì trước mắt hắn vẫn còn sống.
Nó không thể làm gì, cũng không muốn làm cái gì.
Xem ra từ nay về sau, sinh linh giới liền thiếu đi một vị tuyệt thế thiên kiêu.
Chuyển đổi thành cư dân, nhiều thì mấy trăm năm, ít thì mấy năm mấy tháng sau, Tô Vũ nhất định sẽ chết, bị tử khí ăn mòn mà chết.
Về phần Tô Vũ có khả năng chuyển đổi tử khí, tuy rằng nó đã thấy được, thế nhưng nó không cho rằng cái này có ích gì.
. . .
Mà giờ khắc này, vị Nhật Nguyệt Tử Linh vẫn đang cố gắng khắc họa dáng vẻ Tô Vũ.
Qua một hồi, đầu Tử Linh ấy dường như cũng có chút không chịu nổi, tử khí chấn động!
Ngay một khắc đó, một tôn Tử Linh có điểm khác biệt chợt xuất hiện.
Đối phương liếc mắt nhìn Tô Vũ làm hắn giật nảy mình. Đây tuyệt đối không phải ánh mắt của Tử Linh, bởi vì hắn thấy được linh trí rõ rệt trong đôi mắt đó.
Tử Linh vừa xuất hiện cũng không buồn để ý tới hắn, bắt đầu tập trung khắc họa.
Tô Vũ chỉ cảm thấy lập tức có vô số tử khí vờn quanh chính mình!
Từ đỉnh đầu hướng xuống, một đường bao trùm, trong chớp mắt tử khí đã bao trùm toàn thân, bao trùm ngũ tạng lục phủ, bao trùm hết thảy. . . Duy chỉ lưu lại một khu vực nhỏ nơi trái tim.
Đây là Hoạt Tử nhân!
Nếu ngay cả trái tim cũng ngập tràn tử khí thì Tô Vũ liền triệt để biến thành Tử Linh.
Đầu Tử Linh kia nhìn thoáng qua trái tim của hắn, bên trong ánh mắt lộ ra một vệt nghi ngờ nhàn nhạt, thế nhưng cũng không cố ý tìm hiểu.
Đối phương mỉm cười, đúng vậy, là cười, sau đó lập tức tan biến.
Mà bên tai Tô Vũ lúc này đột ngột truyền tới thanh âm ý vị: "Sau khi ngươi chết, ta sẽ tự mình tới tiếp dẫn ngươi!"
Tô Vũ chấn động dữ dội!
Biết nói chuyện!
Tử Linh biết nói chuyện!
Nó có thực lực gì?
Vô địch?
Hay là Nhật Nguyệt đỉnh phong?
Nó nói sẽ tự mình đến tiếp dẫn ta?
Có ý tứ gì. . . Tiếp dẫn ta trở thành Tử Linh sao?
Tô Vũ hoảng sợ, cấp tốc thử chuyển đổi tử khí, hắn phát hiện hiệu suất chuyển đổi thấp tới đáng sợ!
Còn may mà vẫn có thể chuyển đổi một chút, điều này khiến hắn nhẹ nhàng thở ra.
Mà nơi trái tim của hắn, tôn tiểu nhân thở dài một hơi. . . Hết sức phiền toái!
Nếu tốc độ chuyển đổi không theo kịp tốc độ tử khí ăn mòn thì Tô Vũ chết chắc!
Tiểu tử này, aiiiz.
Không còn lời nào để nói, tôn tiểu nhân cũng thấy rất bất đắc dĩ.
Có điều đây là sinh lộ duy nhất của Tô Vũ, chân chính hướng tử cầu sinh.
Mà Tô Vũ đương nhiên không biết tâm tư của tôn tiểu nhân, lúc bấy giờ, khi hắn triệt để hoàn thành việc chuyển đổi, trong lòng của hắn hơi chấn động một chút.
Giờ khắc này, lực ăn mòn của cổ thành đối với hắn đã biến mất!
Trong cơ thể chỉ có tử khí đang lan tràn.
Từ nay về sau, cổ ốc cùng cổ thành cũng sẽ không tiếp tục ăn mòn hắn nữa.
Tô Vũ lảo đảo đi ra ngoài cửa. Lần này hắn không hề nghịch chuyển tử khí, có điều Tử Linh trông thấy hắn thì tựa như không thấy, thậm chí có Tử Linh nhỏ yếu nhìn thấy Tô Vũ thì còn lựa chọn đi đường vòng, có chút sợ hắn. . . Có vẻ như đẳng cấp của hắn bây giờ còn cao hơn đám Tử Linh nhỏ yếu đó.
Trong lòng Tô Vũ bất giác thấy khó chịu, ta đã biến thành Hoạt Tử nhân rồi sao?
Dù cho đã sớm chuẩn bị, dù cho lúc trước hắn đã nghịch chuyển tử khí vô số lần, nhưng giờ phút này hắn khó nén nổi sự thất lạc.
Ta. . . Đã biến thành cư dân cổ thành!
Hoạt Tử nhân!
Mà ngay một khắc này, chư thiên vạn giới, hết thảy người nào sở hữu điểm bảng đều giật mình.
Bảng danh sách đang chấn động kịch liệt!
Vị trí thứ nhất Thiên bảng - Tô Vũ, tên của hắn đang dần dần ảm đạm, nhưng vài giây sau, tên hắn lần nữa xuất hiện. Bất quá rất nhanh lại lần thứ hai xám xịt đi. Cứ như thế ba phen, cuối cùng nháy mắt cái tên Tô Vũ đã hoàn toàn biến mất!
Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối!
Rung động khó hiểu!
Hết thảy đều choáng váng.
Tô Vũ. . . Chết rồi?
Làm sao có thể?
Bởi vì chưa bao giờ, hoặc là nói, mấy trăm năm gần nhất chưa bao giờ có thiên tài nào trên bảng danh sách lựa chọn chuyển đổi thành cư dân cổ thành, thế nên bọn họ không biết khi chuyển đổi thành công thì danh tự của người nọ sẽ tan biến trên điểm bảng.
Chính vì thế nên không một ai hiểu được chuyện gì đang xảy ra, tất cả đều ngỡ ngàng.
Hiện giờ bọn họ chỉ biết là, tên của Tô Vũ. . . Đã tan biến trên Liệp Thiên bảng rồi.
Đệ nhất Thiên bảng lúc này là Ma Đa Na!
Toàn bộ bảng danh sách, 630 người, không hề có tên Tô Vũ tồn tại.
Chư thiên chấn động!
Tổng bộ Liệp Thiên các cũng chấn động.
Tô Vũ chết rồi?
Chết như thế nào?
Không phải nói còn chưa bắt đầu công thành sao?
Tại sao lại chết?
Chuyện này. . . Khó mà tin được!