Nội thành.
Tô Vũ một bên du đãng, một bên điên cuồng thôn phệ thiên địa huyền quang để tiếp tục chú thể.
Giờ phút này, nội thành cơ hồ không có người sống nào lang thang bên ngoài.
Sông hộ thành bên kia cũng không có ai trông coi.
Tô Vũ dám ra ngoài sao?
Ra ngoài, khả năng liền phải nghênh đón một kích của vô địch.
Cho nên Tô Vũ dứt khoát từ bỏ đường trốn chạy ấy.
Về phần tiềm phục tại đáy sông, vô địch chưa hẳn có thể phát hiện. . . Bỏ đi. Ôm cái huyễn tưởng ấy thì còn không bằng lưu lại trong thành.
"Thật sự không có biện pháp nào à?"
Tô Vũ thở dài, có lẽ chỉ có thể chờ vô địch công thành, Tử Linh xuất hiện, hắn sẽ lập tức chuyển đổi thành cư dân.
Đại khái đây chính là đường thoát duy nhất mà hắn có thể làm.
"Cứ như vậy đi!"
Còn có, phải tìm cách để mấy người Tần Hạo từ bỏ, Tô Vũ không muốn nhận nhân tình quá lớn, lại tiếp tục giằng co như thế thì khả năng cao bọn họ sẽ bị giết chết.
Đương nhiên, bây giờ chiến đấu còn chưa bùng nổ, hơn nữa hắn cũng cho rằng sẽ không nhanh như vậy.
Mà vào thời khắc này, ngoài thành bỗng có vô địch cất tiếng: "Tần Hạo, các ngươi không cần ngu xuẩn mất khôn. Hai ngày sau, chúng ta sẽ công thành. Nếu không vào phủ thành chủ thì xem như chôn sống toàn bộ các ngươi."
Một vị vô địch khác lạnh lùng bổ sung: "Hai ngày sau chúng ta sẽ công thành, sau năm ngày, cửa thành mở ra thì mọi người có thể ra ngoài. Tới lúc đó, Tử Linh đã lui bước, Nhật Nguyệt cao trọng ở lại trấn thủ, điều tra những căn phòng còn có người sống."
An bài rất rõ ràng!
Hai ngày sau bọn họ sẽ ra tay, dẫn xuất Tử Linh mạnh mẽ đồ thành!
Sau năm ngày, Tử Linh thối lui, kẻ còn chưa chết hiển nhiên không được mấy người. Khi đó chỉ cần giữ vững mấy phòng này. . . Nếu Tô Vũ không chết thì hắn tuyệt đối ở trong đó, cho nên mới nói Tô Vũ chắc chắn trốn không thoát.
Ngụy trang thành Tử Linh?
Hữu dụng không?
Ngươi cho rằng vô địch đích thân công thành, Tử Linh bị dẫn xuất ra sẽ là kẻ ngớ ngẩn?
Tử Linh đỉnh cấp chỉ cần liếc mắt là sẽ xuyên thấu ngươi!
Tô Vũ không thể gạt được vô địch, tự nhiên cũng không gạt được vô địch Tử Linh.
Cho nên, hắn chắc chắn phải chết.
Đây là tối hậu thư!
Hai ngày sau công thành.
Mà giờ khắc này, Đại Hạ vương cùng Đại Minh vương không lên tiếng. Tô Vũ cũng không cảm thấy thất lạc, ngược lại còn nhẹ nhàng thở ra.
Rất tốt, điều này đại biểu Đại Hạ vương cùng Đại Minh vương không ngăn được!
Hai người họ không nói gì cũng đại biểu thông tri cho Tần Hạo biết, hai ngày sau. . . Từ bỏ đi!
Không có cách nào!
Đại Hạ vương là người cực kỳ kiêu ngạo, nếu ông đã im lặng thì có nghĩa là ông cũng bất lực rồi.
Tô Vũ trên đại thể suy đoán một thoáng. . . Không có gì uy hiếp tốt hơn là dùng biên cảnh Nhân tộc và Hạ Long Võ làm mục tiêu. Sự tình sau đó liền trở nên đơn giản.
So sánh một chút, Tô Vũ không thấy ngạc nhiên chút nào, dĩ nhiên hắn không thể nào quan trọng bằng Hạ Long Võ hay cả Nhân cảnh.
Không những không thất lạc, thậm chí hắn còn ghi nhớ nhân tình ngày hôm nay của các vị vô địch và đám người Tần Hạo.
Nếu không nhờ có hai vị đại vương tới, có lẽ vô địch vạn tộc vừa xuất hiện liền ra tay công thành.
Tốt xấu gì hai vị ấy cũng đã tranh thủ cho mình một chút thời gian.
"Hai ngày?"
Tô Vũ bật cười, vẫn được, ta đây tiếp tục tu luyện vậy, thuận tiện đem chính mình chuyển đổi thành cư dân cổ thành. Sau năm ngày, các ngươi sẽ chỉ điều tra phòng của người sống, không bao gồm cư dân cổ thành đúng không?
Về phần triệt để chuyển đổi thành cư dân cổ thành thì rốt cuộc sẽ mang tới những phiền toái gì. . . Mặc kệ.
Tô Vũ tìm một gian phòng trống, rất nhanh đã chui vào trong đó.
. . .
Giờ khắc này, Tô Vũ không suy nghĩ gì nhiều.
Hắn chỉ một lòng muốn tu luyện, làm bản thân mạnh mẽ hơn.
Ba giờ sau, đúc thứ 41 hoàn thành, lần này tiêu hao trọn vẹn 18 sợi thiên địa huyền quang, có điểm dọa người!
Sau năm tiếng, đúc thứ 42 hoàn thành, tiêu hao 20 sợi.
Lại càng dọa người hơn!
8 giờ tiếp theo, đúc thứ 43 hoàn thành, tiêu hao 22 sợi.
Ba đúc, tiêu hao tổng cộng 60 sợi.
Càng về sau lại càng đáng sợ.
12 giờ sau, 44 đúc hoàn thành, tiêu hao 24 sợi.
Giờ phút này, thời gian trôi qua đã 28 tiếng, Tô Vũ chỉ hoàn thành thêm 4 lần đúc thân, tiêu hao tổng cộng 84 sợi, cộng thêm trước đó hắn đã dùng 140 sợi, tính ra là hết 224 sợi, gần một nửa.
Số lượng còn lại có khả năng hoàn thành thêm 14 lần đúc thân.
Lực lượng khiếu huyệt thân thể Tô Vũ lúc bấy giờ đã cao tới 12 vạn khiếu!
Tính ra thì lực lượng thân thể của Tô Vũ xem như Đằng Không lục trọng, cấp bậc Văn Minh sư là Lăng Vân thất trọng, đồng cấp với Ma Đa Na lúc còn ở Thiên Diệt thành.
Mà thiên địa huyền quang còn thừa lại không ít, mặc dù đã tiêu hao tới 24 sợi một lần, khả năng chỉ đủ hơn 10 lần. . . Có lẽ cũng chưa tới, thế nhưng không có gì, Tô Vũ còn có không ít bảo vật.
Coi như toàn bộ tiêu hao hết thì hắn vẫn còn hàng loạt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch.
Có cơ hội thì đi tìm Liệp Thiên các trao đổi một phen cũng được.
Giờ phút này, khoảng cách vô địch công thành chỉ còn hơn 10 giờ, có lẽ còn kịp hoàn thành đúc thứ 45. Tô Vũ cũng không chậm trễ, tiếp tục đúc thân.
. . .
Bóng đêm buông xuống!
Tô Vũ lần nữa ném ra một khối ngọc phù có dính máu tươi của mình.
Rất nhanh, một đầu Tử Linh xuất hiện.
Tô tô vẽ vẽ, có điều lần này lại xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.
Ầm một tiếng, đầu Tử Linh kia trực tiếp phát nổ!
Ánh mắt Tô Vũ khẽ động, vừa mới rồi hắn cảm nhận được bên trong cổ ốc có hàng loạt tử khí bắn ra xâm lấn chính mình, thế nhưng nó lại không thể chuyển đổi hắn.
Không ngờ vài giây sau, Tử Linh lại phát nổ!
Tô Vũ thật bất ngờ!
Này tính là gì?
Hắn còn đang nghĩ ngợi, sau một khắc, bên ngoài lại xuất hiện một đầu Tử Linh Sơn Hải. Nó vừa tới liền nhặt ngọc phù lên, sau đó cũng bắt đầu tô tô vẽ vẽ, một lát sau, bên trong cổ ốc có một cỗ tử khí cường hãn hơn trước bắn ra ăn mòn quanh thân Tô Vũ.
Có điều lực chống cự đối với tử khí của Tô Vũ rất mạnh mẽ.
Vả lại lúc trước ở Thiên Diệt thành, hắn vẫn còn 9 đạo quang vòng chưa dùng tới. Hiện giờ nhớ có nó mà tử khí khó có thể xâm lấn hắn.
Việc này khác với khi Tô Vũ tự mình nghịch đổi nguyên khí, bởi vì lúc đó tử khí là nghịch đổi từ nguyên khí thuộc về chính hắn, không phải đến từ bên ngoài như bây giờ.
Ầm ầm!
Sơn Hải Tử Linh đột ngột nổ tung!
Tô Vũ trợn mắt há hốc mồm, chuyện gì nữa đây?
Không phải ta giết!
Theo lý thuyết, đây đã là lần thứ ba hắn ném ngọc phù ra ngoài. Hiện tại hẳn là phải chuyển đổi thành cư dân thành công rồi mới đúng.
Lại một lát sau, một đầu Tử Linh Nhật Nguyệt sơ kỳ xuất hiện!
Nó nhìn thoáng qua Tô Vũ rồi tiếp nhận công tác.
Chăm chú khắc họa dáng vẻ của Tô Vũ bên trên tấm bảng gỗ.
Khắc họa có chút gian nan!